Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điệp Ánh

Tiểu thuyết gốc · 2940 chữ

Chương 32

Những nụ hôn nồng cháy môi lưỡi không rời tô điểm khung cảnh khởi sắc miên mang tràn ngập, vang theo đó là những âm thanh kích thích khiêu khích dục vọng đến đỉnh điểm.

Thân thể lõa lồ của cả 2 được phơi bày ra vừa ngắm nhìn nhau vừa vuốt ve khắp các vị trí như chưa thể thỏa mãn được vậy, một vài hành động tự phát đã diễn ra như giải tỏa bớt cảm giác thiếu đi phần giao hoan trong khoái lạc.

Luồng dương khí thoát ra thâm nhập vào trong cơ thể Băng Băng rồi rút ra lấy âm khí hút về người một thoáng chốc gương mặt thể hiện rõ bản năng nguyên thủy của giống đực và giống cái, thêm một thủ đoạn được rèn luyện trong lúc tư tình với nhau mà Sở Lưu thi triển.

Đưa nhau lên đỉnh tới 3 lần dường như đã giải tỏa phần nào ham muốn từ cơ thể nên cùng nhau tiến hành tu luyện âm dương lực do Sở Lưu và Băng Băng sở hữu, lượng dương khí hùng hậu lan tỏa ra xung quanh dẫn dắt âm khí tiến hành trao đổi qua lại.

Càng thân thiết với nhau họ hiểu rằng dương khí của Sở Lưu và âm khí của Băng Băng có quan hệ bổ trợ tốt cho nhau không chỉ ở mức đơn thuần hay những người sở hữu công pháp song tu âm khí dương khí có.

Nó có phần nào khác biệt mà kiến thức bản thân 2 người đều không rõ được, xem như một điều kết hợp mà khi những người song tu với nhau cảm nhận thấy mà thôi.

Việc bổ trợ này không chỉ tăng 1 mà tới gần 2 lần khi quan hệ và độ mật thiết của đôi nam nữ đạt đến tỉ lệ chín muồi, một điều hiếm thấy khi tỉ lệ giữa người nam và người nữ phù hợp với nhau đến trạng thái tốt cho việc tu luyện âm dương lực mà chưa kể đến song tu chính thức.

Người nắm rõ vấn đề này nhất chính là Lisa vì nó là một phần của nguyên nhân của nhiệm vụ chọn Hỏa Huyền tông là nơi đặt chân đến, còn việc kết hợp thì chắc chắn sẽ xảy ra chỉ có điều sớm muộn chưa biết được, thêm vào đó là cô không nhắc nhở hay chỉ dẫn mà đều do Sở Lưu tự phát.

Khẳng định lần này đã rõ khi sinh pháp lên tầng 2 đã kích phát hiệu quả lực lượng âm khí trong người Băng Băng một trong những thắc mắc từ lâu đến này khi 2 người quan hệ với nhau, tuy lượng âm khí này khá ít nhưng hỗ trợ không hề nhỏ khi mà tu vi còn thấp.

Đối với Băng Băng cô nàng không thể sử dụng âm khí của mình tu luyện giống Sở Lưu nhưng được hỗ trợ nên tốc độ thu nạp thiên địa linh khí và trao đổi qua lại từ cơ thế dương khí nên lực lượng tăng tiến cả về tu vi lẫn sinh khí, một phần nào đó giúp cân bằng các luồng lực lượng nhiễu loạn chạy trong cơ thể mà khi gần Sở Lưu có cảm giác thoải mái lạ kì.

Nằm bên cạnh đối diện nhau ánh mắt chăm chăm không rời có thể nhận ra rõ từng đường nét lẫn cử chỉ dù nhỏ nhất của nhau, dễ nhận thấy cơn hứng tình lại nổi lên đem đối phương như lóa mắt đi tạo thành điểm sáng có 1 0 2 từ trước đến nay hấp dẫn quyến luyến khác thường.

Trong tình cảnh này tia lý trí còn xót lại cho họ biết rằng mình đang tu luyện âm dương lực lần đầu nên khó tránh khỏi cảm xúc bộc phát điên cuồng đến vậy, tâm thần dần tập trung điều hướng lực lượng trôi chảy lại nhưng có một điều không ngăn cản được là tâm tính đã nhiễm đối phương với hình ảnh ngấm sâu vào tâm trí và con tim.

Trong đầu hình ảnh Băng Băng hiện ra không thiếu xót một chi tiết nào ngọt ngào trào dâng, trong đầu hình ảnh Sở Lưu ấm áp lôi cuốn truyền đến như hòa vào thân thể kiều diễm, cùng thư thái cùng cảm nhận con tim mỗi nhịp đều theo tiếng gọi nhanh dần nhanh dần lên.

Không gian trở nên ngột ngạt sức ép tạo ra của dao động lực lượng đến đỉnh điểm, vô số các luồng linh lực mất kiểm soát chạy quanh thân thể 2 người, với giới hạn chịu đựng hiện giờ đã qua một lúc Sở Lưu chấm dứt qua trình tu luyện ánh mắt đỏ ngầu nhìn nhau như 2 con thú.

Vừa tan lực lượng đồng thời cơ thể cùng lên đỉnh tiểu đệ phun thẳng dòng dương khí vào người Băng Băng, cô nàng cơ thể cũng giật ầm ầm cùng rên theo âm điệu khoái cảm phát ra cô bé phóng âm khí ra chảy ướt đẫm giường nằm, vừa xuất hiện ra ngoài đã bị lực lượng quấn quanh làm tan biến.

Nằm thở dốc dịu nhẹ khoái cảm trôi đi, gương mặt dần trở lại vẻ dịu dàng, kéo nhau nằm sát lại từ tốn vuốt ve hôn nhẹ cơ thể lẫn nhau. Trải qua lần đầu tiên tu luyện đã có phần nào thành quả đem lại thêm vào đó là kinh nghiệm giữ tâm tính trong lúc hỗn loạn đan xen.

Lực lượng toàn thân hút vào bên trong nhưng không giống những lần khác mỗi người một góc mà giờ vẫn cứ muốn ôm nhau không rời, thích thú nghịch ngơm từng đường nét trên khuôn mặt từ mái tóc lông mày cái mũi đến cài miệng cùng thốt lên trong lòng-“ngon quá”.

Một thời gian không bên cạnh nhau hôm này gần gũi như bù đắp khoảng trống, mặc quần áo lại cùng ngồi tu luyện gương mặt ai cũng tươi tỉnh rạng ngời, niềm hạnh phúc nhỏ bé có được từ trước đến nay ngoài Kỳ Anh là người đầu tiên ra thì Băng Băng đã mang đến cho Sở Lưu cảm giác tuyệt vời này không chỉ bằng mà còn hơn một bậc.

Có thể hiểu rằng trước đây Kỳ Anh và Sở Lưu tuy đã gần gũi yêu thương nhưng khoảng cách tạo ra còn rất lớn, được hưởng thụ khoảng thời gian bên nhau đã là hạnh phúc lắm rồi, phía trước cò nhiều chông gai không đo đếm được nên tình cảm chỉ dám cất giữ trong lòng của ai người đó giữ.

Tối đến Băng Băng không trở về ngủ lại đây luôn, nói là ngủ nhưng là người tu luyện từ thức ăn đến nhu cầu sinh hoạt khác đã vơi dần đến cả nghỉ ngơi cùng ít đi thay vào đó là dưỡng thần và tọa tĩnh còn có tác dụng hơn, nằm ôm nhau đến sáng cô nàng mới về phòng.

Thành quả đem lại thời gian gần đây rất tốt đặc biệt là quan hệ với Băng Băng từ tu vi đến tình cảm đều tốt đẹp dần dần sẽ tiến triển thêm một bậc mới.

Xong phần tu vi giờ đến các đồ dùng cần thiết và tiền, linh bạc hầu hết Sở Lưu có đều dành cho trao đổi mua bán các vật phẩm tại thiên địa hội chính là điểm đến tiếp theo.

Với khả năng hiện tại lượng tiền có trong người cũng không ít tiếp đó thêm vài đồ dùng không cần thiết thu thập được mang đến thiên địa hội kiếm thêm tài nguyên luyện khí, thoát cái dùng khoảng 3 phần tốc độ trong gần 15 phút cửa lớn thiên địa hội đã ở trước mặt.

Đón tiếp niềm nở là cô nhân viên quen thuộc mang cung trang màu tím nhạt yểu điệu bước đến trên tay có cầm cây nhỏ được đính vài hạt đá quý sáng lấp lánh trên đầu có sợi dây quấn quanh nhìn thích mắt.

“Công tử lại đến chào mừng chào mừng”- tay khoác cánh tay Sở Lưu đi vào bên trong.

“Đúng vậy ta muốn bán một số vật phẩm và mua thêm nguyên liệu như cũ, kèm theo vật liệu chế tạo vũ khí pháp bảo hạng bậc thấp”- Sở Lưu ghé sát tai nữ nhân thầm thì tranh thủ hít hà hương thơm tỏa ra từ cơ thể.

“Vậy chúng ta đi vào trong thôi.”- nữ nhân nhẹ gật đầu cơ thể lắc lư hướng đến nơi cần đi dẫn dường

“Lần này ta muốn một số tin tức ‘hấp dẫn’ không biết thiên địa hội có hay không?”

“Ồ vậy công tử đã đột phá thành công rồi nha chúc mừng chúc mừng, tiểu nữ lâu không gặp nên vui quá không nhớ đến chuyện này. hihihi”- nữ nhân viên nháy mắt mặt đáng thương nhẹ lắc lắc thân thể cạ vào cánh tay đang ôm.

“Không sao ta không trách đâu-“Sở Lưu phổng mũi thả lỏng thư thái để cô kéo đi đến phòng đón tiếp.

Tiến vào trong có 1 vị già lão tóc bạc đang ngồi tịnh thần, khi 2 người tiến vào mới mở ra đôi mắt vuốt vuốt chòm râu của mình gật đầu, sau đo một loạt các đồ có được đưa ra để kiểm định có vũ khí pháp bảo vật phẩm trang bị Sở Lưu có được, chỉ vài vật phẩm từ chỗ Vân Chi là có giá trị hơn thôi.

Một số vật phẩm cấp cao tuy chưa dùng nhưng bán thì phí phạm nên không lấy ra, “biết đâu sau lại cần thiết dùng mà bán cũng không được bao nhiêu cả”- Sở Lưu suy tư một lúc rồi quyết lắc đầu.

Điển hình như giường để tu luyện hải lực, kiến trúc pháp bảo hay những bộ thiết giáp và phần thưởng thắng cuộc đều có giá trị mà hiện tại Sở Lưu không cần thiết dùng đến, nếu về phẩm chất thì không có phần đặc biệt nhưng cấp bậc này Sở Lưu có cũng chưa dùng được vì tu vi hạn chế.

Những vật phẩm bên mình phẩm chất cao lại phù hợp nhất với Sở Lưu khi mà hệ thống lựa chọn nên khỏi phải nói tới vì sao tu vi hiện tại có thể sử dụng những bảo vật này.

“Công tử tổng cộng được hơn 8 nghìn tiểu linh bạc muốn trao đổi hết không?”

“Đây là 10 nghìn tiểu linh bạc nữa ta đổi hết một nửa là hạ phẩm nửa là tiểu phẩm nguyên liệu luyện kim khí.”

“Đã hiểu mời công tử ra phòng ngoài đợi một chút tiểu nữ nhanh chóng thu xếp như chỉ định”- nữ Điệp Ánh khẽ gật đầu mỉm cười cất bước nhẹ lướt đi.

Sở Lưu đưa mắt nhìn theo vóc dáng cuốn hút của nữ nhân này giờ mới được giới thiệu về tên, tranh thủ thử tài lẻ của mình truyền vào người cô chút ít dương khí tu luyện mà không để phát tác xem thành quả ra sao.

Theo dự dịnh lần này sẽ kiếm tiền bằng cách chế tạo vũ khí trang bị vật phẩm hạ bậc đến tiểu bậc tương ứng cấp 10 trở xuống đẳng cấp thấp, theo Lisa cho thêm thông tin lò rèn sẽ đúc được giới hạn đến mức đó, “tốt quá đi mua 1 bán 10 là ngon rồi lại không sợ bị hỏng hay thất bại”.

Bước ra bên ngoài xem những vật chưng bày Sở Lưu cảm thán về độ da dạng nơi đây, khi tu vi dần tăng tiến kiến thức về tài nguyên cũng phong phú hơn từ đó nhận định được tác dụng và giá cả của chúng ra sao.

Nếu xét về công kích linh lực thì giá cao nhất sau đó là đồ đa dụng và đến phòng thủ, với vũ khí rất nhiều từ kiếm giáo thương chùy gậy đến dao nhỏ. Trong đó phần khiến Sở Lưu để ý nhất được gọi là ám sát bằng tên, phi tiêu, trâm, kích và các viên bi nhỏ nhưng mang sức phá hoại lớn được ghi chi tiết ra bên ngoài.

“Đồ ám khí này cũng nên mua vài thứ để sử dụng cải biến đến hàng bậc cao cấp mới được tăng thêm thủ đoạn tấn công và phòng thân không thể chỉ dựa vào hồn lực từ ảo canh biến hay quỷ đỏ mãi được”, ngoài mũi tên nhỏ ra Sở Lưu chọn mua hết mỗi loại 1 bộ vẻ mặt đắc ý.

Điệp Ánh đi lại thấy công tử ưng ý liền giới thiệu thêm tác dụng của chúng và một vài đồ khác được gợi ý ra như cái vòng hay cái xích này để giam giữ kẻ địch rất tốt từ khống chế thân thể đến áp chế tu vi đều làm được, Sở Lưu nghe được sáng mắt lên mua liền.

Xong phần mua bán vật phẩm cùng nhau tiến đến phòng khác vì Sở Lưu muốn mua thêm tin tức nổi bật gần đây liên quan đến tài nguyên, dị vật hay thứ gì đó có giá trị hấp dẫn càng tốt.

Nhìn ánh mắt ý vị của Điệp Ánh Sở Lưu đoán già đoán non ra có điều hay gương mặt nghiêm túc ngồi lưng thẳng chú ý lắng tai nghe quan sát cô.

“Công tử lần này Điệp Ánh vất vả lắm a”- đưa 2 tay cô ôm đầu ray ray mặt tỏ ra mệt mỏi yếu đuối như muốn khóc

“Vất vả cho cô rồi để ta giúp giảm áp lực nào”- Sở Lưu dở khóc dở cười bó tay người hướng đến cổ kéo xuống ngồi trên đùi, tay nắn nhè nhẹ bờ vai đồng thời vận chuyển thêm chút dương khí xâm nhập vào cơ thể tạo hứng khởi.

“Ta không muốn phiền công tử nhưng dễ chịu hơn hẳn rồi, đầu óc cũng tỉnh táo hơn hẳn nhớ ra điều muốn nói. Hihihi”- Điệp Ánh cười xinh ngã người sát đến thân hình vạm vỡ sau lưng miệng thỏ thẽ nói.

“Được rồi mà ta nòng lòng muốn nghe qua”- một tay bóp vai một tay trượt xuống nghịch nghịch vòng eo nhỏ mềm mại dục hối.

“Gần đây ở xa phía đông ngoài thành cách hơn 1000 km có một di tích lớn được khai phá thành công của các cường giả lớn, nghe nói mất tới 20 năm từ lúc phát hiện đã tốn không ít tài lực được rót vào mới khai giải các ấn khóa.

“Trời tin tức như vậy thì khác nào cả thiên hạ đã biết rồi làm gì đến phiên ta được chút lợi lộc”- Sở Lưu nhăn mặt lắc đầu.

“Hừ,,, người ta chưa nói hết đã nhảy vào chặn rồi”- Điệp Ánh bĩu môi quay mặt hích người ngồi thẳng dậy.

“Là ta sai ta quá nóng vội nào thả lỏng người, cơ thể này còn rất mệt mỏi để ta chăm sóc thêm nữa”- Sở Lưu dùng ánh mắt hớp hồn mê hoặc mang theo chút tà lực ma mị dẫn dụ thì thầm, hay nói thô kệch là mĩ nam kế thi triển.

“Đúng vậy tài nguyên hay các thứ giá trị khác đã bị lấy đi nhưng trong đó vẫn còn không ít thứ gọi là ‘đồ vật’ để lại cho lớp trẻ tung hoành, có thể là công pháp, vũ kĩ, bảo vật, pháp bảo, di vật gì đó chờ người thích hợp được chọn.”

“Vì sao đám cường giả đó không ôm chọn hết mang về cho tông môn của họ luôn, ta thấy nhiều thắc mắc nảy sinh”- mặt Sở Lưu nghệch ra dấu hỏi chấm to đùng trong đầu nổi lên.

“Dĩ nhiên có nhiều nguyên do nhưng có thể xem đơn giản 2 điều, thứ nhất là cho lớp trẻ biểu lộ tài năng thiên phú hay tìm kiếm nhân tài, thứ hai là tốn kém lượng tài lực lớn tiếp tục khai phá vì chúng được phong ấn và bày bố hàng loạt trận pháp của cường giả trước đây có thể nói là truyền thừa của họ cũng không sai.”

“Ồ ta cũng đoán được vài phần liên quan, nghĩa là ta và nhiều người khác cũng có cơ hội chiếm đoạt.”

“Đúng thế những người có tu vi từ vài tầng đầu của kim sơ kỳ áp chế thành trúc sơ kỳ trở xuống sẽ được tiến vào, tu vi trúc sơ là lí tưởng nhất vừa có năng lực lại ít bị ảnh hưởng bởi trận pháp xung quanh.”

“Thời điểm thích hợp là lúc nào?”

“Từ giờ đến đó còn khoảng 5 tháng nữa là tốt nhất vì được tin lúc đó trận pháp bao bọc xung quanh theo chu kỳ sẽ yếu đi vài phần thuận tiện cho di chuyển bên trong, với tu vi hiện tại công tử cần tới gần 2 tuần di chuyển mới đến nơi đấy canh thời gian tốt vào nha.”

“Được rồi ta sẽ có chủ định”.

“Sở Lưu cúi đầu xuống thơm má ửng hồng của cô, bàn tay vừa vuốt ve vừa bóp nhẹ những chỗ mệt mỏi khiến thân thể mềm mại uốn éo thư giãn hơi thở lúc nhanh lúc chậm kèm theo tiếng ậm ự nhỏ nhẹ trong họng.”

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.