Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia chiến lợi phẩm

Tiểu thuyết gốc · 2460 chữ

Chương 20

Nằm trên giường ôm Băng Băng trong lòng hít hà mùi hương từ cơ thể cô cũng giải tỏa bớt cảm giác thèm khát đang dâng trong lòng mình, hơi kì lạ nhưng quả thật dường như không chỉ cô có cảm giác dễ chịu khi gần nhau mà Sở Lưu cũng thế ngày trước chỉ nghĩ là do dương khí rất thịnh nên sinh cảm giác ham muốn bộc phát.

Sau nhiều lần tiếp xúc quả thật không chỉ có ham muốn từ dục vọng mà còn một thứ gì đó lôi cuốn 2 người với nhau không phải từ tình cảm nam nữ.

Hiện tại chưa có giải thích được nguyên do nên cũng kệ, nằm thế này cũng không mất gì cả mà Băng Băng cũng không phản kháng ngoan ngoãn nằm trong lòng như thói quen vậy.

Thả lỏng thân thể đã đưa 2 người vào giấc ngủ nhẹ nhàng giấc mộng trong đó cùng nhau chung sống trong một mái nhà hòa thuận vui vẻ có cả Kỳ Anh ở cùng, bên kia Băng Băng mơ ở cùng với Sở Lưu trong một ngôi nhà bình dị trên núi cao xung quanh đầy hoa thơm nước non xanh biếc cảnh tựa thần tiên.

Khi qua nửa đêm mới mở ra ánh mắt chạm nhau âu yếm sáng tựa như sao hấp dẫn đến lạ kì môi chạm môi nhẹ nhàng nhưng lôi cuốn càng thích thú càng hưng phấn cùng nhau thưởng thức hương vị ngọt ngào này đến khi cả 2 đều xưng đỏ đôi môi mới dừng lại, mở đôi mắt ra lần nữa nhìn thấy khuôn mặt nhau liền bừng tĩnh tách nhau ra như chưa hề quen biết.

Cảm giác vừa rồi như chân thực như ảo giác rất khó diễn tả nên lời trên môi còn xưng đỏ chứng tỏ chuyện xảy ra không phải mơ nhưng lại quá giống mơ, thử cảm nhận lại thì tình cảm nam nữ này còn chưa chín muồi đang đạt lợi ích lên trên nhưng vẫn rất khó hiểu khó giải thích.

Đánh tan cảm giác ngột ngạt này Sở Lưu vỗ vỗ mông Băng Băng kêu đi ra bàn kiểm tra lại thứ nhận được trong không gian kiến trúc đó. Nhanh chóng ngồi lên bàn xua tan xúc cảm vừa rồi bàn đến chuyện chính.

-Linh bạc cực phẩm lên đến 1 vạn.

-Giường tu luyện hải lực cấp cao.

-Đồ dùng trong phòng nữ nhân.

-Đồ dùng trên bàn nhỏ trang điểm.

-Pháp bảo kiến trúc phòng cấp cao

-Vòng thu giữ linh hồn cấp cao

-Và một vài vật dụng nhỏ lẻ khác

Nhìn một loạt đồ xuất hiện bên ngoài đã được phong tỏa khí tức nên khá an toàn, cả 2 nuốt ực cái đã thấy cũng phải sáng mắt, nều quy đổi ra tiền chắc rằng từ trước đến giờ chưa thấy nhiều đồ có giá trị đến vậy.

Đã có một chút hiểu biết về đối phương nên cùng trầm ngâm một lúc hết nhìn đồ lại nhìn sang người để suy tư về chia chắc tài nguyên kiếm được.

“Ta người phát hiện ra hồ hải đàm này mang ngươi đến nên chia đều 5 : 5 ngươi thấy thế nào”. Băng Băng lên tiếng trước.

“Chia ta 6 ngươi 4, phát hiện ra thì đã sao bao lần cũng không có ý nghĩa gì ta tìm ra cách vào và cứu cả cô phải được phần hơn”. Sở Lưu nói lại.

“Không được ta cũng đã góp sức mới có thể vào trong không thì làm gì được món nào mà đòi phần hơn”.

“Để xem cô thích món gì trước đã cho thử chọn trước”.

“Ta chọn linh bạc, đồ dùng phụ nữ và đồ dùng bàn trang điểm”.

“Lựa chọn tốt đấy đồ này toàn chất lượng hơn nữa bàn trang điểm là phụ kiện nhưng toàn pháp bảo cả, chọn như thế không phải ta thua thiệt lớn sao, huống hồ vòng lưu linh hồn cô cũng cầm đi nốt thì ta được gì”.

“Những thứ khác ta có dùng được đâu những đồ kia ngươi muốn đồ nữ nhân làm gì”.

Tiện tay kéo Băng Băng vào trong lòng ngồi trên đùi mình tay lần mò cơ thể cô cũng không có kháng cự nhưng mặt thì không chịu thua chút nào vẫn lạnh lùng điềm tĩnh kế sách mỹ nam kế nghĩ ra có vẻ không được thuận lợi chẳng có mấy tác dụng.

“Ta có thể tặng cũng như bán đổi lấy tiền, vậy cô phải lấy linh bạc ít lại 2000 linh bạc thôi”.

“Cái gì ngươi tham vừa thôi đang từ 5000 xuống còn có nhiêu đó nó là cực phẩm linh bạc đấy giá trị rất lớn”.

“Không có đồ tốt thì cũng có tiền chứ con số đó không đến nỗi rồi, chốt lại cô 3000 được chưa”.

“Ngươi còn kêu sau sẽ cho ta lợi ích khác mà giờ đã muốn sòng phẳng rồi”.

“Lợi ích dĩ nhiên sẽ có nhưng giờ đang nghèo lợi ích nhỏ nhoi không đáng là gì cả, sau này ta sẽ kiếm cho cô thứ khác tốt hơn vạn lần còn muốn lấy luôn bây giờ thì phí phạm ta có thể giữ lời hứa”.

“Đợi ngươi không biết có bị mất không nhưng giờ xem như tạm tin ta chấp nhận vậy nhưng còn tiền làm giao dịch đừng có quên đấy”.

“Yên tâm phần đó ta đã chuẩn bị rồi, cứ tưởng phải chiến đấu kịch liệt để tranh giành ai dè cô đã có chủ đích từ trước rồi muốn dẫn dụ ta tiếp nữa”.

“Giao dịch ngươi đồng ý thì chúng ta giao kèo thôi thuận cả 2 là được huống hồ ta kiếm được chỗ an toàn khỏi phải tranh giành là tốt hơn”.

“Được rồi lấy đồ của cô đi còn cái vòng này có thể nằm trên hay trong cơ thể mà không vấn đề gì, ta đã nói trước có linh hồn đang ngự trị nên đây là biện pháp tốt nhất, Vân Chi nếu cô muốn đi cùng ta thì hãy bảo với Băng Băng rồi tiến vào vòng lưu giữ đến bên ta, lời hữa sẽ cố gắng thực hiện tốt nhất có thể cho cô”.

“Ta tự biết sẽ tự cân nhắc ngươi nói mãi”. Vân Chi dùng Băng Băng truyền lời nói chuyện.

“Hãy hòa thuận với nhau nha khi nào có thời gian ta sẽ làm cả 2 cùng sướng ngất. Ha ha ha”.

“Ngươi ngươi thật là hết chỗ nói”.

Băng Băng mặt đỏ thu đồ lại rồi tiến lên giường nằm theo sau là Sở Lưu dù trên cùng giường nhưng mỗi người một bên, tuy gần mà xa thật khó hiểu. Trời sáng cùng nhau chỉnh sửa lại quần áo rồi hướng môn phái trở về mỗi người mang một sắc thái riêng biệt.

Tiến bước trong môn phái cũng không ít ánh mắt nhìn hướng về họ có tiếng to nhỏ xì xào, sau đó tách nhau ra trở về phòng làm việc riêng.

Trong phòng lực lượng của Sở Lưu đã tăng tiến hơn nhiều so với mong đợi có thể nói cấp 9 nhưng mang một phần lực lượng của trúc sơ bên cạnh còn hải lực cấp 9, hồn lực cấp 6, sinh lực cấp 4.

Có sự chênh lệch khá lớn giữa các lực lượng trong cơ thể rồi, hiện chưa thể tìm ra cách hữu hiệu tu luyện hồn lực và sinh lực, cố gắng kết hợp quỷ đỏ và hồn kỹ liệt hồn nhãn với nhau sẽ đem lại thêm chiến lực là biện pháp hiện có.

Điểm hệ thống hiện tại đánh giá mới có 4 chứng tỏ cần phải tập luyện sử dụng các loại lực lượng tốt hơn ít nhất là 9 điểm mới tìm cách đột phá tu vi, lần vào hồ hải đàm chưa được thể hiện sau nay tìm cách oai phong một trận mới được, lẩm bẩm một lúc liền lên giường tu luyện tiếp.

Những ngày tiếp theo việc tập luyện sử dụng các vật phẩm là ưu tiên hàng đầu Sở Lưu cô gắng giành hết thời gian cho việc này ngay cả lúc được giao vài nhiệm vụ lặt vặt cũng tranh thủ nhanh nhất có thể xong là tu luyện tiếp, dường như thời gian không có nhiều.

Càng thành thạo càng hưng phấn sau 1 tuần đã đến lúc thích hợp việc giao đấu như dự định với Băng Băng, nên đến gặp mặt cô ấy.

Hiện giờ Băng Băng đang ở ngoài sân tập chiến đấu và dẫn đội của mình, xung quanh mọi người cũng hăng say tập luyện có những người đứng ra đại diện chiến đấu, Sở Lưu tiến lại lên tiếng gọi.

"Băng Băng ta muốn nói chuyện với cô".

"Có chuyện gì nói mau đi". Băng Băng mắt đảo nhẹ gương mặt không thay đổi.

"Chuyện bí mật không thể nói ra được nhanh lên".

"Ngươi,, ngươi,,, định làm gì, đợi ta một lát". giọng Băng Băng yểu điệu mà hơi ửng đỏ

Nghe xong đoạn nói chuyện này nhiều người ngoáy ngoáy lỗ tai xem mình có nghe nhầm không người khác lắc lắc đầu nhìn kĩ lại có phải nhìn nhầm không hầu hết đều dùng ánh mắt cổ quái theo dõi 2 người tiến đến một chỗ khác nhưng không rõ là nói chuyện gì.

"Có chuyện gì nói mau". Băng Băng cau mày khó chịu nhưng nhìn vẫn đáng yêu.

"Thì chuyện chúng ta tỉ thí đó cô không nhớ à". Sở Lưu bình thản trả lời nhưng trong lòng mừng thầm

"Ta tưởng ngươi có nhiều đồ rồi sẽ không rãnh chuyện cũ mà chỉ cắm đầu tu luyện thôi".

"Không quên chỉ để lại phía sau có thời gian nghĩ đến cô cũng không tệ nên mới gọi".

"Ngươi tự cho mình tài giỏi không biết trời cao đất rộng rồi nhỉ".

"Không phải mà là tự tin, ta thấy cô có thay đổi thì phải mới 1 tuần thôi mà chẳng lẻ ta nhìn nhầm".

"So với 1 tuần trước nhìn ngươi trở thành tên nhà quê rồi".

"Tên nhà quê này tối nay muốn nằm với cô cứ đợi ta đến".

"Ngươi đừng nói nhiều". Băng Băng bĩu môi quay ngưởi bỏ đi

Trò chuyện xong liền trở về với đội của mình còn Sở Lưu thì quan sát một số trân chiến của những người khác. Đã lâu chưa vận động tay chân lần này có Băng Băng cơ hội bung sức mà không sợ bị thua thiệt quá, nhiều thứ phải chiến đấu thực chiến mới phát huy tác dụng được.

Tối đến ẩn mình di chuyển nhẹ nhàng tiến vào trong phòng của Băng Băng hiện giờ đang ngồi trên giường tu luyện nhìn rất tập trung, Sở Lưu tiến lại cửa mở tạo thêm âm thanh để cô phát hiện ra. Đi đến trước mặt cũng không làm cô có biểu hiện gì khác thường cả chỉ mở ra đôi mắt đẹp rồi khép lại.

Nhìn Băng Băng giờ mặc một bộ đồ khá mỏng manh có thể chuẩn bị đi nghỉ ngơi nên không cầu kì chút nào nhưng cơ thể có sức hút kì lạ hấp dẫn vừa quyến rũ vừa thần bí.

Trèo lên giường nằm xuống đôi mắt dõi theo bóng lưng mảnh mai quyến rũ kia cùng những đường con trên cơ thể hiện giờ đang mặc đồ mà như không, hít thật sâu hương thơm lan tỏa trong phòng này nhắm mắt thả lỏng cơ thể cảm thấy thật dễ chịu thư thái, một lúc sau mới lên tiếng.

“Không muốn tranh thủ lúc này ta ở đây nằm thư giản cơ thể hả lúc khác mà tu luyện sau, đừng gượng ép cơ thể quá làm gì”.

Vừa nói vừa với tay kéo thân thể của Băng Băng nằm xuống bên cạnh mình, thân thể mềm mại yểu điệu nằm gọn trong lòng lúc sau cũng thả lỏng ra cảm giác thoải mái thấy rõ trên khuôn mặt của cô nàng.

Nằm bên cạnh nhau rất dễ đưa 2 người vào trạng thái thả lỏng nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. Từ vài lần trước kia gần nhau cả 2 đã biết tác dụng nào đó của đối phương khi gần sẽ mang lại điều tuyệt vời trước nay chưa từng có rất riêng biệt, đem lại hiệu quả gì đó không rõ ràng nhưng lại muốn có nó. Vậy nên lúc nào ở gần đều tạo cảm giác dễ chịu thư thái thành quen.

Cùng tỉnh giấc lúc đêm muộn Băng Băng ngồi dậy tiếp tục tu luyện một bên Sở Lưu nằm đó như suy nghĩ điều gì rồi lên tiếng.

“Ngày mai tiến ra ngoài bìa rừng tỉ thí ta không muốn gây ồn ào quá ở đây”.

“Chúng ta đâu được ra ngoài lâu trừ khi đi làm nhiệm vụ”.

“Việc ra ngoài đâu bị ngăn cấm vả lại chúng ta ra ngoài tập luyện mà có phải làm chuyện xấu xa gì”.

“Nhưng ta còn phải dẫn đội ở nơi này, còn phải tập luyện cho các đệ tử hơn nữa chuẩn bị cho tỉ thí xếp hạng tới đây và sẽ so tài với các môn phái, gia tộc tại thành này”.

“Dẫn đội thì mấy người kia không biết làm gì hay sao luyện tập cũng không biết nữa thì có tác dụng gì huống hồ chiến đấu cùng ta cô sẽ mang lại rất nhiều thành quả khác, đối với người lạ ta thường sẽ giết không khoan nhượng”.

“Ta cũng tò mò không biết vì sao ngươi tự tin đến thế đừng làm ta thất vọng”.

“Rất nhanh sẽ được chiêm ngưỡng thần thái của bổn công tử sớm. Ta cũng nhắc cô chuẩn bị vài thứ cần thiết đi chúng ta sẽ chiến đấu hết mình đó mục tiêu của ta rất lớn”.

“Ta mặc kệ cũng không quan tâm đơn giản ta đang chờ ngươi biểu hiện”.

Nhất chí xong Sở Lưu nhanh chóng rời nơi này chở về phòng của mình tất cả đã nghỉ ngơi rồi, ngồi tu luyện trong thời gian rèn đúc các vật phẩm mới kiếm được cho Lisa xử lý, khi nào thuyết phục được Vân Chi sẽ có thêm được 1 pháp bảo lợi hại bên người cơ hội tăng tiến về hồn lực đang ở trước mắt ngoài ra kiến thức của cường giả cũng rất hữu dụng cho sau này tiến ra bên ngoài.

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.