Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

So tài cùng Băng Băng

Tiểu thuyết gốc · 2473 chữ

Chương 21

Sáng sớm Sở Lưu đã đứng ngoài cửa thành đông chờ đợi một lúc sau Băng Băng mới phóng đến vì cần ban giao việc lại cho đệ tử khác, nhìn nhau bằng ánh mắt không hòa hợp gì Sở Lưu đi trước dẫn đường.

Tốc độ di chuyển ngày càng tăng lên muốn cắt đuôi nhưng đâu có dễ, cô vẫn thong thả đuổi theo sau hiện giờ mới chỉ sử dụng sức mạnh cơ bắp thử sức nhau chưa có đột biến gì.

Tăng hết tốc lực của mình lướt đi sử dụng thân cây làm bàn đạp cứ thế lao nhanh trong rừng, càng ngày càng rậm rạp khó đi, dù tốc độ không kém gì nhưng cô không quen luồn lách thành thạo giống Sở Lưu nên bị mất sức hơn và chậm lại đáng kể.

Dần dần khoảng cách đã xa không thấy bóng dáng của tên này đâu buộc phải dùng linh lực cảm ứng và đuổi theo khoảng cách tiếp tục bị kéo giãn nhưng chậm dãi.

Sau hơn 2 giờ di chuyển nơi này cách khá xa khu vực đông người cũng hoang sơ rất thích hợp cho chiến đấu, nằm ngửa người trên thân cây cao chờ đợi cô nàng đến, 10 phút sau thân hình cũng đã xuất hiện nhưng không còn vẻ chỉnh chu điềm đạm nữa gương mặt đỏ hồng tức giận hít một hơi sâu lao đến chiến ý bùng nổ.

Thấy cảnh này Sở Lưu chuẩn bị cười cười nhưng nhanh chóng nén nhịn lại không thì cô nàng quê quá lại bỏ về thì toi công sức, thấy có chiến ý lao đến liền bùng nổ sức mạnh ra đối kháng.

Từng quyền đối nhau trực diện không ai thua ai ánh mắt chăm chăm đối thủ nhắm vào điểm yếu tấn công, linh lực lườn lờ xung quanh thân thể mỗi người hỏa lực cuồn cuộn va chạm rồi tan biến vào thiên địa.

Hiện đang tỉ thí ở mức luyện sơ chưa ai phân thắng bại Sở Lưu đã nắm được kĩ thuật cũng như kĩ năng của Băng Băng nên dễ dàng hóa giải tấn công và đem lực lường của mình chèn ép lên, sau vài lần đã hung hăng dồn cô vào chỗ phải phòng thủ.

Bên kia Băng Băng nhếch mép như đón nhận ý đồ thi triển cước pháp lướt vài lần tấn công điểm mù tốc độ rất nhanh, thuận thế tân công nhưng bất ngờ trượt đòn Sở Lưu nhận ngay 5 quyền cước liên hồi vào người thân thể bay vọt lên trước húc mạnh vào cây lớn.

Không có thời gian nghỉ ngơi lao sang né đòn tiếp tục tới mình của Băng Băng, sự kết hợp quyền cước đã thuần thục đem chúng ép đối thủ không ngừng, linh lực trên tay đang tụ lại nhắm đến vị trí của Sở Lưu đang di chuyển ở khoảng cách gần dù né tránh cũng phải dính thương tổn không ít.

Hự, quyền cước đã trúng đạp văng đi tiếp đó ăn thêm chưởng pháp hỏa lực tiếp đến Sở Lưu bay như rẻ rách nằm bệt lại một chỗ.

Ngửa người ra thở sâu một hơi nhìn sang cô nàng nâng chiếc cằm nhỏ mỉm cười khiêu khích, hiện tại sức mạnh chủ yếu đến từ cơ bắp và hải lực phòng thân muốn kiểm chứng phòng thủ của mình và tốc độ tránh né xem ra vẫn còn rất chậm.

Dù không thương tổn lớn nhưng vẫn rất mất mặt, đứng lên phủi bụi khắp người vuốt lại khuôn mặt đính đầy đất thêm vài vết thương đang chảy máu chuẩn bị gia nhập lại cuộc chiến.

Sở Lưu nắm tay lại hỏa lực ngưng tụ đan chéo trước ngực rồi đấm mạnh ra sau tung hỏa lực lượng quấn quanh thân thể lại gầm lên lao lên tấn công.

Hừ một tiếng ánh mắt Băng Băng tập trung hỏa lực tụ lại trên thân mình lướt đi, cú va chạm đầu tiên giữ được 1s rồi cùng bị đẩy lùi không ai chịu thua tiếp tục lao đến dùng cứng đối cứng vừa tiếp quyền vừa tiếp cước tìm kiếm chỗ yếu tấn công.

Đây là trận chiến không phải nơi đùa giỡn chỉ sai xót là ảnh hưởng lớn đến cuộc chiến sau này, từng âm thanh ầm ầm va chạm vang lên không ngừng, tiếng đổ vỡ phá hoại từng cây rừng bị đánh gãy vỡ vụn tan tác.

Một vùng rừng trống trải đang tiếp tục mở rộng ra như một sân đấu bên trong có 2 người liên tiếp ra đòn từng luồng từng luồng linh lực va chạm phân tán nhìn kĩ có thể thấy làn sóng lăn tăn ở xung quanh.

Sức mạnh mỗi lần đều được tăng lên nhưng người thua thiệt nhiều hơn là Sở Lưu, xét về linh lực hay hải lực đều thua kém nhưng về chiến đấu kĩ thuật lại nhỉnh hơn.

Các vũ kĩ của Băng Băng cũng đã được sử dụng chiếm chọn ưu thế của mình nhưng cũng không hơn nhiều như tưởng tượng từ trước, rất nhiều đòn tấn công trúng đích nhưng Sở Lưu vẫn rất khỏe chịu đựng chưa thể dứt điểm.

Lực lượng luyện sơ của Băng Băng đã đạt mức tối đa nhưng chưa thể khiến Sở Lưu chật vật quá, muốn chiến ngang cơ vất vả một phen nhưng không có thành quả gì mấy khả quan.

Tiếp tục bung những con bài của mình Băng Băng rút kiếm ra thi triển các thức thuật tốc độ vượt lên trên, Sở Lưu giờ không thể đối kháng chỉ biết né tránh đường kiếm nguy hiểm này, tốc độ đã tới giới hạn nhưng kiếm còn nhanh hơn, né tránh được quyền liền bị kiếm đâm vào lưng ngã nhào xuống trên kiếm còn có hỏa lực đang công phá thân thể sâu thêm vết thương.

Cầm tay rút mạnh kiếm máu chảy ra gặp hỏa lực đốt cháy liền tan biến, gượng ép hỏa lực của Băng Băng tiêu tan trong cơ thể Sở Lưu cầm tụ linh cầu ra nghênh chiến vừa xuất dao động phát ra từ nó khiến Băng Băng cảm thấy nguy hiểm trong lòng nhanh chóng cẩn thận đề phòng.

Lực lượng hấp thụ từ thiên nhiên và Sở Lưu cung cấp giúp cho tu linh nhanh chóng hình thành sức mạnh bị áp xúc nguy hiểm thấy đã đủ hướng đến Băng Băng chưởng pháp tốc độ lao vút đi.

Bên kia một cầu năng lượng cũng đã được cô dồn nén lại lực lượng hỏa linh lực cuồn trào dồn ép cùng lúc ngang nhiên phóng đi không chút thua kém.

Vừa chạm vào nhau từng làn sóng dao động lăn tăn nổi lên rồi hỏa cầu của Băng Băng ép vỡ tan biến, lực lượng tiếp tục lao đến gặp lực lượng trúc sơ áp súc lại chống đỡ đẩy lùi thân thể một đoạn.

Trước ánh mắt thỏa mãn của Sở Lưu khi chiếm chút thượng phong, cô múa tay thi triển kiếm thuật khiến thanh kiếm sáng lên bay lượn nhằm Sở Lưu đâm tới.

Nhận thấy nguy hiếm lại tụ lực lượng tiếp nhắm mũi kiếm đối kháng, một bên lực lượng Băng Băng liên tiếp truyền đến một bên Sở Lưu không ngừng tụ lại năng lượng duy trì cho tu linh cầu.

Có thể nhìn thấy rõ lực lượng trúc cơ đang phá tan nhanh chóng lực luyện sơ của Sở Lưu nhưng tốc độ hình thành lại rất nhanh nên đang ở thể giằng co không ngừng.

Nhận thấy đây sẽ là chưởng quyết định thắng thua trận này Băng Băng đột ngột tăng mạnh lực lượng bùng phát thanh kiếm rung lên một hồi lao thật mạnh đi bất chấp sức cản lực lượng của Sở Lưu, thanh kiếm đâm đến tận quả cầu mới dừng lại cảm nhận nó rất cứng rắn và mạnh mẽ dù đã không còn sức nhưng không thể phá vỡ được.

Sở Lưu nằm bệt dưới đất thở phì phò lực lượng bị rút đi quá nhiều của hỏa lực bị trống rỗng cơ thể sinh ra ảo cảnh gây nên làm choáng váng.

Thấy quả cầu này chắc là một bảo vật có giá trị lớn định đoạt mất ai ngờ Sở Lưu tỉnh dậy thu nó lại miệng cười gian.

Nhìn thấy thể trạng Sở Lưu nhanh chóng bình phục hơn những gì suy tính Băng Băng cũng khá ngạc nhiên nhưng không thể hiện rõ ra ngoài liếc ánh mắt nhìn tên này rồi quay mặt đi, hừ một tiếng tiến đến chỗ cây đổ ngồi xuống nghỉ ngơi.

Cả vùng bán kính 20m đã bị trận chiến làm cho tan hoang bằng phẳng trừ nhưng cây to thì không bị đánh tan tành những phần còn lại bị vỡ cháy thành tro.

Ngồi bên cạnh dựa vào thân cây ôm vào lòng lấy ra viên tiểu đan hồi phục lại cho Băng Băng uống, trận chiến cả một ngày trời đã tiêu hao không ít dù về hải lực hay linh lực cũng vậy, so với cô Sở Lưu lại khác được bổ sung lại từ thiên nhiên nhanh hơn rất nhiều bình thường nên không ảnh hưởng quá lớn.

Chỉ cần thêm thời gian sẽ bình phục chỉ có thương thế là không ít nhưng chưa có đáng ngại. Sở Lưu đã tích chữ được vài loại đan dược phòng ngừa nguy hiểm nhưng chất lượng không thể bằng hệ thống mang lại.

Để mặc cho vết thương tự hồi phục thủy lực của Sở Lưu truyền đến giúp cô nhanh chóng hồi phục lại thương thế, thủy hệ cũng đã hình thành lực lượng đáng kể nếu trong trận chiến có thể sử dụng đem lại hữu ích lớn cho những trận chiến dài hơi như thế này.

“Ngươi vậy mà còn có cả thủy hệ ta nhớ trước ngươi sử dụng hỏa và lôi hôm nay sao không dùng lôi linh lực ra chiến đấu”- Băng Băng nằm dựa lưng vào ngực Sở Lưu nhắm mắt lên tiếng.

“Đừng có cười vì ta không có vũ kĩ sử dụng lôi lực, có sử dụng thì cũng chẳng mang lại chút hiệu quả nào đối với cô cả chỉ thêm phân tân”-Sở Lưu than thở mặt xụ xuống.

“Vậy không sử dụng được có cần ta tìm kiếm cho không”?

“Vũ kĩ lôi lực trong môn ta cũng tìm rồi nhưng không thích hợp, các loại khác đều không ổn chỉ tìm được có hỏa hệ tạm dùng thôi”.

“Hỏa hệ này ta cũng tu luyện rồi nhưng không mang ra sử dụng muốn dùng loại khác đối kháng thử cũng như rõ ràng vậy vũ kĩ vang danh rất mạnh nếu ngươi có tu vi cao hơn và tu luyện lên tầng cao sẽ rất tốt đó”.

“Trước mắt chưa có thời gian nhiều và chỉ tập trung vào một vài vũ kĩ thôi đáng tiếc chưa có đủ bộ của nó ta sẽ tăng tiến chiến lực nhiều hơn”.

“Ta nhận thấy ngươi tiến bộ rất nhanh mới có bao nhiêu thời gian đâu đã có thể ép ta sử dụng trúc sơ lực rồi”.

“Ta cũng chúc mừng cô đã kiểm soát được lực lượng hỗn loạn trong cơ thể còn giúp tăng tiến chiến lực lên không ít. Ở bên ta đem lại nhiều lợi ích tốt cho cô có đúng không”?

“Đâu phải có mỗi mình ta được lợi, bên cạnh người đẹp được ôm hôn nói chuyện, tăng tiến tu vi giờ còn giúp ngươi tăng chiến lực thế xem ai hưởng lợi nhiều hơn”.

“Từ khi đến nơi này ta tiếp xúc với cô nhiều nhất xem như quen biết đã tiến lên một bước mới, có phần ngon ta sẽ không quên cô đâu”.

“Chờ mạnh hơn cũng không quên ngươi cứ theo sau là được ta sẽ bảo vệ cho khỏi ai bắt nạt”.

“Ai dám bắt nạt ta, cái miệng nhỏ xinh này từ khi nào biết để ý bổn công tử vậy, lúc nãy nhân lúc ta choáng váng không biết người nào mắt sáng rực định chôm pháp bảo”.

“Ta đâu có chỉ muốn xem nó ra sao thôi mà”.

“Cô đừng nói dối ta và cô cùng đồng dạng không cần phải tự lừa dối nhau làm gì, sau này kiếm được nhiều thứ tốt có thể trao đổi đồng ý không”?

“Được thôi ta nghĩ ngươi cũng có không ít đồ tốt giấu đi, người ngoài nhìn chắc nghĩ ngươi nghèo ai ngờ toàn hàng xịn phải không”?

“Cũng có vài thứ thôi không đáng giá là bao”.

“Này tiểu đệ của ngươi đã khó chịu từ lâu hay để ta phục vụ nó rồi cho ta vài món thế nào”.

“Tiểu quỷ này, ở bên người ngoài biểu hiện thật tốt nha giờ đã lộ ra khuôn mặt này rồi”- Sở Lưu lấy ngón tay bắt cái mũi nhỏ xinh của Băng Băng lắc lắc mỉm cười.

“Chúng ta giao dịch mà có gì đâu hay là ngươi đòi thân thể này mới chịu đồng ý với ta”- mặt Băng Băng phụng phịu đỏ lên.

“Cô nói gì vậy không được vì ý nghĩ giao dịch lấy lợi mà làm tất cả những điều người khác yêu cầu ra, ta cũng có quy tắc tôn nghiêm riêng mặc kệ người khác thế nào”- Sở Lưu cau mày nghiêm nghị vỗ mạnh mông của cô vài cái chan chát.

“Á Á, ta nói vậy nhưng có làm thế đâu có thì chỉ với ngươi thôi người khác ta không thèm”- Băng Băng phồng má giận dỗi.

“Được rồi ta sai chỉ là ta không muốn thấy cô thay đổi quá nhiều, thế giới này có thể làm mọi điều vì lợi ích”.

Vuốt nhẹ lọng tóc vướng trên khuôn mặt của Băng Băng rồi luồn tay xuống lần mò sờ soạng bên trong người mềm ấm, một tay của cô chạm chạm tiểu đệ đang ngốc đầu từ lâu nghịch ngợm. Một lúc dục vọng lên cao hướng đến môi nhau trao nụ hôn ngọt ngào thật sâu không biết thời gian là gì.

Nụ hôn rời ta cũng là lúc 2 người tách nhau như tự hiểu ý trở về môn lúc này trời cũng đã tối nhem, Băng Băng tiến vào trong còn Sở Lưu ẩn mình bằng ảo cảnh đi lại tự do như không mắt cô nàng lại sáng rực lên sau cũng lấy lại bình tĩnh thong thả bước vào trở về vị trí của mỗi người.

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.