Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vân Chi

Tiểu thuyết gốc · 2486 chữ

Chương 19

Khi nghe linh hồn nhập vào Băng Băng nói thì âm thanh hệ thống cũng vang lên tiếng báo hiệu nhiệm vụ mới:

Nhiệm vụ nhánh chính số 2: cứu chữa Băng Băng thành công

chú thích: linh hồn Vân Chi đã xâm nhập hòa vào và chiếm lấy cơ thể của Băng Băng, tách linh hồn này ra bằng cách Vân Chi tự nguyện. Cưỡng ép hoặc tự hủy sẽ thất bại tu vi dừng lại không tiến triển trong vòng 2 năm.

Tâm trí dao động không ngừng Sở Lưu đành kéo thời gian trước để tìm biện pháp ngay lúc này, để tìm hiểu vấn đề này hơn Sở Lưu đã liên hệ với Lisa được biết rằng linh hồn Vân Chi sử dụng pháp bảo lưu giữ linh hồn một khi Băng Băng tự nguyện sử dụng sẽ bị nó hút vào trong thay thế từ đó chiếm cứ cơ thể này, cưỡng ép tách ra sẽ làm cho linh hồn Băng Băng tổn hại gần một nửa, có thể tự nguyện là cách tốt nhất cho liên kết linh hồn dần được truyền trở lại trạng thái ban đầu.

Rất có thể pháp bảo linh hồn kia có tác dụng nào đó mê hoặc được tâm tí và linh hồn nên dễ dàng chiếm đoạt như vậy, khống chế một phần linh hồn Vân Chi bằng cách kéo pháp bảo ra xa một chút sẽ giảm đi độ liên kết rằng buộc mới có này yếu đi từ đó thuận lợi cho kiểm soát cơ thể dễ hơn nhưng không được xa quá có thể ảnh hưởng đến linh hồn cả 2 người.

Nhìn thấy khung cảnh hiện tại ý vị thật dễ dàng mang lại cho người trong cuộc, 1 tay giữ chặt 2 cánh tay nhỏ của Băng Băng còn 2 chân kẹp chặt lấy thân của cô nàng đề xuống tay còn lại giữ cái đầu nhỏ đang muốn chống đối quay đi chỗ khác dù ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nhau.

“Ta nhìn nàng nhiều rồi thật bất công cho nàng đúng không để ta bỏ hết ra đỡ vướng víu, cho nàng cũng được nhìn thỏa thích cơ thể hoàn mỹ của bổn công tử”. Nói xong trang phục liền biến mất.

“Ta không thèm ngươi muốn làm gì”.- Vân Chi nũng nịu nói ra.

“Ta nói rồi thân thể này là của ta cô có thể chiếm lấy người khác ta sẽ giúp, không thể tổn hại tôn nghiêm được”.

“Vậy ngươi song tu rồi để cho ta đi ta cũng không quan trọng hơn thiệt”.

“Không được cô đi rồi thì khác nào ta tốn công vô ích, hay là cô muốn nếm mùi vị của tiểu đệ này nên mới không muốn tách ra, xem này nó ngốc đầu từ bao giờ đang đòi hỏi cô phục vụ nó càng nhanh càng tốt”.

“Khốn kiếp để nó tránh xa cơ thể ta ra,,, tránh ra”. Vân chi hết toang lên.

“Đừng kháng cự nữa cơ thể này là của ta thích làm gì không phải việc của cô nhanh phục vụ nó nào”.

“Hừ, ngươi muốn thế nào mới được”.

“Dĩ nhiên là trả cơ thể lại cho cô ấy ta sẽ giữ lời hứa”.

“Đừng nói lời sáo rỗng không thể tin tưởng ngươi được”.

“Ta biết linh hồn cô mạnh mẽ cứ để Băng Băng chiếm lại cơ thể còn cô sẽ giữ một phần vị trí của linh hồn cả 2 cùng tồn tại lúc này, nếu cô không tin tưởng ta chỉ có cách như vậy hay cô muốn làm nô lệ cho ta bị nuôi nhốt thì tùy”.

“Khi nào ngươi kiếm được cơ thể khác thay thế cho ta”.

“Muốn cơ thể thì thiếu gì lúc nào ta giết người là có thể kéo linh hồn nữ nhân đó ra cho cô thay vào đó là cách đơn giản nhất nhưng thế không khác gì cơ thể này sẽ rất yếu ớt và kém cỏi, cô cũng sẽ tăng tiến tu vi chậm hơn nhiều bình thường, đánh cược lại tích lũy tu vi trước kia đó không phải điều khôn ngoan. Còn muốn nguyên vẹn hình thể hoàn mỹ thì cần đến luyện đan sư cấp cao nhưng ta chưa thể nào làm được điều đó, ta muốn cô hãy là một phần của Băng Băng hoặc trở về pháp bảo đi cùng ta hành trình độc bá hành tinh này”.

“Ngươi khoác lác vừa thôi dù ta chưa tin tưởng ngươi nhưng nếu không thực hiện lời hứa thì chúng ta sẽ đồng quy đừng mong gặp lại cô gái này lần nào nữa, ta sẽ tự biết làm gì để gần vòng tay lại đây”.

“Thành giao, ngoan như vậy ta mới yêu được. hahaha”

Trước đó linh hồn Vân Chi mới nhập vào người việc kiểm soát sức mạnh sẽ bị hạn chế rất nhiều đó là tiền đề của Sở Lưu khống chế dễ dàng hơn, ngoài ra Vân Chi cũng là cường giả từ trước chắc chắn biết được sức mạnh ẩn giấu trong cơ thể Sở Lưu nguy hiểm với bản thân như kinh nghiệm cảm ứng xa trường nên không có ý muốn chiến đấu mà hòa giải được lợi ai người đó giữ, chỉ không ngờ hắn còn muốn tất cả không chừa một chút gì dứt khoát không thèm nghĩ ngợi ra tay luôn khó lòng đối kháng như rõ trong lòng bàn tay vậy.

Dù làm theo nhưng nhất cử nhất động đều phải chăm chú xem cách thức của Vân Chi thực hiện, sau một lúc trạng thái linh hồn Băng Băng đã khác trước dần dần kiểm soát và cử động được cơ thể rồi.

“Thả ta ra ngươi định làm gì vậy”. Băng Băng lên tiếng mắt đảo tránh đi khi biết rằng cơ thể 2 người đang trần chuồng tiếp xúc nhau mà tiểu đệ đang ở ngay trước mặt mình.

“Đã thành công rồi, nếu tin tưởng ta cô sẽ không cần bên cạnh Băng Băng xem chúng ta bên nhau đâu, Băng Băng cô có cảm nhận thấy linh hồn người khác trong cơ thể mình không”?

“Ngươi đang nói năng lung tung gì vậy làm gì có ai trong cơ thể của ta. Rõ ràng ngươi đang tìm cớ, lúc trước còn không muốn ta hiểu lầm giờ thì sao đang làm gì đây”.

“Ta,, ta,,, thật sự thèm khát cơ thể cô quá rồi chịu không nổi giúp ta phục vụ tiểu đệ này đi chúng ta sẽ bàn sau, làm nha”.

Không có sự hồi đáp từ linh hồn Vân Chi nên Sở Lưu cũng thả lỏng làm liều luôn, hiện tại dục vọng cũng đã lên đỉnh điểm nghe thấy Băng Băng trở lại quên mất kiểm soát thân thể để nó chiếm mất, ánh mắt đỏ ngầu nhìn gương mặt hồng phấn hiện giờ như khiêu khích Sở Lưu làm việc theo bản năng.

Cả 2 tay nắn bóp 2 quả đồi để tiểu đệ đặt giữa khe rồi ép lại bắt đầu di chuyển theo bản năng. Không phải chỉ có mỗi Sở Lưu dục vọng lấn át mà nhiều lần Băng Băng cũng phải kiềm chế bản năng nguyên thủy của mình nổi lên dữ dội giờ đây cũng không biết trời đất là gì hùa theo lời gọi của nữ nhân không biết làm gì nhưng thân thể tự hành động giúp phục vụ tiểu đệ.

Miệng nhỏ xinh ngậm lấy vật to tròn nóng hổi đang không ngừng ra vào từ khe rãnh đến miệng một lúc sau cơ thể Sở Lưu gồng mạnh lên nhịp tăng đột biến giữ chặt cơ thể Băng Băng rồi giật giật phun thật nhiều thật nhiều từ miệng tràn xuống dưới, Sở Lưu lên tiếng kêu hãy nuốt nó vào vừa ngon vừa bổ cho cơ thể nghe vậy nàng cũng làm theo như cái máy miệng còn liếm môi xinh ngơ ngác cảm nhận hương vị.

Thỏa mãn xong cơ thể đã tỉnh táo trở lại nằm bên cạnh Băng Băng ôm cô vào lòng vuốt ve thủ thỉ như sợ bị bắt quả tang vậy.

“Ta xin lỗi cô đẹp quá lúc nãy ta không kiểm soát được cơ thể nó tự hành động theo bản năng”.

“Song tu không phải ta chưa từng nghe nhưng nó khác so với ta những gì ta hiểu biết.

“Đây chưa phải là song tu mà là tự làm thỏa mãn bản năng nguyên thủy, nếu cô tự nguyện sau này ta và cô sẽ bồi dưỡng tình cảm chúng ta có thể tiến hành song tu, còn không thì ta sẽ tìm lợi ích tốt đổi lần này cho cô chắc chắn không để cô thất vọng”.

“Ta sẽ cân nhắc điều này, nhưng ta có cảm giác thèm muốn ngươi khi ở gần cơ thể thoải mái dễ chịu như lúc này, còn giờ thì cơ thể lại mong muốn điều khác nữa mà ta không rõ rất muốn cái đó giống như ngươi lúc nãy mất đi kiểm soát vậy”.

“Ồ có tới 2 thứ khác nhau à, vậy ta sẽ giúp cô sung sướng hãy thả lỏng người ra rất nhanh sẽ đạt được”.

Nói xong hướng đến đôi môi nhỏ xinh hôn lấy lựa thế tiến vào bên trong khuấy động rồi tham làm chiếm hết bên trong, tay đang làm loạn nghịch ngợm khắp thân thể của Băng Băng rồi lướt xuống khe tình chạm vào. Hôn cho đỏ mộng bờ môi Sở Lưu hôn xuống 2 gò bồng mềm mại tròn trịa cùng nhụy hoa hồng hào căng cứng tham lam ngậm mút hết bên này sang bên kia không biết chán.

Cơ thể của Băng Băng đã rất nhạy cảm rồi nhanh chóng hứng tình cực độ làm sao chịu được tay nhiều kích thích của Sở Lưu cứ thế thả lỏng cảm nhận khoái cảm dâng lên những điểm yếu trên thân thể một lúc đã căng cứng cơ thể uốn éo giật giật liên hồi, hôn nhụy hoa một lúc rồi 2 bàn tay chạm đến nhiều vị trí khác nhau đã giúp Băng Băng lên đỉnh. Như hiểu cơ thể của Băng Băng muốn nhiều hơn thế Sở Lưu bắt đầu xâm chiếm tam giác huyền thoại.

Đủ kiểu hành hạ nhục thân ở bên dưới cô bé đã chịu không nỗi dòng nước chảy ra liên tục vài lần lấy 2 tay nhận đầu Sở Lưu thật sâu vào trong rồi cả người cong hông dựng lên tuôn nước chảy ra hết rồi mới thả ầm cơ thể xuống giường nằm im nhưng cơ thể còn rung rung nhẹ.

Sở Lưu vuốt tóc ngược ra sau cười ha ha ha thỏa mãn như chinh phục được người phụ nữ của mình lấy làm vinh hạnh. Dù đã nổi dục vọng lên nhưng chưa muốn tiến quá xa về chuyện này đành kìm nén lại xua tan nó đi nằm bên cạnh ngửi hương thơm từ cơ thể của Băng Băng tiện tay vuốt lại gương mặt đỏ ửng đôi mắt còn lim dim như còn trên mây chưa biết đây là đâu.

Dùng hồn lực của mình cầu thông với linh hồn bên cạnh tìm kiếm Vân Chi cuối cùng cũng tìm thấy hiện giờ cô cũng đạt khoái cảm như Băng Băng vậy nên đã nghe lời hơn trước biết cách ra khỏi nơi này và thu lấy kiến trúc pháp bảo nơi đây. Dò hỏi thêm về các cường giả có thể để lại tài nguyên gì thì cô cũng không biết nên cũng chịu vậy, lần này thu hoạch cũng nhiều lắm rồi thời gian cũng không còn nhiều.

Một lúc sau thể trạng của Băng Băng đã tỉnh lại cùng mặc quần áo chỉnh tề mỗi người đã không còn ngại ngùng gì về nhau nữa nên hành động cũng đồng nhất tách ra tìm thêm tài nguyên khác ngoài một lượng lớn linh bạc cấp cao ra và vài vật trang trí đã không có gì nữa, nhìn nhau mỉm cười rồi tiến ra ngoài theo chỉ dẫn trước.

Cảnh tượng hùng vĩ của thế giới này đã hiện ra trước mắt, đoàn người cũng đã dần tụ tập lại một chỗ cách thời gian trở về hiện tại đã khá gần. Nhập vào đoàn người có không ít người biết đến Băng Băng đi đến chào hỏi đa phần cũng giống cô là đi canh vệ, cô cũng đáp lại theo lễ không có thân thiết gì lắm, những người này thuộc gia tộc thuộc môn phái khác ở thành này nên không xa lạ thi thoảng vẫn qua lại.

Bắt đầu thời gian hẹn tới gần mọi người đã có mặt nơi đây nhiều người vui vẻ dạng ngời cũng không ít trong đó mặt xám xịt phần vì thất bại ngâm trong hồ hải đàm phần vị một lần đi công cốc không kiếm được thứ gì đáng giá, nhóm thì bị thương không nhẹ dù không phục cũng chẳng làm được gì cam chịu thua thiệt.

Âm thanh vang lên các hình văn bay đến sáng trói mang những người này trở về vị trí lúc đầu rồi nhanh chóng tản đi cùng nhau lên đường trở về môn phái, không kiếm xe nữa mà sẽ đi bộ cùng nhau trên đoạn đường này do Sở Lưu đề nghị cô cũng tán thành.

Khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau cũng không nói được gì nhiều cùng nhau nói về các thứ tu vi tu luyện hay khung cảnh quán xá, lúc lại sang thời gian ở tông môn hay vài chuyện linh tinh. Quyết định sẽ chưa về vội chọn một nhà trọ tiến vào trong thuê 1 phòng rồi Sở Lưu sẽ tiến đến phòng sau.

Bên trong Sở Lưu nằm thong thả trên giường còn Băng Băng ngồi trên ghế chờ đợi tối đến ít người chú ý sẽ mở đồ ra chia phần thưởng cho nhau. Dù đã tiếp xúc thân thể nhưng chưa tiến triển lắm trong việc nảy sinh tình cảm phần lớn đều là vì lợi ích cả nên không ai cảm thấy vướng bận gì trong lòng mình.

Dù vậy Sở Lưu cười gian nhìn sang, Băng Băng đang ngồi đó nhìn lại như chột dạ điều gì liền lấy tay phòng thủ trước ngực nhìn từng bước Sở Lưu đến gần tay vòng qua eo bế nàng lên giường mà không phản kháng chỉ chăm chăm nhìn như con nai vàng ngơ ngác nghe Sở Lưu ghé tai nói “đợi đến đêm rất lâu lên giường nằm nghỉ trước đã để ta giúp làm cơ thể thư giản thoải mái nha”.

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.