Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí mật bên trong hang

Tiểu thuyết gốc · 2511 chữ

Chương 18:

Một hang động nơi vách núi treo leo hiểm chở không mấy ai muốn đến gần hay tìm hiểu làm gì lại có 2 người đang ở bên trong một người nữ xinh đẹp ngồi dưỡng thần tu luyện một người nam đang nằm trên đá như nghỉ ngơi thư giãn.

“Ngươi còn định nằm ở đó đến bao giờ nữa”. Băng Băng cau mày lên tiếng.

“Ta đang rất mệt nên muốn nghỉ ở đây trước”. Sở Lưu nhắm mắt nói chậm.

“Ta thấy ngươi rất khỏe mạnh đó mệt mỏi cái gì, ta không có nhiều thời gian mông đùa đâu”.

“Ta cũng đâu có nhiều thời gian chỉ là bây giờ đang có việc làm ta đau đầu chưa tìm ra cách thôi”.

“Ngươi nói nhanh đi nếu được ta sẽ giúp”.

“Thứ nhất cô chính là phiền phức trong lòng, chuyện hồi sáng bỏ qua được không ta thực sự không muốn gây hiểu lầm”.

“Nói hiểu lầm thì dễ nghe ngươi thiếu thốn đến như vậy sao có cần ta cho ít bạc lẻ đi đến thanh lâu không”?

“Ta cũng không muốn đôi co mất thời gian nhưng mà chuyện này xong rồi nha không nhắc nữa, ta cần cô giúp ta thực hiện điều thứ 2. Ta nghi ngờ ở dưới đáy hồ này có bảo vật hoặc thứ gì đó có giá trị. Muốn kiểm chứng thì 2 người cùng xuống tin tưởng bảo vệ cho nhau dưới đó cũng rất có thể sẽ được truyền đến một vị trí nào đó khác biệt có nguy hiểm hay không đều không rõ. Thế nào dám xuống không”?

“Ngươi chắc chắn dưới đó có điều kì lạ hay cơ hội mang đến giá trị sao”?

“Ta không rảnh đi nói lung tung làm gì, chuẩn bị tâm lí chiến đấu đi”.

Cảm thấy không còn bài xích nữa dễ nói ra hiểu lầm hơn và điều bí mật Sở Lưu đang thắc mắc cần có người thực hiện cùng, chộc lát cùng lặn xuống đáy hồ. Nơi này không còn tác dụng gì với Băng Băng có ít thì Sở Lưu vẫn hấp thụ thụ động, khi tiếp xúc lại vị trí cuối cảm nhận luồng hải đàm tuôn lên trên chắc chắn phải có điều gì đó thúc đẩy, hơn nữa Lisa còn nói ở dưới cảm nhận được một chìa khóa để mở ra truyền tống.

Sử dụng lực lượng của mình cùng nhau đào bới vị trí này xuống sâu thêm nhiều, lực lượng của Băng Băng rất vất vả để có thể chuyển chúng lên thật cao tránh đổ lấp xuống, thêm gần đến 10 m nữa có một ấn kí lạ mang ánh sáng vàng hiện ra xung quanh dường như có khe hở nhỏ để một ít hải đàm lọt ra nhưng lại đậm đặc hơn rất nhiều phía trên.

Cùng nhìn nhau mừng rỡ kích động trong ánh mắt, để kích hoạt nó cần thêm một ấn kí nữa mới khởi động được, dựa theo đường hoa văn dẫn tới bên cạnh cả 2 cùng nhau đào hết sức mình, nghỉ ngơi trên bờ lấy sức lúc sau lại tiến xuống dùng cả nhẫn không gian của mình chứa đất đá sau sẽ mang bỏ đi công việc thuận lợi hơn nhiều.

Nửa ngày sau một cái ấn kí thứ 2 đã xuất hiện y hệt nhưng không bị rò rỉ hải đàm ra nên khó phát hiện.

“Lisa nó là gì có nguy hiểm không”?

“Đây là cảnh cổng mở ra một thông đạo mới có thể là căn hầm hay pháp bảo đã bị đất đá che lấp chưa rõ có nguy hiểm hay không”.

‘Muốn có đồ tốt phải liều, có cách nào mở cái này không?”

“Chia ra người mỗi bên sử dụng linh lực cùng loại chạm vào ấn kí sau đó hướng lực lượng tiến theo đường ngang ánh sáng đó đến khi nó mở thì xong”.

“Ta nghi ngờ thông đạo này bị ẩn đi có giấu thứ quan trọng nếu không thì sẽ để bên ngoài, cô thấy sao”? Sở Lưu nhìn Băng Băng nói.

“Ta cũng nghĩ vậy biết cách để mở nó không”?

“Cùng nhau mở ra”.

Gật đầu cả 2 chuẩn bị tư thế phòng thủ an toàn nhất rồi mới mở khóa theo chỉ dẫn của Lisa, nhanh chóng các ấn kí xuất hiện một bậc thang đi xuống cảm giác như đi vào không gian mở ra.

Vừa bước qua thông đạo đặt chăn xuống bậc thang một luồng hải lực mạnh mẽ đập thẳng vào 2 người giữ được một nhịp rồi văng đi đập vào tường bên cạnh, trước mắt không có nguy hiểm gì hay động tĩnh gì chỉ là lượng hải lực lớn tràn lan bên trong mà thôi, bên cạnh Băng Băng vẫn đang phòng thủ che chắn được nhưng vẫn cảm giác áp lực từ bên ngoài, Sở Lưu liên ra ý nghĩ rất nhanh quần áo đã bị cất đi để trần chuồng lên tiếng muốn luyện thể.

Băng Băng liếc mắt hừ nhẹ rồi thu lại phòng thủ che chắn bản thân dù sao cũng tốn khá nhiều sức nếu muốn dùng linh lực phòng hộ, lượng này cũng đủ sức để cô rèn luyện rồi nhưng không muốn trần chuồng trước mặt tên kia mà thôi.

Không còn phòng hộ bao quanh của Băng Băng áp lực nghiền ép lên thân thể mạnh mẽ rất nhanh da thịt bị ép bẹp vào máu chảy ra ướt đẫm người, cái này là quá so với sức chịu đựng của cơ thể rồi. Đến giới hạn Sở Lưu nhanh chóng khoác lấy trang phục vào dùng thêm thủy lực để chữa thương, uống thêm trung linh đan và tất cả lực lượng để phòng thủ, lượng vượt trội này nhanh chóng chuyển hóa đủ loại khác nhau bù đắp lượng lớn hao hụt.

Cơ thể lành thương lại bỏ phụ trợ ra để luyện thể lặp đi lặp lại vài ngày trời hải lực đã nhanh chóng đầy ắp lượng hiện tại đã lên được cấp 9 tối đa, chuyển toàn bộ lực lượng sang phần khác dựa vào trận đồ linh lực cho phép thoải mái chuyển trạng thái lực lượng. Bên kia Băng Băng cũng đã bỏ trang phục của mình ra lưng trần quay về bên này để luyện thể, hiện tại Sở Lưu muốn đột phá tầng 9 của mình nhưng cần tích lũy thời gian và Băng Băng chính là thứ cần thiết bây giờ.

Tiến lại gần nói rõ mục đích của mình ra hứa sẽ cho cô đồ tốt nên cũng miễn cưỡng chấp nhận, hơi khó hiểu vì sao hải đàm này lại làm cho Băng Băng khổ sở đến vậy nhìn cơ thể rung lên dữ dội tuy không có máu me hay nát da thịt nhưng luồng lực lượng bao quanh rất hỗn loạn khó điều khiển, biết vậy cũng không hỏi nhiều.

Dùng hồn lực đón nhận tích lũy của Băng Băng và lượng nhỏ trúc sơ lực giúp Sở Lưu kiểm soát lực lượng đang chạy toán loạn trong cơ thể điều khiển và hấp thu chúng nó thuận lợi hơn, đưa thêm 2 viên tiểu linh đan cuối cùng cho cô hi vọng có tác dụng vì không thấy thương thế cô nghiêm trọng gì cả, sau thêm 2 ngày vật lộn sóng gió bên trong hải lực cuối cùng đã bão hòa trạng thái rồi, bên kia Băng Băng cũng tăng được hải lực lên tầng mới thể trúc sơ tầng 1 đột phá đại cảnh giới.

Nhìn cô nàng hưng phấn đứng lên miệng cười xinh xoay một vòng yểu điệu duyên dáng, Sở Lưu thấy cơ thể tuyệt vời mộng ước này tròn mắt há miệng nhưng nhanh chóng xoay mặt đi ra chỗ khác kiềm chế bản thân lại, Băng Băng nhận thấy cũng nhanh mặc quần áo chỉnh tề lại tiến đến đi cùng nhau.

Bầu không khí bên ngoài có áp lực không ít nhưng tình cảnh bối dối của 2 người còn mạnh hơn trong lòng dù muốn nói cũng không biết nói sao nên cứ thế im lặng mà tiến vào. Nơi đây hải lực đậm đặc hơn nữa nhưng chỉ làm chậm 2 người thêm 1 ngày tha hồ hấp thu hết, ít nhất cũng không còn ngại ngùng như trước nhưng khổ nhất vẫn là Sở Lưu hiện tại kìm nén rất nhiều đặc biệt cơ thể được gột rửa nên sinh ý bùng phát mạnh mẽ hơn.

Bước chân vào căn phòng một luồng ánh sáng vờn quanh đem cả căn phòng sáng rực đẹp mắt lung linh. Bao quanh đủ loại thứ đồ như là một căn phòng của nữ nhân vậy, ở giữa có một cái giường cảm nhận luồng hải lực này từ đây mà phát ra đang lan tràn xung quanh đã đặc lại rất nhiều.

Băng Băng nhìn quanh một vòng hướng ngay đến một bàn trang điểm thích thú ngồi xuống ngắm nhìn các đồ dụng linh tinh, Sở Lưu thì đi một vòng xung quanh kiểm tra.

“Lisa thấy thế nào ta không cảm thấy bất kì nguy hiểm nào cả”.

“Không có nguy hiểm, đây là một căn phòng đơn thuần để nghỉ ngơi và tu luyện công tử thấy đó”.

“Tại sao nó lại ở đây và mục đích là gì”.

“Công tử hãy tự mình tìm hiểu”.

Dù không biết thêm được thông tin gì cả nhưng ít ra có thể biết được nơi này không nguy hiểm mà các đồ vật này nhìn qua là biết quý rồi bán chắc chắn sẽ được rất nhiều tiền, làm rỗng nhẫn trữ vật lại bắt đầu thu gom mọi thứ nơi đây có giường có tủ có bàn ghế và vài thứ không biết là gì sau này sẽ hỏi Lisa sau, còn bàn trang điểm kia Băng Băng giữ mất rồi.

Thu gom xong một âm thanh vang lên bên tai làm Sở Lưu lạnh cả gáy quay lại nhìn thấy Băng Băng khác thường đang trải truốt vuốt ve lại bản thân.

“Thân thể này thật quá kém cỏi lại yếu ớt như vậy thật là đáng tiếc mà, không biết bao lâu rồi ta mới có được thân thể trở lại nhưng cũng không sao có còn hơn không”.

“Cô là ai tại sao lại ở trong cơ thể của Băng Băng. Sở Lưu đứng chết chân tại chỗ hỏi”.

“Ta là ai sao dĩ nhiên là chủ của nơi này, các ngươi đến đây lấy đồ của ta rồi thì cũng phải trả lại ta thứ khác chứ”.

“Thế sao cô không nói trước để chúng ta chào hỏi còn có thể quan tâm nhau thêm vài thứ”.

“Ngươi có đồ của ngươi rồi xem như là tặng ta cũng đã có rồi vậy đường ai nấy đi hãy biết điều một chút, nếu không thì ngươi không có quả ngọt để ăn đâu”.

“Cô biết đó ta thực sự không muốn đi giờ muốn ở lại đây muốn biết rõ hơn vài điều”.

“Nếu ngươi muốn thì cũng được sẽ giải đáp cho ngươi, xong rồi cút khỏi nơi này càng nhanh càng tốt ta ghét nam nhân ở gần”.

“Căn phòng này là gì sao nó lại ở đây”?

“Nó là danh pháp bảo kiến trúc ta đặt ở đây”.

“Cô là ai vì sao nơi đây”?

“Ta là La Thanh bị thương ở đây chết đi nên không ra ngoài được”.

“Vì sao bị thương ở đây”?

“Ta cùng chiến đấu nhiều người bị ám sát nghĩ giết được ta nên chúng mới rời đi, trước khi chết ta sử dụng ấn giữ linh hồn giờ nhập vào được cô gái này, ngươi hỏi đủ chưa ta không rảnh để trả lời”.

“Ý ta là muốn bắt cô về làm vợ có được không”?

“Vợ là sao ngươi muốn làm gì”?

“Chính là song tu đấy, cô gái này sẽ là vợ cùng ta song tu giờ cô nhập vào rồi thì cơ thể này vẫn là của ta có hiểu không”?

“Ngươi, ngươi,,, đừng có mơ những đồ đạc kia xem như ngươi bán đi đủ để kiếm khối người song tu rồi, cơ thể yếu ớt này có tác dụng gì cho ngươi đâu về chữa trị còn tốn rất nhiều tiền”.

“Ta biết nhưng đã là định ước rồi ta không thể làm trái có chết thì cũng phải chết ở nhà ta, cô có thể nhập vào người khác được mà phải không”.

“Ngươi nghĩ nhập vào người khác dễ lắm sao mất rất nhiều công sức và cơ hội đến không hề dễ”?

“Cơ thể này là của ta rồi cô đành phải chọn người khác không thì mặt mũi của ta vứt đâu, danh dự gia tộc ta ai con xem trọng nữa, nhanh đồng ý nếu còn khác thì ta không khách khí nữa bắt ép bằng được đó”.

“Nếu ngươi bắt ép ta sẽ không để ngươi toại nguyện đâu, tu vi yếu kém mà cao ngạo chưa biết sống chết ra sao”.

“Cô nghĩ có thể thắng được ta sao, ta chỉ cần thân thể kia thôi sẽ kiếm người khác cho cô nhập vào”.

Bùng phát lực lượng toàn bộ của mình kết hợp hòa quyện các thuộc tính khống chế cứng tức khắc vào cơ thể Băng Băng lại ở khoảng cách gần, kéo cơ thể vào trong lòng.

“Không…”

Một nụ hôn được đặt xuống môi của Băng Băng rồi bắt đầu tham lam khám phá bên trong, giẫy dụa phản kháng đều không có tác dụng nhiều Băng Băng chỉ biết đứng im đó đón nhận. Tay Sở Lưu không ngừng hoạt động khắp cơ thể lấy chiếc giường ra đặt nằm xuống rồi lột toàn thân Băng Băng ra để trần chuồn trước mắt, làn da trằng muốt mềm mại từng bộ phận đều kích thích hấp dẫn đến khó tin dù đã được nhìn nhiều lần cũng rất khác nhau.

Thoáng thất thần một lúc Sở Lưu lấy lại tinh thần kiểm tra toàn bộ cơ thể này phát hiện cái vòng tay này kì lạ tìm cách tháo nó ra, sau một lúc bị cưỡng ép làm cho linh hồn kia hoảng loạn giờ đã tỉnh táo trở lại nhưng không kịp nữa vòng tay đeo đem linh hồn liên kết đã bị Sở Lưu kéo ra nhưng đặt không quá xa vẫn còn điều khiển liên kết cơ thể được.

Trên giường Sở Lưu ôm chặt Băng Băng vào lòng cùng khống chế tất cả cơ thể kia kiểm soát từng chút một cho bất kì hành động nào, ánh mắt của 2 người nhìn nhau trong đó không hề có tình cảm mà đang chăm chú xem biểu hiện tiếp theo của mỗi người sẽ ra sao.

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.