Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Đánh Cược

Phiên bản Dịch · 1282 chữ

"Một tán tu Linh thực sư, thật sự có thể trị khỏi linh thực bệnh biến?"

Hậu viện Bách Thảo Đường, bên trong gian phòng thanh nhã. Tu sĩ râu dài Hà Tông Quang nhìn thanh niên đang cung kính ở bên cạnh.

Vẻ ngoài thanh niên anh tuấn, tu vi Luyện Khí tầng bảy, lúc này đang cẩn trọng khom lưng đứng bên cạnh Hà Tông Quang.

"Bẩm sư thúc, ta đến dược viên hỏi thăm vài tên Linh thực sư, lại vào trong kho linh dược kiểm tra vài cọng linh thực lão Hà thu thập, xác thực có chuyện như vậy."

Hắn cúi đầu trả lời.

"Thú vị đấy."

Khóe miệng Hà Tông Quang lộ ra một nụ cười.

"Sư thúc, tên tán tu kia chắc nắm giữ một bí thuật gì đó, ngài có muốn..."

Thanh niên ngẩng đầu, ánh mắt tàn nhẫn, bàn tay như đao hung hăng chém vào không khí.

"Đầu óc người chứa cái gì thế? Chỉ biết chém chém giết giết, phải lấy đại cục làm trọng hiểu không? Một bí thuật có thể nâng cao tỉ lệ chữa khỏi linh thực bệnh biến, mang đến bao nhiêu linh thạch cho Bách Thảo Đường chứ? Ở đâu có nhiều linh thực ô nhiễm như vậy cho người chữa trị? Hiện tại vấn đề mấu chốt là làm sao diệt trừ tà ma xâm phạm trong phường thị, làm sao ngăn cản dược viên khỏi bị tà ma xâm nhập, thay vì bị ám ảnh cái lợi nhỏ từ việc chữa trị vài cây linh thực bị bệnh trước mắt mang lại."

Tu sĩ râu dài mắng.

"Dạ! Vãn bối thụ giáo!" Tu sĩ thanh niên anh tuấn trầm giọng đáp.

"Theo ta được biết thì vị tán tu tên Lục Huyền kia còn trẻ tuổi, cũng đã trồng được linh thực phẩm chất hoàn mỹ, có thể nói tiền đồ vô hạn. Linh thực sư có thiên phú như vậy, đối với đan sư như ta thì rất là quan trọng."

"Ta coi trọng năng lực này của hắn hơn, chứ không phải một vài mánh khóe kia, chỉ cần hắn có thể liên tục mang đến lợi ích cho Bách Thảo Đường là được. Tìm cơ hội tiếp xúc nhiều với hắn một chút, xem có thể thu nạp hắn vào trong nội đường không. Cái ta muốn chính là cái kết quả này."

Cuối cùng hai gã Linh thực sư của Bách Thảo Đường vẫn không lựa chọn đánh cược, mỗi người đều cầm nhị phẩm linh thực bị bệnh bán giá thấp cho Lục Huyền.

Lần này Lục Huyền thu mua được mười bốn gốc linh thực bệnh biến, trong đó có mười hai gốc nhất phẩm và hai gốc nhị phẩm.

Mười bốn cây linh thực tốn của hắn năm mươi sáu viên linh thạch, cộng thêm trả thù lao cho Hà quản sự là hai mươi linh thạch nữa, tổng cộng hết bảy mươi sáu linh thạch.

Tài sản trên người hắn lại giảm xuống dưới ba trăm viên linh thạch.

Nhưng Lục Huyền vô cùng tự tin sẽ kiếm được nhiều hơn.

Hắn cầm linh thực bệnh biến đi về đình viện của mình. Đầu tiên là khống chế trận pháp, lợi dụng sương mù lan tỏa để cách ly những cây linh thực bị bệnh, sau đó trồng từng cây một.

Những cây sắp chết, hoặc là điều kiện khôi phục quá cao, sẽ khiến hắn hao tổn tiền bạc nên Lục Huyền dứt khoát đốt ngay tại chỗ.

Cuối cùng còn dư lại tám gốc linh thực đáng cứu, trong đó có bảy cây nhất phẩm và một gốc nhị phẩm. Gốc nhị phẩm kia, mặc dù Lục Huyền có niềm tin chắc chắn thành công nhưng sẽ phải bỏ ra kha khá linh thạch cùng tinh lực của mình, nên hắn cân nhắc một hồi rồi từ bỏ nó.

Bận rộn suốt hơn nửa ngày, căn nguyên dị hóa của tám cây linh thực này cuối cùng cũng được dọn dẹp sạch sẽ. Tiếp theo chỉ cần tốn chút công sức để nuôi dưỡng chúng thành thục.

Bởi vì bản thân linh thực bị tổn thương nghiêm trọng, cho dù tỉ mỉ bồi dưỡng thì trong khoảng thời ngắn cũng không có cách nào đề thăng phẩm chất của chúng, vì vậy Lục Huyền để mặc chúng phát triển trong linh điền, cứ cách một đoạn thời gian thi triển Linh Vũ Thuật phạm vi lớn, bao phủ chúng một cách đồng đều.

Trong nháy mắt năm ngày trôi qua.

Mấy ngày này Lục Huyền không có đi ra ngoài, ở yên trong viện bồi dưỡng linh thực và nuôi dưỡng linh thú.

Ba con Hồng Tu Lý ngày ngày được nuôi nấng bằng linh mễ, cơ thể chúng càng ngày mập mạp, hai cái râu hồng dài mảnh bên đầu cá kéo đi lắc lư qua lại, vùng vẫy trong nước.

Nhất phẩm Tịnh Tuyết Liên ở trung tâm ao linh tuyền, một búp hoa nhỏ thình lình xuất hiện trong chiếc lá sen trắng tinh, dưới sự tẩm bổ của linh tuyền, nụ hoa trắng toát lên vẻ thánh khiết.

Bình Bích Thủy Mãng huyết mà bổ xà giả Dư Kiệt mang tới còn dư gần một nửa, sau khi Giao Đằng được tưới đầy đủ mãng huyết thì không còn khô héo uể oải giống như lúc mới trồng nó vào trong linh điền nữa, bây giờ ngày nào cũng ở trạng thái no đủ, đằng mạn đen kịt bóng loáng.

Lục Huyền cũng cẩn thận nhận thấy rằng đằng mạn dài hơn trước đây khoảng nửa tấc.

"Bồi dưỡng tam phẩm linh thực đúng là không dễ dàng mà, một bình nhị phẩm Bích Thủy Mãng huyết cũng chỉ có thể thúc đẩy nó sinh trưởng một đoạn nhỏ."

Hắn âm thầm cảm thán nói.

Huyễn Yên La Quả cũng là tam phẩm nhưng dễ dàng thỏa mãn hơn một chút, chỉ là nó lúc nào cũng trốn tìm trong yên vụ mà nó tự tạo ra, khó có thể tìm được chân thân.

Trong số các linh thực sắp thành thục, nhất phẩm Huyết Ngọc Tham cũng càng dữ dội, Lục Huyền chỉ cần hơi chểnh mảng là chúng nó sẽ tiến về phía nhau, dáng dấp điên cuồng như muốn hút khô đối phương, hoặc là bị hút khô. Vì thế hắn cứ cách vài canh giờ lại đi một vòng quanh khu vực Huyết Ngọc Tham, thậm chí buổi tối cũng phải đi trông coi. Dù sao cũng không có cách nào cả, vì đảm bảo phẩm chất lúc Huyết Ngọc Tham thành thục, hắn chỉ đành độc ác để hai mươi gốc Huyết Ngọc Tham độc thân cả đời.

Nhị phẩm Kiếm Thảo cùng Ám Tủy Chi thì không phải lo lắng quá nhiều.

Kiếm Thảo càng gần lúc thuần thục, kiếm ý trên thân cây thẳng tắp thu liễm rất nhiều, chỉ có dưới linh nhưỡng chằng chịt những vết kiếm tinh xảo tỏa ra sự sắc bén lạnh thấu xương.

Còn Ám Tủy Chi có một trạng thái sinh trưởng hoàn toàn khác, Lục Huyền đặc biệt xây dựng lều bằng gỗ cho nó, giờ đây lều gỗ đã bị những sợi nấm đỏ sậm rải rác chiếm cứ hoàn toàn, giống như vô số mạch máu cực nhỏ, hình thành một cái lưới to kín khít đến gió thổi cũng không lọt.

Lục Huyền không nóng vội, vẫn giữ vững nhịp điệu của mình, cố gắng hết sức đề thăng phẩm chất linh thực, sau đó yên lặng chờ đợi chúng trưởng thành.

Lời Nhắn Chương 90
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 391

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.