Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Cuộc Một Lần

Phiên bản Dịch · 1375 chữ

Mặc dù năm cây linh thực đã khôi phục bình thường, nhưng bởi vì tổn thương trước đó, thời gian Lục Huyền bồi dưỡng chúng lại quá ngắn nên phẩm chất là loại kém và phổ thông.

Hà quản sự ước tính giá cả mỗi gốc linh thực, cuối cùng năm cây nhất phẩm linh thực mang đến cho Lục Huyền một trăm hai mươi linh thạch.

Mà cái giá để hắn có được mười cây linh thực bị bệnh này là sáu mươi linh thạch, trừ đi thời gian tiêu hao mấy ngày nay và linh thực, còn có Khử Tà phù, Lục Huyền kiếm lời được mấy chục linh thạch.

Càng không cần phải nói trong linh điền còn có một gốc nhị phẩm Bạch Văn Mộc, chờ nó thành thục sẽ bán được kha khá linh thạch.

Lục Huyền cân nhắc linh thạch trong tay, hài lòng thu vào trong túi trữ vật.

Chẳng qua Lục Huyền hiểu, dựa vào thu mua linh thực bệnh biến rồi sau đó bán chúng khi được chữa khỏi, chỉ có thể kiếm tiền nhanh chóng, chứ đó không phải là một giải pháp lâu dài.

Rốt cuộc linh thực bị tà ma xâm nhập ô nhiễm vẫn là số ít, khi các Linh thực sư nâng cao cảnh giác, chú ý phòng hộ thì số lượng linh thực bị bệnh mình có thể mua được sẽ dần giảm xuống.

Khi dính đến quyền lợi căn bản của chính bản thân họ, những đại gia tộc, thế lực lớn trong phường thị sẽ không để mặc cho tà ma gây nguy hiểm đến sự an toàn của tu sĩ, xâm phạm lợi ích linh điền.

Lục Huyền suy đoán họ sẽ sớm phản ứng và giải quyết hết tà ma gây sóng gió trong phường thị.

Cho nên đối với hắn mà nói thì chuyện căn bản nhất là cứ yên tâm trồng trọt chăm sóc linh thực, thu được cơ duyên từ quang đoàn.

Về phần nước đi này của mình có hấp dẫn tu sĩ khác chú ý hay thèm muốn không, Lục Huyền không quá để ý đến điều này.

Bản thân năng lực này ở trong phạm vi Linh thực sư, huống chi so với năng lực trồng ra được linh thực phẩm chất hoàn mỹ thì chẳng là gì.

Sau khi chờ đợi trong đại sảnh nửa canh giờ, Hà quản sự đi vào dược viên mua linh thực bệnh biến giúp Lục Huyền cũng quay về Bách Thảo Đường, trên tay cầm một chiếc túi vải căng phồng.

Chỉ là lần này còn có hai tu sĩ đi theo đằng sau, cả hai đều có tu vi Luyện Khí tầng năm.

"Vị này chính là Lục đạo hữu! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, trước kia chỉ ở xa xa nhìn bóng dáng của đạo hữu thôi, rốt cuộc lần này mới được kết bạn giao lưu với Lục đạo hữu."

"Tuổi còn trẻ có thể bồi dưỡng ra được linh thực phẩm chất hoàn mỹ, Lục đạo hữu quả nhiên là rồng phượng trong loài người!"

Hai người trông thấy Lục Huyền thì đôi mắt tỏa sáng, ba chân bốn cẳng lao đến chỗ Lục Huyền, chào hỏi rất nồng nhiệt.

"Như nhau, chào hai vị đạo hữu."

Lục Huyền trả lời có lệ, nhìn về phía lão giả gầy ở sau họ.

Trong mắt Hà quản sự lóe lên tia xin lỗi, kéo Lục Huyền ra khỏi hai tu sĩ đang nhiệt tình như lửa, đi tới trong góc phòng.

"Ta liên tục đến dược viên thu mua linh thực bị bệnh với giá thấp, dẫn đến một số người chú ý. Có Linh thực sư không ngừng hỏi, ta không che giấu được, lại thấy người cũng không trốn tránh điều này nên nói thật với họ. Cái này sẽ không ảnh hưởng đến Lục tiểu tử người chứ?"

"Không sao đâu, Hà lão đừng lo lắng quá, vốn dĩ ta cũng không định giấu giếm chuyện này."

Lục Huyền nhã nhặn vừa cười vừa nói.

Bất kể là nhờ vào mối quan hệ của Hà quản sự thu mua linh thực bệnh biến, hay là bán linh thực sau khi trị khỏi bệnh thì đều không thể bí mật hoàn toàn được, cho nên Lục Huyền không có ý định che giấu.

Hắn an ủi lão giả đang áy náy, đi tới trước mặt hai gã Linh thực sư.

"Hai vị đạo hữu, có chuyện gì thì cứ nói thẳng!"

Hai người liếc nhau, một tu sĩ trung niên hơi mập đứng ra nói.

"Chúng ta từ chỗ Hà quản sự biết được, Lục đạo hữu rất giỏi trong chuyện chữa trị linh thực bệnh biến, vừa hay chỗ dược viên chúng ta có linh thực bị nhiễm bệnh, cho nên muốn mời Lục đạo hữu đến linh điền của hai ta, giúp đỡ linh thực khôi phục bình thường. Chỉ cần đạo hữu vào, chắc chắn chúng ta sẽ trả thù lao thỏa đáng cho đạo hữu."

Linh thực sư bên cạnh hắn ta bổ sung.

Lục Huyền trầm ngâm một lúc.

"Ta quả thật có vài tâm đắc trong việc trị liệu linh thực bị bệnh, chỉ là không thích hợp đi vào linh điền của các hạ. Đầu tiên, thời gian chữa trị dài, không phải đi một lần là có thể trừ hết bệnh được ngay, ta cũng không thể ở trong linh điền của hai vị đạo hữu thời gian dài được. Thứ hai, trong quá trình trị liệu có dính dáng đến một ít phương pháp độc môn mà ta lĩnh ngộ được, để phòng rò rỉ nên không tiện đi linh điền của Linh thực sư khác, mong hai vị đạo hữu hiểu cho."

Lục Huyền lễ phép từ chối. Nói đùa, nếu hắn thật sự đi vào linh điền hai tu sĩ này, không nắm bắt được trạng thái tức thời của linh thực, mình chẳng phải sẽ lúng túng sao?

Nghe những lời này của Lục Huyền, cả hai rơi vào do dự.

"Không dối gạt Lục đạo hữu, chỉ cần đạo hữu chữa trị cho những nhị phẩm linh thực. Ta và đạo hữu đều là Linh thực sư, chắc hẳn đạo hữu hiểu giá trị của nhị phẩm linh thực."

"Chúng ta bỏ ra không ít linh thạch mới lấy được nhị phẩm linh chủng, trong quá trình bồi dưỡng cũng trút xuống vô số tâm huyết. Nếu dựa theo giá cả đạo hữu cung cấp mà bán ra, thực sự quá lãng phí. Vì vậy ta mới mong muốn ủy thác đạo hữu, hi vọng người khôi phục nó bình thường."

"Ta có một biện pháp, còn phải xem hai vị có thể tiếp nhận không. Hai vị ủy thác nhị phẩm linh thực cho ta, ta cấy ghép nó vào linh điền của mình, chờ khi trị khỏi nó thì sẽ giao cho hai vị đạo hữu. Chỉ là như vậy, giá cả so với thu mua đắt hơn một tí, chữa trị thành công ta muốn một nửa số linh thạch của bản thân linh thực sau khi thành thục; nếu như thất bại thì giảm xuống hai thành, coi như là phí vất vả của ta. Trong quá trình chữa bệnh, ta sẽ tận tâm tận lực, nhưng không đảm bảo xác suất thành công."

Lục Huyền đưa ra một đề nghị.

"Một nửa giá trị của bản thân linh thực? Lục đạo hữu, như vậy có phải hơi nhiều không?"

"Chúng ta mua linh chủng, bồi dưỡng linh thực, hao phí vô số tinh lực tâm huyết. Mà người chỉ cần tốn chút thời gian, còn không đảm bảo chắc chắn thành công, đòi một nửa sao?"

Khuôn mặt tu sĩ trung niên hơi mập hiện lên vẻ tức giận.

Lục Huyền lơ đễnh, nét mặt lạnh nhạt.

"Cho nên phải nhìn vào lựa chọn của các đạo hữu."

"Người lựa chọn bán với giá mười phần trăm giá trị linh thực, an toàn nhận được linh thạch. Hay là lựa chọn đổi một nửa linh thạch để thu được linh thực bình thường? Muốn đánh cuộc một lần sao?"

Lời Nhắn Chương 89
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triều Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 420

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.