Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Say Rượu Nhìn Các Ngươi Mất Lý Trí

Phiên bản Dịch · 1105 chữ

Lúc rảnh rỗi, hắn cũng đến nhà hàng xóm - Ngô tu sĩ thích rượu, cùng ông uống vài chén.

Mấy viện xung quanh, kể từ khi Vương Sơn bị tu sĩ Chấp Pháp đường tiêu diệt, tiểu viện của hắn ta cũng bị bỏ trống.

Những nhà khác thì Lục Huyền vốn không hay đi ra ngoài nên càng hiếm khi chạm mặt nhau, chỉ biết vài tên tu sĩ hàng xóm, người thì cần cù khổ tu, người thì ra ngoài tìm kiếm cơ duyên.

Chỉ có hai người họ, một người vô dục vô cầu an tâm dưỡng lão, một người có quang đoàn khen thưởng nên nghiện trồng trọt không kiềm chế được. Bọn họ đi qua đi lại gặp nhau nhiều, nên cũng có chút giao tình.

Trong nhà Ngô tu sĩ.

"Thế đạo này càng ngày càng khó khăn, ngay cả ở im trong phường thị an hưởng tuổi già cũng không được."

Lão giả đặc chén rượu bạch ngọc trong tay xuống, thở dài.

"Ta không có hi vọng tinh tiến tu vi nên đã mua một trạch viện bên trong Lâm Dương phường thị, ngày ngày ở nhà ủ tửu làm linh tửu, duy trì kế sinh nhai thôi, ai ngờ đến yêu cầu nho nhỏ này cũng khó thỏa mãn đến thế. Mấy tên phế vật Chấp Pháp đường kia, không biết thu nhiều linh thạch như vậy để làm gì, tà ma lẻn vào phường thị lâu thế rồi vẫn chưa giải quyết xong."

"Đúng vậy, một khi có biến động gì thì tổn hại nhất chính là tán tu chúng ta, giống như cỏ dại vậy, không thể chịu nổi dằn vặt quá nhiều lần."

Lục Huyền cũng cảm thấy như vậy, nếu như trong linh điền của hắn không có ánh sáng trắng giúp hắn cải biến vận mệnh, thì e rằng hắn đã không một tiếng động bị chôn vùi trong thế giới này.

"Ta nghe nói linh khí, linh trùng trong phường thị bị ô nhiễm, dẫn tới không ít linh thực xuất hiện dị biến. Linh thực trong linh điền nhà Lục đạo hữu vẫn ổn chứ?"

Ngô lão giả quan tâm hỏi.

"Cũng được, trước đó ta phát hiện một gốc, may mắn ta rút nó và tiêu hủy kịp thời, nên không ảnh hưởng đến những linh thực khác."

Lục Huyền tùy tiện bịa chuyện đáp.

"Ta thám thính hình như Vương gia đã cầu cứu các đệ tử trong tộc đang tu luyện ở tông môn, đến lúc đó sẽ có người tới phường thị tìm kiếm tà ma ẩn nấp trong các xó xỉnh."

"Thật sao? Nếu như tu sĩ tông môn bắt tay vào hành động, quả thật những tà ma kia không còn chỗ để che giấu."

Lục Huyền gật đầu phụ họa, vị lão giả trước mắt này đã ở trong phường thị vài chục năm, có mạng lưới quan hệ rộng rãi và có nhiều nguồn tin đồn.

Khó khăn nhất không phải là giải quyết tà ma ẩn nấp trong phường thị, dù sao trong phường thị cũng có tu sĩ Trúc Cơ tọa trấn, cho nên cùng nhau giải quyết tà ma cũng không thành vấn đề lớn.

Chỉ là hành tung tà ma quỷ bí khó lường, khó phát hiện nên kéo dài đến tận bây giờ.

Mà tu sĩ tông môn nhân tài đông đúc, có thuật pháp, bảo vật, linh thú chuyên biệt tra xét phát hiện tà ma. Có thể nói rằng họ chuyên về thuật pháp.

"Xem ra không còn nhiều cơ hội thu mua linh thực bệnh biến nữa, hai ngày này tận dụng thời cơ kiếm một trận thôi."

Lục Huyền thầm nghĩ.

Hắn đã đoán trước được điều này, dù sao những đại gia tộc, thế lực lớn trong phường thị sẽ không cho phép phạm vi tà ma xâm nhập bành trướng hơn nữa, vấn đề linh thực bệnh biến cũng theo đó mà được giải quyết, mình có thể kiếm được một số lượng lớn linh thạch cũng là tốt rồi.

Hắn ngồi trong nhà Ngu tu sĩ một hồi, rồi cáo từ rời đi.

Linh tửu do lão giả đặc chế, mới nếm thử tưởng không có cảm giác gì lắm, sức ngấm về sau lại rất lớn, sắc mặt Lục Huyền ửng hồng, hơi thở đầy mùi men say đi vào trong linh điền sau nhà.

"Người khác say rượu mất lý trí, ta cũng say rượu nhưng nhìn các ngươi mất lý trí, đều tách ra cho ta."

Lục Huyền thi triển Địa Dẫn Thuật, khống chế bộ rễ Huyết Ngọc Tham đang quấn quít lấy nhau ra thật xa.

"Hửm?"

Đột nhiên, hắn chứng kiến dưới một gốc Huyết Ngọc Tham, thanh tiến độ đã được kéo đến tối đa, đầu óc nhất thời tỉnh táo hẳn.

Hắn hít một hơi thật sâu, cẩn thận đào gốc Huyết Ngọc Tham thành thục từ trong linh nhưỡng ra.

Một chùm ánh sáng màu trắng lập tức xuất hiện ở vị trí Huyết Ngọc Tham, nó hơi lấp lóe giống như đang nhắc nhở Lục Huyền tiến lại nhặt đi.

Lục Huyền tâm niệm vừa động, ánh sáng trắng hóa thành vô số điểm sáng tràn vào bên trong cơ thể hắn, một ý niệm lóe lên trong đầu.

"Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được một viên đan dược nhị phẩm Huyết Phách Hoàn."

Viên đan dược đỏ bừng nổi lên trong lòng bàn tay Lục Huyền, đan dược cỡ khoảng đầu ngón tay cái, bề ngoài có hồng tuyến li ti, từ bên trong cảm giác được ẩn chứa huyết khí nồng đậm.

"Huyết Phách Hoàn là nhị phẩm đan dược, sau khi dùng có thể nhanh chóng khôi phục khí huyết của tu sĩ, cũng có thể tăng tốc độ khí huyết của tu sĩ tu luyện công pháp luyện thể."

"Nhất phẩm Huyết Ngọc Tham được quang đoàn khen thưởng nhị phẩm đan dược, hoàn toàn không tệ."

Hắn đào gốc Huyết Ngọc Tham có rễ cây dài ngắn không đồng đều này lên, nó giống như ngọc thạch huyết hồng, là phẩm chất tốt đẹp.

Lục Huyền tiếp tục kiểm tra mười chín gốc còn lại, rất nhanh tìm được thêm hai cây Huyết Ngọc Tham có thanh tiến độ tràn đầy.

"Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được một viên đan dược nhị phẩm Huyết Phách Hoàn."

Cây Huyết Ngọc Tham thứ hai cũng là phẩm chất tốt đẹp, cũng nhận được một viên nhị phẩm Huyết Phách Hoàn.

Lời Nhắn Chương 91
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 372

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.