Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 545 chữ

Không biết yêu quái kia uống rượu say hay là ngủ quên, mãi cho đến lúc hai vị “Tân nhân” bái đường cũng không xuất hiện.

Mọi người yên lặng, không khí khẩn trương lại sợ hãi lan tràn, người xướng lễ chính không biết có nên tiếp tục hay không, nhìn thấy Yến Chi thần sắc bình tĩnh, hơi gật đầu với mình.

Người xướng lễ nhận được chỉ thị, hít sâu một hơi.

“Nhất bái thiên địa!”

“Nhị bái cao đường!”

Cao đường đương nhiên là không có cao đường, hai người tuy là diễn, nhưng cũng không muốn tùy ý bái cao đường của người khác. Chỗ ngồi trước mặt chỉ có hai tách trà, Từ lão gia cùng Từ phu nhân ngồi bên cạnh, lo lắng nhìn ra bên ngoài.

“Tam bái ——”

Còn chưa nói hết câu, một trận cuồng phong từ bên ngoài tràn vào, yêu quái cuối cùng cũng xuất hiện, một cái bóng lớn màu vàng cam tiến vào, mọi người kinh hãi chạy loạn bốn phía.

Trên người yêu quái bị bao phủ bởi một đám sương mù, người thường không thấy được bộ dáng của nó, Yến Chi lạnh mặt quay đầu lại, nhìn một cái —— hổ yêu?

Hổ yêu vốn dĩ muốn nhào tới “Tân nương tử”, kết quả Yến Chi vừa quay đầu lại, nó ngây ngẩn cả người, móng vuốt vươn ra liền thoáng thu về, ngược lại muốn đi bắt Yến Chi.

Dung Li nghe được động tĩnh cũng lập tức xốc khăn voan lên, biểu tình luôn mềm mỏng của hắn hiếm khi lại trở lên lạnh như băng, thoạt nhìn rất giống Yến Chi —— chán ghét yêu quái! Còn thiếu một bái nữa!

Hắn hiển nhiên cũng nhìn ra đây là một con hổ yêu, lạnh mặt hất khăn voan ra, trở tay liền rút ra trường kiếm bên hông bị thuật che mắt giấu đi, kiếm quang lạnh thấu xương xẹt qua mắt của hổ yêu, nó cả kinh theo bản năng liếc mắt nhìn lại đây.

Sau đó lại ngây ngẩn cả người.

Oa!

Cả hai người đều đẹp như vậy sao!

Nó phải bắt ai trở về đây!

Hổ yêu không kìm nén được niềm vui sướng trong lòng, "ngao" một tiếng, quyết định tham lam một chút, bắt cả hai về cũng được, dù sao động của nó rất lớn! Vẫn chứa được!

Nó vui vẻ nghĩ, giây tiếp theo mộng đẹp liền vỡ tan, Dung Li lạnh mặt xuất kiếm, thậm chí không cần Yến Chi ra tay, kiếm quang chợt lóe, liền cạo hết lông trên người hổ yêu xuống.

Chỉ để lại một chút che đi bộ phận nào đó.

Yến Chi nhướng mày, tựa hồ nghĩ tới cái gì, hơi mỉm cười, liền không ra tay, nhìn tiểu sư đệ không ngừng đem hổ yêu này gọt đến trơ trụi, còn trở tay thu kiếm, cầm lấy vỏ kiếm đánh, đem hổ yêu đánh đến liên tục kêu to, sương mù không duy trì được, đều tản ra hết.

Mọi người lúc này mới thấy rõ mặt thật của yêu quái, thanh âm sợ hãi, xôn xao —— Một con hổ! Lại có thể là một con hổ yêu!

Bạn đang đọc Mỗi Ngày Tỉnh Dậy Đều Ở Trong Phòng Sư Huynh của Kim Tịch Cố Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CốTrườngAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.