Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 468 chữ

Dung Li lần đầu tiên khoác lên người bộ y phục hồng diễm tới như vậy, nhưng lại là…… nữ trang.

Là hôn phục.

Gương mặt trắng nõn của hắn có chút ửng đỏ, không rõ là đỏ mặt hay do sắc đỏ của quần áo hắt lên, hắn không nói một lời, gần như không dám ngẩng đầu nhìn sư huynh.

Hắn cũng không rõ ý nghĩa của thành thân, chỉ nghe hiểu được một câu “Vĩnh viễn không chia lìa” của sư huynh, một chút suy nghĩ không tự chủ được tuôn ra.

Kỳ thật suy nghĩ này đã có từ rất lâu, có lẽ là do từ nhỏ được sư huynh chăm sóc, có lẽ là do nguyên nhân khác. Không biết bắt đầu từ khi nào, trong lòng hắn đã có suy nghĩ như vậy.

Lúc đầu hắn sợ sư huynh không thích tính tình không trầm ổn của bản thân nên không dám bày tỏ, sau này trải qua việc bị mộng du, hắn phát hiện sư huynh vẫn đối tốt với hắn như thường, hắn liền…… Ách, từ từ, mộng du.

Mộng du —— nguyên nhân là gì?

Dung Li trầm tư một lát, phát hiện chính mình đã sớm đem chuyện này vứt ra sau đầu, đến nay cũng chưa tìm được nguyên do, thay vào đó ra vào phòng sư huynh, lăn lộn trên giường sư huynh càng ngày càng thuần thục.

Dung Li ngẩng đầu, trộm nhìn Yến Chỉ, lại nhanh chóng cúi đầu, chỉ nhìn đến khóe môi của đối phương mơ hồ mang ý cười.

Sư huynh giống như cũng đã quên…… Bỏ đi, đây cũng không phải việc gì lớn, nên cùng nhau quên đi.

……

Tiểu Dung nhi rất đẹp.

Yến Chi nhìn người trước mặt, có ý nghĩ muốn đem người giấu đi, ai cũng không được nhìn thấy. Lúc nãy khi Dung Li nói cho mọi người ý tưởng này, y có chút kinh ngạc, lúc này nhìn bộ dáng cúi đầu của Dung Li, đột nhiên muốn đem lời cất trong lòng bấy lâu nay nói ra.

“Tiểu Dung nhi.”

“Sư huynh……”

Hai người không hẹn cùng mở miệng, một lát sau Dung Li nhỏ giọng nói: “Sư huynh muốn nói cái gì?”

Yến Chi gặp sự việc như vậy, trái lại đè xuống tâm tư. Y hít vào một hơi, thong thả thở ra, nhéo nhéo vành tai đỏ bừng của Dung Li, bình tĩnh lại: “Không có gì. Giải quyết xong chuyện này sẽ nói sau.”

Dung Li bắt được bàn tay đang nhéo tai mình, nghiêm túc nói: “Sư huynh, ta cũng có chút chuyện muốn nói với huynh……” Hắn mím môi, có chút không được tự nhiên, “Cũng, cũng chờ sau khi chuyện này kết thúc sẽ nói.”

Bạn đang đọc Mỗi Ngày Tỉnh Dậy Đều Ở Trong Phòng Sư Huynh của Kim Tịch Cố Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CốTrườngAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.