Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2910 chữ

Lục Cảnh buổi sáng 8-9h đã cuộc điện thoại của quản lí đánh thức, sau đó bị xách đi công ty chọn bài hát.

Tổng cộng 4 bản demo, 2 bài là do người sáng tạc nhạc từng dc huy chương vàng trong giới, 2 bài còn lại là người mới viết, mỗi bài có cái hay riêng.

Nhưng Lương Thần 1 bài cũng ko nhìn.

Không phải là bài hát ko hay, là tâm trạng cô ko đúng.

Mỗi bài hát đều có cảm xúc mà bản thân cần biểu đạt, tối với Lương Thần mà nói, nghe ra được nội dung trong đó ko khó, khó là ở chỗ giọng hát của cô biểu đạt không ra cái mà cô muốn.

Giống như năng lực cảm thụ bài hát tự nhiên mất đi.

Cái trạng thái này đối với 1 người ca sĩ đang trong thời kì sự nghiệp đi lên mà nói, là đòn chí mạng.

Cũng chính là vì Lương Thần khi đó rơi vào trạng thái như này, nên mới nhất thời bị ấm đầu nhận lời theo đuổi của Nhạc vũ huân.

Anh ta là ca sĩ xuất đạo năm nay, từ show tuyển chọn ca sĩ xuất thân, ko có ưu thế tuổi tác, thành tích ko ấm ko nóng, sau khi vào công ty không có chút khởi sắc, công ty đã quyết định từ bỏ anh ta. Hơn nữa từ lúc anh ta vào công ty, luôn theo đuổi Lương Thần một cách lộ liễu.

Nhưng hắn ta có 1 cái lợi, chính là trông rất đẹp trai.

Lương Thần không phủ nhận mình là 1 người nông cạn, lần đầu tiên nhìn thấy nhạc vũ huân cô đã nghĩ, người này ko đi làm diễn viên hoặc làm ca sĩ thì quả là đáng tiếc.

Ngược lại ko nghĩ tới, ngày thứ 2 sau khi 2 người xác định quan hệ, hắn đã nôn nóng tự mình công khai, trên mạng được phen náo nhiệt, anh ta ngược lại mở to nhãn cầu, ghim lên trên thân phận “bạn trai Lương Thần”, ngay sau đó liền tăng gấp mấy lần giá trị thân phận, lúc ý Lương Thần mới nhận ra mắt mình bị mù, nhưng cũng chỉ có thể coi như bị xui xẻo.

Vừa đến đã phát sinh sự việc này, hảo cảm của Lương Thần với nhạc vũ huân tức thời tiêu tan gần hết, ko lật tay hất cho hắn ta 1 bình khí than đã là tốt lắm rồi.

Nếu không phải công ty vì hình tượng công chúng của anh ta đứng ra ngăn cản, chắc hôm đó cô đã chia tay luôn rồi.

Không ngờ rằng cô còn chưa kịp phát cáu, nhạc vũ huân đã chặt chân trước rồi.

Về phần mạnh lam chi, là tiểu hoa lưu lượng đại bạo của năm nay.

Bởi vì diễn chính 1 bộ phim thần tượng đô thị, phút chốc biến thành món gà chiên nóng hổi, từ nhiệt độ hiện tại mà nói,xác thực so với Lương Thần, ca sĩ quốc dân này càng có độ thảo luận hơn.

Xem ra nhạc vũ huân là muốn tìm cái chân mới, Lương Thần ngược lại muốn xem xem hắn ta tẩy trắng như thế nào.

Nhưng những ngày này trôi qua, nhạc vũ huân, Lương Thần và mạnh lam chi, 3 vị đương sự này vẫn không có công khai biểu thái, mà fan có lẽ cũng bận việc khác rồi.

Nhạc vũ huân bản thân chả có mấy fan, tạm ko nhắc anh ta, fan của mạnh lam chi thì ngày ngày rửa trắng cho thần tượng.

Vừa bắt đầu, không thừa nhận chứng cứ, trừ khi đó ko phải là mạnh lam chi.

Về sau, lũ cẩu tử lại phóng ra mấy tấm ảnh chính diện rõ nét, lần này fan hết đường rửa rồi, lập tức lại chuyển hướng sang nhắm vào nhạc vũ huân và Lương Thần.

Về phần nhạc vũ huân, mưu mẹo của fan chẳng qua chỉ là [nhất định là cái mặt tiểu bạch này câu dẫn chi chi của chúng tôi], [nói không chừng chi chi nhà tôi căn bản không biết nhạc vũ huân đã có bạn gái]

Lương Thần nghĩ: các ngươi mới chính là xiaolongxia (tôm hùm).

Sau đó, fan lại chĩa mũi nhọn vào Lương Thần [nói không chừng 2 người sớm đã chia tay rồi, nhìn xem cái bộ dạng nhạt nhẽo của Lương Thần, khẳng định đã sớm chia tay rồi!]

Lương Thần: ???

Cô bị dọa đến gấp rút đi soi gương.

Ngực này, chân này, mặt này, nhìn giống khuyết thiếu tính dục (không có ham muốn tình dục)???

Ngực 36D, chân vừa dài vừa trắng vừa thẳng, cùng với khuôn mặt từng che giấu thực lực của cô, nói mình cầu dục không mãn liền bị dọa rút lui, nhạc vũ huân còn có chút đáng tin cậy.

Không ngờ tới, ngày thứ 2 thật sự có bạo liệu “nhân sĩ hiểu rõ tình hình nào đó”, nhạc vũ huân và cô chia tay nguyên do là vì cô khuyết thiếu tính dục.

Lương Thần nhịn ko nổi liền lập tức phát weibo.

Lương Thần: chưa chia tay, nhưng hiện tại chia tay rồi.

Câu này, đem sự kiện chia chân của nhạc vũ huân ra 1 búa phối hợp.

Fan Lương Thần gào thét thảm thiết: [tủi thân trành trành của tôi rồi!]

Fan Mạnh lam chi: [nói láo! Tôi không nghe tôi không nghe!]

Quần chúng ăn dưa: [chị thật sự là tính, tính lạnh thẩm sao?]

Lương Thần: “…….”

Lạnh lạnh cái bà cố.

Tổng kết, sự việc này trừ Lương Thần phát thanh minh ra, 2 người kia đều chưa hồi đáp, mạnh lam chi nằm ở trạng thái nghe ngóng tình hình, mà nhạc vũ huân chỉ là con rùa rụt cổ, không dám phát ngôn.

Có điều tiểu hoa lưu lượng như thế nào vẫn là tiểu hoa lưu lượng, cô ta có lượng lớn fan một mực trung thành. Kì thực sự việc này đối với cô ta chả có ảnh hưởng gì lớn, lớn không nổi chỉ là phòng tránh sau này tiếp xúc với Lương Thần.

Mà nhạc vũ huân thực thảm, lập tức bị công ty đóng băng tài nguyên.

Lương Thần coi như được giải thoát, từ nay an tâm làm hộp tinh hoa, không phải, chơi game.

*

Khi những tia nắng đầu tiên cuốn theo những chiếc lá vàng rơi vào ban công, ẩn náu trong bộ đồng phục bóng rổ mới giặt, cho dù là mùa thu đi nữa, tất cả cũng vẫn thanh xuân như thế.

Từ lúc chuông báo thức reo đã qua được 10 phút rồi, nhưng cách giờ lên lớp vẫn còn nửa tiếng.

Lục Cảnh ngồi dậy 1 cách miễn cưỡng, trèo xuống giường, tiến về 3 người còn lại đập vào ngực mỗi người 1 cái, “ tiết của chủ nhiệm khoa, không muốn chết thì dậy mau!”

10p sau, 4 nam sinh rạng rỡ xuất hiện.

Đi trên khuôn viên trường, lũ lượt thu hút ánh nhìn của các sinh viên nữ.

Lục Cảnh đi trên đường, nhớ đến chuyện buổi tối hôm qua, mở ảnh đại diện của Lương Thần, đổi thành con lợn peppa con.

Cậu trái lại chả để ý đối phương là nam hay là nữ, cậu chỉ là hiếu kì người này tại sao phải bật biến âm.

Avatar nhìn không ra manh mối gì, cậu liền nhấn vào vòng bạn bè.

Quái lạ là cái người này 3 nay tổng cộng chỉ đăng có khoảng 10 bài, lại còn toàn là ảnh phong cảnh.

Có chút thần bí.

Lục Cảnh nghĩ nghĩ, gửi tn cho Tôn Bân úc.

Ko lâu sau, Tôn Bân úc trả lời lại.

Rất lâu mà Tôn Bân úc vẫn chưa gửi tn, Lục Cảnh đột nhiên nghĩ đến cái anh ta vừa đăng trong vòng bạn bè.

Cà rem khoai môn: “các bạn thân mến, tôi sắp đi Khả Khả Tây Lí tu hành rồi, sắp bay tới nơi rồi, 1 tháng tới mọi người hãy coi như tôi chết rồi đi.”

Lục Cảnh thoát khỏi vòng bạn bè của Tôn Bân úc, phát hiện weixin có 1 tin nhắn, lại còn là tin nhắn của cái “hộp tinh hoa”kia.

Lục Cảnh tối nay vốn đang tính làm kẻ sát nhân điên cuồng, nhìn thấy tn của Lương Thần, cậu lại thở dài, trả lời: “1.”

Tự mình nhận lời đem theo “hộp tinh hoa”, coi như gặp xui xẻo chứ biết làm thế nào.

*

ở công ty đợi đến chiều, Lương Thần chả làm được gì, chuẩn bị về nhà.

Tổng giám đốc điều hành mục bạch văn tự nhiên gọi cô đến phòng làm việc.

Lương Thần với lưu dĩ tinh cùng trợ lí của cô ta Viên kha kha cùng đi lên lầu, thư kí đã chuẩn bị xong trà và điểm tâm bày trên bàn, xem chừng là muốn “hàn huyên tâm sự”.

3 người ngồi đợi, sếp vẫn đang xử lí 1 đống văn kiện trên tay.

Sắp 30p trôi qua, mục bạch văn mới đặt tài liệu trong xuống, từ bàn làm việc đứng dậy.

Mục bạch văn năm nay đại khái là 37 tuổi đi, hoặc có lẽ lớn hơn, Lương Thần nhớ không rõ sếp văn cụ thể là bao nhiêu tuổi, dù sao thì quanh năm sếp đều trang điểm tinh tế, mặc trên người những bồ độ đắt tiền, không 1 chút tùy tiện, cẩu thả, trên mặt ngoài khóe mắt có nếp nhăn ra, chỗ khác nhìn không ra chút nào ảnh hưởng của tuổi tác, ngay cả cánh tay đều đẹp hơn rất nhiều các cô gái trẻ khác.

Nghe nói mục tổng mỗi tối đều dùng nước thần tiên để rửa chân.

Mục bạch văn đến ngồi đối diện Lương Thần, 2 chân khép lại, tay kẹp giữa 2 chân, sống lưng thẳng tắp, trông ra dáng giáo viên của Lương Thần.

“Lương Thần à, em hôm nay cảm thấy như thế nào?”

Lương Thần lắc đầu ngại ngùng, “xin lỗi mục tổng, em vẫn chưa tìm lại được cảm giác.”

Mục bạch văn hướng người về trước 1 chút, Lương Thần có thể ngửi thấy mùi nước hoa thoảng thoảng trên người cô ấy.

“tìm được nguyên nhân chưa?”

Nếu là tìm đc nguyên nhân rồi, sẽ còn ngồi ở đây sao?

Lương Thần lại lần nữa lắc đầu.

Mục bạch văn thở dài 1 tiếng, nói: “chị đang nghĩ, phải chăng là vì đường mà em đi quá thuận lợi.”

Lương Thần năm nhất đại học đã được giáo viên tiến cử, kí hợp đồng với công ty đĩa nhạc anh lợi, năm đầu tiên mặc dù ko có đại hỏa, nhưng cũng không tính quá kém, từ đó mỗi năm thành tựu ổn định phát triển, tính đến nay đã được 6 năm, đã trở thành nữ ca sĩ nhà nhà người người biết rõ.

Vị trí của cô so với ca sĩ lưu lượng không giống nhau, cô là đi con đường quốc dân.

Weibo của ca si lưu lượng, fan mấy nghìn vạn, chuyển phát bình luận động cái là từ mấy chục lên mấy trăm vạn, nhưng nếu chọn ngẫu nhiên một người để hỏi, có lẽ ngta căn bản không biết cô ta đã hát bài hát nào.

Mà Lương Thần thì là, người qua đường có thể không quá quan tâm động thái hàng ngày của cô, nhưng chỉ cần mở máy nghe nhạc, luôn có thể tìm thấy mấy bài hát của Lương Thần.

Như thế này xác thực cũng xem như thuận buồm xuôi gió rồi.

Thế nên con người nếu luôn đi đường dốc, sẽ khó tránh khỏi sức cùng lực kiệt, không cách nào đi tiếp.

Mục bạch văn lại nói: “chị ko muốn em có quá nhiều áp lực, nhưng mà thân làm ca sĩ, mối quan hệ trực tiếp nhất giữa em với khán giả là tác phẩm âm nhạc, không có tác phẩm, những cái khác dù là diễn xuất hay đại ngôn đều là đang làm tiêu hao nhân khí của em. Hoạt động công khai lần gần nhất cách đây đã sắp 4 tháng rồi, nếu như cứ tiếp tục thế này, 1 lượng lớn fan sẽ dời đi mất…..em biết công ty năm nay lại kí tiếp mấy người mới rồi đấy. ở thị trường âm nhạc hiện nay, xu hướng thời đại thay đổi quá nhanh chóng, nếu như em không theo kịp….”

Mục bạch văn vừa nói đã nói đến 7h chiều.

Lúc Lương Thần từ công ty đi ra trời đã tối rồi.

Cô với viên khả khả sau khi ngồi lên xe, lưu dĩ tinh khom lưng chống ở ngoài cửa xe, đưa cho Lương Thần 1 viên kẹo thơm miệng.

“lời mục tổng nói, có chỗ có đạo lí, có chỗ là xuất phát từ góc nhìn của thương nhân, nhưng cậu phải nhớ rõ, cậu là 1 người ca sĩ, không phải thương nhân, biết chưa?”

Kẹo vị bạc hà lan tỏa đến đầu lưỡi, cảm giác thanh mát từ khoang miệng bao phủ toàn thân, Lương Thần nhai nhai, trịnh trọng gật đầu.

Lưu dĩ tinh đứng thẳng rồi nói: “lão lưu, đưa em ấy về nhà nhé.”

Chiếc xe màu đen ở trên đường chậm chạp tiến về phía trước, đúng thời điểm tắc đường, ngồi xe hơi còn chẳng nhanh bằng đi xe đạp, Lương Thần đã ngồi ở trên con đường này hơn nửa tiếng đồng hồ rồi, không biết bao giờ mới về đến nhà.

Cô mở điện thoại, mở weixin, cái nhóm chat bạn học đại học quanh năm sôi nổi kia có tận mấy trăm tin nhắn rồi, có người còn hay tag cô nữa.

Lương Thần trực tiếp nhấn vào xem nội dung đã tag cô.

Nguyên nhân cái nhóm này sôi nổi quanh năm có liên quan đến nghề nghiệp của bọn họ. đại học âm nhạc hệ biểu diễn, sau khi tốt nghiệp xong, tốt thì như Lương Thần làm ca sĩ chính nhi bát kinh, không tốt thì hoặc đổi nghề hoặc đi làm giáo viên âm nhạc, cũng có 1 số không tốt cũng chả xấu, những người liều mình tiến vào giới giải trí duy nhất trụ vững được chính là những người bạn cũ này.

Mới đầu, những người này thường hay đến tìm Lương Thần, Lương Thần có thể giúp thì cũng đã giúp rồi.

Số lần nhiều lên, Lương Thần cũng đã cảm thấy chán chường mệt mỏi, suy cho cùng ở dưới môi trường như này, giúp đỡ giới thiệu tài nguyên là việc rất tế nhị.

Bởi vì 1 tháng trước, trường nam đại đã bàn xong việc mời Lương Thần tham gia đêm hội kỉ niệm 120 năm thành lập trường. nam đại với vai trò danh hiệu trăm năm, STEM là mạnh nhất, nghệ thuật ngược lại kém hơn nhiều. vì thế nên những năm qua danh nhân khoa học của đại nam nhiều không đếm xuể, Lương Thần lại là số ít không nhiều những người ở trong giới giải trí có độ nổi tiếng.

Phía sau còn có rất nhiều tin nhắn đáp lại, Lương Thần ko có xem kĩ.

Cô đột nhiên ngẩng đầu nói với lái xe: “lưu ca, đi đại nam!”

Chính là vì tin nhắn của cái nhóm này cô mới nghĩ ra, có lẽ có thể đi tìm cô giáo lúc trước dạy mình, xem xem có thể giải quyết vấn đề hiện tại của cô hay không.

Tài xế gật đầu, lập tức tại giao lộ tiếp theo quay đầu.

Đường đi hướng đại nam thông suốt không tắc chút nào, oto chạy như bay, ko lâu sau phía xa xa đã có thể nhìn thấy cổng trường bá khí của đại nam rồi.

Nhìn thấy khuôn viên đại học, Lương Thần đột nhiên nghĩ đến Lục Cảnh, hôm nay hình như còn hẹn với cậu ta chơi game.

Mặc dù Lương Thần biết cậu có thể đã quên mất việc hôm nay có hẹn chơi game với cô, nhưng vẫn nên nói với cậu ta 1 tiếng.

Lương Thần mở weixin, gửi tin nhắn.

Lương Thần: ………….

Kích động như này là ý gì?!!!

Bạn đang đọc Minh Thương Dễ Tránh Thầm Thích Khó Phòng của Kiều Diêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cnn2596
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 213

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.