Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2340 chữ

“đang làm gì thế?”

Đinh gia vận đột nhiên xuất hiện, Lương Thần cầm lấy đt, nói: “ sao thế?”

Đinh gia vận đã thay quần áo, tẩy trang, từ tay trợ lí cầm lên cái đồng hồ, chậm rãi đeo vào tay, bấm khuy cài.

Động tác rất chậm, nhưng lại tự nhiên lưu loát, giống hệt với người mẫu biểu diễn trong quảng cáo đồng hồ, nhưng không phải kiểu cố ý thể hiện ra.

Nếu là người khác làm thế này, Lương Thần hơn nửa sẽ cảm thấy anh ta đang làm bộ, nhưng đinh gia vận cái người từ diện mạo đến khí chất đều thoát tục này, phối lên cái động tác này ngược lại rất hài hòa.

“tối nay cũng đi ăn cơm nhé.” Đinh gia vận nói, “ để em phải chạy tới thượng hải 1 chuyến, phiền quá rồi.”

Lương Thần cười cười, “ không phiền, em lại không phải không được trả lương.”

Trợ lí của đinh gia vận đến mặc cho anh ta áo khoác, anh ta hơi hơi co người, 1 bên phối hợp trợ lí, 1 bên nói: “ dù sao thì anh cũng không có việc gì, cùng đi thưởng thức đồ ăn thượng hải đi.”

Lương Thần nghĩ 1 chút, nói: “ vậy được, em đi thay quần áo đã.”

Đinh gia vận đã đặt 1 phòng riêng trong một nhà hàng cao cấp ở thượng hải, đã gọi 7-8 món.

“nhiều thế này em ăn không hết.” Lương Thần vừa nhìn thấy trên bàn bày kín đồ ăn, nói, “ nam diễn viên các anh đều không cần giữ dáng sao.”

Đinh gia vận rót cho cô 1 cốc hoa quả, nói: “ thi thoảng ăn 1 bữa, không có gì nghiêm trọng cả.”

Trước khi đụng đũa, Lương Thần đăng 1 status.

[đinh lão bản lại mời khách rồi, đồ ăn thượng hải chính thống, hương vị cực kỳ tuyệt vời, chúc của lão bản bán đắt vé, mời mọi người nhiệt liệt ủng hộ!]

ảnh phối là ảnh chụp chung của cô vs đinh gia vận.

khoảng thời gian này, cô phát tổng cộng 3 bài, 1 cái trong số đó là liên kết phát trực tiếp, còn lại 2 cái là ảnh chụp chung với đinh gia vận, giúp tuyên truyền phim.

Mặc dù cô là người trình bày ca khúc chủ đề của phim, nhưng mỗi lần đinh gia vận mời cô ăn cơm, cô đều cảm thấy không thể ăn không được, giúp phát 1 bài tuyên truyền phim ngược lại chả tốn mảy may sức lực.

Đinh gia vận nhìn thấy bài đăng, nói: “cảm ơn.”

Lương Thần cười nói: “nên làm mà.”

Đinh gia vận đem thịt trâu nướng than ở trước mặt cắt thành từng miếng nhỏ, đẩy tới trước mặt Lương Thần, “ 3 ngày sau đi quảng đông ghi hình, đến lúc đó lại phải làm phiền em rồi.”

Lương Thần ngón tay uyển chuyển, giữ lại bàn xoay, vốn có chút ý muốn khéo léo từ chối, nhìn thấy động tay tay thành thục tự nhiên của đinh gia vận, trái lại cảm thấy là bản thân chưa đủ phóng khoáng rồi, thế nên cô tiếp lấy qua bàn xoay, nói: “anh thật sự là quá khách khí rồi.”

Đinh gia vận nâng ly lên, nhấp 1 ngụm rượu, rượu vừa trôi xuống họng mắt liền nheo lại, nếp nhăn ở khóe mắt giống như thợ thủ công dùng bút điêu khắc lên 1 cách tỉ mỉ mà không phải dấu vết thời gian lưu lại.

Thời gian đối với người đẹp luôn là vô cùng ưu ái.

“em về nhà hay là trực tiếp đi quảng châu?” đinh gia vận hỏi.

“về nhà.” Lương Thần nói, “ anh đi thẳng đến quảng châu à?”

“ừ.” Đinh gia vận nói, “ lần này đi quảng châu, ngoài ghi hình chương trình ra, còn phải cùng vs mấy người bạn làm ăn tụ tập 1 bữa.”

Lương Thần múc từng thìa từng thìa canh uống, nhịn không được phải tán thán: “ canh này ngon quá!”

Đinh gia vận híp mắt cười, “ nói vs em rồi nhà hàng này rất được mà.”

Lương Thần cầm khăn ăn lau miệng, nói: “ sếp đinh làm ăn lớn thế này, sau này mà em không kiếm ăn nổi nữa sẽ đến làm thuê cho anh nhé.”

Đinh gia vận cười cực vui vẻ, “ cái miếu nhỏ của anh nuôi không nổi ca hậu kim khúc đâu.”

“aizz…đừng nhắc đến nữa.” Lương Thần mặt như đưa đám, cầm chuôi dao kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, dao động qua lại, “em hiện tại trong đầu đang mông lung đây, viết không được mà hát cũng không xong.”

Đinh gia vận hỏi: “ tâm tình không tốt?”

Lương Thần cười khổ, “ anh nhìn em gần đây tâm tình có thể tốt được sao?”

Đinh gia vận 2 tay đan vào nhau, thân thể ngửa ra đằng sau, dựa vào thành ghế, “ nếu như em trong lòng còn chút không thoải mái với mạnh lam chi, anh có thể giúp em.”

Lương Thần ngẩng đầu, trong mắt thanh đạm, ngược lại nhìn không ra là ý gì.

“nhạc vũ huân thì không nói làm gì, trừ phi cậu ta đầu thai lại, bằng không muốn phản thân rất khó, nhưng mạnh lam chi là ai nâng đỡ mọi người đều biết cả rồi chứ?” đinh gia vận nói, “ vừa hay bọn anh mấy năm nay làm ăn chặt chẽ với nhau, mấy bộ phim truyền hình đại IP tiếp theo đều có hợp tác, nếu như em cần, anh đi nói 1 tiếng, hủy đi tài nguyên mấy năm của mạnh lam chi không thành vấn đề.”

Lương Thần động tác nhai chậm dần, 1 miếng thịt trâu nhỏ cũng phải mất rất lâu mới nuốt xuống được.

Rung động là khẳng định có.

Nếu như đinh gia vận 1 câu liền có thể giải quyết được nỗi bực dọc trong lòng cô vậy tại sao không thử nhỉ. Đánh tiếc là đinh gia vận vs cô không phải thù chả phải bạn………tục ngữ có câu, việc có thể dùng tiền giải quyết tuyệt đối đừng dùng tình cảm đi giải quyết, vậy nên, Lương Thần lắc đầu.

“không cần đâu, em lại không để ý chuyện đó, thật đấy, aiya, em sớm đã muốn chia tay với nhạc vũ huân rồi, em còn phải cảm ơn mạnh lam chi là đằng khác, nếu không có cô ta em thật không biết phải nói vs hắn ta như thế nào.”

Đinh gia vận: “ ………”

Nghe Tôn Bân úc nói Lương Thần sống chịu khổ chết cũng phải giữ thể diện, xem ra là danh bất hư truyền.

Anh cười lắc đầu, “ tùy em thôi, anh chỉ là gợi ý chút thôi.”

*

Lúc Lục Cảnh lướt đến weibo của Lương Thần, bấm like xong thuận tiện ấn vào bình luận xem thử.

@chân giò nhỏ thích ăn cá: 2 tấm ảnh này xem đi xem lại, phát hiện thần thần của chúng ta với đinh gia vận cũng khá hợp nhau đấy chứ.

@la lộc lộc, tôi là ba của cậu: thần thần ra bài hát mới? gõ bát đợi.

@kiều kiều và bạo bạo: bài hát mới thì tôi không cưỡng cầu nữa, lúc nào mới mở concert đây?

@tên kì quái không hiển thị: đừng nói bừa nhá. Thần thần của tôi với đinh gia vận chỉ là bạn bè tốt thôi.

Đây là 4 bình luận trên đầu, Lục Cảnh kéo lên trên xem ảnh.

ừ, hình như thật sự có chút hợp đôi.

Hiện tại mới có hơn 7h 1 chút, cách thời gian hẹn với bạn trên mạng là 8h livestream còn hơn nửa tiếng nữa, thế là cậu dứt khoát vào game lướt 1 lúc.

Trong phòng ngủ chỉ có 1 mình cậu, hà hiệp đi thư viện rồi, chu châu đi đánh bóng rổ, lưu nhị không biết đi đâu. Lục Cảnh đăng nhập steam, mở danh sách bạn bè, nhìn thấy tiểu hộp tử không onl, cậu có chút không quen.

Lúc mấy người kia ra ngoài đều đóng hết cửa sổ lại rồi, những đợt gió thu ù ù thổi bị những tấm cửa kính ngăn lại ở bên ngoài, đồng phục đá bóng màu lửa mới khô 1 nửa giống như con quái vật bay phấp phới, như cùng với gió tàn sát, gầm thét, gió vừa ngừng thổi, bọn chúng liền ngừng công kích, cực giống thời cổ đại tân nương xuất giá dùng khăn hồng chùm đầu.(??)

Trên ban công gió nổi lên cuồn cuộn, Lục Cảnh trong phòng tuyệt lại mặt mày ủ rũ ngồi xem danh sách bạn bè.

Cậu gửi cho em họ tin nhắn: “ song bài nhé?”

1 lúc sau em họ mới nhắn lại: “ ah! Anh! Em vừa cùng với bạn chơi 4 người mất rồi, lần sau đem em theo với được không!”

Lục Cảnh không thèm để ý cậu ta nữa, trực tiếp tìm bạn học cao trung lưu diệu long.

“long ca, song bài nhé?”

2s sau:

Long ca: “ đai muội chắc, mời đi bên kia, đừng nghĩ giành phong đầu với tôi!”

Lục Cảnh: “……..”

Cậu 1 tay chống cằm, 1 tay sờ chuột, ở trên mặt ranh giới vút 1 cái 1 vòng tròn, cuối cùng lựa chọn solo.

Thật chả có thú vị gì.

Trạm 1 bắt đầu, máy bay từ góc phải bản đồ xuất phát, hướng góc trái phía dưới bay tới.

Lục Cảnh lúc này có chút tập trung cao độ nhìn màn hình, máy bay đã bay tới khu khoáng sản rồi.

“wth……”

Lục Cảnh vội vàng nhảy đi, lao thẳng đến điểm ô tô.

Ai mà biết vừa tới, đã có 1 người nhanh hơn cậu ta chiếm đóng cái xe jeep kia, sau đó nhắm đến Lục Cảnh mà phóng, muốn cán chết cậu.

Lục Cảnh xoay người chạy, di chuyển đến chỗ có ngọn núi ngoằn ngoèo, cái người kia kĩ năng lái xe cũng không quá giỏi, luôn không tông trúng đc cậu.

Nhưng mà cậu cứ đuổi cùng giết tận thế này, chả ai tìm đc chỗ tốt đâu.

Mắt nhìn từng giây từng phút trôi qua, sắp bắt đầu quét khu an toàn rồi, Lục Cảnh nhanh trí ấn phím F, “vèo” 1 cái đã ngồi vào trong xe chỗ ghế phụ rồi.

Lái xe: ……….

Lục Cảnh:………..

Không khí đột nhiên yên tĩnh.

Lục Cảnh cũng không nói câu nào, thì đã ngồi thế này rồi.

Mấy giây sau, lái xe mở ngữ âm: “huynh, huynh đệ?”

1 âm thanh trẻ trung đem theo chút âm vị đông bắc.

Lục Cảnh cũng mở ngữ âm ừ 1 tiếng.

Lái xe: “đến chỗ nào? Giá khởi đầu 10 tệ.”

Lục Cảnh: “hay là cậu đưa tối tới thành p đi?”

Lái xe: “được, ngồi chắc nhé.”

Vị tiểu huynh đệ đông bắc này còn nghiêm túc nổ xe, đi về hướng thành p.

Chỉ là trên đường, đập 1 cái vấp 1 cái, không phải đâm vào cây thì là đụng vào đá, mấy lần liền còn suýt lật xe.

Lương Thần nhìn không nổi nữa rồi, “ kĩ năng lái xe của cậu thật chả ra làm sao cả, hay là để tôi biểu diễn cho cậu xem 1 chút nhé?”

Người kia nói: “được.”

Thế là 2 người đổi vị trí cho nhau.

Vừa khởi động, trước mặt tự nhiên xuất hiện 1 bóng người, tiểu huynh đệ đông bắc gào rú 1 tiếng: “tông chết anh ta!”

Lục Cảnh: “ được rồi!”

Vừa tăng tốc vượt lên, người kia lập tức kinh người.

Lúc này, tiểu huynh đệ đông bắc nói: “ tôi sao nghe giọng cậu quen quen thế nhỉ?”

Lục Cảnh: “thế à?”

Tiểu huynh đệ đông bắc: “cậu có phải là từng livestream rồi không?”

Lục Cảnh bắt chước khẩu âm của cậu ta nói: “tôi nếu như có kĩ thuật để livestream, còn sẽ để cậu cướp được xe sao?”

“cũng phải.” tiểu huynh đệ đông bắc nói: “người mới à?”

Lục Cảnh nói: “coi như là vậy đi.”

Tiểu huynh đệ đông bắc liền nói: “vậy tôi dạy cậu nhé?”

Lục Cảnh không để ý ừ 1 tiếng: “gì cơ?”

“cậu đầu tiên dừng xe đã.”

Tiểu huynh đệ đông bắc nhảy xuống xe, tiến thẳng đến cái nhà kho nhỏ bên đường, còn không quên nói vs Lục Cảnh: “cậu cứ ngồi đây đợi tôi nhé!”

Lục Cảnh thật sự ngồi đây đợi cậu ta.

Nửa phút sau, tiểu huynh đệ đông bắc đi ra, trong tay cầm 1 vốc đạn.

“huynh đệ, cái tôi sắp dạy cậu chính là trong cái trò chơi này, ngàn vạn lần đừng tùy tiện tin người khác!”

“pàng! Pàng! Pàng!” 3 tiếng, Lục Cảnh trực tiếp bị bắn xuyên não, nằm sõng soài xuống đất.

Tiểu huynh đệ đông bắc ngồi vào trong xe, đầu nhô ra ngoài, nói: “huynh đệ, cái mà đàn anh tôi sắp dạy cậu chính là trong trò chơi này, ngàn vạn lần đừng tin bất cứ ai.”

Lục Cảnh: “……….”

Yo,sự tín nhiệm căn bản nhất giữa người với người ư?

Lúc này, mới có gần 7 rưỡi.

Lục Cảnh cầm lên đt, lướt lướt weibo, ko có nội dung gì mới.

Số người cậu follow cũng không nhiều, xuất hiện vẫn là weibo của Lương Thần.

Nhìn thấy “ đồ ăn thượng hải” 3 chữ này, liên tưởng tới tiểu hộp tử cũng đang ở thượng hải, thế là gửi cho cô 1 tin nhắn.

Bạn đang đọc Minh Thương Dễ Tránh Thầm Thích Khó Phòng của Kiều Diêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cnn2596
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 170

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.