Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Thế giới mới” quá kỳ lạ

Phiên bản Dịch · 1232 chữ

“Chuyện quỷ quái gì thế này!!”

Cùng với tiếng la hét, chửi bới giận dữ của cô gái, một chiếc ủng đá mạnh vào cửa xe buýt khiến cửa đón khách rung chuyển ngay lập tức. Tuy nhiên, tấm biển màu đỏ tươi ghi số “1” vẫn đứng vững như núi Thái Sơn.

Sau lưng Lâm Tam Tửu, Marsa đang cúi đầu thở dài, còn Lư Trạch vừa mới bình tĩnh lại vì cơn kích động.

“Nói cách khác, bây giờ chúng ta chỉ còn một cơ hội nữa thôi sao?” Lâm Tam Tửu thở phì phò, hai mắt đỏ bừng, cơn tức giận không rõ ngày càng trở nên mãnh liệt: “Tên khốn nào đứng sau giở trò quỷ vậy!”

Marsa bất đắc dĩ nhẹ giọng an ủi nói: “Tiểu Tửu à, đừng nóng giận. Nhìn dưới góc độ khác, có lẽ đếm ngược đang cứu chúng ta một mạng… Bằng không, nói không chừng chúng ta đã chết từ lâu rồi.”

Tuy nói như vậy, nhưng trong lúc nhất thời Lâm Tam Tửu vẫn cảm thấy không tiếp thu được. Cô cảm thấy như có ai đang chơi khăm mình vậy… Cô cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, đôi tay nắm chặt lấy quần.

Qua một hồi lâu, cô đột nhiên đứng dậy: “Em đi ra ngoài một chút.”

Lư Trạch đau đầu xoa xoa huyệt Thái Dương, tinh thần không được tốt lắm.

Xuống xe đi vài bước, gió đêm cuốn cát sỏi quất lên người từng đợt, cơn đau nhức râm ran khiến Lâm Tam Tửu cảm thấy chính mình còn sống. Xung quanh cực kỳ tĩnh lặng, không có bất cứ âm thanh nào, thậm chí có thể nghe được tiếng máu chảy qua tai. Có lẽ bởi vì nguyên nhân này, cảm xúc của cô dần bình tĩnh trở lại.

Im lặng thật. Nhưng… Im lặng như này có phải hơi bất thường không?

Cảm thấy dường như thiếu cái gì đó.

Lâm Tam Tửu hơi nhíu mày, ánh mắt rơi vào chiếc Citroen bẩn thỉu cách đó không xa.

Đúng rồi… Hai lần trước, không phải Điền Thử đều tới đánh thức bọn họ à? Sao đến bây giờ vẫn chưa nghe thấy tiếng chuông điện thoại của anh ta? Chẳng lẽ anh ta chưa tỉnh?

Nghĩ vậy, Lâm Tam Tửu bước nhanh đến chỗ chiếc Citroen, có hơi lo lắng kêu một tiếng: “Điền Thử! Anh dậy chưa?”

Chờ một lúc, trong xe vẫn không có động tĩnh gì.

Cô không khỏi dùng tay áo lau bụi trên kính xe, cúi người nhìn vào trong.

Ghế hành khách trên xe được hạ xuống làm giường ngủ, bên cạnh còn có vài túi đựng đồ ăn ăn dở bị vứt bừa bãi bên cạnh. Chai nước rỗng, vài bộ quần áo bẩn, duy chỉ có bóng dáng Điền Thử là không thấy.

Lâm Tam Tửu lập tức căng thẳng, cô đi vòng quanh đoàn xe vài vòng rồi nhìn xung quanh. Xung quanh chẳng có gì cả, rất trống trải, cây cối đã sớm biến thành tro bụi, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra rất xa. Nhưng sau hai vòng đi bộ, ngay cả dấu chân của Điền Thử cũng không thấy.

Vừa vặn lúc này Lư Trạch và Marsa vừa nói chuyện vừa mở cửa xuống xe. Lâm Tam Tửu nghe thấy động tĩnh, vội chạy tới hô lên: “Điền Thử không có ở trong xe, không thấy anh ta đâu cả! Chúng ta có cần đi tìm không?”

Bọn họ ngẩn người, không ngờ Điền Thử lại mất tích. Marsa há miệng thở dốc, đang định nói chuyện, bỗng nhiên từ trên nóc xe truyền đến một giọng nói chậm rì rì.

“Tôi nói nè, các người không cần đi tìm đâu, có tìm cũng tìm chẳng thấy.”

Ba người lập tức cả kinh, phản xạ có điều kiện lùi lại mấy bước, ngẩng đầu nhìn về phía nóc xe.

Dưới vầng trăng bạc khổng lồ trong đêm, hai bóng người màu đen một đứng một ngồi, không biết là đến đây từ lúc nào. Cơn gió đêm nóng hầm hập thổi qua người họ, bóng chìm trong ánh trăng, khó nhìn rõ mặt.

Người vừa lên tiếng hình như là người đang ngồi. Tư thái cực kỳ thanh thản, một chân buông thõng trên nóc xe, giọng nói trêu chọc: “Các người nhìn tôi như vậy làm gì? Các người cũng cảm thấy tôi đẹp sao?”

Ba người nhất thời hạn hán lời, Lâm Tam Tửu mở miệng hỏi: “Hai người đưa Điền ——”

Đúng lúc này, người đàn ông vẫn luôn im lặng nhẹ nhàng “hừ” một tiếng ngắt lời cô, anh ta tiến lên phía trước một bước, đột nhiên nhảy lên dưới ánh trăng sáng, hóa thành một cái bóng nặng nề rơi xuống đất, khói bụi bốc lên mù mịt.

Dáng dấp người đàn ông này rất cao lớn, cơ bắp săn chắc khỏe mạnh như dã thú, tràn ngập hơi thở nguy hiểm. Anh ta đeo một thanh kiếm dài hơi cong trên lưng, trông có phần giống thanh kiếm samurai nhưng lại không có bao kiếm, không biết anh ta có thể mang nó bên mình kiểu gì. Chỉ có sắt thép đúc thành thân đao, tỏa ánh sáng mờ nhạt trong đêm tối.

Đối với mấy người tiến hóa ở đây, không khó để nhảy ra khỏi xe buýt, nhưng không hiểu tại sao, có điều gì đó ở người đàn ông này khiến trực giác của mấy người Lâm Tam Tửu lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo, tất cả đều tỏ ra cảnh giác.

Người đàn ông ngẩng đầu lên, chậm rãi nhếch miệng về phía mọi người, lộ ra nụ cười có thể nói là hung ác.

Trong nháy mắt, một cảm giác chưa từng có quét qua như một cơn sóng thần.

Như thể bị người này hút hết không khí, cả ba người đều ngừng thở trong giây lát. Đây tuyệt đối không phải ảo giác, cũng không phải hiệu ứng tâm lý, mà là áp lực thực sự, giơ tay có thể với tới, chẳng khác gì bị một ngón núi cao hùng vĩ đè bẹp. Dưới loại áp lực này, ngay cả việc đứng cũng trở nên vô cùng khó khăn, sau khi kiên trì được một lúc, Marsa là người đầu tiên đầu hàng, rầm một tiếng ngồi xuống mặt đất, sắc mặt trắng bệch.

Vẻ mặt Lư Trạch không cam lòng, trán toát mồ hôi lạnh, chậm rãi khuỵu một đầu gối xuống.

Lâm Tam Tửu cảm thấy trái tim mình như bị người đàn ông đối diện bóp chặt, mọi cơ bắp đều run rẩy cố gắng đỡ cô đứng vững. Cô run rẩy, nỗ lực l kìm nén cảm giác muốn quay người bỏ chạy.

Loại cảm giác này… Quả thực giống như thỏ hoang chạm trán sư tử trên thảo nguyên.

Đó là cảm giác bất lực đến tuyệt vọng, đối phương và bản thân mình, hoàn toàn không phải những sinh vật ở cùng cấp độ trong chuỗi thức ăn.

Lúc này, “trực giác nhạy bén” của Lâm Tam Tửu đã được kích hoạt hoàn toàn, mọi tế bào trong cơ thể đều đang cảnh báo cô: Mau trốn đi, mau trốn đi, mau trốn đi…

Bạn đang đọc Mạt Nhật Nhạc Viên (Dịch) của Tu Vĩ Câu Toàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ayingxg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.