Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đuổi giết

1549 chữ

Vừa ra khỏi ngôi nhà, Diêm Ninh lập tức chui vào một con hẻm nhỏ, mấy con đường nhỏ ở đây quanh co rất nhiều, hắn đi qua mấy con hẻm liền suy nghĩ Tống lão chắc không đuổi kịp nên đi chậm lại.

Trong lòng ngực ôm hai kiện bảo bối, tự nhiên mấy món đồ nhặt được lại thành củ khoai lang bỏng tay, khiến Diêm Ninh cảm thấy rất buồn bực.

Hắn thật ra không sợ bị người khác tới bắt, Tống lão biết giá trị của quyển sách chắc chắn sẽ không nói cho người khác biết sợ bị cướp mất. Diêm Ninh vỗ vỗ cái đầu đang đau nhức: “ một Phạm Vô Cứu còn chưa đủ, hiện tại lại thêm một lão quỷ, mẹ nó…xui sao lão quỷ thúi này cũng rất lợi hại.”

Dù sao Diêm Ninh cũng độc thân, không có nhiều vướng bận, muốn tìm hắn ở cái thành phố này cũng không phải chuyện dễ dàng. Cho nên Diêm Ninh cũng tính toán giải quyết trước chuyện của Lý Lập Quốc.

Hắn dùng tiền tên phụ tá cho lúc nãy đễ gọi taxi, rồi gọi điện cho Lý Phỉ Phỉ: “Uy, sao rồi Phỉ Phỉ? Đồ vật ta đã lấy được, ngân châm ngươi chuẩn bị xong chưa?”

“xong hết rồi, đều là thứ tốt nhất.” Lý Phỉ Phỉ đáp.

“ Được, ta qua liền đây.”

Diêm Ninh cắt đứt điện thoại, tranh thủ thời gian trên xe xem lại hồi hồn châm một lần.

Hồi hồn châm thuộc về bộ quỷ châm, yêu cầu dùng 36 ngân châm phong bế 36 âm huyệt của cơ thể con người, xong dùng Ngô Môn chiêu hồn chú tiến hành chiêu hồn, toàn bộ quá trình rất phức tạp, chỉ là khẩu quyết của chiêu hồn chú thôi mà Diêm Ninh cũng mất rất nhiều thời gian mới học thuộc.

“ Móa….lão quỷ ra tay thật mạnh.” Diêm Ninh ho khan hai tiếng, trong lòng thầm mắng, “ không ngờ trong nhà Phương Kiệt lại có một cao nhân, đúng là phiền toái mà.”

Diêm Ninh vốn dĩ chỉ ôm lòng chọc ghẹo Phương Kiệt nên mới sử dụng tà châm, nhưng không nghĩ đến hiện giờ lại quấy thành chuyện lớn, thâm chí rướt họa vào thân, tự nhiên đầu thành cái máy ATM của người khác..

Nếu tên Phương Sỹ Thiên kia ở đây là tốt rồi. Diêm Ninh nhịn không được hiện lên bóng dáng cử Phương Sỹ Thiên trong đầu, âm thầm cầu nguyện hắn có thể thoát khỏi Phạm Vô Cứu, sau đó lập tức tới tìm mình. Ít nhất có Phương Sỹ Thiên ở đây hắn mới có một chút cảm giác an toàn.

Lúc này đang là giờ cao điểm của buổi chiều, Diêm Ninh bị kẹt lại trên đường xe cộ chật ních, lại phát hiện tên lái xe có chút không thích hợp, bình thường tài xế lái xe nếu gặp kẹt xe, không bực tức hùng hổ thì cũng cuối đầu chơi di động, mà vị tài xế đằng trước này lại không làm cái gì chỉ dùng kính chiếu hậu trộm quan sát mình, bàn tay luôn đặt ở một góc giống như lập tức có thể móc ra thứ gì đó.

Diêm Ninh giả đò lắc lắc cái cổ cho đỡ mỏi để quan sát, nhìn thấy bốn phía có bốn hắc y nhân đang ẩn mình, đang bao vây xe hắn, nhìn bọn chúng đằng đằng sát khí, trong túi có vật gì nhô lên, tựa hồ như đến có mục đích.

“không xong rồi, đã bị lộ.” Diêm Ninh mặt không chút cảm giác nhưng trong lòng sớm dậy sóng, Phương gia quả thật là một thế lực to lớn.

Trong lòng không kịp suy xét, Diêm Ninh không chút do dự ôm hai bảo bối trong lòng nhanh chóng đẩy cửa ra, đúng lúc này tiếng súng chát chúa vang lên bên tai, một tia lửa lóe qua mặt hắn.

Diêm Ninh cúi đầu thấy, một lỗ đạn khủng bố xuất hiện trên cánh cửa xe. Tiếng súng tức khắc khiến đường phố lâm vào khủng hoảng, đã chật càng thêm chen chúc.

“ Mẹ nó, chơi lớn như vậy?” Diêm Ninh tức giận mắng một tiếng chui vào lại xe.

Lúc này tên tài xế đằng trước lại làm khó dễ, móc ra một thanh chủy thủ đâm về phía Diêm Ninh, cũng may Diêm Ninh phản ứng nhanh, vội vàng tránh né, tuy là như thế nhưng chủy thủ sắc bén cũng đã cứa qua một góc áo Diêm Ninh.

“Thật tưởng ta dễ bị khi dễ a”

Diêm Ninh cắn răng một cái, nhấc chân hung hăng đá vào cánh tay tài xế, y bị đau nên ném chủy thủ xuống. ngay lúc này Diêm Ninh đoạt lấy thanh chủy thủ lập tức đặt ngay trên cổ tên tài xế uy hiếp: “ Nhanh chóng lái xe đi.”

“Tiểu tử, ngươi không dám giết người đâu, nên tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn chịu thua đi.” Trên mặt tên tài xế lóe lên hung ác, hắn không tin tưởng một đứa nhìn qua như một đứa sinh viên lại có gan giết người.

Diêm Ninh thấy hắc y nhân đang siết chặt vòng vây, cảm thấy thật khẩn trương: “Phương gia dùng mọi thủ đoạn để bắt ta, nếu như để bị bắt được ta khẳng định sống không bằng chết, chuyện hiện giờ, cần thiết phải xuống tay.”

Nghĩ đến đây, Diêm Ninh tăng thêm tí sức ấn vào cổ tên tài xế, lập tức trên cổ bị cắt một đường máu tươi trực tiếp phun ra, Diêm Ninh mặt lộ hung quang: “Lái xe, đừng tưởng ta không dám giết ngươi.”

Bởi vì nguyên nhân hắn đã nghiên cứu Ngô Môn sách cổ, nên việc Diêm Ninh có thể cắt đúng chỗ không chạm đến động mạch của tên tài xế nhưng lại khiến hắn đau đớn, cũng có chút tác dụng hù dọa.

Tài xế rốt cục cũng hoảng sợ, dùng chân đạp mạnh chân ga, bốn gã hắc y nhân thấy xe đột nhiên nổ máy, không chút do dự cướp cò súng, cũng may không có viên đạn nào trúng chỗ yếu hại của xe, tài xế chạy một hơi đâm vào vài chiếc ô tô sau đó mới quẹo vào một con đường nhỏ,

Diêm Ninh thu hồi chủy thủ, quay đầu lại nhìn thì không thấy có người truy đuổi, lúc này ,mới hỏi: “ Đau không?”

Tài xế cảm nhận được tử vong uy hiếp, sắc mặt xanh tím, kêu rên không ngừng lơ luôn lời nói của Diêm Ninh.

“ Yên tâm đi, ta không cắt động mạch của ngươi, một lát không chết được đâu. Chuyên tâm lái xe, trước tiên đưa ta ra đến vùng ngoại thành khoảng ba cây số, sau đó ta liền thả ngươi đi đến bệnh viện, nhanh đi.”Diêm Ninh ra lệnh.

Tài xê nghe được lời Diêm Ninh, sờ sờ miệng vết thương, quả nhiên đã ngừng đổ máu, hắn lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhịn không được hỏi: “Ngươi rốt cục là người nào?”

Diêm Ninh cười lạnh: “ Ngươi bắt ta lại không biết ta là ai?”

“ đại ca bảo ta làm gì ta liền làm cái đó, chưa bao giờ hỏi lại.” Tài xê nói.

“ Vậy ngươi đừng có hỏi ta” Diêm Ninh lại hỏi : “ Đại ca ngươi là ai?”

Tài xế lắc lắc đầu: “ Không thể nói được, nói ra lập tức ta liền bị chặt đầu”

“Ngươi nếu không nói ta cũng có thể chặt đầu ngươi vậy.”

Tài xế suy nghĩ một lát cũng do dự nói: “ Đại ca ta tên Nghĩa Hồ”

“Không phải người Phương gia sao?”

“ chúng ta không quen biết người Phương gia.”

“Ta nhớ kỹ, ngươi về nói lại đại ca ngươi, hôm nay Diêm Ninh ta đại nạn không chết, sau này ta sẽ đến thăm tận cửa.” Diêm Ninh hung tợn nói.

Thất phu vô tội hoài bích có tội, Diêm Ninh biết đạo lí này, hắn hiện tại chỉ là tên vô danh tiểu tốt tùy ý bị người khác vuốt ve.

Phương gia còn có Nghĩa Hổ đều muốn tới đoạt đồ vật của hắn nhưng tương lai, không ai biết trước được……

Diêm Ninh trước nay không phải người rộng lượng, người khác muốn lấy mạng hắn, có chết hắn cũng cắn lại một ngụm.

Tuy rằng không biết vì lý do gì Nghĩa Hổ tới tìm mình. Nhưng Diêm Ninh trong lòng đã thầm tính toán, ghi lại món nợ này sau này chậm rãi tính sổ với bọn họ.

Xe một đường đi thẳng, rốt cục cũng chạy đến bên ngoài thành thị ba cây số,Diêm Ninh bảo tài xế chạy đến chân cầu vượt lúc này mới chậm rãi rời đi.

Trải qua chuyện vừa rồi Diêm Ninh mới phát hiện tai mắt của Phương gia và Nghĩa Hổ rất là đông đảo, nên hiện giờ không thể quang minh chính đại đi nghênh ngang trên phố, chỉ có thể theo đường nhỏ mà đi đến bệnh viên thôi

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.