Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuối cùng cũng là một mình ta gánh chịu tất cả .

Phiên bản Dịch · 1593 chữ

Sáng sớm hôm sau.

Vĩnh An Thành chim hót líu lo , ánh mặt trời chiếu rọi vào những hạt sương mai vương trên lá cây , lóng lánh , óng ánh .....

Từ lúc trời còn chưa sáng , không ít phụ mẫu đã rời giường làm cơm cho hài tử . Đến giờ Thìn , cửa thành mở ra , ngoài đường đã đầy người đợi sẵn . Hôm nay Diêm Sở dẫn đệ tử về Kinh Lôi Phái . Đại hội chiêu sinh hôm qua đã kết thúc , các môn phái khác phần lớn đều rời đi trong ngày hôm nay . Nhưng từ trước đến nay chưa có môn phái nào có được đãi ngộ như lúc này .

Diêm Sở bước vào cửa thành , đệ tử Kinh Lôi Phái đã tự giác đứng thành một đội , ngăn nắp chỉnh tề lập tức quỳ xuống hô to :

" Đệ tử thỉnh an chưởng môn ! "

" Miễn lễ ! " Diêm Sở vô cùng hài lòng .

Đứng gần đội ngũ kia là Mục Thanh Thiển tay lăm lăm Tử Thanh Kiếm , mặt đầy hung thần ác sát . Bên cạnh nàng là Lý Trạch Dương cúi đầu ủ rũ .

Diêm Sở để Mục Thanh Thiển làm sư tỷ dù nàng nhập môn sau Lý Trạch Dương , tu vi thiên phú đều không bằng Lý Trạch Dương cũng vì nguyên nhân này . Lý Trạch Dương quá hiền lành , không thể trấn áp được đám trẻ trâu máu chó đầy đầu kia . Mục Thanh Thiển thì khác , nàng có kinh nghiệm lãnh đạo , lại hội tụ đủ yếu tố để làm một đại sư tỷ hung tàn vừa nghe tên đã sợ .

" Tất cả đều cáo biệt người nhà rồi chứ ? " Diêm Sở hỏi .

" Bẩm chưởng môn ! Tất cả đều xong hết . Tùy thời có thể xuất phát ! " Đám đệ tử đồng thanh hô to .

Sự tự tin , kiêu ngạo lộ rõ , khí thế bừng bừng . Dù sao chưởng môn của họ là siêu cấp cường giả Động Hư cảnh trong truyền thuyết . Ngoài cửa thành cũng có không ít đệ tử của các môn phái khác , còn có cả trưởng lão dẫn đội nhưng khí thế tất cả đều ỉu xìu , cong queo dặt dẹo không ngóc đầu lên nổi .

Họ vô cùng hối hận ! Đám đệ tử Kinh Lôi Phái này thiên phú còn kém hơn họ nên ban đầu họ lập tức được các môn phái khác tuyển chọn . Vốn dĩ đắc chí chưa được bao lâu thì toát ra một cái Kinh Lôi Phái , chưởng môn lại là thần nhân gây động tĩnh không nhỏ chút nào . Đám người bị chê bai , loại bỏ kia giờ lại được gia nhập vào Kinh Lôi Phái thần thánh , tình thế quay ngược 180 độ . Có không ít người dâng lên suy nghĩ phản bội tông môn , gia nhập Kinh Lôi Phái .

" Nhìn các ngươi kìa ! Tối hôm qua còn chưa ăn cơm sao hả ? Lấy lại tinh thần cho ta , trở về sơn môn còn phải mất hai ngày đó nha . " Có tên trưởng lão quát lớn.

Trong lúc đám đệ tử các môn phái khác còn đang buồn bực thì một giọng nói quang quác :

" Diêm chưởng môn ! Diêm chưởng môn ! "

Lý Phú Quý dẫn theo một đám hạ nhân ầm ầm chạy đến , theo sau là năm mươi mấy con tuấn mã .

" Diêm chưởng môn ! Lần này lộ trình xa xôi ,ta đã cố ý mua một đám tuấn mã , mỗi một thớt đều có thể ngày đi 800 dặm . Hy vọng Diêm chưởng môn cùng chúng đệ tử có thể sớm ngày trở về sơn môn , mở ra tiên lộ . " Lý Phú Quý nhiệt tình nói .

Một cảm giác chua xót dâng lên trong lòng đám đệ tử môn phái khác , ngay cả đám trưởng lão cũng lòng đau như cắt , nước mắt đầm đìa . Nếu lúc này mà Diêm Sở tuyên bố muốn tuyển trưởng lão thì e rằng có không ít trưởng lão sẳn sàng ôm đùi Diêm Sở . Cũng phải nói thêm là chiêu sinh vốn là một công việc vô cùng khổ cực , lộ trình xa xôi mà kinh phí thì thấp đến mức đáng thương .

Lý Phú Quý mua tuấn mã tùy tiện một con đều mấy ngàn linh thạch . Cho dù là một số ít trưởng lão của tiểu môn phái cũng không có số tiền đó .

Xin lỗi ! Có tiền thật ngưu bức !

" Đa tạ Lý lão bản ! " Diêm Sở chắp tay khách sáo .

" Diêm chưởng môn không cần khách khí . Còn đây là 10 vạn linh thạch ta tự bỏ ra tài trợ cho Kinh Lôi Phái . Ngài cất kỹ , thường ngày mua thêm y phục mới , kiếm chút nhân sâm bồi bổ cơ thể , tuyệt đối không được bỏ bê bản thân mình đó nha . "

" Ài .. ngươi thật là ... " Diêm Sở miệng ngại ngùng nhưng tay thì nhanh như chớp chụp lấy túi linh thạch bỏ vào ngực .

Thấy tiền không lấy là tên khốn khiếp ! Huống gì hiện tại Kinh Lôi Phái nghèo rớt mồng tơi , gần trăm tên đệ tử mới vào chẳng lẽ không có tiền mua lương thực thì mất mặt quá .

" Cha ... vậy sinh hoạt phí của ta đâu ? " Lý Trạch Dương rón rén đến sau lưng Lý Phú Quý thì thào .

" Oác ! Quỷ ! " Lý Phú Quý nhảy dựng , hét toáng lên .

Sau khi hoàn hồn Lý Phú Quý khóe miệng giật giật lấy ra một túi linh thạch ném cho Lý Trạch Dương .

" Chaaaaaaaaa ... sao lại thế này ??? Sao chỉ có mười cục linh thạch vậy chứ ?? " Lý Trạch Dương hai mắt đẫm lệ . Cho chưởng môn 10 vạn linh thạch , còn thân nhi tử thì cho mười cục linh thạch . Bố thí sao chứ ?

" Mười linh thạch cũng không tệ rồi . Ngươi cho là ngươi đi du sơn ngoạn thủy sao hả ? Thường ngày đều ở trong sơn môn tập trung tu luyện , ăn rồi ngủ . Cần linh thạch làm gì chứ ? " Lý Phú Quý nghĩa chính ngôn từ nói , thật ra là hắn tính đưa nhiều hơn nhưng vì hận Lý Trạch Dương lẻn ra sau lưng hù dọa làm hắn mất mặt nên mới đổi ý .

" .......... " Lý Trạch Dương im lặng một lúc rồi nói " Cha nói cũng có đạo lý . Mười cục linh thạch này ta cũng không cần nữa . "

" Hả ? Hôm nay sao lại có giác ngộ tốt thế chứ ? " Lý Phú Quý kinh ngạc nói , tay nhanh như chớp chụp lấy túi linh thạch cất đi .

Lý Trạch Dương thở phào một cái , lòng thầm nghĩ còn may là chưa nộp 10 vạn linh thạch cha đưa cho chưởng môn .

" Phải rồi , Lý lão bản ! Hôm qua chẳng phải ngài nói là đưa cho Trạch Dương 10 vạn linh thạch sao ? " Diêm Sở đột nhiên hỏi .

Sét đánh ngang tai Lý Trạch Dương ! Nước mắt chảy ngược vào trong , tim đau như cắt lòng thầm mắng " Chưởng môn khốn khiếp chuyên môn hố đệ tử ! "

" Hỗn đản ! Tiểu tử ngươi không đưa tiền cho Diêm chưởng môn sao hả ? Muốn ăn đòn đúng không ? " Lý Phú Quý gầm lên không chút do dự xuất thủ .

Rầm rầm .... Éc éc .... Bốp bốp bốp ... ứ ứ ứ .... Bép Bép Bép ...Óa Óa Óa .... Phụ thân ... Binh ... tha ... chát chát ... ặc ặc ... mạng ... Hự !

Khói bụi mịt mù tan đi , Lý Trạch Dương đầu như đầu heo , nước mắt lưng tròng đem 10 vạn linh thạch giao tận tay Diêm Sở trước mắt nhiều người .

Diêm Sở nhận lấy túi linh thạch cười sung sướng . Trạch Dương a ... Ngươi đừng trách ta , bổn tọa chỉ là sợ các ngươi ra ngoài bị lừa gạt nên mới dạy cho các ngươi một chút cái gì gọi là giang hồ hiểm ác . Ài , thiệt tình là dụng tâm lương khổ đó nha . Nào ai có thể hiểu được lòng dạ bao la của ta chứ , người như ta thật không nhiều đâu hả . Mọi chuyện ta gánh hết , kể cả tiếng ác ta cũng cam lòng miễn để các ngươi thành người . Thật sự là ...ai dà , tiền nhiều quá , thích thật !

Thu lấy linh thạch , tự kỷ một phen xong Diêm Sở quét mắt nhìn xung quanh rồi hỏi :

" Thanh Thiển ! Mục thành chủ đâu ? "

" Hôm qua hắn uống quá nhiều giờ vẫn chưa tỉnh . " Mục Thanh Thiển lạnh lùng đáp .

Diêm Sở nghĩ nghĩ rồi gật gật đầu , lòng thầm than chẳng biết hôm nay Mục thành chủ có còn tại thế hay chăng . Nếu còn sống thì có lẽ nên đòi hắn 20 vạn linh thạch ... thôi bỏ đi , về sơn môn rồi tính tiếp .

" Tất cả nghe lệnh ta . Mục tiêu là Hanh Hoa thôn , phía tây nam cách đây hai trăm dặm . Xuất phát ! "

Bạn đang đọc Mạnh Nhất Chưởng Môn Theo Đánh Dấu Bắt Đầu ( Dịch ) của Bất Hủ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.