Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thùy ngôn thốn hảo tâm , báo đắc tam xuân huy .

Phiên bản Dịch · 1982 chữ

Công đức tường vân xuất hiện sau một canh giờ cũng chầm chậm tản đi . Trong phủ thành chủ , đám người đốn ngộ liên tiếp tỉnh lại , dù không được vào Kinh Lôi Phái thì giờ đây cũng không có gì buồn bã nữa . Nghe được một câu nói của Diêm Sở khiến họ bớt đi mười năm quanh co tu luyện .

Nhìn thấy đám thiếu niên thi nhau đột phá, Diêm Sở thở dài một hơi lòng đầy chua xót . Vì cái gì các ngươi lại có thiên phú tốt như vậy ??Vì sao ta lại không cách nào đột phá chứ ??

" Diêm chưởng môn ! Ta thật không biết phải làm sao để cảm tạ ngài . " Mục Hứa Tông bỗng tiến đến gần nắm chặt tay Diêm Sở . Rất có phong phạm của một lão cán bộ .

" Mục thành chủ quá lời rồi . "

" Không quá , không quá đâu hả . Lần này đám hài tử toàn bộ đột phá là nhờ hồng phúc của Diêm chưởng môn . Ta xin thay mặt cho toàn bộ bá tánh của Vĩnh An thành này cảm tạ ngài ." Mục Hứa Tông nói đoạn lập tức quỳ xuống bái Diêm Sở .

Diêm Sở vội vã cản Mục Hứa Tông lại , vạn nhất về sau trao thân cho Mục Thanh Thiển ...ta phi ! tên biên kịch khốn khiếp ... là Mục Thanh Thiển trao thân cho ta thì Mục Hứa Tông chẳng phải sẽ là nhạc phụ đại nhân của mình sao chứ ? Để nhạc phụ quỳ xuống , giảm thọ a !

" Mục thành chủ nguyện vì bá tánh mà bỏ đi tôn nghiêm .... ngài quả thật là một hảo thành chủ yêu dân như con . Có lẽ hôm nay Công Đức Tường Vân xuất hiện là trời xanh ban thưởng cho Mục thành chủ đó nha . "

Ha ha ha ... luận trang bức Diêm Sở ta chưa sợ qua người nào ! Luận đ-t to mặt không đỏ giữa đám đông thì Diêm Sở ta cũng không ngán ai .

Mục Hứa Tông được Diêm Sở thổi phồng , mặt mo đỏ ửng vô cùng cao hứng lâng lâng .

" Thôi được rồi ! Các đệ tử trúng tuyển tối nay hảo hảo về chia tay chia chân với gia đình đi hả . Sáng mai chúng ta sẽ về sơn môn sớm . "

Sáng mai ??

Đám đệ tử nhất thời cứng ngắc cả người . Tất cả đều là thiếu niên mười mấy tuổi , toàn bộ đều ở tuổi dậy thì ăn chưa no lo chưa tới . Từ nhỏ đến lớn đều nằm trong vòng tay chăm sóc của phụ mẫu , chưa hề bước ra khỏi Vĩnh An thành . Gia nhập Kinh Lôi Phái là chuyện tốt nhưng đột nhiên phải xa nhà đến một nơi xa lạ , ít nhiều vẫn khó có thể lập tức tiếp nhận .

Tuy nhiên Diêm Sở vẫn không quan tâm đám choai choai này nghĩ thế nào . Muốn tu tiên , muốn trường sinh mà ngay cả gia môn cũng không dám bước ra thì tu cái con mẫu thân gì chứ ? Trường cái gì mà sinh chứ ? Ở nhà sinh sản đi chứ đừng có đòi trường sinh nữa a . Lão tử một phát biến mất khỏi địa cầu còn chưa từng rơi một giọt nước mắt đây . E hèm ... có khóc thì cũng khóc một chút rồi thôi ... khụ khụ ..

Chỉ trong chốc lát lần lượt đám thiếu niên rời khỏi hết . Diêm Sở cũng đuổi Lý Trạch Dương về đoàn tụ cùng gia đình hắn . Trong lúc nhất thời , phủ thành chủ an tĩnh trở lại . Mục Hứa Tông dẫn Mục Thanh Thiển bồi Diêm Sở hồi Thúy Trúc Cư . Hạ nhân đã chuẩn bị sẵn một bàn tiệc nhỏ , Mục Hứa Tông lấy ra một hũ mỹ tửu đã trân tàng nhiều năm .

" Diêm chưởng môn ! Sao không ở lại đây thêm mấy ngày nữa hả ? Ngài đã trợ giúp bá tánh Vĩnh An Thành rất nhiều . Dù sao cũng nên để họ có thời gian cảm tạ ngài đó nha . "

" Ta đến đây không phải để người khác cảm tạ . Huống gì thời gian quý giá , không thể vì bản thân hưởng thụ mà chậm trể thời gian tu hành của đệ tử được . "

" Cao ! Cảnh giới của Diêm chưởng môn quả thật cao ! " Mục Hứa Tông bật ngón cái . " Thanh Thiển đi theo bên người ngài nhất định sẽ học được nhiều thứ a / "

Thực sự thì trong lòng Diêm Sở đang nhanh chóng đưa đám đệ tử về rồi trốn vào Tu Di Tiên Cảnh . Hiện tại hắn cũng chỉ là tay trắng không lực , không tài . Vạn nhất lộ ra , đám đệ tử thất vất vả chiêu mộ được bỏ đi hết thì không xong . Khổ cực lắm mới lên được Đoạn Cốt cảnh , tụi nó bỏ đi hết thì tuột xuống Tụ Khí cảnh lại sao chứ ?? Không thể nào !

Mục Hứa Tông lại rót đầy chén rượu rồi bưng lên nói :

" Diêm chưởng môn ! Lần này Thanh Thiển theo ngài , người làm cha như ta không thể đi cùng . Ngài nhất định phải thay ta quan tâm nó thật nhiều đó nha . Thanh Thiển từ nhỏ không có mẫu thân , theo ta ngược xuôi bôn ba khắp nơi . Trải qua rất nhiều gian nan mới có thể an gia tại VĨnh An Thành này ... ta có thể chăm sóc nó nhất thời chứ không thể chăm nó cả đời được . Hài tử cuối cùng rồi cũng phải trưởng thành , phải rời khỏi phụ mẫu . Thanh Thiển có một chưởng môn tốt như ngài , ta cũng yên lòng .... Ngài đừng thấy Thanh Thiển cả ngày lạnh lùng , động tí là chém chém giết giết ... thực sự nó ngoài nóng trong lạnh , vô cùng thiện lương . "

Mục Hứa Tông không biết là say thật hay giả , một hơi tự sự rất nhiều khiến Mục Thanh Thiển hai mắt đỏ bừng , lệ nóng lưng tròng .

"Đau lòng tử biệt sinh ly ....Liều đem tấc cỏ quyết đền ba xuân. " Diêm Sở chạm cốc cùng Mục Hứa Tông uống một hơi cạn sạch .

" Diêm chưởng môn không chỉ tu vi cường đại , phẩm đức cao thượng mà ngay cả thi từ tạo nghệ cũng cao minh như vậy . Bội phục ! Bội phục ! " Mục Hứa Tông say khướt nói .

Diêm Sở thầm nghĩ : "Uống say vẫn không quên vuốt mông ngựa sao ? Lợi hại ! Lợi hại ! Cần học hỏi ! "

" Cha ! Uống ít một chút . .. " Mục Thanh Thiển ôm tay Mục Hứa Tông giật giật .

" Tửu lượng của ta ngươi còn không biết sao ? Tùy tiện không thể say đâu đó nha . " Mục Hứa Tông cười nói : " Đúng rồi ! Thanh Thiển , đưa Tử Thanh Kiếm cho ta . "

Cầm lấy Tử Thanh Kiếm , Mục Hứa Tông lấy ra một kiếm tuệ bện một hoa kết tinh xảo . ( Kiếm tuệ là cái nhúm bùi nhùi bay bay trong gió cột ở đuôi kiếm , người xưa hay cột tùm lum đồ vào đó, đa phần là ngọc bội để làm đồ trang sức . Mục đích là để cho đẹp cây kiếm thôi chứ chả có tác dụng gì . )

" Tử Thanh Kiếm là di vật của mẫu thân ngươi . Tuệ kiếm này cũng là năm đó mẫu thân của ngươi bện thành . Giờ ngươi đi xa , ta đem nó cho ngươi . Sau khi đến sơn môn , nhất định phải nghe lời chưởng môn , tuyệt đối không được tùy ý , hung hăng . Quan trọng nhất là phải giữ mình bình an . Chức thành chủ của ta vẫn chờ ngươi trở về kế thừa đây ... "

Mục Thanh Thiển nhất thời không nhịn được khóc lớn . DIêm Sở lúc này cảm xúc dạt dào nhưng không dám tùy tiện ngâm thơ , miễn lại đưa đến dị tượng thì khổ .

" Diêm chưởng môn , Thanh Thiển không thích ăn cay , không thích thịt bò .... nó không quen ngủ giường lót ván cứng , lúc ngủ hay ôm gối ... "

" Cha ! Đừng nói nữa ... ta sẽ tự chăm sóc mình mà ... " Mục Thanh Thiển khóc nức nở .

" Tuy nó không thích ăn cay nhưng mà mỗi bữa ăn ít nhất phải là ba chén cơm . Diêm chưởng môn nhớ căn dặn nhà bếp nấu thật thật nhiều cơm đó nha . Hơn nữa lúc ngủ Thanh Thiển hay ngáy rất to , nếu có ảnh hưởng đến sư huynh đệ tỷ muội đồng môn thì xin chưởng môn căn dặn họ tha thứ , thông cảm .... "

Mục Thanh Thiển nín khóc mặt đen lại .

" Còn nữa ... cái này quan trọng nhất . Vào khoảng ngày mười lăm hàng tháng thì Thanh Thiển sẽ đến ngày đại di mụ , lúc đó tính khí nó rất nóng nảy , gặp ai cắn đó .... "

" Chaaaaaaaaaaa ! " Mục Thanh Thiển gào lên , ánh mắt như muốn giết người .

" Ừm ... hôm nay .... hình như cũng là ngày mười lăm .. " Diêm Sở bấm ngón tay lẩm bẩm .

Mục Thanh Thiển thay đổi mục tiêu , ánh mắt hình viên đạn bắn thẳng mặt Diêm Sở , răng nanh nhe ra .

" Ài dà .. ta là cha ngươi . Có cái gì không thể nói chứ ? Diêm chưởng môn , ta nói cho ngươi biết một chuyện này ... lúc nhỏ Thanh Thiển bị heo gặm đầu đó nha .... "

Bốp ! Rầm ! ... Éc !

Mục Hứa Tông bay thẳng vào thân cây , đầu cắm vào đó , hai chân giãy dụa đạp lung tung trong không khí . Mục Thanh Thiển đứng ngay vị trí Mục Hứa Tông ngồi lúc nãy , tay nắm chặt khói bốc nghi ngút .

Diêm Sở đầu đầy mồ hôi , tính khí quả nhiên táo bạo ... ngày mười lăm hàng tháng ... phải lưu ý ....

" Chưởng môn ! " Mục Thanh Thiển gằn giọng .

" Dạ có chưởng môn ! " Diêm Sở giật nảy mình .

Hả ? Cái này ... hình như có gì đó không đúng lắm ....

" Cha ta uống say quá rồi . Đệ tử trước tiễn hắn vào quan tài .... không phải , là tiễn về phòng ngủ ." Mục Thanh Thiển sát khí âm trầm nói .

" A ??? Được ! Tốt ! Giỏi ! Hay lắm ! " Diêm Sở nói loạn , lòng đầy sợ hãi . " Ngươi nhanh dẫn hắn về nghỉ ngơi đi hả . Nhớ thu dọn hành lý kỹ lưỡng , sáng mai nhớ đến sớm , mai là ngày mười sáu.... "

" Hử ???? " Mục Thanh Thiển dỏng tai lên , hai mắt long lên sòng sọc nhìn Diêm Sở .

" Éc ! " Diêm Sở hốt hoảng vội nói : " Ta không nói gì . Ta không nói gì hết . Ta chỉ coi ngày nhập môn thôi mà ."

" Hừ ! Vậy thì tốt .... đệ tử cáo lui ! " Mục Thanh Thiển thi lễ cùng Diêm Sở , ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào hắn .

Diêm Sở lấy gồng nhìn Mục Thanh Thiển rời đi , nuốt nước bọt một cái ực . Dưới ánh trăng thê lương , Mục Thanh Thiển nắm chân Mục Hứa Tông kéo đi lưu lại trên mặt đất vết máu kéo dài ....

" Mục thành chủ ... yên nghỉ a ... ta sẽ thay ngươi chiếu cố Thanh Thiển thật tốt .... " Diêm Sở ngước nhìn trời thì thào .

Bạn đang đọc Mạnh Nhất Chưởng Môn Theo Đánh Dấu Bắt Đầu ( Dịch ) của Bất Hủ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.