Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cực phẩm linh khí . Desert Eagle!

Phiên bản Dịch · 2361 chữ

"Lão gia, lão gia? Lão gia ngài mau tỉnh lại a!"

Trong phủ thành chủ , Mục Hứa Tông nằm banh chân banh tay , nước dãi ròng ròng hả họng ngáy .

" Chuyện gì ? Lúc nào rồi ? Sao đầu ta đau vậy chứ ? GIống như là có ai lấy búa đập đầu ta .... " Mục Hứa Tông mở ra thều thào .

" Lão gia , lúc này là giờ Mão ! "

" Giờ Mão ? Thanh Thiển đâu ? Diêm chưởng môn đâu ? " Mục Hứa Tông từ trên giường bật dậy .

" Tiểu thư đã rời khỏi thành từ giờ Thìn rồi . Hơn nữa Lý lão bản tặng ngựa , lúc này coi bộ đã rời đi khá xa . " Quản gia nói .

" Nữ nhi a !!!!!!! " Mục Hứa Tông gào lên thảm thiết , nước mắt như mưa .

Khóc một hồi , hắn bay người lên , phi kiếm xuất hiện . Chẳng mấy chốc Mục Hứa Tông xuất hiện ngay cổng thành . Một bóng hình cô độc lơ lửng trên bầu trời Vĩnh An thành nhìn về hướng tây nam , gió thổi lất phất khiến áo bào hắn tung tay trong gió ....

Bóng lưng hiu quạnh nhìn về phương xa khiến không ít người đã làm cha làm mẹ xúc động rưng rưng .

" Ài .. Mục thành chủ yêu dân như con , tình cảm nồng nàn với nhi nữ như vậy thật khiến người ta cảm động a . "

" Phải a . Mục thành chủ chỉ có một nữ nhi duy nhất . Giờ nàng rời đi , có lẽ Mục thành chủ rất cô độc đó nha . "

" Lý lão bản , ngài cũng có thể coi là người quen của hắn . Không bằng ngài đi an ủi hắn một chút đi hả ? "

Lý Phú Quý khẽ gật đầu , chính bản thân hắn cũng vô cùng lo lắng cho nhi tử của mình . Nhưng dù sao thì nam nhân có cẩu thả một chút cũng được , còn nữ nhân thì đáng lo hơn .

" Mục thành chủ ! Ngài có thể xuống đây nói chuyện một chút không hả ?" Lý Phú Quý kêu lớn .

Mục Hứa Tông lau nước mắt hạ xuống đất . Dân chúng nhìn thấy hai mắt Mục Hứa Tông sưng đỏ , vằn vện tia máu như vô cùng thương tâm .

Lý Phú Quý đang mở miệng tính nói thì chợt Mục Hứa Tông chụp lấy vai hắn , trầm giọng thì thào :

" Lý lão bản ! Nghe nói ngươi là thượng khách của Thiên Hương Lâu phải không hả ? "

" Sao ?? Sao thế ? " Lý Phú Quý sững người .

" Nữ nhi của ta cuối cùng cũng rời đi " Mục Hứa Tông kích động nói " Hết khổ ! Ta thoát khỏi bể khổ rồi ! "

Lý Phú Quý sững sờ , quạ bay ngang đầu .

" Lý huynh ! Nhanh ! Nhanh đưa ta đến Thiên Hương Lâu.. .đêm nay ta muốn một đánh mười ! "

" Mục thành chủ ... bìn tĩn ! Giờ vẫn là ban ngày ban mặt ... "

" Nhịn cái... &|)$# .... Nhịn nữa thì sét con mẹ nó luôn thì sao hả ? " Mục Hứa Tông gào lên thê thảm .

.........................

Vĩnh An thành , phía tây nam cách đó 70 dặm .

Bên ngoài một rừng tùng , một đội ngũ trùng trùng điệp điệp khoảng trên 50 người đang cưỡi tuấn mã ầm ầm dừng lại . Nam tử đi đầu anh tuấn phi phàm , đôi mắt sâu thẳm thâm thúy , trên người hắn toát ra một khí chất đặc biệt .

Kẻ này chính là người đã lừa gạt .. à không ... đã chiêu mộ một đám đệ tử mang về Hạnh Hoa thôn , Diêm Sở Diêm chưởng môn thần thánh . Sau lưng hắn là Mục Thanh Thiển cùng Lý Trạch Dương , tiếp theo là Lý Nguyên Phương , Cuồng Sâm rồi đến một đám đệ tử . Rất nhiều người trong này đều là lần đầu tiên xa nhà , hết nhìn đông rồi nhìn tây , chỉ có Mục Thanh Thiển thành thục hơn nhiều ôm kiếm dưỡng thần .

Diêm Sở cũng không có tâm tình mà ngắm phong cảnh , hắn còn mãi nhìn xem coi hôm nay khen thưởng là gì .

[ Boooongggg ! Đánh dấu thành công ! Chúc mừng ký chủ thu được thanh đồng bảo rương , số lượng 1 ]

Thanh đồng bảo rương sao ? Diêm Sở có chút thất vọng , sớm biết như vậy thì hắn lại thề ... nhưng tuyệt đối không dùng những chuyện hưởng thụ , chuyện sung sướng ra mà thề ... kẹt lắm thì lấy đệ tử ra thề cũng được . Chẳng hạn như là Ta nguyện dùng mười năm độc thân của Lý Trạch Dương đổi lấy một cái kim cương bảo rương ... đại loại như thế.

Lý Trạch Dương đột nhiên hắt xì , hắn đầy hưng phấn quay lại nhìn lòng thầm nghĩ chắc có sư muội nào đó để ý đến mình .

" Ài .. thôi thanh đồng cũng được . Mở ra coi thử là cai gì . "

Diêm Sở thở dài rồi mở rương . Một đạo quang mang lóe lên , trong không gian hệ thống xuất hiện một vật khiến Diêm Sở kích động suýt chút nữa rớt ngựa .

" Cái này .. thật hay đùa chứ hả ? Ta có nhìn lầm không ? "

Trong không gian hệ thống xuất hiện một cây súng màu xám bạc . Rõ ràng là Desert Eagle ! Thế giới huyền huyễn sao lại xuất hiện vũ khí của địa cầu chứ ? Hệ thống ngươi thật là đáng yêu xinh đẹp ! Hôm nay xuất hiện DEagle thì ngày mai có khi nào xuất hiện đại bác Italia không chứ ? Nếu thật sự có thể mở ra đại bác Italia thì Diêm Sở nhất định sẽ chiêu mộ một tên đệ tử , cho hắn chức vụ Nhị doanh trưởng . Nhưng mà thật nếu mà có đại bác Italia thì liệu sẽ còn có máy bay , xe tăng , chiến hạm hay không ? Nếu mà có chiến hạm thì đừng nói là Xích Hồng Môn mà ngay cả thất đại thánh địa cũng phải quỳ xuống gọi Diêm Sở là cha ! Diêm Sở càng nghĩ , miệng càng toét ra đến tận mang tai .

" Chưởng môn bị gì vậy nhỉ ? Sao giọng cười của hắn quái dị như vậy chứ ? " Có tên đệ tử nhỏ giọng nói .

" Phải đó nha , nghe như heo kêu lúc động dục vậy đó . "

" Các ngươi thì biết cái gì ! Chưởng môn là đang tu luyện bí pháp gì đó , thông qua việc khống chế hô hấp phát ra âm thanh động vật . "

" Uy ! Nói vậy là chưởng môn đang luyện tập cách để giao lưu kết hợp với heo sao ? "

" Đương nhiên là vậy ! Chờ chưởng môn luyện thành chiêu này , thì dù lên trời hay xuống đất , trong nước hay trong lòng đất ... tất cả sinh vật đều có thể cùng chưởng môn giao lưu kết hợp . Thế gian vạn vật đều sẽ là ánh mắt của chưởng môn , hắn sẽ gieo rắc khắp nơi trong thế giới động vật , động tĩnh ngoài ngàn dặm hắn cũng sẽ biết được . "

" Lợi hại thật ! Chưởng môn uy vũ ! "

" Chưởng môn lợi hại ! Heo động dục vậy mà thật lợi hại! "

Diêm Sở hoàn toàn không biết trong lòng các đệ tử , hình ảnh của hắn đã tăng lên một độ cao thật kinh khủng . Hắn còn mãi quan sát cây súng xám đen kia .

[ DEagle - cực phẩm linh khí . Sau khi được hệ thống cải tạo , mỗi ngày có thể bắn bảy lần . Không tiêu hao đạn nhưng tiêu hao chân nguyên của người sử dụng . ]

Éc ? Đồ chơi này lại là cực phẩm linh khí ? Diêm Sở không nhịn được lấy súng ra . Dù đời trước hắn chưa từng chạm vào cái thứ này nhưng mà vốn là một tên mê súng ống thì chẳng lẽ chưa ăn thịt heo còn chưa thấy heo chạy sao chứ ?

Hắn mở khóa an toàn , học theo 007 tạo dáng đủ kiểu vô cùng bựa rồi chỉa súng về phía trước lạnh lùng nói : " Hừ , xin lỗi . Ta là cảnh sát ! "

Mục Thanh Thiển nghe động tĩnh trước mặt lập tức mở mắt thì nhìn thấy chưởng môn cầm một cục sắt kỳ quái , nói một mình như thằng điên thì khẽ lắc đầu nhắm mắt lại .

" Chưởng môn ! Trong tay ngươi là cái gì thế ? " Lý Trạch Dương tò mò tiến lại gần .

" Cái này là ám khí ! " Diêm Sở cười hắc hắc .

" Ám khí ? " Lý Trạch Dương cười khẩy " Chưởng môn ... ám khí vừa nhẹ vừa nhỏ , cục sắt này thì vừa to vừa nặng lại không chút sắc bén , sao đả thương người được chứ ? Cao lắm là dùng đập hạt đào thì còn tác dụng . "

" Ngươi không tin phải không ? " Diêm Sở nổi máu chó lên .

Hừ , thối đệ đệ ... hôm nay ta để ngươi kiến thức một chút lực lượng đến từ địa cầu .

Đoàng !

Diêm Sở chỉa súng vào rừng bóp cò . Chân nguyên ngưng tụ thành một viên đạn bay ra khỏi nòng súng bắn thẳng vào gốc tùng . Lực lượng cường đại bộc phát xuyên qua cây tùng để lại một lỗ thủng lớn rồi tiếp tục lao đi .

AAAAAaaa .....

Trong rừng vang lên tiếng kêu thảm thiết . Diêm Sở rùng mình tự nhủ không xong rồi , chẳng lẽ bắn trúng người rồi sao ?

" Chưởng .... chưởng môn ....ám khí này ... ực ực ... uy lực thiệt là khủng khiếp ... " Lý Trạch Dương bị hù nuốt nước bọt liên tục .

" Còn ám với chả khí gì chứ ? Nhanh chạy đi coi thử có ai bị thương hay không ! " Diêm Sở quát lên .

Chợt lúc này trong rừng một đám người mặc áo đen lao ra , tay lăm lăm đại đao . Đám người khoảng chừng ba mươi mấy tên Đoạn Cốt cảnh , sát khí toát ra nồng nặc .

" Chưởng môn cẩn thận ! Là sơn tặc ! " Lý Trạch Dương hốt hoảng la lên .

Mục Thanh Thiển bay người lên rơi xuống bên cạnh Diêm Sở , rút kiếm ra nói : " Không phải sơn tặc ! Phụ cần Vĩnh An thành hoàn toàn không có sơn tặc . "

" Mục sư tỷ ? Sao ngươi biết ? "

" Ta giết sạch rồi ! "

" ...... " Lý Trạch Dương im lặng một hồi rồi hỏi : " Nếu không phải sơn tặc thì chúng là ai chứ ? "

DIêm Sở thầm nghĩ chẳng lẽ là đám vô sỉ môn phái khác thấy trong tay mình có tiên khí liền nửa đường chặn giết . Hiện tại tự thân thực lực có hạn , dù có Mặc Ảnh Kiếm cộng thêm Huyền Thiên Hồi Xuân Thuật thì cũng có thể xài bốn lần . Còn cây súng này thì cũng chỉ còn sáu viên đạn mà trước mặt thì có đến ba mươi mấy tên hắc y nhân . Diêm Sở có thể tự vệ nhưng mà sẽ không thể bảo vệ được đám đệ tử sau lưng kia . Nhất định phải tìm cách bảo hộ họ chu toàn ....

Trong lúc Diêm Sở đang ngẫm nghĩ thì chợt Lý Nguyên Phương cười lớn :

" Ha ha ha .. tiểu mao tặc các ngươi biết chúng ta là ai sao hả ? " Chúng ta là đệ tử của Kinh Lôi Phái , chưởng môn chúng ta có tu vi thông thiên . Hôm nay các ngươi coi như đã đá trúng thiết bản rồi . Thức thời thì nhanh quỳ xuống cầu xin tha thứ , giao ra tài vật , chúng ta sẽ tha mạng cho các ngươi ! "

Diêm Sở đơ người , mặt đen lại . Lý Nguyên Phương này ..... ngươi ngại sống lâu quá sao hả ?? Không nên tùy tiện khiêu khích người khác như vậy chứ .

" Chư vị sư đệ sư muội không cần sợ hãi . Có chưởng môn ở đây , chúng không làm gì được đâu hả ."

Diêm Sở chết lặng .

Đám đệ tử vừa thất kinh chợt như buông lỏng , bắt đầu cười nói đùa giỡn không đem đám hắc y nhân kia coi ra gì . Mục Thanh Thiển như nhớ ra cái gì , đút kiếm vào vỏ quay người leo lên ngựa .

Diêm Sở trong lòng gào lên . Thanh Thiển a , ngươi lại biểu hiện tín nhiệm bản tọa lúc này sao chứ ???

Một tên đại hán rút đại đao ra , lầm lì tiến tới .

Xong ! Tiêu rồi !

Diêm Sở luống cuống trong lòng . Đánh hay chạy ? Nếu chạy thì thật là cô phụ tín nhiệm của mọi người .... Diêm Sở cắn môi son , chuẩn bị tử chiến thì thấy đại hán kia vứt bỏ đại đao xuống đất .

" Ẹc ẹc ???? " Diêm Sở đầu đầy dấu hỏi .

Đại hán quăng đại đao , đám người đồng loạt làm theo rồi tất cả quỳ xuống . Đại hán ôm quyền nói :

" Không hổ là Diêm chưởng môn , hóa ra đã sớm biết chúng ta mai phục ở đây , một chiêu xuất kỳ bất ý đánh chết Thái thượng trưởng lão của Thiên Vũ Các chúng ta a . Chúng ta tâm phục khẩu phục , rất mong Diêm chưởng môn giơ cao đánh khẽ buông tha chúng ta . "

Diêm Sở ngây ngẩn cả người , chẳng lẽ nhân vật của thế giới này toàn não bổ vậy sao ?

Bạn đang đọc Mạnh Nhất Chưởng Môn Theo Đánh Dấu Bắt Đầu ( Dịch ) của Bất Hủ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.