Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1054 chữ

Cuối cùng hắn liền quyết tâm thử dựa theo phương pháp được ghi bên trong « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết », đứng tấn như một thanh kiếm.

Hai chân đứng nghiêm, hai tay thả lỏng, toàn thân đứng thẳng giống như một thanh trường kiếm đang cắm thẳng xuống mặt đất.

Đầu hắn như chuôi kiếm, hai tay như bảo kiếm, thân thể như vỏ kiếm, kiếm khí ở trong lòng! Một hơi hít thở, hắn làm theo phương pháp hô hấp đặc thù được viết trong bí kỹ, từng tia "Chân nguyên chân khí" sinh ra ở trong đan điền!

Xong rồi!

Thạch Phi Triết đại hỉ!

Dựa theo ghi chép bên trong « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết », từ đan điền hướng lên, để chân khí đi qua huyệt đạo "Thủy Phần", "Hạ Cự" và "Thành Tương", về sau lại đi từ hướng phía dưới trở lại đan điền, như thế tính là một lần Nhâm mạch tuần hoàn.

Ở trong quá trình di chuyển này này, tia chân khí duy nhất kia của hắn đang không ngừng lớn mạnh! Chỉ cần tích lũy tháng ngày, chân khí đả thông hai mạch Nhâm Đốc, quán thông trăm lần kinh mạch, liền có thể đạt tới "Chân khí vô tận, Hóa Khí làm kiếm" Tiểu Thành cảnh!

Đến lúc đó, hắn liền có thể có chỗ đặt chân trên giang hồ!

Ngay lúc này, một bóng đen bỗng nhiên lướt qua trước mặt của Thạch Phi Triết, nhanh tay đoạt lấy quyển bí tịch kia đi.

"Ta thấy ngươi đêm tối lén lút tu luyện, còn tưởng là loại thần công bảo điển gì, hóa ra là đang luyện quyển bí tịch rác rưởi này!"

Người kia là một tên đại hán có thể hình to lớn như trâu, nhìn quyển « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết » chỉ một chút, sau đó liền tiện tay ném đi.

"Ngươi là ai?" Thạch Phi Triết cảnh giác nhìn tên đại hán trước mắt.

Lấy kinh nghiệm làm việc ở y quán của hắn, người trước mắt chính là một người võ sư khí huyết vô cùng sung túc. Hắn mỗi ngày đều băng bó cho rất nhiều người như vậy, chắc chắn sẽ không nhận lầm.

"Tiểu tử, ngươi thế mà lại đang luyện « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết »?" Đại hán không có trả lời câu hỏi của Thạch Phi Triết, ngược lại cười nhạo hỏi.

"Ta luyện nó thì làm sao?" Thạch Phi Triết không hiểu. Hắn không biết người trước mắt là địch hay bạn.

"Ha ha ha ~ chết cười! Vậy mà lại có thể có người luyện « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết »!" Đại hán nghe được câu trả lời của Thạch Phi Triết, không nhịn được đành cười to nói.

"Ngươi có biết. . . Khụ khụ. . ." Đại hán buồn cười đến mức không thể nói được thành một câu hoàn chỉnh.

"Có gì đáng cười chứ!" Thạch Phi Triết nhìn hắn cười kiêu ngạo như vậy, không nhịn được phải nói ra.

"Thôi được! May cho ngươi hôm nay Lưu Tam ta tâm tình tốt, để ngươi trước khi chết biết được thêm kiến thức!"

Người tự xưng là Lưu Tam của Lưu Gia nói: "Những người trẻ tuổi các ngươi đúng thật là quá hay mơ mộng."

"Nội công chân khí làm sao mà lại có dễ dàng như vậy tu luyện được? Máu phải đổ thì mới có sức mạnh, có sức mạnh thì tinh khí mới tràn đầy! Không có tinh khí sung túc thì nội lực chân khí phải tới từ đâu đây?"

"Nếu như dạng thể chất gì cũng đều có thể luyện được nội công, vậy bọn ta mỗi ngày đều phải rèn luyện khí huyết gân cốt còn có ý nghĩ gì?"

"Chỉ có thể phách sung túc mới có thể tu luyện ra được chân khí! Cơ thể ngươi gầy yếu như thế này mà cũng nghĩ tới chuyện luyện nội công chân khí sao?"

"« Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết » đã xuất hiện trên giang hồ hơn vài chục năm nay, không có một nghìn bản thì cũng có tám trăm, tuy nhiên từ xưa tới nay chưa từng có ai tu luyện thành công cả!"

"Ha ha ha, chết cười! Vậy mà lại có thể có người đang tu luyện cái này!" Lưu Tam nói xong cũng không thể nhịn được cười.

Hắn cảm thấy tới giết tên tiểu quỷ này thật sự là quá thú vị. Sau khi giết xong, hắn liền đem câu chuyện của tên tiểu quỷ này nói cho mấy người trong bang, khẳng định là chuyện hài nhất trong mấy tháng nay!

Như vậy để cho cái danh hắn "Lão tam hài hước" của hắn càng được củng cố hơn.

Chỉ với mấy câu của Lưu Tam mà theo lượng tin tức quá lớn, khiến cho đầu của Thạch Phi Triết ong ong không hiểu gì.

Cái gì mà "trước khi chết biết được thêm kiến thức", cái gì mà "sung túc thể phách mới có thể tu luyện ra chân khí", cái gì mà "vài chục năm nay từ xưa tới nay chưa từng có ai luyện thành « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết »!"

Vậy ra bộ « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết » ở trong cái thi thể kia là một bộ công pháp rác rưởi không ai muốn.

Vậy mình vừa rồi tự luyện ra chân khí là sao? Lưu Tam nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của Thạch Phi Triết, cảm thấy nhiệm vụ lần này thật sự rất thú vị.

"Tiểu tử, hôm nay ngươi là người đã băng bó cho đại ca của ta phải không?" Hắn hỏi.

"Đại ca của ngươi là ai?" Thạch Phi Triết mờ mịt hỏi.

Mấy ngày gần đây số lượng người bệnh đột nhiên tăng rất nhiều, hắn thật sự không nhớ nổi đã từng băng bó cho những ai.

"Không sao! Ta sau khi giết ngươi sẽ cầm đầu của ngươi đi gặp đại ca, lúc đó tự nhiên là sẽ nhận ra thôi! Ha ha ha!" Lưu Tam cười lớn, ngay sau đó lập tức nhào về phía Thạch Phi Triết, đưa tay lên đánh một chưởng đánh vào ngực Thạch Phi Triết.

Bạn đang đọc Luyện Sai Thần Công, Tai Hoạ Giang Hồ (Bản Dịch) của Bất Thị Hữu Ý Thác Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TuanKiet2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.