Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự Lo Lấy

Tiểu thuyết gốc · 2164 chữ

Qua nhiệm vụ vừa rồi thì Lý Minh Châu mới nhận ra, chuẩn bị trước khi lên đường cũng chiếm một phần rất lớn tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ.

Qua những tin tức mà cô nghe được thì rõ ràng là nhóm của Trần Khải chuẩn bị không kỹ lưỡng bằng khi họ quá tự tin vào khả năng của bản thân.

Bên đó toàn những người có sức chiến đấu cao hơn bên phía Lý Minh Châu nhưng cuối cùng lại bị thương nhiều hơn nhiều do không chuẩn bị thuốc trị thương.

Đan dược cấp thấp như vậy cũng không tính là quá đắt đỏ, các học viên chỉ cần hàng tháng làm một số nhiệm vụ là có thể mua một ít phòng thân.

Sự quan trọng của Pháp Khí Phòng Ngự cũng quan trọng không kém. Lý Minh Châu cũng vì có nó mà mới thoát được một lần, nếu không thì nhiệm vụ vốn đã thất bại từ ngày đầu tiên rồi.

Cách chế tạo pháp khí thì Lý Minh Châu đã có hiểu biết sơ bộ. Phẩm cấp của pháp khí làm ra còn thấp chỉ là do cảnh giới của Lý Minh Châu chưa đủ cao để chế tạo bằng những phương thức tinh xảo hơn.

Còn về phía đan dược thì hiện tại Lý Minh Châu hoàn toàn không biết gì. Vậy là cô lại về xin sư phụ cho đi học nghề tiếp.

Vũ Thần cũng có biết về luyện dược, bản thân ông dậy những kiến thức cơ bản cho Lý Minh Châu cũng được nên quyết định là không cần phải đi đâu cả.

Hai thầy trò lại bắt đầu một bài học mới ngay ngày hôm sau.

Trước tiên chính là cần hiểu đặc tính của Linh Thảo, bất cứ Linh Thảo nào cũng có công dụng tự nhiên nhất định trừ Linh Thảo cấp 1 và 2 chỉ có tính chất cung cấp Thiên Khí thuần túy.

Trên thế gian có đến hàng ngàn hạng vạn loài Linh Thảo cho nên không thể nào nhớ hết được. Vậy thì phải làm sao?

Câu trả lời chính là một kỹ năng đặc biệt của Luyện Đan Sư gọi là Thẩm Định.

Cũng có nghĩa là việc đầu tiên trước khi bước vào con đường Luyện Đan Sư là phải học bằng được kỹ năng Thẩm Định trước. Hoặc là đi một con đường tắt đó là có Pháp Khí Thẩm Định Linh Thảo.

Thứ này thì cực kỳ hiếm có trên đời, và hiện tại thì nó cũng gần như đã tuyệt tích không còn ai sử dụng nữa. Do Luyện Đan Sư hiện tại lấy khả năng thẩm định của bản thân ra làm biển hiệu. Nếu dùng pháp khí sợ rằng chẳng ai dám lấy đan dược của người đó dùng nữa.

Vì thế là Lý Minh Châu bắt đầu học kỹ năng này từ Vũ Thần. Lúc đầu thì Lý Minh Châu tưởng rằng như vậy nhưng thực thế thì cuối cùng người dạy lại là Đoàn Trưởng Lão của Dược Đường.

Nguyên lý của Thẩm Định chính là thăm dò Thiên Khí đã được chuyển hóa bên trong Linh Thảo.

Linh Thảo không có Khí Hải như con người hay Nội Đan như Linh Thú cho nên không thể nào dùng cách dò xét thông thường được.

Muốn dò xét thì phải chuyển khí lực của bản thân thành Thiên Khí thuần túy rồi truyền vào trong Linh Thảo thu được.

Cách mà Linh Thảo phản ứng lại sẽ cho thấy được Dược Tính của nó. Người chưa đến Tùy Tâm Cảnh không thể truyền khí lực vào vật thể thì phải làm thế nào?

Vẫn là cách thô sơ như luyện Pháp Khí thôi. Đó là liên tục đẩy khí lực thô ra để Linh Thảo hấp thụ bị động.

Cách này rõ ràng là bỏ vốn lớn mà thu về ít cho nên hiện tại Lý Minh Châu vẫn nên tập trung vào việc tăng cường cảnh giới.

Tiếp theo đến phần luyện đan. Đan dược muốn được luyện chế thì trước hết cần phải biết được phương thuốc.

Phương thuốc chính là bảng danh sách thành phần từng loại Linh Thảo cấu thành nên đạn dược đó. Cấp càng cao thì càng đòi hỏi nhiều loại hơn.

Ví dụ như thuốc trị thương cấp thấp mà hôm trước Lý Minh Châu mua dùng thì chỉ cần 2 loại Linh Thảo là Cỏ Huyết Căn và Hồi Phong Thảo mà thôi.

Cỏ Huyết Căn có tác dụng là cầm máu còn Hồi Phong Thảo có tác dụng nhanh hồi phục vết thương.

Có được phương thuốc rồi thì sẽ phải tinh chế Linh Thảo rồi trộn lẫn chúng lại với tỷ lệ hợp lý. Dùng khí lực dồn nén chúng lại thành dan hoàn vậy là được.

Nói chung Luyện Đan Sư cần nhất là ở khả năng linh hoạt của khí lực. Phải liên tục thay đổi trạng thái của khí lực để phù hợp với từng công đoạn. Ngoài ra thì việc căn chỉnh dùng vừa đủ khí lực cũng rất quan trọng.

Dùng quá nhiều sẽ tạo ra sức ép quá lớn làm đan dược nổ tung, dùng quá ít thì lại không thành đan được. Cái này thì cần kinh nghiệm, phải làm thật nhiều để tự ước lượng được trong khi luyện.

Sau khi giảng giải về lý thuyết xong thì cuối cùng Đoàn Trưởng Lão vẫn phải đưa Lý Minh Châu đến Dược Đường.

Vì chưa thể học Thẩm Định ngay cho nên Lý Minh Châu chỉ có thể dựa trên đơn thuốc có sẵn mà tập luyện những loại đơn giản.

Hao phí Linh Thảo trong khi tập luyện thì đã có vị kia lo cho nên không cần lo nghĩ. Lý Minh Châu có thể thoải mái mà thất bại.

Thế nhưng khác với dự tính của Đoàn Trưởng Lão thì Lý Minh Châu lại đi theo con đường cẩn thận chứ không muốn lao thẳng vào bất chấp hao tổn.

Cô đã học được bài học về sự nhẫn nại từ nhiệm vụ trước đó rồi. Lý Minh Châu chỉ tinh chế Linh Thảo cấp 3 thấp nhất chứ không chọn loại cấp 4 ngang cảnh giới với mình.

Ban đầu cô cũng chỉ tinh chế thô sơ nhất là tách lấy phần nguyên liệu chứa phần lớn Thiên Khí của Linh Thảo chứ không một mạch tách Thiên Khí bên trong Linh Thảo ra rồi chuyển dạng thành dạng lỏng.

Việc Lý Minh Châu không muốn một bước lên mây làm cho cả Đoàn Trưởng Lão và Vũ Thần bất ngờ.

Từ trước đến giờ Lý Minh Châu làm việc gì cũng thành công, vốn tưởng cô sẽ mặc định rằng bản thân làm gì cũng được. Nhưng thực tế ra thì Lý Minh Châu lại cẩn thận từng bước để có được thành công đó.

Nhất là sau khi tiếp thu bài học từ nhiệm vụ dã ngoại vừa rồi. Cho nên hiện tại ngoài việc tu luyện ra thì Lý Minh Châu theo chủ nghĩa chậm mà chắc. Bước từng bước sẽ không bị ngã. Dù có thì cũng sẽ không quá đau.

Linh Thảo cấp 3 dễ tinh chế cũng như là nguyên liệu của các loại đan dược thông dụng đều được Lý Minh Châu tập luyện tinh chế qua một lần. Phần bị hỏng đều đưa cho đại hùng và tiểu hùng xử lý cả. Cũng coi như là không lãng phí.

Việc tập luyện này cũng càng lúc càng làm cho Lý Minh Châu tiến bộ hơn về mặt khống chế cũng như biến đổi khí lực, mà đây lại yếu tố cần thiết nhất của Chuyển Hình Cảnh. Trưởng Lão Viện lúc này mới thấy là những gì Lý Minh Châu làm, vốn chẳng tính toán trước gì nhưng chúng lại hợp lý một cách kỳ lạ.

Mỗi một bước đi lại bổ trợ cho mục tiêu chính là nâng cao thực lực cũng như tăng tiến cảnh giới. Mà rõ ràng chúng lại là những việc hết sức bình thường. Vốn lúc đầu họ còn nghĩ Lý Minh Chấu quá ôm đồm học càng nhiều thứ thì lại càng không có thời gian tập luyện cẩn thận cho tưng đấy thứ. Cuối cùng dẫn đến việc chẳng tinh thông gì cả.

Ấy thế mà những việc sơ cấp nhất cứ tập hợp lên người Lý Minh Châu lại thành từng viên gạch xây nên một toà thành. Hiện tại Lý Minh Châu đã vượt qua được trung kỳ của Chuyển Hình Cảnh. Chẳng mấy chốc sẽ bước vào hậu kỳ. Mà vượt qua được Chuyển Hình Cảnh thì đã có thể gọi là có thành tựu trong con đường tu luyện. Phân biệt tu luyện giả thật ra rất dễ quan sát. Người có thể phi hành thì là cao thủ còn lại thì không. Mà bước vào Tuỳ Tâm Cảnh tức là có được năng lực phi hành.

Cùng với cảnh giới tăng lên thì Khí Hải của Lý Minh Châu cũng càng lúc càng trở nên to hơn theo đúng nghĩa đen. Vầng thái dương cháy sáng rực rỡ kia càng lúc càng toả ra hào quang mạnh mẽ. Bản thân có cũng đã to lên khá nhiều so với lúc vừa mới hình thành. Sự thạy đổi này đều được Vũ Thần quan sát tỷ mỉ.

Bản thân ông biết rõ người luyện Dương sẽ có thay đổi như thế nào. Sinh khí mà Dương sinh ra sẽ tạo thành một sức phòng thủ cũng như cường độ khí lực lớn đến mức nào. Dù vậy thì những thay đổi của Lý Minh Châu vẫn nằm ngoài những dự tính cũng như hiểu biết của Vũ Thần.

Bởi vì Lý Minh Châu có khí lực của Dương theo dạng không phải sinh khí mà giống như mặt trời hơn của ông rất nhiều. Khí lực của Lý Minh Châu tuy còn rất nhỏ bé so với Vũ Thần nhưng sự chí dương chí nhiệt của nó lại mạnh mẽ hơn và thuần khiết hơn. Tất nhiên là Lý Minh Châu vẫn chưa thể tự mình nhận ra những điểm này của khí lực. Với cô bây giờ khí lực chỉ là sức mạnh thuần tuý mà thôi. Và thực tế thì cô cũng chỉ sử dụng nó được đến mức đấy chứ còn chưa thể tận dụng các đặc tính của khí lực như cách mà Tiểu Dương đã làm với hắc khí.

Đây cũng là do Lý Minh Châu không biết cách sử dụng sự cương mãnh thuần túy bởi vì bản chất tính cách của Lý Minh Châu đơn thuần và trong sáng. Tỏa sáng như ánh mặt trời thì đúng rồi còn cương mãnh thì không.

Cũng vì thế mà Vũ Thần khá bối rối, vì cái ông thông hiểu là sinh khí, là khả năng hồi phục của Dương. Nói chính xác thì cùng tu luyện Dương nhưng Vũ Thần theo hướng chống chịu, phòng ngự. Còn Lý Minh Châu thì theo hướng tấn công áp chế bằng sức mạnh.

Đơn cử như Lưu Tinh Vũ, nó là một đòn tấn công mà bất cứ tu luyện giả nào trong Chuyển Hình Cảnh từ người có thâm niên cho đến người mới cũng không chống đỡ được, kiểu gì thì kiểu cũng bị thương. Lực bộc phát của Dương thông qua hàng loạt mũi phi kiếm tấn công là rất lớn.

Điều này làm cho người tuyệt đỉnh như Vũ Thần cũng phải đau đầu dù mới dẫn dắt Lý Minh Châu được có hơn một năm. Chưa kể đến việc Lý Minh Châu lại không động đến sở trường của Vũ Thần là trận pháp.

Lý do rất đơn giản đó là sự thực dụng của Lý Minh Châu. Lý Minh Châu ưa thích sự chuẩn bị trước cho các tình huống.

Đan dược và pháp khí đều là những thứ có sẵn ở trên người. Còn trận pháp thì lâm trận mới bày ra được. Mà nếu bị người ta phá thì cũng mất hết.

Còn số lượng đan dược hay pháp khí thì rất khó để đối phương xác định được là có bao nhiêu.

Hiện tại Vũ Thần đã không thể tự lo lấy quá trình tu luyện của Lý Minh Châu nữa cho nên dù rất mất mặt thì ông cũng phải đi tìm sự giúp đỡ.

Lần đầu tiên chia sẻ việc này với cháu trai mình. Vũ Thần đã bị cháu trai trêu trọc thẳng mặt, nhưng biết làm thế nào được.

Phải biết rằng Thánh Giả cấp bậc như Vũ Thần nhờ người khác giúp đỡ là phải việc vô cùng quan trọng nếu không với tự tôn của một Thánh Giả thì họ sẽ không bao giờ cúi đầu cầu xin.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.