Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Định Lực

Tiểu thuyết gốc · 2420 chữ

Nhóm của Lý Minh Châu sau khi tìm kiếm khu vực gần nhất không có được kết quả. Ngày hôm sau họ di chuyển đến một khu vực khác có địa hình tương tự để tìm kiếm.

Phi Hành Thú chỉ có nhiệm vụ đưa họ đến và đi về cho nên muốn lấy tầm nhìn tốt thì tự những học sinh này phải lên các cao điểm để có được.

Việc tìm kiếm cũng đi đôi với cả việc tránh né các khu vực có xuất hiện dấu hiệu của Hỏa Tước nữa.

Nhưng mới chỉ sang đến ngày thứ ba thì Lý Minh Châu đã nhận ra vấn đề. Cỏ Phượng Vũ mọc ở những nơi khô nóng. Mà Hỏa Tước sinh sống ở đâu thì chỗ đó khô nóng do đặc tính bẩm sinh của nó.

Vậy là cả nhóm buộc phải mạo hiểm hơn so với dự tính ban đầu khi mà buộc phải tiếp cận khu vực có sự hiện diện của Hỏa Tước.

Đây thật sự là đánh cược với sinh mạng của bản thân mình cũng như tính kiên định của đội thực hiện nhiệm vụ.

Bởi vì hiện tại dù họ có không tìm được Cỏ Phượng Vũ thì vẫn có thể quay về trả nhiệm vụ. Phần thưởng không được tối đa nhưng không có ai bị thương hay thiệt mạng gì cả. Ngược lại thì phần thưởng lớn nhưng đổi lại có thể cả đội sẽ phải trả bằng tính mạng của mình.

Đứng trước quyết định khó khăn này, Lý Minh Châu không độc đoán mà lấy ý kiến của cả đội.

"Hiện tại chúng ta có thể coi là hoàn thành quá nửa nhiệm vụ rồi. Nếu mọi người muốn quay về tôi sẽ không ngăn cản. Bây giờ chúng ta biểu quyết, ai muốn quay về?"

Cả 6 người chẳng có ai dơ tay cả, phần vì tính hiếu thắng của tuổi trẻ. Phần vì phần thưởng lớn chắc chắc sẽ rất hấp dẫn.

Thấy cả nhóm quyết tâm như vậy. Lý Minh Châu cũng vững tin hơn mà tiếp tục việc tìm kiếm.

Vì đã vào khu vực của Hỏa Tước cho nên việc thâm nhập sâu vào sẽ do Lý Minh Châu đảm trách, những người còn lại tìm kiếm vòng ngoài. Điều kiện tiên quyết vẫn là tuyệt đối không tách lẻ ra.

Lý Minh Châu đã hết Pháp Khí Phòng Ngự cho nên cũng chỉ có thể dựa vào đại hùng che chắn. Nếu như bị Hỏa Tước tấn công thật thì cô sẽ nhờ đến đạo sư rồi từ bỏ nhiệm vụ.

Cứ như thế từ ngày thứ tư toàn đội đã bắt đầu tiến vào khu vực khô nóng ở lưng chừng núi phía bên sườn bên trái trước. Họ không dám đi quá sâu mà chỉ bám theo vành đai bên ngoài mà tìm kiếm.

Chỉ riêng Lý Minh Châu dựa vào tiểu hùng do thám trước mà tiến vào sâu bên trong núi. Đại hùng dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm cho nên nó không dám chạy ầm ầm như ở những khu vực trước đó mà chỉ bước những bước dò dẫm.

Cũng vì vậy mà khu vực tìm kiếm của cả đội thực ra cũng không to mấy. Mỗi ngày họ chỉ có thể kiểm tra được chưa đến 4 dặm đường.

Khu này có khá nhiều Linh Thảo loại cỏ nhưng Cỏ Phưỡng Vũ thì không có lấy nổi một cây, thậm chí đến dấu vết cũng không có.

Việc này kéo dài đến 10 ngày liên tục tức là đã 14 ngày kể từ lúc bắt đầu nhiệm vụ. Trong khoảng thời gian này họ còn bị tấn công thêm 4 lần nữa bởi các loại Linh Thú khác nhau. Thậm chí đã có cả Linh Thú dạng chim để ý đến họ.

Lúc này lương thực vẫn còn nhưng thuốc trị thương thì đã hết, số lượng phi kiếm của Lý Minh Châu cũng không còn lại bao nhiêu cả.

Vì thế mà một lần nữa việc tiếp tục tìm kiếm hay không được đặt lên bàn cân.

Không như lần đầu hiện tại gần như toàn đội đã bị vắt kiệt sau từng ấy ngày vừa tiêu hao cả về tinh thần cũng như thể lực. Vì vậy họ quyết định ngày mai sẽ là ngày cuối cùng tìm kiếm.

Đây là quyết định khó khăn nhưng đúng đắn, quan trọng nhất là nó được sự nhất trí của toàn đội.

Thật lòng Lý Minh Châu không muốn kết thúc một cách đáng tiếc thế này, cho nên rạng sáng ngày hôm sau cô quyết định sẽ tự mình đi sâu hơn mọi khi vào khu vực tìm kiếm.

Còn lại mọi người vẫn giữ nguyên như ban đầu. Đến giờ Mùi sẽ tập hợp rồi đến giờ Thân bắt đầu quay về.

Lý Minh Châu mang theo tiểu hùng và đại hùng dẫn đầu đi trước, không như mọi khi dò dẫm từng chút một thì lần này họ đi rất nhanh. Mục tiêu là tìm kiếm được khu vực rộng nhất có thể trong ngày cuối cùng.

Vì một mình tiến sâu vào trong cho nên Lý Minh Châu được đạo sư đi theo giao cho một Pháp Khí sử dụng như một vật ra tín hiệu. Khi cần ông có thể đến ứng cứu.

Dù sao Trưởng Lão Viện cũng đã căn dặn vị đạo sư kia là phải tuyệt đối giữ an toàn cho Lý Minh Châu.

Thật ra thì để đề phòng biến cố, Thủ Hộ Trưởng Lão đã tự mình đi theo. Đây là biện pháp phòng vệ cao cấp nhất mà học viện có thể cho Lý Minh Châu.

Tiểu hùng vẫn như mọi khi dùng khứu giác nhạy bén và cơ thể nhanh nhẹn của mình để tìm kiếm khu vực xung quanh trước.

Hôm nay cãi mũi của nó đã phát hiện ra mùi gì đó không giống mọi khi. Lý Minh Châu lập tức bước vào trạng thái cảnh giác cao độ.

Cô không còn ngồi trên lưng đại hùng nữa mà xuống đi bộ còn để đại hùng đi trước như một tấm lá chắn.

Mùi khác lạ mà tiểu hùng phát hiện ra không ngờ lại là một khu vực có những tổ chim lớn. Chúng đều phát ra nhiệt hỏa nên chắc chắn là tổ của Hỏa Tước.

Lý Minh Châu không muốn chọc vào tổ kiến lửa này nên định rút lui. Chỉ là trước tầm mắt cô lại là một khóm Cỏ Phượng Vũ.

Đúng như Lý Minh Châu dự đoán thì thứ này chỉ có thể xuất hiện nhờ nhiệt hỏa của Hỏa Tước mà thôi. Thế nhưng động vào tổ chim thì có khác gì chui vào hang hổ. Không chết thì cũng trọng thương.

Vì thế mà Lý Minh Châu chỉ có thể để đại hùng có thân hình to lớn quay lại còn bản thân và tiểu hùng luồn lách tìm kiếm cách để lại gần.

Lý Minh Châu chắc chắn sẽ có Hỏa Tước canh giữ chỗ ở. Chỉ là bây giờ nó chưa phát hiện ra có kẻ xâm nhập mà thôi.

Lúc này ngay cả thân hình của một thiếu nữ cũng là quá to lớn để tiếp cận mục tiêu. Một thứ như vậy mà di chuyển lại gần không bị phát hiện mới là lạ.

Vậy là cuối cùng chỉ có thể trông vào tiểu hùng mà thôi. Một điều đặc biệt là màu lông của tiểu hùng rất hợp với màu địa hình xung quanh. Như vậy sẽ khiến nó dễ ngụy trang hơn.

Lý Minh Châu quyết định mang hết những mảnh Pháp Khí Phòng Ngự còn lại ra cho tiểu hùng dùng. Rồi để nó lần mò lại gần xem.

Thân hình của tiểu hùng chỉ ngang với con mèo cho nên nó luồn dưới những làn cỏ bị nhiệt thiêu đốt thành màu đỏ vàng không mấy khó khăn.

Tiểu Hùng thật ra hiện tại cũng là Linh Thú cấp 4. Chỉ là sức chiến đấu của nó gần như không có cho nên ai cũng nghĩ nó chỉ mà một sủng thú bình thường.

Ngay cả Lý Minh Châu cũng không quá kỳ vọng vào nó. Thế nhưng hôm nay lần đầu tiên cô đã bị nó làm cho bất ngờ.

Kỹ năng bẩm sinh của tiểu hùng là một dạng ngụy trang gần như tàng hình. Nó di chuyển còn không đê lại giấu vết trên mặt đất. Cứ như thế nó đến mục tiêu, ngặm một ngọn Cỏ Phưỡng Vũ rồi lẩn đi.

Những con Hỏa Tước canh phòng chỗ ở ẩn mình trong khu vực hoàn toàn không phát hiện được kẻ xâm nhập nhỏ bé này.

Khi tiểu hùng quay về thì Lý Minh Châu cùng với nó cũng nhanh chóng quay lại chỗ đại hùng rồi rút lui.

Khi đại hùng tăng tốc di chuyển thì tiếng động gây ra mới bị những con Hỏa Tước canh tổ phát hiện.

Tuy nhiên hướng đi của đại hùng là ra xa khu vực tổ của chúng. Cũng như Đại Hùng Mao nổi tiếng là loài không có sức chiến đấu đáng kể. Hỏa Tước hiếu chiến nhưng chúng có tự tôn rất cao, chúng không thích bắt nạt kẻ yếu. Chỉ có nhân loại mới là thứ mà chúng luôn đề phòng.

Cũng may mà Lý Minh Châu cúi sát người xuống lưng đại hùng chứ không ngồi thẳng như mọi khi để bị phát hiện. Nếu không thì mọi thứ có thể đã khác.

Cầm được Cỏ Phượng Vũ quay về, Lý Minh Châu lập tức lệnh cho cả đội rút lui. Hiện tại không phải là lúc có thể buông lỏng được.

Thế là hai con Phi Vân Hạc lại mang cả đội trên lưng rồi quay về. Tiểu hùng vẫn nằm trong tay của Lý Minh Châu còn đại hùng thì được đạo sư mang theo.

Vị đạo sư kia không chứng kiến toàn bộ quá trình tìm kiếm nhưng ông hiểu rõ Cỏ Phượng Vũ nằm ở chỗ nào. Có thể cầm nó đi ra mà không có xung đột là hoàn toàn dựa vào mưu trí và may mắn. Không thể dựa vào chiến lực được.

Vì thế mà ông đánh giá cực kỳ cao Lý Minh Châu nhất là ở khoản định lực khi mà có thể kiên trì với mục tiêu cho đến tận giây phút cuối cùng.

Nhóm thực hiện nhiệm vụ cùng ban đầu thấy rút lui sớm hơn dự tính một vài canh giờ thì cũng chẳng có ý kiến gì. Bởi vì dù sao họ cũng xác định trước là chỉ có thể nhận phần thưởng nhỏ thôi.

Cho đến khi vị đạo sư xác nhận là cả đội đã hoàn thành nhiệm vụ tại thành trấn mà họ nghỉ ngơi khi quay về thì cả đội mới vỡ òa trong sung sướng.

Lý Minh Châu lúc này lại càng được cả đội tôn trọng hơn khi mà không chỉ bảo vệ an toàn cho họ mà còn dẫn họ đến chiến thắng cuối cùng.

Khi trả nhiệm vụ ở Nhiệm Vụ đường cả 5 người còn lại đều đồng ý với việc Lý Minh Châu nên được phần thưởng nhiều hơn vì là đội trưởng và cũng là người tìm ra Cỏ Phượng Vũ. Nhóm này không có ai tự nhận công trạng của mình cao hơn những người còn lại cả.

Vì thế mà tất cả 5 người đều được thưởng một chiêu thức trong Võ Đường. Chiêu thức này sẽ được các đạo sư lựa chọn phù hợp với cảnh giới và năng lực của mỗi người.

Còn riêng Lý Minh Châu thì lại được đưa đến Dược Đường để nhận thưởng. Thứ Lý Minh Châu nhận được là một loại Linh Thảo có thuộc tính thuần dương. Gọi là Thiên Dương Hoa.

Thứ này đặc biệt thích hợp với người tu luyện Dương như Lý Minh Châu. Số lượng thì không chỉ có 1 mà là 4 tương đương với cấp độ nhiệm vụ.

Thứ này thì Lý Minh Châu không thể chia sẻ cùng với hai con gấu được cho nên chỉ có thể bỏ ra chút thu hoạch của bản thân đổi lấy một ít Linh Thảo loại khác coi như là phần thưởng cho chúng.

Dù sao thì phần thưởng hàng tháng cũng là đủ để cho hai con gấu tăng trưởng mà không cần phải có thêm nguồn từ bên ngoài rồi. Chưa kể đến đồ thừa trong Thánh Tháp cũng là đồ siêu tốt đối với chúng.

Khác với nhóm của Lý Minh Châu thì nhóm của Trần Khải khi quay về ai cũng nhận mình có công lao lớn hơn vì môi trường cạnh tranh do chính Trần Khải tạo ra.

Thậm chí họ còn nói Trần Khải lúc nào cũng muốn công lao của mình cao nhất trong khi bỏ ra công sức thì ai cũng liều mạng cả. Bằng chứng là cả 6 người bao gồm Trần Khải đều có thương tích khi quay về.

Vì vậy mà phần thưởng của nhóm bên này lại thấp hơn nhóm Lý Minh Châu sau khi được đạo sư đánh giá.

Sau khi cả hai nhóm quay về cùng kể lại chuyến đi của mình thì cuộc cạnh tranh giữa Lý Minh Châu và Trần Khải lại thêm nghiêng về phía Lý Minh Châu.

Tuy nhiên vẫn có nhiều ý kiến về việc, nữ nhân làm việc sẽ mềm mỏng hơn nam nhân là đương nhiên. Phần lớn nam nhân đều sẽ như Trần Khải dùng kỷ luật để đi đến chiến thắng.

Học sinh bàn tán là một việc còn Trưởng Lão Viện hội họp lại là việc khác.

"Học trò của Thái Thượng Trưởng Lão không nghi ngờ gì chính là người được trời chọn. Đến cả chỗ đó mà còn không bị phát hiện thì không thể nói là không có may mắn được."

"Đã là như vậy thì chúng ta càng phải tập trung vào con bé hơn. Tương lai của một vị Thánh Giả là dưới sự dẫn dắt của học viện ta. Các vị nên hết sức chú ý."

Trưởng Lão Viện ngay từ lúc này đã có nhận định rằng sau này Lý Minh Châu nhất định đạt đến Thánh Cảnh.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.