Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầu Kiến

Tiểu thuyết gốc · 2135 chữ

Sau khi bàn bạc xong với cháu trai. Vũ Thần quyết định đưa Lý Minh Châu đến chỗ người hiểu rõ về Dương.

"Nào, hôm nay ta đưa con đến một nơi thú vị, lại đây."

Vũ Thần nói với Lý Minh Châu bằng một giọng điệu hết sức mờ ám. Lý Minh Châu dù chẳng hiểu gì thì sư phụ đã nói như vậy đành phải vâng dạ mà đi theo.

Thế rồi Vũ Thần chỉ mang theo Lý Minh Châu mà không mang theo hai con gấu biến mất khỏi Thánh Tháp.

"Thật không biết hôm nay ông bác sẽ phải mất mặt đến mức nào nữa. Nhưng chắc mọi sự sẽ ổn cả thôi."

Vũ viện trưởng cũng chỉ có thể tự nhủ như vậy. Dù sao thì nhờ vả một người có quan hệ rắc rối như vậy cũng thật là không biết phải nói sao nữa.

Khi Lý Minh Châu lấy lại được nhận thức về không gian thì lúc này cô và sư phụ của mình đang lơ lửng bên ngoài một hòn đảo đang bay. Và hòn đảo đó được bao bọc bởi một trận pháp mà nó khiến cô bị choáng ngợp.

"Đây chính là trận pháp bảo vệ mạnh nhất thế gian này. Tên của nó là Trấn Thiên Trận."

"Sư phụ có phá được nó không?"

"Không thể. Nếu bên trong có người hỗ trợ cho đại trận, ngay cả ta cũng không cầm cự được 1 khắc."

"Trận này do ai bày ra vậy ạ?"

"Trận này do một vị thiên tài tuyệt thế dùng mạng sống của mình bày ra."

"Vậy nếu sư phụ cũng dùng mạng sống của mình thì có thể bày ra một trận mạnh hơn không?"

"Không thể."

"Thế gian đúng là thiên ngoại hữu thiên, lại có người khiến sư phụ kiêu ngạo của con cam bái hạ phong."

"Không chỉ có một người đâu."

Nói rồi Vũ Thần hướng vào bên trong đảo mà dùng Thuật Truyền Âm vào.

"Vũ Thần có việc xin được cầu kiến Tộc Trưởng Thiên Tộc."

Lý Minh Châu cũng đã đoán ra nơi đây chính là Thiên Đảo của Thiên Tộc và cũng phần nào đoán ra người mà sư phụ mình muốn gặp là ai. Dù vậy thì cô vẫn bất ngờ khi có thể gặp trực tiếp người có danh tiếng lớn như vậy.

"Tộc trưởng hiện đang ở Giới Trì. Nếu Vũ Thánh muốn cầu kiến xin mời cứ thử."

Bên trong cũng truyền ra âm thanh, là của phó tộc trưởng Thiên Tộc.

Vũ Thần nghe đến Giới Trì thì cũng chỉ biết lắc đầu.

"Giới trì là một nơi đặc biệt với vị đó. Một khi đã vào thì không muốn ai làm phiền. Ngay cả ta mà tự tiện bước vào đó thì cũng không những bị trận pháp kia tấn công mà còn bị bà già kia đánh cho một trận nữa.

Đây là lần đầu tiên mà Lý Minh Châu thấy sư phụ của mình khiêm tốn như vậy. Hết nhận thua lại không muốn bị đánh. Quả thật điều này kích thích trí tò mò của Lý Minh Châu xem tộc trưởng Thiên Tộc rốt cuộc là đáng sợ đến mức nào.

Vũ Thần đang định dẫn Lý Minh Châu quay đầu rời đi thì bên trong lại có tiếng truyền âm vọng đến.

"Tên kia, có việc gì thì mau nói."

"Bà cứ ra đây khắc tự hiểu."

"Tốt nhất là đừng chọc giận ta."

Tiếng vọng ra còn chưa hết thì người đã xuất hiện bên ngoài trận pháp. Vẫn là khí lực ngũ sắc, vẫn là một thân ngọc ngà tinh xảo.

Vẻ đẹp đó khiến tuyệt đại mỹ nhân đương thời là Lý Minh Châu cũng phải giật mình.

"Xinh đẹp quá."

Đó là tất cả những gì mà Lý Minh Châu có thể thốt lên lúc này.

"Con bé này. Ta hiểu rồi. Để con bé lại đây với ta một thời gian."

"Có lâu lắm không. Đại hội liên học viện chỉ còn 1 năm thôi."

"Không lâu đến vậy đâu. Ta còn bận việc khác. Về được rồi đấy."

Lý Minh Châu tiếp tục bất ngờ về việc sư phụ mình bị đối xử phũ phàng như thế. Thật sự là có người trị được vị sư phụ bá đạo này.

Vũ Thần rất hợp tác mà biến mất. Còn Lý Minh Châu thì cũng chớp mắt một cái đã ở bên trong Thiên Đảo.

"Ta nên gọi cháu là gì đây?"

"Tộc trưởng cứ gọi con là Minh Châu ạ"

"Cháu không họ Vũ chứ?"

"Không ạ. Con họ Lý"

"Được rồi. Vậy ta sẽ gọi con là Minh Châu. Con biết tại sao tên kia lại dẫn con đến gặp ta chứ."

"Con biết ạ. Nghe nói tộc trưởng cũng tu luyện Dương."

"Đúng thế. Hơn nữa ta còn giống con theo hướng tấn công, còn tên kia theo hướng sinh khí."

"Ta sẽ giảng giải cho con một chút. Cả Dương và Âm đều có ba tầng. Tầng 1 gọi là Lưỡng Cực, mỗi loại đều sẽ có đặc điểm riêng."

"Tầng thứ 2 gọi là Vô Cực, đặc điểm riêng mất đi rồi tạo thành khí lực thuần túy giống như Thiên Khí thuần."

"Tầng thứ 3 là Hư Vô. Từ có khí thành vô khí, từ vô khí hóa vô hạn khí. Đến được tầng này thì có thể nói con là vô địch rồi."

"Thế nhưng cả ta, sư phụ của con và cả những đời trước mới chỉ bước đến ngưỡng cửa tầng 2 đã là kiệt lực. Chưa từng ai bước chân đến Hư Vô cả."

"Ngay cả vị Thượng Cổ Thiên Tài sáng tạo ra Dương và Âm cũng chỉ nói là ông ấy cảm nhận được tầng 3 nhưng không thể làm được."

"Con bây giờ cũng đang ở tầng 1 và đang dần thể hiện hết các đặc tính của Dương. Nếu con muốn sự bạo phát mạnh mẽ thì phải luyện tập cương lực. Còn nếu con muốn sử dụng được một cách nhuần nhuyễn thì nên học tinh chuẩn.

"Con vẫn chưa hiểu cái này ạ."

"À ý ta là. Nếu con muốn mạnh bạo trong khí lực thì nên luyện chế Pháp Khí. Còn nếu muốn ra đòn cực kỳ chuẩn xác thì nên học Luyện Đan."

"À cái này con học cả hai rồi ạ."

"Ồ thật sao. Vậy con thử làm cho ta xem nào."

Lý Minh Châu bắt đầu biểu diễn cách chế tạo thô sơ nhất của mình cho Thiên Toàn Mỹ xem.

Bà ấy chăm chú nhìn toàn bộ những kỹ thuật cấp thấp đó mà không có lấy một ánh mắt khinh thường hay chê cười.

"Vậy ta cũng làm cho con xem một lần nhé."

Nói rồi Thiên Toàn Mỹ thực hiện lại những kỹ thuật sơ cấp đó với lượng khí lực đúng bằng Lý Minh Châu trước đó. Kết quả là Thiên Toàn Mỹ làm mọi thứ hoàn hảo. Còn Lý Minh Châu thì có hơi vùng về, và gặp chút thất bại.

Sự khác biệt này không phải là ở cảnh giới cách biệt mà do kinh nghiệm thực hành của hai bên khác nhau.

"Con thấy được điểm khác biệt chứ?"

"Là do con thực hiện còn quá thô, không tinh chế được tinh tuý của Linh Thảo"

"Đúng thế. Thô này không phải là do cảnh giới mà do còn chưa hiểu về Linh Thảo. Mấy tên nhóc ở học viện chỉ biết dạy lý thuyết cho con mà không biết dạy thực hành. Con ở lại chỗ này, mỗi ngày ta đều sẽ dạy con cách thực hành. Ta vẫn còn một việc quan trọng khác cho nên không thể dùng toàn thời gian cho con được."

"Cảm ơn tộc trưởng đã chỉ dạy."

Sau đó thì Thiên Toàn Mỹ quay về Giới Trì ngay tức khắc. Chỉ là vừa mới động thân thì lại có truyền âm gửi đến.

"Xin lỗi, vừa rồi là do vội quá. Hai con gấu này luôn tu luyện cùng con bé."

"Được rồi, tốt nhất là lão nên xong việc đi."

"Hết rồi, lần này thật sự hết. Mong bà chiếu cố cho con bé."

Thực lòng thì Lý Minh Châu sẽ cảm thấy rất cô đơn nếu không có hai con gấu, cũng may mà cô còn chưa kịp trải nghiệm cảm giác đấy thì chúng đã được đưa đến bên cạnh.

"Sư phụ con gửi chúng cho con đó. Suýt nữa ta cũng quên mất, khi nào gặp được Âm của đời này. Con hãy thử đọ sức một phen."

Cho đến thời điểm hiện tại chỉ có Thiên Toàn Mỹ là biết được thân phận của cả hai người tu luyện Âm và Dương của đời này. Và cũng chỉ có một mình bà hiện đã giúp đỡ cả hai. Bà không muốn vội chia sẻ bí mật này cho người khác. Vì thời điểm mà Lý Minh Châu và Tiểu Dương gặp nhau là một thời điểm quan trọng. Nên để cho số phận tự sắp đặt.

Bên trong Giới Trì, mẹ Tiểu Dương đang được một trận pháp không thời gian hỗ trợ cùng với một nguồn Thiên Khí thuần thiết từ Giới Trì bốc lên nhằm tăng nhanh nhất thời gian tu luyện. Còn chưa kể đến việc Thiên Toàn Mỹ liên tục đưa khí lực Dương của mình vào bên trong Giới Trì.

Khoảng thời gian vừa qua mẹ Tiểu Dương có sự tăng tiến còn nhiều hơn cả gần 20 năm bà chăm lo cho Tiểu Dương. Một phần là nhờ bản thân bà cũng đã có căn cơ cực tốt, một phần là lực lượng gia trì kia lớn đến mức không thể tưởng tượng được.

"Năm đó hai đứa để lại cái này, có khi chính là để chờ con và thằng bé đến."

"Ông bà nội của con thật ra là muốn ở lại với cụ đấy."

"Không. Ta chắc chắn rằng thằng bé thật sự đã dự đoán được tương lai rồi sẽ có người cần đến sự trợ giúp này. Hãy tin tưởng vào bản thân và con trai của con."

Con trai của Thiên Toàn Mỹ từng là một kỳ tài nghìn năm có một. Con dâu của bà cũng là nữ nhân xuất sắc nhất trong thế hệ của mình. Thế rồi một biến cổ xảy ra, một người dùng mạng hoá thành Thánh Trận bảo vệ cho gia tộc của mẹ. Một người để lại Giới Trì thuần khiết cho đời sau. Hai người bọn họ đã rời đi một cách đáng tiếc, nhưng di sản mà họ để lại sẽ trường tồn với thế gian này.

"Ta còn có một việc quan trọng khác. Ngày mai ta sẽ quay lại."

Thiên Toàn Mỹ ngoài lo gia sự ra thì vẫn còn Lý Minh Châu cũng là một mối quan tâm quan trọng.

Ngay khi trở lại Thiên Toàn Mỹ đã bắt đầu hướng dẫn Lý Minh Châu cách tinh chế Linh Thảo sao cho đạt được sự tinh thuần cao nhất. Cộng với cả các làm sao để pháp khí có thể hập thụ bị động khí lực một cách hiệu quả nhất. Đây là lý do mà vì sao đồ từ Thiên Tộc luôn tốt hơn đồ ở những chỗ khác.

Thiên Tộc nhân số ít nhưng tinh chỉ là một phần trong việc vì sao họ tồn tại được một thời gian dài như vậy. Phần còn lại chính là vì ai cũng muốn có đồ của Thiên Tộc để sử dụng, từ pháp khí cho đến đan được.

Lý Minh Châu khi đươc hướng dẫn cách làm thì tiếp thu rất nhanh. Đây chính là điểm mạnh của cô, cũng là điểm là Thiên Toàn Mỹ cảm thấy hài lòng. Mà điểm này thì cũng rất giống chắt của bà tức Tiểu Dương.

Thiên Toàn Mỹ giao cho Tiểu Dương pháp khí tốt nhất mà mình từng chế tạo không phải chỉ để cho cậu đi được con đường thích hợp mà bà còn tin Tiểu Dương sẽ thật sự có thể phát huy được tối đa lợi ích mà Phù Đồ Uyển mang lại. Thứ mà đến bản thân bà cũng không làm được.

Nhắc đến Tiểu Dương thì khoảng thời gian trước đó, cậu vẫn đang vận lộn bên trong Thung Lũng Hắc Vụ. Vận lộn là chỉ việc làm sao để thực hiện nhiệm vụ, còn bảo vệ tính mạng thì rõ ràng là không cần phải lo lắng đến khi mà đã có Tiểu Bạch ở bên cạnh và Đường Chấn luôn luôn bảo vệ phía sau.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.