Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2196 chữ

Đội của Lý Minh Châu tiến từ phía mỏm núi xuống phía dưới thấp trước, bởi vì Cỏ Phượng Vũ thường mọc ở những nơi có thời tiết khô. Càng lên cao thì nhiệt độ càng hạ, không khí cũng có nhiều độ ẩm hơn cho nên đi lên phía trên thì sẽ khó gặp loại cỏ này hơn.

Vì có tiểu hùng đi trước cho nên các chướng ngại vật đều bị phát hiện và họ có thể vòng qua hoặc dùng biện pháp vượt qua mà không gặp phải tình huống bất ngờ. Tuy nhiên không may mắn là nơi họ đáp xuống lại là vùng toàn là mỏm đá, cây rong rêu còn khó gặp chứ đừng nói là cỏ mọc.

Vì vậy mà mà nguyên ngày đầu tiên họ chỉ di chuyển xuống được khu vực có địa hình tương thích với những ghi chép mà nơi Cỏ Phượng Vũ hay mọc. Không biết là may mắn hay không may mắn mà ngày đầu tiên họ không gặp bất cứ loại Linh Thú nào từ nhỏ đến to trong khu vực đó.

Vì vậy mà việc chuẩn bị đối phó với đối thủ có thể tấn công vào ban đêm là không thể thực hiện được. Mỗi một Linh Thú đều có tập tính và phương thức tấn công riêng biệt, nếu biết trước được những thông tin này thì việc canh phòng ban đêm cũng như việc đánh bại nó sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Những người đến phiên canh gác cũng vì thế mà căng thẳng hơn khi không biết được liệu thứ như thế nào sẽ nhảy bổ ra tấn công bọn họ. Những học sinh mới bước vào năm hai này chỉ có thể căng mắt ra mà nhìn vào màn đêm trước mặt, lắng nghe mọi âm thanh phát ra để phán đoán.

Đội hình chỉ có 6 người cho nên chỗ ngủ của cả 6 được bố trí gần như sát nhau và xung quanh đống lửa được đốt lên để giữ ấm vào ban đêm khi ngủ ngoài trời. Tác dụng phụ của ngọn lửa chính là việc thu hút Linh Thú tấn công ban đêm, và điều đó đã thực sự xảy ra.

Khi bầu trời gần sáng, lúc mà tinh thần của người canh gác buông lỏng nhất vì tưởng rằng đã qua một đêm thì có một loạt những bóng đen nhảy ra từ những mỏm đá cao phía trên nơi nhóm của Lý Minh Châu nghỉ ngơi. Tiếng động làm cho cả tiểu hùng và đại hùng phản ứng lại. Chúng ngay lập tức kêu lên báo hiệu cho cả nhóm.

Những thanh niên vẫn còn đang ngơ ngác vì bị thức dậy bất ngờ lập tức bị một nhóm Linh Thú dạng sói tấn công. Chúng có móng vuốt rất sắc nhọn và khí lực tung ra đủ để xé toạc cả một gốc cây lớn.

"Tập trung, dựa lưng vào nhau thành vòng tròn phòng ngự. Tiểu hùng lấy lửa cho chị."

Ngay lập tức Lý Minh Châu ra mệnh lệnh với tư cách của đội trưởng. Cả đội cũng nhanh chóng rút Pháp Khí của bản thân ra chống đỡ với đợt tấn công của đàn sói. Đại hùng dùng thân thể to lớn của nó ngăn cản đường xuống từ nơi những con sói nhảy ra để tạo thành thế kẹp những con sói tiên phong lại.

Lý Minh Châu dùng phi kiếm tấn công hạ gục ngay lập tức một con sói nhờ sự hỗ trợ từ lửa mà tiểu hùng lấy ra cho từ đống lửa.

"Ai có công pháp hệ lửa hay lôi thì hỗ trợ mọi người tấn công. Dã thú luôn sợ những thứ như vậy."

"Đội trưởng không ai có ai cả."

"Vậy thay nhau đưa Pháp Khí vào trong đống lửa rồi tấn công. Tôi sẽ phụ trách ngăn cản bọn chúng đột phá."

Nói rối Lý Minh Châu cùng với đại hùng và tiểu hùng tấn công thẳng về hướng xuất phát của những con sói. Vừa là để kéo bọn chúng chú ý về phía mình. Vừa là để tấn công những con sói đi sau. Bây giờ đuôi của tiểu hùng như ngọn đuốc mỗi khi nó dùng chính lông của mình để giữ lửa. Mỗi khi Lý Minh Châu phóng phi kiếm ra là nó cũng hất lửa về phía đó để cho những con sói bị mất tập trung. Vì rõ ràng là nó không đủ sát thương để hạ gục bất cứ con sói nào. Đại hùng thì khác, nó đứng thẳng người lên rồi liên tục dùng những cú vả mạnh của mình đánh vào những con sói đang lao đến. Đàn sói ngay lập tức bị rối loạn một chút và tập trung hẳn về phía Lý Minh Châu.

Còn 5 người kia thì thực hiện đúng chiến thuật phòng thủ hình tròn, dựa lưng vào nhau mà tác chiến. Lúc này Pháp Khí của họ là đao và kiếm đều đã được hỗ trợ bởi ngọn lửa. Họ chỉ phản công những con sói nhảy vào chứ không tách nhau ra để bị chúng bao vây.

"Giữ vững đội hình, khi giải quyết xong bên này tôi sẽ quay lại hỗ trợ. Đừng ham đánh."

Đứng trước việc tính mạng bị uy hiếp, cả đội đều nhất trí đồng lòng với nhau. Họ hiểu rất rõ bây giờ mà một người tách ra không chỉ người đó nắm chắc cái chết mà những người còn lại cũng sẽ bị liên luỵ theo. Vì thế mà họ chỉ phòng thủ trước những cú vồ và nhảy vào của những con sói.

Bên này thì tình hình khác hẳn. Lý Minh Châu đã dùng phi kiếm kết hợp với đại hùng hạ được 5 6 con sói. Lực lượng phía sau của đàn sói đã không còn. Lúc này chỉ còn lại khoảng hơn chục con sói vẫn đang toả ra xung quanh trưc chờ tấn công 5 người còn lại trong đội.

Khi Lý Minh Châu định quay lại thì có một tiếng gầm to lớn phát ra. Sau đó một con sói lớn to hơn hẳn những con lúc trước lao về phía cô. Có lẽ đây chính là con sói đầu đàn của đàn này. Nhìn vào đòn tấn công cùng với khí lực của nó thì rõ ràng là nó đang ở cấp 4. Ngang bằng với cảnh giới của Lý Minh Châu.

Sức mạnh của con sói rất lớn, nó thậm chí bỏ qua cả đòn tấn công của đại hùng bằng sức chống chịu từ khí lực. Có lẽ trong suy nghĩ của nó lúc này thì tiêu diệt Lý Minh Châu đồng nghĩa với chiến thắng cho nên nó chỉ lao thẳng về phía cô. Đại Hùng cũng ngay lập tức chạy theo nhắm cản bước của nó. Tuy nhiên tốc độ của hai bên là khá cách biệt.

"Lưu Tinh Vũ."

Lý Minh Châu không ngần ngại mà tung ra chiêu thức tấn công của mình. 10 mũi phi kiếm bay ra theo các hướng khác nhau có gia trì của khí lực lao thẳng về phía con sói. Con sói dù đang trên đà lao đến không thể né tránh thì nó vẫn huy động được một lượng khí lực đủ để ngăn chặn các phi kiếm mà nó nhìn thấy.

Hai phi kiếm vào điểm mù phát huy được tác dụng khi cắm được vào người con sói. Nhưng chúng không đủ để hạ gục nó, thân hình to lớn của nó vẫn lao được đến vị trí của Lý Minh Châu mà tấn công. Lý Minh Châu lập tức dựng ra một bức tường khí lực nhỏ để phòng ngự ở phần ngực.

Vì qua trung kỳ cho nên bức tường này gọi là tường chứ thực tế khá là lỏng lẻo về mặt kết cấu. Móng vuốt của con sói đã xuyên qua được nó dù lượng khí lực gia trì cũng bị hao mòn hết. Dù vậy thì sát thương thuần tuý bằng bộ móng vuốt to bằng cả đầu ngươi kia cũng đủ để đập nát ngực của Lý Minh Châu.

Thế nhưng khi hai bên va chạm với nhau thì Lý Minh Châu chỉ bị hất văng ra và chịu một chút lực tác động chứ cơ thể vẫn còn nguyên vẹn. Giáp mềm phòng ngự mà cô làm lúc trước đã phát huy được tác dụng của nó. Tuy nhiên bây giờ thì nó cũng đã hỏng khi mà đẳng cấp của nó chỉ chịu được sát thương vừa rồi là đã quá giới hạn.

Chỉ một lần thoát nạn đó đã đủ để mở ra cơ hội khi mà đại hùng chạy đến tấn công từ phía sau buộc con sói đầu đàn phải quay lại chống đỡ chứ không bỏ qua được nữa. Từ phía sau lưng con sói Lý Minh Châu lại dùng phi kiếm tấn công về phía bụng, còn tiểu hùng thì cũng tranh thủ quấn chân đối phương làm cho con sói 3 mặt đều có địch.

Hai mũi phi kiếm cắm vào bụng làm con sói gầm lên đau đớn. Cùng lúc đó thì những cú vả của đại hùng làm nó bị đánh bật sang một bên. Con sói vừa mới đau đớn đứng dậy thì lại bị thêm phi kiếm bay đến, lần này chúng nhắm thẳng vào phần sau gáy con sói. Nó không có bất cứ cách nào để tránh né được và bị trúng đòn chí mạng.

Lý Minh Châu nhìn nó gục xuống thì lập tức đi tiếp ứng cho đồng đội mặc cho việc bản thân vẫn đang bị đau sau khi hứng chịu đòn tấn công từ con sói đầu đàn.

"Đại hùng, tiểu hùng ở lại chặn đường."

Lý Minh Châu ra lệnh cho hai con gấu tiếp tục giữ vị trí chốt chặn tránh tình huống có thêm những con sói khác xuất hiện. Còn bản thân thì vừa di chuyển vừa phóng phi kiếm về phía những con sói đang tấn công đồng đội của mình.

Những người còn lại dù chỉ tập trung phòng thủ thì cũng ít nhiều bị thương bởi những đòn tấn công của bầy sói. Dù sao thì họ cũng không có nhiều khí lực như Lý Minh Châu để phòng thủ. Cơ thể bị tổn thương cũng là điều đương nhiên. Quan trọng nhất là họ vẫn giữ vững đội hình và không ai bị thương quá nặng.

Được Lý Minh Châu tiếp cứu từ phía sau cho nên tình hình được giải quyết một cách ổn thoả ngay sau đó. Khi con sói cuối cùng bị hạ gục thì cả đội đều ngồi sụp xuống đất vì mệt mỏi. Ngay buổi sáng đầu tiên trong nhiệm vụ thì họ đã phải trải qua một trận chiến mà có thể sẽ phải chết.

Lý Minh Châu bắt đầu chia thuốc trị thương cho mọi người, rồi cũng tự mình trị thương cho bản thân. Dù sao cô cũng là con gái, nhờ nam nhân trị thương cho nhất là ở phần ngực thì không được hợp lý. Thuốc trị thương của Dược Đường mà Lý Minh Châu mua chỉ là thuốc cấp thấp cho nên vẫn cần một chút thời gian mới có tác dụng, hơn nữa thương tích cũng không thể hồi phục hoàn toàn được.

Đại hùng và tiểu hùng lúc này mang theo xác con sói lớn đến chỗ Lý Minh Châu. Nội Đan của nó chính là bằng chứng cho việc nhiệm vụ thứ yếu là tiêu diệt Linh Thú cấp 4 đã hoàn thành. Bây giờ chỉ còn lại nhiệm vụ tìm Cỏ Phượng Vũ mà thôi.

Vị đạo sư đi theo cũng đã xác nhận việc này sau khi thu hồi nội đan làm bằng chứng. Ngoài ra việc cả đội đồng tâm hợp lực với nhau giao chiến cũng được ghi lại để xem xét khi trả nhiệm vụ. Cả nhóm cũng có chiến lợi phẩm là nội đan cấp 3 của những con sói còn lại cũng như lông và móng vuốt của chúng để về bán cho Pháp Khí Đường.

Phần thưởng nho nhỏ này làm cho họ vui vẻ hẳn lên sau trận chiến căng thẳng, sau khi nghỉ ngơi lấy lại tinh thần cũng như thể lực thì cả đội mới bắt đầu tìm kiếm Cỏ Phượng Vũ. Cả đội không dám tách nhau đi xa vì sợ bị tấn công tiếp cho nên luôn giữ cự lý gần và cố gắng tìm kiếm kỹ nhất khu vực phía trước nơi nghỉ chân.

Đến tận tối thì họ mới quay lại chỗ nghỉ. Tiếc là ngày đầu tiên công cuộc tìm kiếm không có kết quả gì. Họ chỉ gặp một số Linh Thảo cấp 2 mà thôi. Linh Thảo này hiện tại không có lợi ích gì với họ cho nên cũng không có ai hái về. Biết đâu một tu luyện giả nào đang Hoá Hải sẽ cần đến chúng.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.