Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Mạch

Tiểu thuyết gốc · 2197 chữ

"Cụ nội, cái gì là Thiên Mạch vậy? Con thấy trong cơ thể thằng bé vẫn chỉ có 8 đại mạch thôi mà."

"Thiên Mạch là một trạng thái cơ thể không phải là hình thái khác biệt. Cơ thể của thằng bé không chỉ thông suốt 8 đại mạch đâu. Mà tất cả Khí Mạch trong cơ thể của nó đều tự động thông suốt khi Hoá Hải. Có phải tự nhiên Hắc Tinh xuất hiện trong Khí Hải của thằng bé đúng không?"

"Đúng thế. Lúc đó con cũng rất bất ngờ."

"Đó chính là biểu hiện của Thiên Mạch đấy. Khí lực từ toàn bộ các Khí Mạch dồn về Khí Hải khi Hoá Hải thành công. Đây là một trong những bí mật lớn nhât của thế giới này. Thằng bé mang trong mình sứ mệnh của thế giới này. Sứ mệnh đó cả ta, cụ bà và ông nội của con đều không thể thực hiện được."

"Thật không ngờ, thằng bé sinh ra với nhiều sứ mệnh như vậy. Thật là gánh nặng."

"Sức mạnh càng lớn thì trách nhiệm càng nhiều. Vận mệnh là thứ chúng ta không thể thay đổi được. Người lớn chúng ta chỉ có thể trở thành bệ đỡ cho thằng bé mà thôi."

Cuối cùng thì hai cụ cháu của Lê Tộc cũng nói chuyện với nhau xong sau một thời gian dài gần 20 năm mới gặp mặt.

Còn Tiểu Dương thì đang thử leo lên lưng của con Giác Lộc. Linh Thú cấp cao luôn có tự tôn của nó, không phải là chủ nhân thì rất khó để chúng ngoan ngoãn phục tùng. Chỉ là hôm nay trước mặt con Giác Lộc là một người toả ra hắc khi giống với chủ nhân của nó. Một chó thì thần thần bí bí toả ra khí thế khiến nó phải dè chừng.

Thật ra đến bây giờ Cự Lộc Lão Nhân mới để ý đến sự có mặt của Tiểu Bạch. Trước đó ông hoàn toàn tập trung vào cháu, chắt của mình mà không để ý đến nó. Cho đến khi nhìn kỹ Tiểu Bạch thì ông mới nở một nụ cười thần bí.

"Bạch Vương. Ta biết ngươi sẽ sớm thức tỉnh. Nếu ngươi đã chọn chủ rồi thì hãy làm cho tốt. Đời này nhất định phải hoàn thành sứ mệnh."

Đây là Cự Lộc Lão Nhân dùng thuật truyền âm truyền đến cho Tiểu Bạch mà không hề phát ra âm thanh nào. Cái mà ông nhận lại chỉ là một cái gừ của Tiểu Bạch, nó không có ý đối địch mà là một sự đồng ý ngầm. Có lẽ Tiểu Bạch thật sự hiểu những gì mà Cự Lộc Lão Nhân nói. Chỉ là nó chưa thể trả lời lại mà thôi.

Hiện tại vấn đề chính là giúp Tiểu Dương vượt qua Chuyển Hình Cảnh mà không cần có công pháp. Đây vốn là vấn đề không thể như đã nhận định từ trước.

"Hôm nay ta sẽ giảng giải cho con về một vấn đề mà trước nay con không biết đến, ngay cả mẹ con cũng không biết. Đó là bản chất của Thiên Khí."

"Thiên Khí bản chất là năng lượng tồn tại bên trong trời đất này. Chúng ta chỉ là đang tìm cách để lợi dụng nó, vậy đã là năng lượng thì ở dạng nào bản chất nó cũng như nhau. Cách chúng ta đang tu luyện ở Chuyển Hình Cảnh là đẩy khí lực ra bên ngoài nhờ Khí Mạch. Rồi biến đổi nó ở bên ngoài cơ thể nhờ công pháp."

"Với những người như con thì tất nhiên không làm được. Vậy thì tại sao con lại phải biến đổi ở bên ngoài mà không phải ở bên trong. Khí bản chất vấn đề vẫn là như nhau."

"Ý của cụ nội là biến đổi trạng thái cũng như hình dạng khí lực từ bên trong Khí Hải."

"Đúng thế. Không phải Khí Hải của Tiểu Dương có thể tồn tại khí lực dạng rắn sẵn rồi hay sao. Còn dạng lỏng, con hãy nhìn kỹ bên trong Hắc Tinh đi."

Tiểu Dương lúc này mới thực sự để ý đến Hắc Tinh tồn tại bên trong Khí Hải của mình. Hắc Tinh đó bên ngoài là một lớp bề mặt rắn dày đến khoảng một nửa độ dày của Hắc Tinh. Còn bên trong toàn bộ phần nhân đều là dạng lỏng. Nơi đó tồn tại một vùng hắc khí sệt sệt như bùn màu đen. Trông giống như một loại kịch độc nào đó.

"Về mặt bản chất. Khí Hải của Tiểu Dương tồn tại đủ cả ba trạng thái rắn lỏng và khí. Còn biến đổi hình dạng thì đơn giản thôi. Còn chỉ cần điều động trực tiếp những thứ từ bên trong ra rồi nén chúng lại với nhau là được. Hắc khí không phải rất dễ dàng điều khiển sao?"

"Con đã thử rồi. Nhưng không thể nén chúng lại được thưa lão tổ tông."

Đâu phải là Tiểu Dương chưa từng thử những gì mà tổ tông mình nói. Chỉ là cậu làm mãi rồi có được đâu.

"Ta nói rồi. Còn cần phải biến đối trước từ bên trong. Để ta hướng dẫn rồi con làm thử nhé."

"Con điều động trực tiếp những hạt cát nhỏ từ Tinh Vân ra bên ngoài cho ta, sau đó rồi xếp chúng chồng lên nhau thành hình dạng mà con muốn. Con càng tỷ mỷ thì hiệu quả càng tốt."

Tiểu Dương vâng lệnh rồi thử làm theo. Trong Tinh Vân có vô số hạt cát nhỏ, cậu thử điều động khoảng 100 hạt ra ngoài thông qua khí mạch ở hai cánh tay rồi xếp chúng thành một hình cầu nhỏ. Vì là lần đầu tiên thử cho nên những hạt cát này hoàn toàn không kết dính với nhau mà luôn có khe hở. Vì thế mà hình cầu trông rất lỏng lẻo.

"Lần đầu tiên chỉ được như vậy là đương nhiên. Con cứ tập luyện hàng ngày, không phải một thời gian là sẽ được sao."

"Vừa rồi là biến đổi hình dạng. Còn về biến đổi trạng thái thì bây giờ mỗi khi hấp thu Thiên Khí. Con cố gắng điều động đến vị trí chính xác. Như rắn là ở lớp vỏ, lỏng là ở bên trong Hắc Tinh. Cuối cùng là khí là ở Tinh Vân."

"Từ trước đến giờ, khí lực của con tăng trưởng đều là những hạt cát đen kia, hình như chưa từng thay đổi được trạng thái."

Quả thật Tiểu Dương mỗi khi hấp thu Thiên Khí đều trở thành những hạt cát đen và Tiểu Dương cũng mặc định đó là trạng thái của Khí Hải mà chưa từng thử điều khiển hay thay đổi nó.

"Từ ngày hôm nay con đừng sử dụng Linh Thảo hàng ngày nữa mà tích trữ số lượng rồi dùng một lần. Mỗi lần như vậy phải đến giới hạn hấp thụ của con. Sau đó khi Thiên Khí xuất hiện trong Khí Mạch thì con hãy điều khiển ngược khí lực từ trong Khí Hải ra. Muốn biến đổi thành dạng nào thì điều động khí từ dạng đó ra tiếp xúc trực tiếp với Thiên Khí. Như vậy con sẽ kiểm soát được hoàn toàn việc chuyển đổi trạng thái."

Những kiến thức này ngay cả mẹ Tiểu Dương cũng không biết. Mà thực chất ra thì trên đời này chỉ có một mình lão tổ tông của Tiểu Dương biết mà thôi. Bởi vì trong hai người từng tu luyện Âm của đời này thì một người đã chết. Không còn ai biết về cách hoạt động của Âm nữa.

Tiểu Dương mới chỉ gặp lão tổ tông của mình một ngày mà đã có thể gỡ bỏ hoàn toàn chướng ngại để tiếp tục đi lên. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề đó là tích trữ Linh Thảo. Linh Thảo thu hái về nếu không sử dụng ngay thì phải trồng lại được.

Mà Linh Thảo cấp cao thì thời gian sinh trưởng rất lâu. Muốn đủ số Linh Thảo cấp 4 cho quá trình tu luyện của Tiểu Dương thì cần chuẩn bị rất nhiều.

Khả năng hấp thụ của Tiểu Dương tăng dần lên theo cảnh giới, ở thời điểm hiện tại mỗi một lần sử dụng phải 5 gốc Linh Thảo cấp 4 mới đạt đến giới hạn. Tính sơ sơ để Tiểu Dương có thể vượt qua Chuyển Hình Cảnh thì tối thiểu phải hàng nghìn Linh Thảo cấp 4. Đây là con số khủng khiếp với kể cả một thế lực hạng hai. Còn thế lực hạng nhất thì cũng phải mất thời gian chuẩn bị cả năm hoặc hơn.

Cái này thì dù thần thông quảng đại như Cự Lộc Lão Nhân cũng không thể một tay hoá ra Linh Thảo cho chắt của mình được. Cho nên là họ phải tìm sự giúp đỡ.

Sự giúp đỡ ở đây tất nhiên không thể ở trong tộc được. Vì tin tức trong tộc dù có giữ kín đến đâu thì cũng sẽ bị lộ ra. Người bên kia mà biết Tiểu Dương có thiên phú cao nhất định sẽ tìm mọi cách để đòi về. Dù sao thì Tiểu Dương cũng có một nửa huyết mạch của bên đó. Không thể nói là không có quan hệ được.

Ngoài ra Cự Lộc Lão Nhân còn rất lo lắng cho cháu gái cưng tức mẹ Tiểu Dương. Vì chăm lo cho con trai gần 20 năm qua bà không có nhiều thời gian để dành ra tu luyện cho bản thân mình. Thế nên thiên kiêu một đời hiện tại lại không có nhiều tiến bộ so với lúc còn trẻ. Đây chính là một sự đáng tiếc lớn.

Phải biết rằng năm xưa mẹ Tiểu Dương là người có tốc độ tu luyện cực cao, được dự đoán là chưa đến 40 tuổi đã có thể Nhập Thánh. Vậy mà giờ đây bà đã ngoài 40 mà vẫn còn thực hiện được bước tiến này. Như vậy đủ để thấy bà dành thời gian cho Tiểu Dương nhiều đến mức nào.

Cuối cùng Cự Lộc Lão Nhân quyết định làm một việc. Ông ấy khởi động một Pháp Khí gì đó. Thứ đó nhìn như tờ giấy màu vàng kim. Khi nó bay lên trời cao hiện ra những văn tự vô cùng phức tạp, rồi từ từ tan biến. Ngay lập tức không gian xung quanh căn nhà nhỏ khoảng nửa dặm bị những bức tường vô hình ngăn chặn hoàn toàn. Thậm chí Thiên Khí còn không thể thâm nhập vào được. Sau đó có một thứ gì đó trông như một tàn lửa nhỏ màu vàng kim bay đi lên khuất trong những tầng mây.

Lần đầu tiên Tiểu Dương chứng kiến một Pháp Khí Mạnh Mẽ đến như thế. Thứ này thậm chí có thể ngăn chặn cả Thiên Khí của trời đất. Cậu đã chính thức cảm nhận được ở tầng lớp của lão tổ tông họ có thể làm những gì.

Bảo sao con người luôn liều mạng trên con đường tu luyện. Thứ khả năng như vậy quả thật là không thể cưỡng lại được. Đổi lại là bất cứ ai thì cũng sẽ cảm nhận như Tiểu Dương mà thôi.

Tàn lửa đó cứ hờ hững bay nhưng thực tế nó đang dịch chuyển tức thời đến nơi mà nó phải đến.

Tại một nơi nào đó trên trời cao. Có một hòn đảo đang bay lơ lửng trên trời. Xung quanh hòn đảo có một trận pháp cực kỳ phức tạp và tráng lệ. Trận pháp đó có màu xanh dương như bầu trời mùa hè. Nó tạo thành một quả cầu Thiên Khí bọc lấy toàn bộ hòn đảo bằng một thứ sức mạnh không thể miêu tả được bằng lời.

Trên đảo có một ngọn tháp màu xanh dương cũng đúng như màu trận pháp kia. Trên đỉnh tháp có một gian phòng bên trong có một người đang ngồi cạnh một cây đèn đã tắt. Bỗng dưng một đốm lửa nhỏ màu vàng kim bay vào làm bùng lên ngọn lửa trên cây đèn. Ngọn lửa đó nhỏ bé mà vô cùng rực rỡ như một mặt trời nhỏ.

"Là ông gọi ta sao. Đã bao lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau nhỉ."

Nói rồi người đó đột nhiên biến mất khỏi chỗ ngồi. Trên đảo một số vị trí khác cũng đã cảm nhận được việc này.

"Tộc trưởng ra ngoài rồi sao. Không biết tại sao người lại đi đột ngột như vậy."

"Không nên tò mò quá nhiều."

Những người vừa lên tiếng đều là những lão nhân thân thể toả ra khí thế hùng mạnh vô cùng. So với các trưởng lão của Xuất Trần Học Viện thì chỉ có hơn chứ không có kém. Chứng tỏ rằng họ đã bước vào Thánh Cảnh.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.