Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hào Quang Thời Gian

Tiểu thuyết gốc · 2471 chữ

Người vừa rời đi không ai khác chính là tộc trưởng của Thiên Tộc, người có sức mạnh lớn nhất của một trong tứ đại tộc tu luyện. Thiên Toàn Mỹ.

Chỉ cái tên của bà thôi đã đủ làm cho cả thế giới này phải nể phục. Chưa kể đến sức mạnh gần như tuyệt đối của bà. Thứ sức mạnh tưởng như không thuộc về một con người.

Mỗi một bước chân của bà ở trên không, Ngũ Sắc Khí tụ lại thành những đám mây nâng đỡ cho đôi chân của bà. Chỉ vài bước chân bình thường từ một nơi không rõ là ở đâu. Bà đã xuất hiện trên bầu trời của Trung Giới Lâm. Thêm một bước nữa bà đã xuất hiện bên trong kết giới do Pháp Khí lúc nãy của Cự Lộc Lão Nhân làm ra.

"Phải làm đến mức này nhất định là quan trọng."

Ý nghĩ của bà vừa xuất hiện trong đầu thì thêm một kết giới vô hình nữa được tạo ra chồng lên kết giới không gian lúc trước. Kết giới này phong toả hoàn toàn thời gian bên trong khu vực. Bên trong ngay cả không khí cũng ngưng lại. Chỉ trừ Cự Lộc Lão Nhân còn lại hai mẹ con Tiểu Dương và Tiểu Bạch đều đã bất động hoàn toàn.

"Lão già. Ông gọi ta đến đây còn dùng đến Hoàng Kim Thệ để bảo vệ là có việc hệ trọng gì?"

"Bà tự nhìn xem."

Cự Lộc Lão Nhân chỉ bình thản mà trả lời người mà mình đã rất lâu không gặp.

"Đây là Tiểu Minh. Còn đứa bé này..."

Tất nhiên là Thiên Toàn Mỹ nhận ra bên trong Khí Hải của Tiểu Dương là cái gì. Cũng nhận ra cậu là ai. Hơn nữa không như Cự Lộc Lão Nhân không để ý đến Tiểu Bạch, bà ngay lập tức để ý đến sự hiện diện của nó.

Ngay lập tức quanh người của Tộc Trưởng Thiên Tộc xuất hiện một vòng tròn hào quang trắng sáng rực rỡ. Cũng gần như ngay lập tức hai mẹ con Tiểu Dương và Tiểu Bạch đã có thể thoát khỏi sự khống chế của kết giới mà hoạt động bình thường.

"Con biết ngay mà. Gặp phải chuyện khó khăn thì người nhất định xuất hiện."

Mẹ Tiểu Dương vui mừng như một đứa trẻ rồi tiến lại ôm lấy Thiên Toàn Mỹ. Ngay khi bước chân vào hào quang kia cơ thể của mẹ Tiểu Dương dần dần trẻ lại rồi quay trở về dáng vẻ thiếu nữ của mình. Ngay cả Cự Lộc Lão Nhân cũng trút bỏ dáng vẻ già nua mà trở lại thời thanh niên đỉnh phong.

Những thứ xảy ra làm cho Tiểu Dương há hốc cả mồm. Cậu đang chứng kiến một điều kỳ diệu xảy ra ngay trước mắt mình. Và cũng là lúc mà cậu tận mắt nhìn thấy được dáng vẻ khi còn trẻ của lão tổ tông cũng như mẹ mình.

Đứng ở giữa hai người họ là một người phụ nữ toàn thân mặc một bộ bào phục màu ngọc ngũ sắc. Bà trông như một khối ngọc lỗng lẫy khi toàn thân phát ra ánh sáng trắng. Còn dung mạo của bà thì chỉ có thể dùng bốn chữ để miêu tả, xinh đẹp tuyệt trần. Dáng vẻ còn trẻ của mẹ Tiểu Dương rất đẹp nhưng so với bà thì hoàn toàn không có một chút cân xứng nào.

"Tiểu Dương đây chính lão tổ bà của con đấy."

Mẹ Tiểu Dương là người lên tiếng giới thiệu trước.

Còn Tiểu Dương lúc này thì càng há hốc mồm hơn. Người phụ nữ trước mặt cậu ít nhất cũng phải hơn 150 tuổi. Ấy vậy mà vẫn giữ được dung mạo như thời còn trẻ. Hơn nữa bà ấy xinh đẹp như vậy, lão tổ tông nhà cậu rõ ràng là không xứng, hoàn toàn không xứng.

"Con là Tiểu Dương. Xin chào lão tổ bà".

"Lại đây để ta xem con kỹ hơn một chút nữa nào. Ây da sao con lại có cái thứ đen thui của lão già chứ."

"Con cũng không biết làm sao ngày xưa lão tổ bà lại chịu lấy lão tổ tông."

"Đó là bởi vì phong thái anh hùng của ta. Nào có phải vì dung mạo."

Rõ ràng là Cự Lộc Lão Nhân cảm thấy hơi mất mặt trước cháu chắt của mình nên mới chống chế.

Khoảng cách giữa các thế hệ là cả hơn trăm năm nhưng bây giờ giữa họ là đang là tình cảm gia đình thắm thiết.

Phải biết rằng mẹ Tiểu Dương chính là cháu gái cưng độc nhất của hai người họ. Cho nên cả hai mới dùng những biện pháp cẩn thận nhất để che dấu lần gặp nhau này.

"Hẳn là ông gọi ta đến vì vấn đề của Tiểu Dương nhỉ. Thằng bé chưa tập luyện Âm vậy là muốn vượt qua Chuyển Hình Cảnh mà không cần công pháp."

Cả hai người Cự Lộc Lão Nhân và Thiên Toàn Mỹ đều hiểu rất rõ vấn đề của Tiểu Dương. Bởi vì cả hai đều là những người đã luyện Công Pháp Thượng Cổ thần bí này.

"Tất nhiên rồi. Cũng chỉ có bà mới giải quyết được chuyện này thôi."

"Tiểu Dương. Con lại đây, đưa tay ra."

Tiểu Dương ngay lập tức đưa tay ra mà không suy nghĩ gì.

Thiên Toàn Mỹ lúc này chỉ điểm một cái thì có một trận pháp ấn ký to bằng đúng bàn tay Tiểu Dương hiện ra rồi hút lấy khí lực từ tay cậu.

"Ta vừa dùng khí lực của con để làm chìa khóa mở một Pháp Khí đặc biệt."

"Tên của nó là Phù Đồ Uyển. Con thử khởi động nó xem."

Cách khởi động Phù Đồ Uyển rất đơn giản. Tiểu Dương chỉ cần đưa khí lực vào phần ấn ký đã lưu ở bàn tay. Lập tức một trận pháp dịch chuyển mở ra đưa cậu vào không gian khác.

Nơi đây là một mảnh đất nhỏ rộng khoảng 10 trượng. Trong mảnh đất này có một vũng nước nhỏ có đường kính khoảng nửa trượng.

"Phù Đồ Uyển bản chất là một không gian khác được tạo nên bởi lực lượng không gian, tại đây thời gian cũng trôi nhanh hơn bên ngoài gấp nhiều lần. Tuy nhiên nó không thể ảnh hưởng đến người có ấn ký tức là con."

"Con vẫn chưa hiểu thứ này để làm gì ạ?"

Tiểu Dương rõ ràng là không hiểu bây giờ cho cậu một mảnh đất nhỏ để làm gì.

"Nơi đây con có thể trồng các loại Linh Thảo. Chúng sẽ phát triển nhanh hơn bình thường rất nhiều nhờ thời gian trôi nhanh hơn và lượng Thiên Khí ổn định. Việc của con cần làm là truyền khí lực vào trong hạch tâm của Phù Đồ Uyển. Con truyền càng nhiều thì Linh Thảo càng mau lớn. Đó cũng là bài luyện tập của con trong thời gian tới."

"À tức là con sẽ trồng Linh Thảo để ăn sau đó lại lấy khí lực để truyền vào trong hạch tâm của nó. Sẽ thành một vòng luyện tập khép kín."

"Đúng thế nhưng mà Chuyển Hình Cảnh thì không thể truyền khí lực vào vật thể khác được đâu. Cho nên ban đầu vẫn là con chỉ lo luyện tập biến đổi hình thái thôi."

"Ta sẽ cho con hạt giống của các loại Linh Thảo. Con trồng vào đó là được. Còn nữa tuyệt đối không được cho sinh vật vào đó."

"Con biết chứ ạ. Thời gian trôi nhanh thì sẽ nhanh chóng già và chết đi."

"Đúng thế. Dù tuổi thọ có cao đi vào đó cũng sẽ bị gia tốc thời gian làm sinh ra dị thường. Sẽ làm hỏng hết căn cơ của cơ thể."

"Ngoài ra Tiểu Dương, ta còn muốn kiến nghị với con một việc."

"Lão tổ bà cứ nói đi ạ. Con xin nghe theo."

"Ta muốn đưa mẹ con đến một nơi đặc biệt để tu luyện. Con cũng biết mẹ con đã bỏ lỡ gần 20 năm vì con rồi."

"Không cần đâu ạ."

Đây là mẹ Tiểu Dương lên tiếng. Với bà hiện tại thì chẳng có gì quan trọng bằng con trai cả.

"Ta cũng nghĩ như vậy. Còn con Tiểu Dương ta sẽ gửi con đến một học viện thích hợp để học tập. Con có thể tu luyện ở đó với điều kiện tốt hơn là cái nơi nghèo nàn này."

Sau một hồi suy nghĩ thì Tiểu Dương quyết định đồng ý. Thật lòng cậu không muốn xa mẹ, nhưng nếu muốn gia đình đoàn tụ thì cả hai mẹ con đều phải mạnh lên. Cậu không thể cứ làm mẹ bị lỡ dở mãi được.

Vậy là mọi người thống nhất với nhau. Cự Lộc Lão Nhân sẽ tiếp tục việc du ngoạn và thu thập tin tức của mình. Ngoài ra ông còn làm một chuyện bí mật gì đó. Còn Thiên Toàn Mỹ sẽ dẫn theo mẹ Tiểu Dương đi vào một bí cảnh để tu luyện.

Còn Tiểu Dương nhận được giấy giới thiệu của Cự Lộc Lão Nhân đến một học viện. Tiểu Bạch đương nhiên vẫn sẽ là thú cưỡi của cậu.

"Bạch Vương. Ngươi đã lựa chọn chắt của ta vậy thì đời này hãy hoàn thành nhiệm vụ đi. Ta sẽ giúp ngươi trước một bước."

Nói rồi Thiên Toàn Mỹ đưa một cái gì đó cho Tiểu Bạch ăn. Xong sau đó bà ấy còn làm một trận pháp gì đó lên người Tiểu Bạch. Gần như ngay lập tức ánh mắt của Tiểu Bạch thay đổi hẳn. Lòng đen trong con mắt thu nhỏ lại, con ngươi nhìn như có linh trí vậy.

"Thế hệ các ngươi không có ai xứng đáng để ta xuất hiện. Nay ta đã nhận chủ ắt là sẽ dốc sức phò trợ chủ nhân thành công."

Tiểu Bạch dùng thần giao cách cảm giao tiếp lại với cả Thiên Toàn Mỹ và Cự Lộc Lão Nhân. Điều này bí mật đến mức cả mẹ Tiểu Dương cũng không thể nghe được.

Ngay sau đó thì Thiên Toàn Mỹ dẫn cháu gái cưng rời đi. Trước khi đi mẹ Tiểu Dương cứ nắm tay con trai mà rơi nước mắt mãi mới dứt ra được.

Khi hai người rời đi thì cấm chế thời gian cũng lập tức biến mất. Ngay lập tức Cự Lộc Lão Nhân cũng kéo Tiểu Dương và Tiểu Bạch ra ngoài rồi loại bỏ nốt cấm chế không gian.

Trận pháp mẹ Tiểu Dương bày ra cũng đã bị loại bỏ hoàn toàn. Linh Thảo trong vườn sau cũng đã được Cự Lộc Lão Nhân thu dọn hết chỉ trong nháy mắt.

Khu vực đó chỉ còn lại căn nhà gỗ trống không như chưa từng có việc hai mẹ con ở đó suốt mấy năm trời. Mọi dấu tích đều bị xóa sạch.

Tiểu Dương chớp mắt một cái đã bị lôi ra khỏi cuộc sống trong rừng cho nên cũng đôi chút bàng hoàng.

"Con à. Ta không thể đồng hành cùng con đi đến học viện được nhưng sẽ có người hộ tống con đi."

Nói rồi Cự Lộc Lão Nhân búng tay một cái. Từ trong hư không có một bóng người bước ra. Người bước ra cũng là một lão nhân tuổi đời cũng đã khá cao.

"Tham kiến chủ nhân. Chủ nhân cho gọi thuộc hạ có việc gì căn dặn."

Lão nhân vừa xuất hiện lập tức cúi người hành lễ với Cự Lộc Lão Nhân một cách cung kính.

"Đường Chấn. Ta nhờ ngươi hộ tống chắt của ta đến chỗ Tiểu Đặng. Đưa bức thư này cho tên nhóc đó là được."

"Còn nữa tuyệt đối không được để lộ thân phận của thằng bé."

"Tuân lệnh chủ nhân. Thuộc hạ nhất định hoàn thành sứ mệnh."

"Giới thiệu với con. Đường Chấn chính là Ảnh Vệ của ta từ khi còn trẻ. Đã theo ta rất nhiều năm. Cảnh giới còn cao hơn mẹ con đó."

"Xin chào Đường Lão. Cứ gọi con là Tiểu Dương là được."

"Tiểu nhân nào dám. Tiểu công tử cứ gọi tên của tiểu nhân."

"Thằng bé chưa tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Trên đường đi, ngươi hãy chỉ cho nó biết những thứ cơ bản."

"Thuộc hạ tuân mệnh."

"Được rồi ta cũng phải đi đây."

Nói rồi Cự Lộc Lão Nhân cứ thế biến mất với sức mạnh không gian của mình để lại hai người một già một trẻ mới gặp nhau lần đầu.

"Tiểu công tử còn trẻ tuổi như vậy đã bước vào Chuyển Hình Cảnh thật không kém tiểu thư năm xưa."

"Đường Lão quá khen. Có thể kể cho con nghe về mẹ con thời còn trẻ không ạ"

"Trên đường đi tiểu nhân sẽ kể cho công tử nghe."

Với sức mạnh còn lớn hơn cả mẹ Tiểu Dương, thì Đường Chấn dễ dàng mang cả Tiểu Dương và Tiểu Bạch phi hành.

Ngược lại thì cũng có thể thấy rõ khoảng cách giữa Đường Chấn và Cự Lộc Lão Nhân và Thiên Toàn Mỹ khi mà Đường Chấn không thể mang người dịch chuyển. Đúng hơn là không thể dịch chuyển được.

Lúc trước xuất hiện hoàn toàn dựa vào lực lượng không gian của Cự Lộc Lão Nhân mà thôi.

Cùng lúc đó thì hai người Thiên Toàn Mỹ cũng đã về đến Thiên Đảo.

"Ta có việc phải vào Giới Trì một thời gian. Không phải việc khẩn cấp đừng quấy rầy ta."

Lời này được chuyển thẳng đến các trưởng lão cũng như phó tộc trưởng của Thiên Tộc.

Nói xong thì Thiên Toàn Mỹ cùng với mẹ Tiểu Dương một lần nữa biến mất.

"Hình như Tộc Trưởng còn đem theo một người nữa về."

"Giới Trì là chỗ nào các vị hẳn cũng hiểu. Tốt nhất là không nên làm phiền bà ấy."

Người lên tiếng là phó tộc trưởng của Thiên Tộc. Hơn ai hết ông ấy hiểu là Tộc Trưởng thật sự rất nóng tính. Chọc vào bà ấy thì ngay cả phó tộc trưởng cũng không chịu nổi. Hơn nữa Giới Trì là địa điểm đặc biệt. Nơi đó thuộc về riêng Thiên Toàn Mỹ chứ không thuộc về Thiên Tộc.

Ngay cả ông muốn bước vào cũng phải xin phép. Nếu không được phép mà bước vào nhẹ thì giảm thọ vài năm. Nặng thì một phát chầu trời luôn.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.