Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Thạch Với Hỏa Thương

Tiểu thuyết gốc · 2222 chữ

Thân ảnh của hai đứa trẻ đang đứng trong nhà, đó là A Ngốc cùng tiểu nữ hài tên là Tuyết Mai kia, tính ra sau lần gặp mặt đầu tiên đó cũng đã được gần một tháng.

Tuyết Mai mặc một chiếc áo bông dày bên trong được bọc lông cáo trắng muốt, ánh mắt cô bé đang chắm chú nhìn hành động của A Ngốc, chỉ thấy hắn đang hì hục luôn tay luôn chân lắp giáp mấy mảnh kim loại trên chiếc bàn ở cạnh lại. Chẳng qua bao lâu, hình dạng của cây thương dài khoảng một thước, được tạo bởi vô số miếng kim loại được hoành thành, thân thương có lõm xuống một lỗ nhỏ hình thập giác, ở mỗi cạnh của hình thập giác này lại nối với những rãnh sâu lan ra khắp nơi trên cán của cây thương. Đầu mũi thương có gắn thêm một cái ống nhỏ, hình vào toàn một màu tối dường như là được thông với cán thương rỗng bên trong.

- Xong rồi !

A Ngốc thở phào ra một hơi, để cây thương xuống bàn nói với giọng tươi cười.

- Xong rồi sao ?

Tuyết Mai đứng bên cạnh ngạc nhiên hỏi, cô bé lấy ra một cái khăn tay chấm chấm vài hại mồ hôi trên chán của A Ngốc, xong liền hào hức mà cầm cây thương kim loại này lên xem xét. Cô bé mới đầu tưởng rằng cây thương này rất nặng, nhưng khi nhấc lên cảm giác cũng chỉ đâu đó hai ba cân mà thôi, một chiếc thương từ mũi đến cán đều làm từ kim loại mà có kích thước nhẹ như vậy là một điều không tưởng.

Vẻ ngạc nhiên trên mặt của Tuyết Mai cũng chỉ xuất hiện trong thoáng chốc, đối với mấy thứ đồ vật của A Ngốc đều mang đến cho cô bé ngạc nhiên như vậy, lâu dần cùng thành quen. Lúc này trong đầu của Tuyết Mai lại nảy lên một thắc mắc, nàng liền hỏi:

- Thứ này có gì khác với những cây thương khác ? Ta có đọc một cuốn sách mấy tháng trước, trên đó ghi cán thương phải dài để giữ khoảng cách với kẻ thù, đó là mục đích tại sao người ta làm ra cây thương, tại sao ở đây ngươi lại cắt ngắn cán thương đi như vậy ?

Trước câu hỏi này của Tuyết Mai, A Ngốc chỉ gãy gãy đầu cười ngây ngốc, đoạn móc từ trong túi ra một viên đá phát sáng màu xanh dương nhàn nhàn. Viên đá này đã được đẽo gọt thành một khối lục giác, quả thực khi A Ngốc nhét viên đá đó vào trong cái hốc nhỏ trên cán cây thương thì vừa in không lấy ra một kẽ hở. Viên đá mới nhét vào trong liền chảy ra luồng khí phát sáng màu xanh nhạt, chúng lan ra rồi dần dần phủ kín hết những rãnh sâu có trên cán thương. Chẳng mấy chốc, cả cây thương từ đầu đến cuối đều phát ra một thứ ánh sáng màu xanh nhàn nhạt tự như một pháp bảo thần kìa.

- Linh thạch ? Ngươi lấy nó ở đâu vậy A Ngốc ?

Tuyết Mai mở to mắt ngạc nhiên hỏi, nàng có vẻ không tin vào mắt mình A Ngốc lại có viên đá phát sáng mà nàng gọi là linh thạch kia.

A Ngốc sau khi thao tác xong mọi việc liền gã gãi đầu mà đáp:

- Hề hề, viên đá này á hả ? Lúc trước A Ngốc vào rừng chơi, thấy hai người đàn ông dùng bay trên không đánh nhau, bắn ra mấy luồng sáng rất đáng sợ, sau một hồi có một người bị người kia đánh cho ngã xuống không khử động được nữa. Hề hề, chờ cho người đàn ông còn khử động được đi khỏi A Ngốc mới đi ra xem liền lấy được một túi đồ vật mà bên trong đó chứa toàn mấy loại đá như này thôi.

Nói xong hắn liền cầm cây thương đang phát sáng kia lên, một tay nắm lấy tay của Tuyết Mai lúc này có vẻ đang nghĩ ngợi điều gì đó.

- Mai tỷ tỷ đi ra ngoài này với A Ngốc, A Ngốc cho tỷ xem cái này !

Tuyết Mai mang theo bộ dạng hiếu kì cùng A Ngốc đi ra ngoài. Bên ngoài căn nhà là một cái sân nhỏ, xung quanh hai bên đều là tường của những nhà hàng xóm trong ngõ.

Lúc này A Ngốc đứng ở trước sân, trong tay hướng mũi thương về phía một cái đống rơm mục gần đó. Sau khi ấn nhẹ một nút trên cán thương, những dòng khí lam sáng trên đó liền phát sáng mạnh, phía trước cái ống sâu gắn cạnh mũi thương lúc này dần dần hình thành lên một quả cầu ánh sáng trắng nho nhỏ.

- Vèoooooo !

- Bùmmmmmm !

Một quả cầu ánh sáng có màu cam nhạt chui từ trong miệng ống ra, va chạm với quả cầu ánh sáng nhỏ liền hợp nhất lại thành một quả cầu lửa, trong tức khắc liền bắn thẳng về phía đống rơm mục tạo thành một tiếng nổ không hề nhỏ. Qúa trình này diễn ra chỉ trong chớp mắt, ngay khi A Ngốc ấn vào cái nút trên cán thương thì liền có kết quả rồi. Đống rơm mục nghiêng hẳn về một bên, lúc này bốc cháy dữ dội.

Cũng may thời gian này đang vào buổi sáng, người dân trong con ngõ này chủ yếu là nghề buôn bán nên đã đi ra chợ trấn từ rất sớm. Nếu không động tĩnh như vật nhất định sẽ gây ra sự chú ý của mọi người. Mấy con gà, con chó nhà hàng xóm nghe được âm thanh tiếng nổ giờ cũng la ó tùm lum, nhất thời phải sau nửa tuần trà mới ngừng lại.

- Hề hề, khoảng cách như vật là đủ xa rồi.

A Ngốc hướng tới Tuyết Mai đang trợn mắt há mồm ở cạnh mà nói.

Từ trước đến này, tuy biết những món đồ mà A Ngốc có đều vô cùng lợi hại, nhưng cây thương A Ngốc đang cầm trên tay lúc này chính là vật lợi hại nhất mà cô bé từng biết. Nhìn đống rơm đã cháy rụi đi, ánh mắt của Tuyết Mai chuyển qua A Ngốc với một nét ngạc nhiên pha chút vui mừng:

- A Ngốc à, ngươi đúng là lợi hại, như thế này chẳng khác nào chưởng lực của một tu sĩ luyện khí kì cấp ba cả.

A Ngốc gãi gãi đầu thắc mắc:

- Tu sĩ luyện khí kì cấp ba sao, đó là cái gì vậy ? Ta chưa từng nghe thấy bao giờ cả !

- Ưm, đó là một cảnh giới của trong quá trình tu tiên mà những tu tiên giả phải trải qua nếu muốn trở thành tiên nhân !

Tuyết Mai gật đầu một cái nói.

Vẻ mặt của A Ngốc nghe xong mấy lời này thì ngây ra, hắn thực sự là không thể nào thẩm thấu được cái lời nói kia, cũng dường như không thể hình dung ra được.

Cô bé cũng không vội giải thích thêm, chỉ thấy nàng lấy cây thương từ trên tay của hắn rồi xem xét trên dưới một hồi lâu, chợt ánh mắt dừng lại trước viên linh thạch phát sáng kia. Tuyết Mai nhận ra viên linh thạch hình lục giác này đã có màu ảm đạm hơn lúc trước, có một số nơi còn lấm chấm một số điểm đen như là đã bị hút hết năng lượng ra vậy !.

" Quả nhiên thứ này dùng đến chân khí để tạo ra uy lực lớn như vậy ! "

Nghĩ thầm trong đầu một lúc, Tuyết Mai liền không khỏi thắc mắc quay sang A Ngốc đặt câu hỏi:

- Tại sao thứ này có thể sử dụng chân khí từ linh thạch để tạo ra chưởng lực uy mãnh như vậy ? Có người đã chỉ cho ngươi sao ?

Để có thể phát ra được một chưởng lực mạnh mẽ như vậy ít nhất cũng phải là tu sĩ luyện khí kì cấp ba. Hơn nữa tu sĩ này cũng phải luyện qua một số công pháp cơ bản về chưởng lực thì mới có thể vận dụng linh khí trong cơ thể ép nó thành nội lực, rồi nén lượng nội lực đó ở trong một huyệt đạo giữa lòng bàn tay. Từ đó sản sinh ra chưởng lực hình cầu mà bắn ra ngoài, quả cầu này có màu sắc sẽ khác nhau tùy vào linh căn người tu luyện, cũng như công pháp họ tu luyện. Quả cầu kia có màu đỏ của lửa, hiển nhiên là hỏa thuộc tính.

- A Ngốc không biết, không ai chỉ A Ngốc cả ! Linh thạch này có một dạng của năng lượng, A Ngốc chỉ biến đổi nó thành một dạng khác thôi.

- Năng lượng ? Dạng khác ? Ta chưa từng nghe tới nó bao giờ cả.

A Ngốc ngây ngô đáp:

- Loại năng lượng này rất đặc biệt, A Ngốc đã thử qua rất nhiều lần, sau đó mới phát giác được ra như vậy. Chỉ cần nén nó dưới một lực nén cực lớn rồi chuyển qua môi trường chứa từ tính, ở môi trường từ tính cao thì loại năng lượng đặc biệt đó sẽ phân tách ra làm hai phần chảy về hai bên cực. Đợi ước chừng một lúc, hai phần đó sẽ lại hợp lại, lúc này tuy vẫn là dạng năng lượng đó nhưng chỉ cần chuyển nó qua một môi trường khác, nén nó tiếp ở một lực nén đến cực đại thì tức khắc dạng năng lượng này sẽ biển đổi thành cái quả cầu có sức mạnh cực lớn như kia thôi.

Nói một hồi, hắn ngừng lại, cầm lại cây thương sau đó là một loạt động tác vặn vẹo gì đó. Một thoáng chốc, cán của cây thương đã bị tác ra làm hai phần, nhìn rõ được bên trong là vô số ống nhỏ kim loại chi chít, ở phần thân và hai phần gần đầu của cán thương có gắn ba quả cầu nhỏ, nối với nhau bởi một cái ống kim loại màu vàng lam kìa lạ.

A Ngốc chỉ tay vào lần lượt ba quả cầu nói:

- Đây nè, đây là môi trường từ tính, còn hai bên đây là môi trường để nén năng lượng.

" Ép nén sao ? Môi trường chứa từ tính ? Thứ này có nguyên lý chẳng khác công pháp mà mình đã học là bao. " Vừa nghe A Ngốc nói, Tuyết Mai vừa nheo mắt lại suy nghĩ.

Một khắc thời gian trôi qua, Tuyết Mai lúc này mới từ trong dòng suy nghĩ miên man qua lại thực tại, nàng hướng về phía A Ngốc vui vẻ đáp:

- A Ngốc, ngươi thực là lợi hại, có thể làm ra được mấy thứ này thì ai nghĩ ngươi là một tên ngốc cơ chứ !

- Nhưng mà Mai tỷ tỷ vẫn chưa nói cho ta ngươi tu tiên là như thế nào.

- Ế, Tu tiên giả ấy hả, ta quên mất, để xem nên giải thích với tên ngốc như ngươi như thế nào....

Nói đến đây, cô bé lại trầm ngân trong giây lát đoạn nói:

- Là một người có thể không cần dùng cây thương như ngươi cũng bắn ra được chưởng lực như vậy, là người thọ rất là lâu, có thể trường sinh bất tử, làm được rất, rất nhiều điều khác.... Ngươi nhìn ta này, ta cũng là một người tu tiên, người ta nói khi phàm nhân đứng cạnh người tu tiên sẽ cảm nhận được khí tức không hề tầm tường, ngươi đứng cạnh ta ngươi có cảm nhận được gì không ?

- Vậy thì ra tu tiên giả đều là nữ tử, và xinh đẹp như tỷ tỷ sao ?

- Không phải không phải, ngươi hiểu sai ý ta rồi, họ cũng có thể là nam nhân !

A Ngốc lúc này ngây ra, có chút giật mình, ánh mắt nhìn thẳng xuống phía dưới váy của tiểu nữ hài thắc mắc:

- Vậy.....vậy......vậy chẳng phải tỷ tỷ cũng là nam nhân sao, vậy vừa là nam nhân vừa là nữ nhân thì lúc đi tiểu sẽ tiểu đứng hay tiểu ngồi !

Hai bông hoa hồng nhỏ khẽ hiện lên trên hai má của nữ hài tử, nghe được lời nói thô thiển này của A Ngốc khiến cô bé có chút ngượng ngùng, nữ hài tử thời này thường trưởng thành rất sớm, hiểu biết so với nam hài có phần hơn, về mấy chuyện nhạy cảm đương nhiên là có biết đôi chút.

- Cái gì mà tiểu đứng tiểu ngồi chứ, thật là thô thiển ! Ngươi đúng là một tên ngốc mà.

- Hề hề hề !

- Hay za, không biết nói như thế nào mới có thể để tên Ngốc như ngươi định nghĩa được tu tiên giả là gì đây !

Bạn đang đọc Lục Khí Thuật sáng tác bởi hoangdang151
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.