Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Lĩnh Sơn Mạch

Tiểu thuyết gốc · 1794 chữ

Rạng đông vừa hé rạng, Long Vũ nhẹ nhàng rời khỏi phòng ngủ của Băng Linh. Nàng vẫn còn chìm trong giấc ngủ say, gương mặt thanh tú thoáng hồng, hơi thở nhẹ nhàng. Hắn không nỡ đánh thức nàng, chỉ để lại một nụ hôn nhẹ trên trán nàng, sau đó lẳng lặng rời đi.

Trở về cung điện của mình, Long Vũ lập tức liên lạc với Thái Thượng Hoàng Liệt Vô Song, nhờ ông ta chuẩn bị dược liệu để luyện chế Âm Dương Huyền Mạch Đan. Nguyên liệu phụ trợ không khó tìm, với thế lực của hoàng triều, có thể dễ dàng thu thập được. Nhưng nguyên liệu chính lại chỉ có hắn mới có thể cung cấp: Hỗn Độn Huyết và Hỗn Độn Lực.

Liệt Vô Song không hề do dự, lập tức điều động nhân lực đi tìm kiếm dược liệu. Chỉ trong vòng một ngày, toàn bộ nguyên liệu đã được chuẩn bị đầy đủ, đưa đến cho Long Vũ.

Nhận được dược liệu, Long Vũ lập tức bế quan luyện đan.

Trong ba ngày tiếp theo, hoàng cung liên tục xuất hiện những dị tượng kỳ lạ. Những vòng xoáy linh luân lấp lánh luân chuyển trên bầu trời, khiến cho người ta không khỏi kinh ngạc, bàn tán. Mỗi khi Long Vũ dung nhập Hỗn Độn Lực và Hỗn Độn Huyết vào trong dược liệu, đều có những biến đổi kỳ diệu xảy ra. Không khí tràn ngập dược hương nồng đậm, khiến cho cả hoàng cung như chìm trong một màn sương mù huyền ảo.

Cuối cùng, sau ba ngày ba đêm miệt mài, Long Vũ cũng hoàn thành việc luyện chế Âm Dương Huyền Mạch Đan.

Viên đan dược nằm yên trong lòng bàn tay hắn, toả ra ánh sáng âm dương luân chuyển, như chứa đựng cả thiên địa trong đó. Dược hương nồng đậm tỏa ra.

Long Vũ mang Âm Dương Huyền Mạch Đan đến Phượng Thiên Hội. Chấp sự lão giả nhận lấy đan dược, sau khi kiểm tra kỹ càng, xác định đây chính là Âm Dương Huyền Mạch Đan thật, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh hỉ.

"Tiên sinh quả nhiên là cao nhân!" Ông ta nói, giọng nói đầy kính phục.

Long Vũ mỉm cười, không nói gì. Hắn lấy ra 10 linh thạch hạ phẩm, sau đó mua một tấm bản đồ ghi chép các sơn mạch xung quanh hoàng triều.

Hắn cần tìm kiếm một nơi thích hợp để Băng Linh lịch luyện.

Trở về hoàng cung, Long Vũ suy nghĩ một lúc, quyết định đưa Băng Linh đến Hồng Lĩnh Sơn Mạch. Nơi đây là một sơn mạch rộng lớn, ẩn chứa nhiều nguy hiểm, cũng là nơi luyện tập lý tưởng cho các tu sĩ trẻ tuổi.

Hắn không muốn đồ đệ của mình chỉ là một bình hoa di động. Nàng cần phải trải qua thực chiến, tăng cường kinh nghiệm, mới có thể trở thành một cường giả thật sự.

"Linh nhi, con chuẩn bị đi, chúng ta sẽ rời khỏi hoàng cung một thời gian." Long Vũ nói với Băng Linh.

"Đi đâu ạ?" Băng Linh hỏi, ánh mắt tò mò.

"Đến Hồng Lĩnh Sơn Mạch." Long Vũ nói, "Ta sẽ dạy con một số thứ ở đó."

Băng Linh vui mừng ra mặt. Nàng đã chán ghét cuộc sống tẻ nhạt trong hoàng cung từ lâu, giờ được ra ngoài khám phá, nàng háo hức vô cùng.

Long Vũ lại thông báo việc này cho Liệt Vô Song. Ông ta ban đầu cũng có chút lo lắng, nhưng sau khi nghe Long Vũ giải thích, ông ta liền đồng ý.

Hoàng đế Liệt Vô Cực sau khi biết chuyện, lập tức âm thầm cử hai cao thủ Dung Thiên cảnh đi theo bảo vệ Băng Linh.

Nửa đêm, Long Vũ và Băng Linh cải trang, lén lút rời khỏi hoàng cung. Họ đi về phía Tây của hoàng triều.

Ba ngày sau, họ đến bìa rừng của Hồng Lĩnh Sơn Mạch.

"Đây chính là Hồng Lĩnh Sơn Mạch." Long Vũ nói, ánh mắt nhìn về phía rừng rậm bạt ngàn trước mặt.

Băng Linh nhìn cảnh tượng hùng vĩ trước mắt, cảm thấy hơi choáng ngợp. Nàng chưa từng rời khỏi hoàng thành bao giờ, đây là lần đầu tiên nàng được tiếp xúc với thiên nhiên hoang dã.

"Sư phụ, chúng ta sẽ làm gì ở đây ạ?" Nàng hỏi.

"Luyện tập." Long Vũ nói ngắn gọn.

Đúng lúc này, hệ thống bỗng nhiên vang lên:

"Ting! Nhiệm vụ mới đã xuất hiện!"

"Tiêu diệt 500 con Huyết Phong Lang (Linh Động cảnh), nhận được một Bạch Ngân Rương."

"Tiêu diệt 100 con Ngân Phong Xà (Linh Luân cảnh sơ kỳ), nhận được 5 Bạch Ngân Rương."

"Tiêu diệt 50 con Hồng Hỏa Sư (Linh Luân cảnh trung kỳ), nhận được 3 Hoàng Kim Rương."

"Tiêu diệt hai con Kim Lôi Điêu (Dung Thiên cảnh sơ kỳ), nhận được 3 Hoàng Kim Rương và 1 Kim Cương Rương."

Long Vũ mỉm cười. Xem ra, buổi luyện tập của Băng Linh... sẽ rất thú vị đây.

Hồng Lĩnh Sơn Mạch rộng lớn, cổ thụ ngập trời trời, dây leo chằng chịt, khắp nơi toát ra khí tức nguyên sơ, hoang dã. Bước vào khu rừng này, Long Vũ cảm thấy tinh thần thoải mái, như được trở về với thiên nhiên. Hắn lấy ra tấm bản đồ, dựa theo lộ tuyến đã định sẵn, dẫn Băng Linh đi thẳng vào sâu trong sơn mạch.

Băng Linh như con chim sẻ được thả ra khỏi lồng, vui vẻ nhảy nhót, khám phá mọi thứ xung quanh. Nàng tò mò ngắm nhìn những bông hoa dại ven đường, lắng nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cao, thỉnh thoảng lại bắt gặp một vài con thú nhỏ chạy qua. Mọi thứ đối với nàng đều mới lạ, thú vị.

Long Vũ cũng không ngăn cản nàng, chỉ lặng lẽ theo sau, ánh mắt luôn để ý đến mọi động tĩnh xung quanh. Dù rìa bên ngoài Hồng Lĩnh Sơn Mạch không phải là nơi quá nguy hiểm, nhưng cũng không thiếu những con thú hung mãnh.

Hồng Lĩnh Sơn Mạch rộng lớn bạt ngàn, muốn vô tình gặp được ai đó thật sự rất khó. Họ đi được nửa ngày trời mà vẫn chưa thấy bóng dáng con người nào.

Bỗng nhiên, Long Vũ cảm nhận được một luồng khí tức hung hăng phát ra từ phía trước. Hắn nhíu mày, dừng bước, kéo Băng Linh lại phía sau mình.

"Rào rào..."

Tiếng lá cây rung động, một bầy sói màu đỏ sẫm xuất hiện từ trong bụi rậm, bao vây lấy họ. Mỗi con sói đều cao lớn như một con bê, mắt đỏ ngầu, răng nanh sắc nhọn, lưỡi lè ra nhỏ dãi, toát ra khí tức khát máu đáng sợ.

"Huyết Phong Lang!" Long Vũ nhận ra loài sói này. Đây là một loài sói hung mãnh, thường sống theo bầy đàn, rất khó đối phó.

Băng Linh nhìn thấy bầy sói, sắc mặt trở nên trắng bệch, cơ thể run rẩy. Nàng chưa từng thấy sinh vật nào đáng sợ như vậy.

"Sư phụ..." Nàng bám chặt lấy tay áo Long Vũ, giọng nói run rẩy.

Long Vũ nhẹ nhàng vỗ vai nàng, an ủi: "Đừng sợ, có sư phụ ở đây."

Hắn nhìn bầy sói, ánh mắt không chút sợ hãi, ngược lại còn lóe lên tia hứng thú. Đối với hắn, đây chính là cơ hội để thử nghiệm thực lực của mình sau ngàn năm tu luyện.

"Grào!"

Con sói đầu đàn gầm lên một tiếng, sau đó lao thẳng về phía Long Vũ. Nó cao hơn những con sói khác một cái đầu, bộ lông cũng đỏ sẫm hơn, toát ra khí tức mạnh mẽ của Linh Luân cảnh.

"Hừ!"

Long Vũ lạnh lùng hừ một tiếng. Hắn không tránh né, ngược lại còn tiến lên một bước, nắm tay siết chặt, tung một quyền đánh về phía con sói đầu đàn.

"Ầm!"

Nắm đấm của Long Vũ va chạm với đầu con sói, phát ra tiếng nổ lớn. Con sói bị đánh bay ra xa mấy trượng, nằm lăn lộn trên mặt đất. Nhưng nó nhanh chóng đứng dậy, gầm gừ nhìn Long Vũ, ánh mắt tràn đầy vẻ căm phận.

"Ồ, cũng dai sức đấy." Long Vũ nói, giọng nói có chút ngạc nhiên.

Đây là lần đầu tiên hắn giao chiến sau ngàn năm tu luyện. Hắn còn chưa thích ứng hoàn toàn với sức mạnh mới, ra chiêu còn hơi vụng về.

Nhưng hắn không nản lòng. Ngược lại, hắn càng thêm phấn khích. Thực chiến chính là cách tốt nhất để hắn nâng cao thực lực.

Long Vũ vận chuyển Hỗn Độn Kinh, Hỗn Độn Thần Lực cuồn cuộn chảy trong kinh mạch hắn. Hắn nhớ lại những kiến thức về Long Kỹ trong truyền thừa của Hỗn Độn Tử Long, từng chiêu thức hiện lên trong đầu hắn.

"Long Trảo Thủ!"

Hắn tung ra một chiêu Long Kỹ, tay phải biến thành móng vuốt rồng sắc nhọn, tỏa ra ánh sáng hỗn độn, chộp về phía con sói đầu đàn.

"Grào!"

Con sói gầm lên một tiếng thảm thiết, cố gắng né tránh, nhưng không kịp. Móng vuốt rồng xé toạc lớp lông dày của nó, để lại ba vết xước sâu hoắm trên lưng nó. Máu tươi phun tung toé.

Những con sói khác thấy thế, cũng lao lên tấn công Long Vũ.

"Đến tốt lắm!"

Long Vũ không hề lo lắng, ngược lại còn cười lớn. Hắn tung hoành giữa bầy sói, từng chiêu Long Kỹ được thi triển ra, uy lực mạnh mẽ, chính xác.

Dần dần, hắn cảm thấy mình như hòa làm một với Long Kỹ, từng động tác trở nên linh hoạt, uyển chuyển hơn. Hắn như đang trải qua một trận đốn ngộ, lĩnh ngộ về Long Kỹ tăng lên nhanh chóng.

"Long Vĩ Tảo!"

Hắn tung ra một đòn quyết định, cơ thể xoay tròn, đuôi rồng ảo ảnh quét qua, đánh bay toàn bộ bầy sói. Những con sói kêu thảm thiết, nằm la liệt trên mặt đất, không còn sức chống cự.

Băng Linh đứng phía sau, chứng kiến toàn bộ trận chiến, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ. Nàng không ngờ sư phụ của mình lại mạnh mẽ đến như vậy.

Băng Linh chạy đến, ôm chầm lấy tay Long Vũ, hào hứng nói:

"Sư phụ thật là lợi hại!”

Hắn nhìn xung quanh, lẩm bẩm:

"Xem ra, Hồng Lĩnh Sơn Mạch này cũng không tẻ nhạt như ta nghĩ."

Bạn đang đọc Long Huyền Hoàng sáng tác bởi duylee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duylee
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.