Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu với bất tử quái thú đến từ Cấm địa sinh mệnh

Phiên bản Dịch · 3503 chữ

Thiên Cường đang đứng ở một nơi khá xa chỗ cũ. Hắn đứng từ nơi này vận dụng Kết Linh Giới Nhãn quan sát hết thảy mọi việc đang diễn ra.

Thiên Cường có dự cảm chẳng lành. Hắn đoán có sự việc đáng sợ sắp xảy đến. Với năng lực hiện tại của hắn thì không thể tham gia tới chuyện kia.

Thiên Cường quay lại trao đổi với linh hồn tảng đá :

"Ta có linh cảm không hay sắp xảy đến với ba đệ đệ của ta…”

“Ta cũng nghĩ sẽ có chuyện thật”

“Ngươi có biết gì về Cấm Địa sinh mệnh không?"

Linh hồn tảng đá hồi tưởng một hồi rồi nói :

"Ta cũng không rõ ràng cho lắm. Thế nhưng ta biết một ít chuyện liên quan tới Cấm địa sinh mệnh của Nhân tộc tổ nguyên tinh. Ngươi muốn nghe hết chứ?"

"Đương nhiên"

"Vào thời gian trước những thời đại đầu tiên của Tiên Cổ thời kỳ thì nơi tinh cầu này vốn chỉ là một tinh cầu dành cho nhân tộc bình thường. Tuy nhiên trên tinh cầu này đã sinh người đầu tiên trong nhân tộc chứng đạo thành thần đế - Vũ Đế Hoàng.

Vào một thời gian nọ thì cả tinh cầu đã đột nhiên bị Vũ Đế Hoàng phong ấn. Sau đó ở trong tinh cầu hình thành nên một khu vực đặc biệt. Cho đến ngày nay nó vẫn được gọi là Cấm địa sinh mệnh.

Vũ Đế Hoàng phong ấn xong thì đổi tên tinh cầu thành Nhân tộc Tổ nguyên tinh. Về sau Chân Đế Hoàng, Giới Đế Hoàng đều tới tinh cầu này và đích thân gia trì phong ấn. Điều đó khiến cho sức mạnh tại tinh cầu áp chế về ngưỡng tương đương với Bán thánh nhị tầng.

Tất cả những sinh linh tại Nhân tộc tổ nguyên tinh vì phong ấn khủng bố này mà muốn rời khỏi tinh cầu đều thêm phần khó khăn. Còn các sinh linh sinh ra không từ tinh cầu này thì vô pháp đi vào trong tinh cầu này.

Tiên Cổ thời kỳ vào khoảng thời gian ấy không có quá nhiều Cấm địa sinh mệnh hình thành. Hơn nữa cũng chẳng có quá nhiều sự kiện liên quan tới chúng nên không ai để tâm thật sự.

Tuy nhiên ở Tiên Cổ thời kỳ, vào một ngày nọ có một kẻ là nhân tộc sinh ra tại tinh cầu này đã rời nơi này và trưởng thành. Trong quá trình trưởng thành thì hắn đã giết đi một đầu Hoả Yêu Long tu vi Đại thánh.

Đầu Hoả Yêu Long này là một sinh linh thuộc Yêu tộc tu Hoá Long hệ thống. Thân phụ của nó ở một thời gian sau đó đột phá thành Hoả Yêu Long thần đế.

Kẻ nhân tộc đó vốn dĩ đã bị truy sát từ trước nên đã bí mật trốn về Nhân tộc tổ nguyên tinh. Hoả Yêu Long Thần đế sau khi thành đế thì đã tính toán được vị trí của kẻ giết chết con của mình.

Thế là Hoả Yêu Long thần đế lập tức hùng hổ tới Nhân tộc tổ nguyên tinh tìm cách báo thù cho con của mình. Tới nơi đó, nỗi đau mất con lại nhân thêm khi chứng kiến kẻ hạ sát con mình vẫn nhởn nhơ ở đó khiến hắn nổi giận lôi đình.

Hoả Yêu Long thần đế bỗng chốc nảy sinh tâm tư muốn diệt cả toàn bộ nhân tộc trong Nhân tộc Tổ Nguyên tinh để tế cúng cho đứa con yêu quý của mình. Hắn bèn vũ động thần đế tu lực ngưng ra một đòn trảo ấn đạo tắc vô cùng cường đại với dự định một chụp phá vỡ mọi sự sống trong tinh cầu. Với cảnh giới của hắn thì chuyện này khá dễ dàng bởi hắn là vô địch toàn vũ trụ này.

Đúng lúc này từ trong Cấm địa sinh mệnh của Nhân tộc tổ nguyên tinh duỗi một cánh tay yêu dị. Cánh tay kia giật phăng đi trảo ấn đạo tắc của Hoả Yêu Long ngưng ra rồi ném xuống Vũ Châu.

Hoả Yêu Long bấy giờ hoảng loạn sợ hãi bỏ chạy đi không dám quay đầu mà nhìn lại. Trảo ấn đế tắc do năng lượng nó tạo thành, không liên quan tới thân thể hắn nhiều nên không tạo thành tổn thương. Tuy nhiên thứ mà có thể nhẹ nhàng giật phăng đi trảo ấn khỏi sự khống chế của hắn chứng tỏ trong Cấm địa sinh mệnh có tồn tại một thứ khủng bố. Thậm chí có thể vượt xa khả năng chống lại của hắn nên hắn không dám đối đầu.

Lúc đó Hoả Yêu Long thần đế mới hiểu tại sao mà Cấm địa sinh mệnh lại đáng sợ đến thế. Tất cả các cường đại sinh linh khác cũng đều hiểu ra vấn đề đó. Thảm nào từ trước tới thời điểm đó các Thần đế vĩ đại đều phải kiêng dè trước Cấm địa sinh mệnh.

Cấm địa sinh mệnh này chính là bảo hộ cho Nhân Tộc tổ nguyên tinh. Thứ gì gây ảnh hưởng cho tổ nguyên tính thì nó sẽ phá bỏ.

Trảo ấn đế tắc rơi xuống Hoang vực khiến một vùng lớn bị thiêu rụi hình thành nên Hoang vực. Nơi đó vì có yêu hoả đế tức hoá thành nơi thích hợp cho những yêu thú hoả hệ tu luyện cho tới giờ.

Mấy trưởng lão kia tất đã nắm rõ các truyền thuyết liên quan tới Cấm địa sinh mệnh. Chỉ e Cấm địa sinh mệnh đã linh cảm sự uy hiếp của ba đệ đệ ngươi nên muốn tiêu diệt. Mấy người kia đều muốn đánh cược bảo vệ ba đệ đệ ngươi một phen"

"Chuyện đó là thật ư?

Nếu vậy thì không phải là ba đệ đệ của ta sắp gặp tử kiếp hay sao?"

"Nơi bên trong tinh cầu bị phong ấn áp chế tất cả về nhị phẩm Bán thánh. Mấy trưởng lão kia là Nhất Phẩm bán thánh nên muốn thử liều một phen tranh đấu với Cấm địa sinh mệnh xem có cơ hội hay không"

Nghe tới đây Thiên Cường trầm xuống. Bao suy nghĩ hiện hiện lên trong đầu :

“Hy vọng các trưởng lão có thể vượt qua hết được. Hy vọng ba đệ đệ của hắn có thể vượt qua...”

Trong mây đen mù mịt bước ra một sinh linh trắng muốt lấp lánh ánh hoàng kim xem lẫn u tà do nguyền khí tức dày đặc ngưng lại. Sinh linh đó không phải là sinh vật mà là một bất tử quái thú khác thường. Nó đứng thẳng trên hai cái chi sau của mình chứ không đứng bằng bốn chi như những sinh linh khác dù vẫn có bốn chi đầy đủ.

Bất tử quái thú này cao lớn hơn một đầu cự tượng. Đầu nó trông giống đầu sói một cái miệng lởm chởm những chiếc răng nhọn hoắt. Nổi bật trên đầu nó là đôi mắt u tà. Kẻ nào nhìn vào đó đủ lâu đều sẽ bị diệt phá ý thức.

Trên thân thể bất tử quái thú kỳ lạ kia thì ở các bộ phận như bả vai, ngực, bụng, lưng, đầu gối đều mọc ra những cái đầu giống đầu của nó. Những cái đầu này có kích thước nhỏ hơn và chỉ có nhe răng sắc lẹm nhọn hoắt chứ không có đôi mắt.

Tổng cộng trên người bất tử quái thú sở hữu một cái đầu chính cùng tám cái đầu nữa. Phía sau đuôi của nó cũng là 9 cái đuôi phủ đầy giáp.

Bình thường Vương cấp bất tử quái thú mang màu sắc cổ đồng. Trước giờ chưa có tài liệu nào nhắc qua có bất tử quái thú mang màu sắc như con bất tử quái thú này cả. Tất cả thầm đoán đây chắc chắn con bất tử quái thú này đã vượt quá Vương giả.

Trong Cấm địa sinh mệnh áp chế cảnh giới về Vương giả. Vậy mà vẫn tồn tại loại bất tử quái thú vượt qua ngưỡng này chứng tỏ có nơi sinh tồn cho chúng. Các bán thánh thầm đoán có nhiều sinh vật như thế này tồn tại ở sâu trong cấm địa sinh mệnh cũng nên.

Các tài liệu đều ghi chép các bất tử quái thú chỉ cần rời khỏi khu vực Cấm địa sinh mệnh đều lập tức hoá thành cát bụi. Vậy mà con bất tử quái thú này rời khỏi mà không sao cả. Nghĩ tới một ngày nào đó những loại bất tử quái thú thế này tràn ra ngoài thì đúng là tại hoạ ngập trời.

Bây giờ tất cả không ẩn giấu khí tức nữa. Tổng cộng tất cả 20 người đều phóng thích uy áp nhất phẩm bán thánh của mình. Trừ Phó Viện trưởng cùng Thành chủ ra thì không ai biết tới sự tồn tại của Thập Thiên Tướng.

Vốn dĩ tất cả các bán thánh đều quen biết nhau và cũng có biết các đệ tử trong Nội Viện. Nhưng sự xuất hiện của Thập Thiên Tướng lại khiến các Trưởng lão còn lại có chút giật mình.

Khí tức cùng tinh lực vô hạn tuổi trẻ toả ra từ Thập Thiên Tướng đều khiến các Trưởng lão khác hoảng sợ. Tất cả trưởng lão ở đây đa phần đều trên 2000 năm cả. Thế nên tinh lực sức sống khí tức toả ra đều thua mấy người này một bậc.

Bây giờ là lúc chiến đấu nên các trưởng lão không có thời gian mà tìm hiểu. Nếu không chắc tất cả sẽ giật mình khiếp sợ bởi Thập Thiên Tướng còn chưa tới 100 tuổi.

Các Bán thánh đã bàn bạc qua trước đó. Bọn họ đương nhiên không thể đánh thắng được cấm địa sinh mệnh, cũng không được chọc giận Cấm địa sinh mệnh. Bọn họ chỉ cần tạo ra thế khiến cho Cấm địa sinh mệnh biết khó mà lui hoặc là trong lúc buông lỏng khoá khí tức ba đệ đệ Thiên Cường sẽ cứu cả ba đi xa nơi này là được.

Bất tử quái thú không quan tâm tới hai mươi bán thánh đang vây quanh nó. Nó dùng lợi trảo ngưng một đám mây tràn ngập tà nguyền chi khí dẫn động thành hình cột hướng về ba đệ đệ của Thiên Cường.

Thấy thế hai mươi Bán thánh bèn chia ra hai nhóm. Một nửa vung ra Bán thánh tu lực ngập trời ngăn cản cột mây. Nửa còn lại dùng Bán Thánh tu lực công kích lên bất tử quái thú.

“Vô danh chưởng pháp”

“Vô danh ấn”

….

Tu lực các bán thánh đánh vào cột mây tà nguyền khiến nó bị ngăn trở. Thế nhưng tu lực đánh lên bất tử quái thú lại không thể gây nó chút thương tổn nào cả. Tất cả tu lực rơi trên người nó như đá chìm xuống biển, giống như đều bị cơ thể nó cắn nuốt hết thảy.

Các trưởng lão đều giật mình kinh hãi về chuyện này. Bọn họ nhận ra bất tử quái vật kia vậy miễn nhiễm công kích với tu lực. Nếu vậy cũng chỉ có thể công kích nó bằng công kích vật lý mà thôi.

Tất cả trưởng lão đã là Bán Thánh thì thân thể đều đã rèn luyện mức độ lớn rồi. Thế nên bọn họ đều không ngại việc tấn công bằng thân thể. Tất cả đồng loạt lấy ra binh khí rồi áp súc tu lực rồi xông tới công kích lên cơ thể bất tử quái thú.

Đang..

Đang...

Tất cả đều là Bán Thánh nên tốc độ ra đòn của các trưởng lão rất nhanh. Bất tử quái thú bị mười trưởng lão chém lên thân thể cùng lúc vài trăm nhát chém.

Tiếng đang thanh âm kim loại vang lên rầm rĩ ngập trời. Tất cả những người ngoài xa đều phải phong bế thính giác để tránh tổn thương tới tai.

Thân bất tử quái thú thật sự cường hãn bởi trăm ngàn đòn chém của mười Bán Thánh mà không hề tạo ra nổi một vết thương tích. Tuy nhiên do bị hạn chế cấp bậc thân thể Bán Thánh khiến bất tử quái thú bị ảnh hưởng tới hành động. Thế là nó không thể tập trung điều khiển được đám mây tà nguyền hướng xuống ba đệ đệ Thiên Cường. Nhân cơ hội đó các trưởng lão phía dưới đã đánh tan đám mây tà nguyền ngưng trước mắt.

Mười người công kích lên bất tử quái thú đều khiếp sợ về độ cứng rắn của cơ thể bất tử quái thú này. Dù thế nhưng không ai lùi bước mà vẫn tiếp tục công kích lên bất tử quái thú.

Thấy cột mây tà nguyền do bản thân ngưng tụ bị đánh tan, bất tử quái thú gầm lên tức giận. Nó lập tức lao vào đại chiến cùng với mười kẻ vừa chọc giận đánh nó. Tốc độ của bất tử quái thú rất nhanh đã vung lợi trảo tới các Bán thánh.

Graooooo

Đanggg…

Các trưởng lão không kinh hoảng mà dùng binh khí đỡ lấy những lợi trảo của bất tử quái thú. Thế nhưng bọn họ đều bị bất tử quái thú đánh văng ra một khoảng, hộ khẩu đều tê liệt như rạn ra.

Tất cả các trưởng lão đều giật mình dặn lòng hạn chế va chạm với nó, tránh được các lợi trảo kia vẫn tốt hơn. Mười trưởng lão sau khi đánh tan đám mây tà nguyền thì ngay lập tức tham vào cuộc hỗn chiến.

Những trưởng lão khác ở ngoài xa không thể quan sát được trận chiến bởi chênh lệch đẳng cấp tu vi. Bọn họ cũng không thể biết được tình hình cuộc chiến.

Thiên Cường sốt ruột nhìn về phía đó nhưng cũng không rõ. Cho dù có vận dụng Kết Linh Giới Sư chi nhãn hắn cũng không xem được cái gì. Hắn đành thở dài mong đợi kết quả tốt.

Bất tử quái thú chỉ có hai chi trước và đứng bằng hai chi sau nên không thể cùng lúc đỡ hết các đòn đánh của các Bán Thánh gây nên. Liên tiếp các Bán Thánh dùng đủ loại binh khí đánh lên cơ thể nó. Tuy nhiên công kích mạnh cỡ nào cũng chỉ gây cho nó chút khó chịu mà thôi.

Các trưởng lão biết không thể cứ công kích mãi thế này được. Cả 19 trưởng lão gầm lên khiến thân thể lấp lánh ánh sáng trong màn đêm. Bọn họ đã dùng tới sức mạnh thể chất tiểu thành. Sư phụ Tiểu Bạch thì hoá thành một đầu Lang Vương khá lớn. Biến về dạng bản thể thì Lang Vương mới có thể đạt được sức mạnh tối đa được.

Hai mươi Bán Thánh đều đã tăng chiến lực lên một mảng lớn. Tất cả điên cuồng công kích lên cơ thể bất tử quái vật. Dù vậy vẫn khổng thể tạo nên thương tổn trên người bất tử quái thú. Điều đó đủ thấy bất tử quái thú đáng sợ bực nào.

Bất tử quái thú dù cơ thể không tổn thương nhưng vẫn có chút ảnh hưởng tới hành động của nó. Theo thời gian nó càng thêm phẫn nộ. Bất tử quái thú ngửa mặt lên trời rồi gầm vang một tiếng.

“Graooooo..”

Chín cái đầu trên thân thể bất tử quái vật như thức tỉnh. Chúng kéo dài ra như những cánh tay mọc ra từ thân thể giương nanh múa vuốt tấn công các trưởng lão. Tốc độ của bất tử quái thú tăng lên, chiến lực cũng đại tăng.

Bất tử quái thú này có linh tính rất cao. Nó không giống như những bất tử quái vật Vương cấp hung hăng chỉ biết lao vào tấn công bằng man lực. Nó tập trung khoá vào một trưởng lão. Bởi vì nó cảm nhận được trưởng lão này công kích yếu nhất nên đây chính là kẻ yếu nhất.

Bất tử quái thú hướng về trưởng lão đã khoá mà tấn công. Trưởng lão kia cũng không hoảng hốt bỏ chạy mà vừa đánh vừa lui. Sau đó hắn xoay người chạy trốn về phương xa.

Trong lòng các trưởng lão thầm tính toán nếu kéo được quái vật kia rời xa nơi này thì sẽ không có ai chủ dẫn đám mây tà nguyền kia. Lúc đó có thể đám mây sẽ buông lỏng cấm chế lên ba đệ đệ của Thiên Cường. Như vậy thì bọn họ sẽ có cơ hội cứu được cả ba.

Bất tử quái thú đuổi theo trưởng lão kia một đoạn bỗng đột ngột đổi ngược hướng về ba đệ đệ của Thiên Cường. Đây là nhiệm vụ của nó thế nên nó thực sự không thể rời đi mà phải hoàn thành nhiệm vụ.

Mấy trưởng lão gần nhất thấy thế thì lập tức đứng ra ngăn cản bất tử quái thú.

Đang..

Tiếng kim loại va chạm vang lên. Lúc trước đa phần các trưởng lão đều tránh né nên nhận dư chấn không quá nhiều. Tuy nhiên lúc này trảo lực của quái thú mạnh hơn trước rất nhiều nên khi cứng đối cứng thì vị trưởng lão đầu tiên là Lực Tốn đứng ra ngăn cản đã phải hứng toàn bộ xung lực.

Lực Tốn bị một trảo đánh văng xuống mặt đất lún thành hố sâu. Miệng lão búng ra ngụm máu, bàn tay nơi tiếp xúc với binh khí đều rạn nứt. Hắn kinh hãi nhìn lên bất tử quái thú trên bầu trời.

Vừa đánh một trảo khiến tốc độ của bất tử quái thú khựng lại nên các Bán Thánh còn lại đã đuổi kịp đứng phía trước chắn đường đi của nó lại. Bất tử quái thú chẳng quan tâm tới đám trưởng lão nữa mà một mực xông về hướng ba đệ đệ của Thiên Cường. Những đòn đánh lên thân thể nó đều bị những cái đầu khác đón đỡ hết mà không có hề hấn gì.

Bất tử quái thú vung trảo hướng về ba đệ đệ của Thiên Cường. Thấy thế tất cả các trưởng lão đều lần lượt tiến lên ngăn cản. Bởi ngay cả bán thánh còn không đỡ được thì những lợi trảo kia chạm vào ba kẻ chỉ xấp xỉ vũ đồ cảnh thì kết quả ai cũng hiểu được.

Tuy nhiên không ngoại lệ với trưởng Lực Tốn, dù Thành chủ, Phó Viện trưởng, Nhân Vĩ hay Hộ sứ đều bị một trảo đánh cho rụng xuống. Thập Thiên Tướng mang tinh lực tuổi trẻ mạnh mẽ cũng không đỡ nổi một trảo của bất tử quái thú.

Lang Vương bị bất tử quái thú đánh cho rơi rụng cách Tiểu Bạch không xa, máu nó chảy còn vương cả đất. Lang Vương cố gắng bò dậy nhìn Tiểu Bạch có chút âu yếm rồi tiếp tục bay lên chiến đấu.

Các trưởng lão bị đánh rơi rụng lại tiếp tục bay lên. Bọn họ cố gắng đón đỡ tiếp nhưng lại liên tiếp bị đánh bay. Những hình ảnh đó hiện rõ mồn một trong lòng bốn huynh đệ Thiên Cường.

Vũ Tử trong lòng gào thét trong đau đớn và tuyệt vọng :

"Xin các trưởng lão hãy dừng lại. Đừng vì chúng ta mà tổn thương"

Tuy nhiên Vũ Tử chỉ có thể gào thét trong lòng bởi thân thể hắn đã bị tàn phá nghiêm trọng. Hiện tại hắn chỉ duy trì mỗi sự thanh tỉnh và chút sinh cơ mà thôi.

Tiểu Bạch cũng đau đớn vô cùng. Nó nhìn về Lang vương mà kêu gào trong lòng bởi nó tình trạng cũng giống Vũ Tử :

"Tên kia. Ngươi dừng lại cho ta. Ta không cần ngươi phải sống chết vì ta"

Từ trước tới giờ Tiểu Bạch vẫn chưa từng gọi Lang Vương là sư phụ bởi Lang Vương toàn hành hạ nó. Tuy nhiên nhìn Lang Vương bất chấp thế khiến nó thêm đau lòng.

“Sư phụ. Đừng mà..”

Tiểu Bạch muốn trực tiếp gọi Lang Vương một tiếng sự phụ nhưng chỉ sợ là đời này là không thể. Nó khóc rống trong lòng…

Chỉ trong đoạn thời gian ngắn thì cả hai mươi Bán thánh đều bị bất tử quái thú hạ gục. Tất cả đều vô lực tái chiến. Lang Vương hiện đã nằm gục trong vũng máu. Ở đây hắn là kẻ liều mạng nhất bởi hắn thật sự rất yêu thích đệ tử của mình.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.