Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng Phát độ kiếp

Phiên bản Dịch · 3322 chữ

Đám lôi vân đầu tiên giáng lôi điện xuống Trùng Phát. Cửu sắc quang mang hiện ra lấp lánh trên cơ thể của hắn. Điều đó khiến cho lôi điện bổ vào cơ thể hắn mà không gây ra tổn hại gì.

Sau đó đến đám lôi vân thứ hai, rồi thứ 3 cho đến thứ năm lần lượt giáng xuống. Trùng Phát chỉ bị thương nhẹ đôi chút mà thôi.

Sức mạnh lôi vân của Trùng Phát mạnh hơn so với Vũ Tử và Tiểu Bạch một chút ở cùng một cấp độ lôi vân. Thế nhưng hắn lại nhẹ nhõm vượt qua tất cả.

Nhìn hiện trạng của Trùng Phát mà ai cũng giật mình kinh ngạc. Sức mạnh cửu sắc quang mang trong cơ thể của hắn mạnh mẽ vượt lẽ thường tình. Thậm chí có thể xem như là nghịch thiên cũng không ngoa chút nào.

Đám lôi vân thứ 6 đã hình thành trên đầu Trùng Phát với uy áp khiến bầu không khí xung quanh ngột ngạt đè nén đi gấp bội. Hắn nghiêm túc chờ đợi lôi kiếp giáng xuống.

Ầm...

Rẹttttt…

Tia lôi điện to bằng cả bắp bàn chân đã đánh lên thân thể của Trùng Phát khiến hắn lún xuống một đoạn. Nơi tiếp xúc với tia sét bị đánh cháy sém một mảng lớn. Vừa rồi cửu sắc quang mang đã không thể ngăn cản hoàn toàn lôi kiếp được.

Trùng Phát gầm một tiếng lớn :

“Graooooo..”

Cửu sắc quang mang dưới sự thúc giục của Trùng Phát hiện ra. Quang mang cửu sắc sặc sỡ lấp lánh tạo ra lớp hộ vệ bao phủ toàn bộ cơ thể hắn.

Ầmmm

Rẹttttt…

Tia thứ hai giáng xuống lớp hộ vệ Trùng Phát nhưng không gây chút hư tổn nào cho hắn cả.

Ầmmm

Rẹttttr..

Thêm 7 tia lôi điện nữa giáng xuống nhưng không thể phá vỡ lớp bảo vệ của Trùng Phát. Hắn lần nữa vượt qua lôi vân thứ 6 một cách dễ dàng.

Lôi kiếp tất nhiên không thể kết thúc tại đây. Đám lôi vân thứ 7 nhanh chóng hình thành và tạo nên uy áp thêm ngột ngạt khó thở.

Oànhhh

Đẹttttt….

Tia sét như cột đình giáng xuống. Lớp hộ vệ cửu sắc quang mang lung lay kịch liệt và xuất hiện những vết nứt nhỏ nơi tiếp xúc.

Oànhhh

Đẹttttt…

Tia sét thứ hai đánh xuống lớp hộ vệ cửu sắc quang mang khiến những vệt nứt nhỏ trước đó hoá thành những đường nứt lớn.

Oànhhh

Đẹttttt…

Tia sét thứ ba giáng xuống khiến cho lớp bảo vệ cửu sắc quang mang ngập tràn vết nứt. Những vết nứt này chằng chịt như đất đai khô hạn nứt nẻ và có dấu hiệu bong ra vậy.

Những người ngoài quan sát bây giờ đã chuyển sang căng thẳng lo lắng. Lôi kiếp quả nhiên không thể đùa được. Cho dù ban đầu ngươi có thể dễ dàng vượt qua nhưng không có nghĩa là ngươi sẽ vượt qua tất thảy.

Oànhhh

Đẹttttt…

Tia sét thứ tư giáng xuống khiến lớp bảo vệ của Trung Phát vỡ tan tành. Hắn bị đánh lún xuống tạo nên một hố cạn trên mặt đất.

Cùng may là thân thể Trùng Phát vẫn chưa bị làm sao cả. Hắn gầm lên lần nữa khiến cho cửu sắc quang mang phun ra ngoài cơ thể và hình thành lên lớp bảo vệ mới.

Quang mang cửu sắc bao quanh cơ thể Trùng Phát đã ảm đạm hơn trước một đoạn. Nó không còn màu sắc rực rỡ toả sáng như trước kia nữa.

Oànhhh

Đẹttttt…

Tia sét như cột đình thứ năm giáng xuống. Lớp bảo vệ của Trùng Phát bị đánh cho lan tràn vết nứt. Uy lực của lôi kiếp cày sâu xuống mặt đất tạo nên một hố lớn.

Oànhhh

Đẹttttt

Tia sét thứ 6 giáng xuống khiến cho lớp hộ vệ của Trùng Phát vỡ tan tành. Hắn bị xung lực hất lên cao một đoạn rồi rơi xuống mặt đất.

Trùng Phát choáng váng đầu óc đôi chút rồi rồi lồm cồm bò dậy. Hắn gầm một tiếng khiến cho cửu sắc quang mang lần nữa tái hiện.

Cửu sắc quang mang ngưng ra lớp bảo vệ quanh Trùng Phát. Tất nhiên ánh sáng thêm ảm đạm so với trước cả đoạn rồi.

Oànhhh

Đẹttttt

Tia sét thứ 7 đánh xuống khiến lớp giáp hộ vệ của Trùng Phát lần nữa vỡ tan tành. Nơi mặt đất đã thành một hố khá sâu.

Trùng Phát bị đánh văng lên một đoạn và rơi vào hố sâu phía dưới. Lần này lớp hộ vệ đã không thể bảo vệ hết toàn bộ cơ thể hắn nữa rồi. Cơ thể hắn hiện tại đã bị lôi điện đánh cho đen cháy. Bộ dáng của hắn đầy sự thê thảm.

Hiện tai Trùng Phát vẫn có thể nhúc nhích cử động được. Mặc dù các động tác có chút cứng nhắc nhưng khiến cho mọi người an tâm rất nhiều.

Sau khi tia lôi điện thứ 7 giáng xuống thì đám lôi vân thứ 7 cũng biến mất. Trùng Phát đã phải độ lôi kiếp mạnh hơn Vũ Tử và Tiểu Bạch một đoạn. Vậy mà hắn có thể vượt qua thoải mái hơn đủ thấy cửu sắc quang mang kia khủng bố tới bực nào.

Đám lôi vân thứ tám xuất hiện trên đầu Trùng Phát. Hắn gầm lên một tiếng khiến cho lớp quang mang cửu sắc lần nữa tái hiện.

Lần này lớp hộ vệ mà cửu sắc quang mang tạo ra nhợt nhạt ảm đạm vô cùng. Nhưng chung quy nó vẫn đủ tạo nên lớp bao bọc lấy toàn bộ cơ thể Trùng Phát.

Lần trước lôi vân thứ tám đã không giáng xuống Tiểu Bạch và Vũ Tử. Thế nên ai cũng tin lần này lôi kiếp tới đây là kết thúc. Tất cả đều chờ đợi cho lôi kiếp tản đi.

Oànhhhh

Đùng đoànggg

Đẹttttt

Tia lôi điện to hơn cả cột đình giáng xuống trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ người có mặt tại đương trường. Uy năng huỷ diệt của tia lôi điện khiến cho lớp hộ vệ của Trùng Phát tiêu biến. Bản thân hắn trực tiếp đón nhận một phần sức mạnh của lôi điện.

Cả một mảng xương trắng hếu trên cơ thể Trùng Phát hiện ra. Nơi tiếp xúc với lôi điện thì toàn bộ huyết nhục đã bị đánh gọt thành tro bụi bắn đi tung toé. Trên mặt xương đã xuất hiện vết nứt cháy.

Bản thân Trùng Phát cũng nhận dư uy mà văng ra khỏi hố sâu một đoạn. Khí tức hắn mong manh chập chợt như ngọn nến sắp tắt bất cứ lúc nào.

Tất cả mọi người quan sát đều ngỡ ngàng đặt ra câu hỏi trong lòng :

“Tại sao lôi kiếp lại đánh xuống?”

“Tại sao lại có chuyện này?”

..

Thiên Cường đã không giữ được bình tĩnh. Hắn xuất hiện bên trong thức hải trao đổi với linh hồn tảng đá với giọng gấp gáp :

“Tại sao lôi kiếp lại giáng xuống? Không phải lần trước hai đệ đệ của ta đều không giáng xuống hay sao?”

Linh hồn tảng đá ngưng trọng :

“Ta không biết đã xảy ra chuyện gì. Từ trước tới nay thì chỉ có sáng tạo giả mới phải độ tới huỷ diệt lôi kiếp với lôi vân thứ tám. Trong khi đó đệ đệ ngươi chỉ mới thức tỉnh tiềm năng cơ thể mà thôi.

Việc thức tỉnh tiềm năng cơ thể không thể dẫn tới việc độ Huỷ diệt sáng tạo lôi kiếp được. Kể cả là tiên cấp tiềm năng cơ thể cũng không có tình trạng này..”

“Thế tại sao lôi kiếp vẫn giáng xuống?”

“Chuyện này ta sao mà biết được. Ngươi đi mà hỏi ông trời đấy”

“Ta.. Bây giờ phải làm sao? Đệ đệ ta không phải sáng tạo giả tại sao lại phải độ loại lôi kiếp này. Hay là trước đó do hắn đã khiêu khích lôi kiếp nên lôi kiếp mới buông xuống trừng phạt?”

Nghĩ tới điều này mà Thiên Cường lo lắng tới hoảng sợ :

“ Không xúc động lôi kiếp thì không thức tỉnh được tiềm năng cơ thể. Mà xúc động lôi kiếp lại phải độ kiếp tương đương với sáng tạo giả. Cái này đúng là oan nghiệt mà”

Những trưởng lão bên ngoài cũng có ý nghĩ tương tự như Thiên Cường. Bọn họ cho rằng Trùng Phát đã khiêu khích lôi kiếp nên mới gây ra sự việc này. Tất cả thở dài đầu đau lòng tiếc nuối :

“Chuyện này thật sự oan nghiệt mà..”

“Đáng tiếc a..”

Bấy giờ ai cũng tưởng tượng được kết cục tiếp theo của Trùng Phát. Bởi lôi vân thứ tám vẫn không hề biến mất đâu.

Cơ thể Trùng Phát yếu ớt phun ra cửu sắc quang mang. Ánh sáng bây giờ ảm đạm đến đáng thương. Lớp hộ vệ nó tạo thành chỉ đủ bao bọc phần đầu của hắn.

Oànhhhh

Đùng đoànggg

Đẹttttt

Tia lôi điện lần nữa giáng xuống Trùng Phát khiến hắn văng lên trên không trung rồi rơi xuống như một cỗ tử thi. Toàn bộ da thịt bên ngoài đã bị gột hết chỉ còn lại bộ xương. Nội tạng bên trong có thể nhìn thấy rõ từ xa. Chúng đã tổn hại cực kỳ nghiêm trọng. Khí tức sinh mệnh của Trùng Phát hoàn toàn đã biến mất.

Thiên Cường đầy kinh hoảng trong lòng nhưng không biết phải làm cái gì cả. Hắn không thể nhảy vào trong lôi kiếp được. Bởi tiến vào đó thì hắn sẽ phải đón nhận cái chết là điều đương nhiên. Đây là việc là ngu ngốc chứ không phải là giúp đỡ gì cả.

“Chết rồi ư?”

Trong đầu toàn bộ mọi người đều hiện lên câu hỏi như vậy. Thế nhưng không ai dám vào trong lôi kiếp mà tìm hiểu cả.

Lôi kiếp là vận mệnh của mỗi người. Nếu không tự mình vượt qua được chính là tử vong. Không ai có thể can thiệp nổi điều này. Với cả với loại huỷ diệt lôi kiếp thế kia thì dù là Đế Hoàng sống lại cũng không dám xông vào bên trong cứu người.

Chừng khoảng mười phút trôi qua nữa mà lôi kiếp vẫn không giáng xuống đạo lôi điện tiếp theo. Bởi vì lôi kiếp không còn cảm ứng được khí tức sinh mệnh của kẻ độ kiếp nữa.

Sau thêm gần 20 phút nữa trôi qua thì đám lôi vân thứ tám tan biến hoàn toàn. Mây đen trên bầu trời vẫn không hề biến mất khiến cho mọi người chỉ có thể đứng bên ngoài đầy lo lắng. Bởi tất cả đều lo sợ có đám lôi vân thứ 9 hiện ra.

Đương nhiên là đám lôi vân thứ 9 không thể xuất hiện được. Bởi chỉ có cảnh giới rất cao độ kiếp mới có thể dẫn động được lôi vân thứ 9.

Ngoài kia Vũ Tử, Tiểu Bạch, Trùng Phát vẫn nằm sóng xoài ở đó. Vũ Tử và Tiểu Bạch còn loé lên ánh sáng yếu ớt khiến mọi người yên tâm. Trong khi đó Trùng Phát hiện vẫn không có dấu hiệu nhúc nhích gì cả.

Gần nửa giờ trôi qua, trên thân thể Trùng Phát bỗng nhiên loé lên những điểm tinh quang mờ nhạt. Đấy chính là cửu sắc quang mang nhưng hiện tại chúng yếu ớt vô cùng.

“Sống rồi..”

“Vậy mà vẫn sống được..”

“Đúng là nghịch thiên a..”

Nhìn những điều này thì toàn bộ mọi người đều cho rằng Trùng Phát vẫn có chút sự sống. Ngẫm nghĩ trước đó cửu sắc quang mang nghịch thiên thế kia thì ai nấy đều yên tâm là Trùng Phát sẽ ổn. Tất cả thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Thiên Cường vui sướng hò hét trong lòng :

“Sống rồi. Đệ đệ ta quả nhiên lợi hại. Hahahahaaa”

Linh hồn tảng đá thì đăm chiêu :

“Ngươi đừng vội mừng quá sớm. Ta thấy vết thương trên người họ rất nặng….”

“Ta nghĩ Chiến thần viện cao tầng sẽ giải quyết được chuyện này”

“Cũng chưa chắc đâu…”

“Ý ngươi là gì?”

“Ta chỉ e sợ Chiến thần viện không có đủ năng lực khôi phục cho bọn họ..”

“Chiến Thần viện rất giàu có. Tài nguyên khôi phục có lẽ không thành vấn đề với bọn họ đâu..”

Thực tế đúng là vết thương của Trùng Phát hiện tại thì Chiến Thần viện khó lòng mà khôi phục. Tuy nhiên không ai có thể hiểu rõ được điều này. Tất cả mọi người chỉ nghĩ vượt qua lôi kiếp là đã xong rồi.

Phó Viện Trưởng chỉ chờ lôi kiếp kết thúc sẽ đem ba huynh đệ của Thiên Cường về dưỡng thương. Trong lòng hắn cùng những người khác đều có chung suy nghĩ :

“Ba tên siêu cấp biến thái này mà bồi dưỡng trưởng thành thì tương lai thế giới này là của Chiến Thần Viện chúng ta rồi. Hahaha”

Nghĩ cả bốn huynh đệ truyền nhân của các đời Viện Trưởng cùng toả sáng thôi đủ khiến Hạ Vũ vui đến nhảy cẫng lên trong lòng. Hắn chỉ mong một ngày kia nhanh đến.

Bỗng chốc Phó Viện Trưởng khuôn mặt trở nên khó coi và hiện ra vẻ đầy căng thẳng. Hắn là kẻ nắm giữ trận pháp của Nội Viện nên đã biết chuyện gì đang xảy ra.

Chiến Thần Viện dựa sát vào Cấm địa sinh mệnh, hiện tại Cấm địa sinh mệnh đã xuất hiện dị động khiến những đám mây nguyền rủa đang kéo đến. Tốc độ di chuyển của chúng rất nhanh và đang hướng về nơi này.

Hạ Vũ vận dụng trận pháp kích hoạt tin tức cho tất cả các trưởng lão :

"Tất cả trưởng lão bằng hết sức mình nhanh chóng chạy khỏi khu vực này. Đây là tử lệnh. Kẻ nào không rời đi lập tức chết. "

Các trưởng lão nhận được tin mặc dù mờ mịt không hiểu chuyện gì đang xảy ra thế nhưng đều phải nghe theo. Tất cả xoay người rời đi. Tuy nhiên vì tò mò cũng như vẫn muốn xem chuyện gì xảy đến nên một số trưởng lão đã chập chạm rời đi.

Trưởng lão Lực Tốn ngay lập tức có mặt cạnh Thiên Cường. Hắn dùng sức mạnh cưỡng chế đem Thiên Cường rời thật xa khỏi khu vực này.

Phó Viện Trưởng Hạ Vũ bay lại chỗ ba đệ đệ của Thiên Cường với ý định mang cả đám rời đi. Thế nhưng khi hắn tới nơi thì hắn cảm nhận có một loại sức mạnh vô hình đang tồn tại ở nơi này khiến hắn không thể bước vào.

Hạ Vũ ngước đầu lên trời cao. Trên bầu trời bây giờ có một đám mây kỳ lạ với hơi thở nguyền rủa từ Cấm địa sinh mệnh. Nó đã tới nơi này từ bao giờ mà không ai hay biết. Chính nó tạo ra một loại uy áp cấm chế không gian cố định mọi thứ trong khu vực này lại.

Hạ Vũ trong lòng xuất hiện sự căng thẳng. Hắn linh cảm có điều chẳng lành sắp xảy đến với ba huynh đệ Thiên Cường.

Hạ Vũ thúc giục trận pháp hộ viện của Chiến Thần viện để đem huynh đệ Thiên Cường rời đi. Thế nhưng điều khiến hắn hoảng hốt là hắn không thể thôi động được trận pháp nữa.

Từ phương xa tất cả mọi người đều nhìn thấy một dải mây đen ùn ùn kéo tới. Chúng có xuất phát điểm từ Cấm địa sinh mệnh.

Tất cả các trưởng lão lúc nãy nán chân lại thì hoảng loạn chạy thật xa. Cũng may là đám mây nguyền rủa kia không khoá lấy họ. Nếu không thì chẳng có ai có thể may mắn mà thoát được.

Liên quan tới Cấm địa sinh mệnh thì ai cũng hiểu được. Đối mặt với sự nguy hiểm ở nơi đó thì chạy trốn mới là thượng sách.

Mây đen nhanh chóng kéo đến che phủ toàn bộ khu vực mà Trùng Phát, Tiểu Bạch, Vũ Tử đã độ kiếp. Dải mây đen kia kéo tới nơi này giống với hình ngón tay thon dài vươn từ Cấm địa sinh mệnh ra tới đây.

Toàn bộ mây đen đều mang u tà khí tức xen lẫn nguyền rủa. Trận pháp bảo vệ Nội Viện gặp phải tà nguyền khí tức thì co rút lại để trống ra nơi này.

Trận Pháp bảo vệ Chiến Thần viện đương nhiên là có linh tính. Nó sẽ tự biết không nên đối đầu với cái gì.

Hạ Vũ mặc dù nắm giữ trận pháp nhưng đúng ra là do trận pháp lựa chọn nên không thể thao túng nó hoàn toàn. Việc này thì các đời phó Viện trưởng như hắn đều biết rõ.

Việc trước mắt quá cấp bách nên Hạ Vũ hết lòng cầu xin trận pháp đứng ra bảo vệ huynh đệ Thiên Cường. Tuy nhiên trận pháp không hồi hồi đáp với hắn.

Hiện tại Hạ Vũ đã không thể thúc giục trận pháp bảo vệ cho ba đệ đệ của Thiên Cường. Nhìn vào đám mây đen cuộn cuộn trên đầu rồi lại nhìn vào ba đệ đệ của Thiên Cường khiến lòng hắn thêm lo lắng căng thẳng.

Rất nhiều suy nghĩ nhanh lướt qua trong đầu Hạ Vũ. Cuối cùng hắn cắn răng phát ra tín hiệu đặc biệt.

Tín hiệu này nhanh chóng bay đi về những nơi khác nhau. Vô Danh Lực Tốn cùng sư phụ Tiểu Bạch, trưởng lão Nhân Vĩ, Thành chủ đều nhận được tin tức này. Ngay lập tức bọn họ xuất hiện cạnh Phó Viện Trưởng.

Chốc lát sau khoảng 15 đạo ánh sáng khác vụt sáng rồi xuất hiện ngay cạnh đám người họ. Trong đó bao gồm Thập Thiên Tướng cùng năm người khác.

Năm người này có cả nam và nữ. Bọn họ mang thân phận đặc biệt khi đều là Hộ sứ của Chiến thần viện. Bọn họ tuổi đều đã trên 2000 tuổi và thọ nguyên không còn nhiều. Bình thường cả năm người luôn bế quan tu luyện chứ không ra ngoài tham dự mọi việc trong Chiến thần viện. Chỉ khi nào có việc an nguy tới Chiến thần viện thì họ mới xuất quan. Tất cả Bán Thánh đương nhiên đều đã ở trong bóng tối quan sát hết mọi sự kiện từ lúc Vũ Tử kích phát dị tượng cho đến bây giờ..

Chiến Thần viện đã xuất động toàn bộ thực lực. Đấy chính là sự xuất hiện của 20 Bán thánh. Cỗ sức mạnh này đủ có thể quét ngang một vài cái đế tộc chứ chẳng đùa.

Phó Viện trưởng bèn đem tình hình nơi này rồi trao đổi với tất cả :

“Cấm địa sinh mệnh sinh mệnh đã nhắm đến ba đệ tử kiệt xuất của Chiến thần viện chúng ta. Trận pháp hộ viện không giúp ta trong lúc này. Bây giờ chúng ta cần phải bảo vệ những đệ tử này..”

“Được. Ta đồng ý..”

“Ta cũng vậy..”

Không mất nhiều thời gian để tất cả trao đổi xong và hiểu được vấn đề phát sinh. Tất cả các Bán thánh đều đồng ý sẽ đứng ra bảo vệ ba đệ đệ của Thiên Cường. Trong lòng ai nấy đều hiện lên sự lo lắng và căng thẳng. Bọn họ nhìn lên đám mây đầy tà nguyền khí tức bên trên và chờ đợi…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.