Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đổi Lấy Tương Lai

Tiểu thuyết gốc · 1501 chữ

Nữa canh giờ trôi qua, từ trong góc sân nhỏ 2 thân ảnh đi từ từ ra, cả 2 đi song song cùng nhau, cùng đang cười nói, Hồng Trần và Vương Khổng Tú, đặc biệt là Vương Khổng Tú nàng tựa như đóa hoa đào chín nở, nụ cười nhu mì trên môi nở rộ, đôi mắt phượng đẹp cong thành 2 lưỡi liềm, cả trường có chút im lặng.

Người gian hồ đồn đại nàng là Ma Nữ, là vô tâm vô tình nữ nhân, nàng tu vi 1 thân cao cường, lúc nào cũng không cười không nói cứ cắm đầu vào điên cuồng tu luyện, nụ cười nàng nở ra bình thường tựa như không có, mà lúc này đây bên cạnh Hồng Trần nụ cười của nàng tươi như hoa, biểu cảm tựa như không bao giờ đủ, nhu tình như mật làm người khác có chút hít thở không thông.

Nhưng lúc này phiền muộn nhất vẫn là Hồng Trần, hắn hôm nay không định gặp nàng a, hắn thấy bản thân có chút xấu hổ khi gặp nàng, mồm thì nói thế nhưng sợ hãi vẫn nhiều hơn.

Những người xung quanh cảm thấy có chút ngu muội đầu óc, Vương Khổng Tú, Vương Tú Bà, Vương Đại Ma Vương đâu rồi, sao lại giống 1 cái tiểu tức phụ liếc mắt đưa tình, phong tình vạng chủng? Thật sự thật sự khó tiếp thu nha.

Vô Lãnh có chút mờ mịt nhìn Vương Cẩm Y, ngược lại cũng vậy.

"Sư huynh bảo sư tỷ sẽ giết huynh ấy, mà theo ta thấy có gì đó sai sai"

"Ta từ bé đến giờ chưa từng thấy tỷ tỷ dạng này nữ nhân nha, thật là mở rộng tầm mắt"

Vương Khổng Tú mở miệng 1 câu đóng mồm 1 câu đều "Tiểu Bàn Thầu".

"Được rồi 2 người các ngươi đến tốt, còn chuyện đại sự cần làm, cặp đôi các ngươi định liếc mắt đưa tình đến khi nào?"

Lúc này Tam Trưởng Lão trêu ghẹo cười nói, lời nói vào tai của Vương Khổng Tú có hơi sai, nhất thời mặt nàng ửng đỏ, lấy đôi tay nhỏ che lấy gương mặt ngượng ngùng mà cười, miện lẩm bẩm "cặp đôi, cặp đôi..."

Hồng Trần cười ngượng 1 cái.

"Sư Phụ, các vị sư bá sư thúc nhất thời gọi ta có việc gì a?"

"Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ rời bỏ Vô Không Sơn"

Lời nói vừa ra cả giản trường bỗng hơi run lên.

"Vô Không Sơn năm xưa chỉ là chúng ta 1 trạm dừng chân, các vị trưởng môn đời trước có nói, nếu khi nào tông môn muốn quật khởi, liền tiến vào Tông Mông Di Chỉ, nơi đó mới thực sự là Vô Không Sơn, à không Vô Không Đế Môn"

Lần này mọi người có cảm giác hít thở khó thông, nhiệt huyết có chút sôi trào, xung quanh đã xuất hiện những lời nói nhỏ bàn tán.

"Vô Không Đế Môn năm xưa là 1 trong tứ Môn của cả đại lục, nhưng không hiểu vì sao trưởng môn đời đầu của Vô Không Đế Môn bỗng dưng biết mất, tông môn dần dần lụi tàn, đến bây giờ đã rơi xuống còn Tam Lưu Tông Môn, chúng ta thật sự thấy hổ thẹn với các vị trưởng bối"

"Ngay lúc này chúng ta muống khôi phục lại Vô Không Đế Môn như năm xưa, không phải vượt trội hơn, đứng ở trên đỉnh cao của thế giới"

"Từ nay Tông Môn của chúng ta sẽ chia ra 5 đường, theo thứ tự Long Lân Quy Phụng và Ngũ Hành 5 đường, Long Đường do Tam Trưởng Lão dẫn đầu, Lân Đường do Nhị trưởng lão dẫn đầu, Quy đường do tứ trưởng lão dẫn đầu, Phụng đường do Kiếm Hồng Trần và Vương Khổng Tú dẫn đầu, Ngũ Hành Đường do Đại Trưởng Lão dẫn đầu"

"Long Đường sẽ dạy các ngươi Tu Luyện và học hỏi đan đạo, Lân đường sẽ dạy các ngươi tu luyện và học hỏi nho đạo và thiền tịnh, Quy đường sẽ dạy các ngươi tu luyện và học hỏi thể thuật và binh khí, Phụng Đường sẽ chỉ ra những điểm thiếu sót trong tu luyện của các ngươi, Ngũ Hành Đường sẽ dạy các ngươi phù trận và chiến đấu theo tập thể"

"Tàng Kinh Các từ nay mở ra hết cho toàn bộ đệ tử, chỉ cần đạt đủ yêu cầu có thể tu luyện môn công pháp mà các ngươi muốn, không phân cấp bật"

"Còn tài nguyên tu luyện từ nay gấp đôi cho toàn bộ đệ tử"

Cuối cùng trưởng môn thở hắt ra 1 hơi sau đó lẫm liệt nói lớn.

"Các ngươi có 50 năm, 50 năm sau chúng ta rời khỏi Bí Cảnh ta hy vọng, không các ngươi bắt buộc phải trở thành cường giả, chân chính cường giả"

"Chúng ta những lão già này chỉ có thể giúp các ngươi đến đây thôi, tương lai nằm trong tay các ngươi"

Sau đó phất tay tiến vào ra phía sau ngon núi, đoàn người đi theo sau ánh mắt quyết liệt, đúng bọn hắn bị trưởng môn kích thích, máu huyết trong cơ thể đang dân cao, cả Vô Không Sơn gọp lại toàn bộ đệ tử có tròn 5000 người, 5000 người mỗi người 1 quyết tâm, nhưng bây giờ bọn hắn có cùng 1 suy nghĩ.

Ra phía sau ngọn núi, trưởng môn đánh ra 5 đạo pháp quyết, chư vị trưởng lão cũng như vậy, sau đó hình thành 1 trận hình lớn, bao phủ cả đám người, 1 cánh cổng dần dần được ngưng thực.

Khi cánh cổng hoàn toàn xuất hiện, 5 người từ trên không bước xuống, bằng mắt thường có thể thấy được bọn hắn già nua xuống.

"Trận pháp dùng sinh cơ để thôi động?"

1 giọng nói vang lên, không khí càng im lặng, có vài kẻ khóa mắt đã rơi xuống nước, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm.

"Ta hy vọng các ngươi coi đây là ngôi nhà thứ 2 của chính mình!"

1 loạt âm thanh quỳ xuống, 5000 đệ tử, cùng lúc quỳ xuống, cuối đầu về 5 thân ảnh đang đứng phía trước, để đổi lấy cho bọn hắn trở thành cường giả, các vị Trưởng Môn, Trưởng Lão đánh đổi cả sinh cơ của bản thân, để trải ra cho bọn hắn 1 con đường, 1 tiên lộ đã được trải sẵn.

"Tiểu Lãnh từ nay ngươi được lập thành Tân Trưởng Môn, Tiểu Hồng Tiểu Vũ các ngươi được lập thành Tân Thái Thượng Trưởng Lão, 50 năm sau khi các ngươi trở thế giới bên ngoài, nhớ kĩ chúng ta là Vô Không Đế Môn..."

Thân ảnh của trưởng môn đan dần bị hóa thành 1 bức tượng.

"Đồ nhi....phụng mệnh..."

"Sư điệt phụng mệnh..."

"Vì Vô Không Đế Môn!!!"

Ngay lúc đó cánh cổng mở ra, Trưởng Môn hóa thành 1 bức tượng, bức tượng hiện lên vẻ mặt già nua của 1 ông lão, nhưng vẫn hiền hòa, nhưng lại nghiêm nghị, vô số kẻ bật khóc, lúc này Vô Lãnh nước mắt lưng tròng, hắn hét lớn.

"Tiến vào di chỉ, các ngươi nhớ kĩ cho ta ngày hôm nay, sau này cho dù có trở thành bất cứ thứ gì cũng phải nhớ kĩ ngày hôm nay, hóa đau thương thành động lực, Sư Phụ ở trên trời cao cũng sẽ an lòng..."

Nói xong hắn phất tay tiến lên phía trước cuối quỳ lạy 3 lạy, xong tiến vào bên trong cánh cửa, lần lượt từng người từng người 1 đi vào, trước khi vào sẽ quỳ xuống đối với Trưởng Môn pho tượng mà quỳ lạy 3 cái.

Ngày hôm đó Vô Không Sơn biến mất khỏi thiên hạ.

_

50 năm sau bọn hắn vẫn không xuất hiện

100 năm sau vẫn vậy

150 năm vẫn cứ như vậy

200 năm sau phía sau ngọn đồi 1 cánh cổng được mở ra.

(Cụ thể hơn ở đoạn này là 4 vị trưỡng lão mỗi người đánh đổi cả mạng sống dành ra được 50 năm, thời gian bên trong di chỉ là thời gian đứng yên, cho dù bên ngoài trôi qua bao lâu, bên trong vẫn vậy không hề bị cuống theo thời gian, có lẽ các ngươi đọc sẽ thấy ta tua tình tiết hơi nhanh, nhưng ta khá bí ý tưởng ở các cảnh giới thấp, cơ duyên không nhiều khó tranh đoạt, viết tình tiết sẽ cẩu huyết khó nuốt, nên ta sẽ buff cho bọn hắn 1 chút theo thời gian, nhưng buff đồng nghĩa với hy sinh nhân vật, lần đầu ta viết truyện nên mấy tình tiết hy sinh gây đau thương hay đại loại vậy khá thô mong các ngươi có thể nuốt trôi)

Bạn đang đọc Kiếm Si sáng tác bởi BánhBaoTiênSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BánhBaoTiênSinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.