Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Di Chỉ Bên Trong (1)

Tiểu thuyết gốc · 1243 chữ

Sau khi tiến vào di chỉ, bên trong tầm mắt mọi người xuất hiện 1 màu xanh tươi tốt, không khí ẩm ước có mùi của thiên nhiên, đoàn người nườm nượp xuất hiện.

Hồng Trần lúc này xuất hiện cảm thấy đầu ong ong như bị trùng kích, cảnh vật xung quanh quay cuồng mãi 1 lúc sau mới bình tĩnh trở lại, ở phía trước hắn thấy được sư phụ và 3 vị trưởng lão có 1 vòng già nua, trên gương mặt có bi thương ẩn hiện, tất nhiên là vì sự hi sinh của Trưởng Môn, xong 1 phần vì cảm thấy hổ thẹn với các vị trưởng bối, thế hệ của bọn hắn không thể trùng kiến Vô Không Đế Môn, mà phải đặt trọng trách nặng nề lên vai của lũ trẻ này.

Vô thức Hồng Trần siếc lấy Tiêu Dao Kiếm, lúc này hắn không biết, bên trong mi tâm của hắn, Tiêu Dao Kiếm Tâm, bắt đầu có sự thay đổi, bên trên xuất hiện 1 ấn kí hình thanh kiếm, khí tức nó tỏa ra bên trong ẩn chứa tịch mịch, cô độc, thất bại,... Vô số khí tức tiêu cực tỏa ra từ ấn kí đó.

Sau khi mọi người dần an tĩnh trở lại, lúc này Đại Trưởng Lão mới mở miện nói.

"Di chỉ này là của tổ tiên để lại, theo như sách cổ ghi lại thì bên trong này có nguy cơ có ẩn tàn, cũng có bảo vật có cơ duyên, chưa được khai phá, muốn mở bí cảnh này phải dùng toàn bộ sinh cơ của 1 Hóa Tiên Cảnh để mở ra"

"Được rồi đây là bản đồ của di chỉ, bên trong có đầy đủ tất cả mọi địa điểm, từ nay chúng ta sẽ phân tổ, Tứ tổ như trên mỗi tổ 1250 thành viên, sau 10 năm chúng ta sẽ gặp nhau tại nơi này"

Nói xong ngón tay của Đại Trưởng Lão chỉ vào nơi trung tâm của bản đồ, nơi đó gọi là Bình Nguyên Tây, theo thông tin cho được nơi đó là 1 cái không gian lớn như thảo nguyên mênh mông.

"Chúng ta sẽ đi thu thập cơ duyên cùng cảm ngộ, không gian nơi đây toàn bộ đều là do Pháp Tắt và Áo Nghĩa hình thành, 1 cành cây, 1 ngọn cỏ, 1 giọt nước tất cả đều phải, chỉ xem các ngươi cơ duyên"

"Tiểu Hồng ngộ tính của ngươi là yêu nghiệt, có Tiểu Vũ bảo vệ ta cũng an tâm, ngươi muốn đi đâu liền đi, nhớ sắp đến thời hạn 50 năm thì liền có mặt ở Bình Nguyên Tây"

"Ân ta nhớ kĩ"

"Tiểu Vũ, Tiểu Hồng liền giao cho ngươi, có ngươi ở đây Cô cũng yên tâm"

"Cô cô không sao Tiểu Bàn Thầu liền giao cho Tiểu Vũ"

Sau khi chia đội ngũ hoàn tất, Đại Trưởng Lão dẫn theo 1250 người trong đó có Vô Lãnh đi về hướng Đông, Nhị Trưởng Lão dẫn theo 1250 người hướng về phía tây đi, Tam Trưởng Lão dẫn theo 1250 người hướng về phía Nam đi, lúc đi không quên dặn dò Hồng Trần 1 vài câu xong liền đi, Tứ Trưỡng Lão dẫn theo 1250 người bên trong có Vương Cẩm Y, lúc rời đi nàng lưu luyến không muốn rời khỏi tỷ tỷ nhưng rồi vẫn buôn bỏ theo sư phụ rời đi, hướng về phía Bắc.

(À ở đây chắc sẽ có người thắc mắc, Vương Khổng Tú và Kiếm Hồng Trần cùng sinh ra trong trần thế mà đã 170 tuổi, nhưng sau Vương Cẩm Y lại chỉ có 50 60 tuổi mà lại là tỷ muội, à thì giải thích thì sẽ ảnh hưởng đến cốt truyện nhưng không giải thích thì đọc giả sẽ mê man mất, cụ thể hơn là Dị Quả và Huyết Mạch, cha mẹ của 2 nàng có 1 tia nhỏ huyết mạch truyền thừa, cùng với nàng lịch luyện tìm kiếm được dị quả phụng bồi cha mẹ, nhưng phàm nhân cho dù phục dụng thì chỉ đến 200 tuổi là giới hạn, còn cha mẹ của Hồng Trần thì :))))) ta xin giữ bí mật)

Nhu thuận ánh mắt nhìn hắn, nàng không nói gì vì nàng hiểu hắn, mỗi khi hắn trầm mặt chăm chú vào thứ gì đó thì cứ mặt kệ hắn, nhưng gương mặt hắn sao lại đáng yêu thế này a.

Cái má này, đôi mắt chăm chú này, chiếc mũi này, cổ này, tóc này, nàng yêu mọi thứ trên người hắn, ngồi nhìn hắn thôi cũng đủ làm nàng thõa mãn.

Hồng Trần lúc này bên trong Tiêu Dao Kiếm Tâm bỗng rụt rịt, bên trong ấn kí thanh kiếm đen càng lúc càng hư thực, dần dần hình thành 1 cái đầu lâu, sau đó cơ thể rồi hình thành ra 1 cơ thể nhỏ, vóc người cao gầy thân thể mềm mại, sau lưng cõng theo 1 thanh liễu kiếm ánh mắt u buồn, ngoài nàng tỏa ra 1 khí tức u buồn đến kì lạ, nàng khẽ thì thào.

"Ngươi....đáng thương...."

Đặc biệt đôi mắt nàng giống hệt với Hồng Trần, bên trong chứ đầy sao trời, nhưng lại mang theo 1 cảm giác bi thương tịch mịch.

Hồng Trần vẫn chưa phát giác ra được hắn lúc này có 1 cảm giác khó hình dung, xung quang hắn lúc này được bao quanh bởi vô số câu chữ vô số ánh sáng đan xen vào nhau, tạo thành 1 tấm lưới, mà ở đây mọi sinh vật hay mọi thứ đều được dùng chữ và số để hình dung.

Hắn đắm chìm vào giải mã những con số cái chữ này, đâu đó trong vô thức hắn chìm vào 1 thế giới, lúc này có 1 hình ảnh hiện ra trong mắt hắn, 1 gã thân thể to lớn, trên người chằn chịt vết thương, lúc này đang ngồi dưới 1 cái cây lớn, trên tay gã cầm 1 nhánh cây, không thể thấy rõ gương mặt, nhưng gã bị cụt hết 1 tay, lúc này hắn thấy được không hắn cảm nhận được 1 chiếc lá từ từ rơi xuống trước mặt gã, bỗng nhiên cánh tay gã động 1 cảm giác chậm chạp đến bất thường, chỉ là thuần túy đâm nhánh cây ra phía trước, mỗi 1 lần đâm hắn có thể thấy được mũi kiếm chuẩn xác đánh vào ở giữa phiến lá, không sai lệch 1 phân, những cái lá phía sau cũng vậy, hắn ngộ chiêu kiếm này.

Lúc này gã bỗng nhiên 1 đâm hướng về phía Hồng Trần, nơi gã hướng tới chính là tim của hắn, Hồng Trần giật nãy người, 1 kiếm này đâm xuyên qua tim hắn, đau hắn cảm thấy đau, nhưng trong cơn đau đó, hắn lại cảm thấy được 1 tia áo nghĩa.

Không gian vỡ vụn sau đó nhanh chóng thối lui, hắn trở về thực tại, nhìn thấy Vương Khổng Tú ánh mắt sợ hãi nhìn hắn, hắn vô ý thức đưa tay về ngay tim sờ sờ, hắn thật sự cảm thấy sợ hãi.

Lúc này thân ảnh bên trong càng lúc càng ngưng thực hơn, sợ cũng là 1 cảm xúc tiêu cực, ánh mắt của nàng càng sáng hơn âm thanh phiêu du hơn.

"Ngươi... Thích hợp"

Bạn đang đọc Kiếm Si sáng tác bởi BánhBaoTiênSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BánhBaoTiênSinh
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.