Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1268 chữ

Đào Nhiễm làm bài có một phương pháp.

Trước tiên là đề trắc nghiệm, chọn ABCD bằng cảm giác lung tung một lúc, nếu là tiếng Anh thì xem dài ngắn, ba dài một ngắn liền chọn ngắn, ba ngắn một dài liền chọn dài.

Còn lại đề toán, liền đem toàn bộ công thức viết lại hết.

Nếu mà trúng thì cũng được hai ba mươi điểm!

Điểm cao hay thấp dựa hoàn toàn vào vận may.

Trình độ của cô cùng khuôn mặt xinh xắn hoàn toàn đối lập.

Thật vất vả môn tiếng Anh cuối cùng cũng kiểm tra xong, lớp học nơi nơi đều là tiếng than thở.

“Thật là biến thái a, kiểm tra đầu vào mà thôi, ra khó như vậy, sáu câu hỏi lớn tớ chỉ làm được hai câu.”

“Đề trắc nghiệm cũng khó, hai câu cuối cùng tớ tính nửa ngày cũng tính không ra đáp án.”

“Ngẫm lại các cậu vẫn còn tốt, phỏng chừng mọi người đều làm bài chẳng ra gì.”

Trác Lương vẻ mặt rụt rè mà quay đầu lại: “Đào Nhiễm, cậu làm bài thế nào a?”

Đào Nhiễm ngửa mặt nhìn cậu.

Cậu ta cũng không xem sắc mặt, một lòng muốn khoe chính mình lợi hại: “Tớ cảm thấy đề lần này rất hay, rất có trình độ, kỳ nghỉ tớ trở về cũng hay xem các tài liệu vừa vặn có thể làm hết.”

Đào Nhiễm nghe xong đem truyện tranh bên trong ngăn bàn ném đến trước mặt cậu ta.

Phòng học hàng cuối cùng, Ngụy Tây Trầm rũ mắt cười cười, trên mặt ba phần lạnh lùng.

Vượt qua lần kiểm tra gian nan, tất cả mọi người đều chờ đợi đến cuối tuần.

Chiều thứ bảy, Đào Nhiễm tụ họp cùng bạn bè ở một quán bar tên là “Capture”.

Nói là quán bar, chi bằng nói quán “Bar sạch”* thì đúng hơn.

*Bar sạch không giống vũ trường sàn nhảy

Bên trong trang hoàng lộng lẫy, âm nhạc nhẹ nhàng, chi phí cũng hơi cao. Mời khách lần này chính là Lam Hải Dương.

Lam gia có chút tài sản, Lam Hải Dương ra tay cũng hào phóng.

Thời điểm Đào Nhiễm tới, bị một đám người dọa ngây người!

Thật là…… Giương mắt nhìn lên, đều là người.

Ngồi vây quanh thành hình chữ U nam nữ nói cười đùa giỡn thấy cô tiến vào, nháy mắt liền an tĩnh.

Có người lặng lẽ hỏi: “Đây là Cao trung Cẩm Thành Đào Nhiễm a? Lớn lên thật xinh đẹp.”

Đào Nhiễm mỉm cười, bên ngoài mặt trời chói chang, cất dù trong tay đi tới, áo đen cùng chân váy ngắn màu đỏ làm nổi bật làn da trắng nõn của cô, vừa xinh đẹp lại hoạt bát.

Kiều Tĩnh Diệu nhìn cô cười, nhân tiện thần bí khó lường chớp chớp mắt, ý bảo cô nhìn về phía bên phải.

Đào Nhiễm theo ánh mắt nhìn qua, phản ứng đầu tiên chính là sờ mái tóc đen cắt lung tung rối loạn của cô.

Quầy bar cuối, một thiếu niên sơ mi trắng trong tay cầm một chén rượu.

Cậu ta từ trên người cô thu hồi tầm mắt, biểu tình không nhiều biến hóa.

Bên cạnh có người hỏi hắn: “Giang Diệp, uống một ly không?”

Cậu ta xua xua bàn tay, từ chối.

Giang Diệp lạnh mặt, hiển nhiên là lần đầu tiên tới loại địa phương này, cả người đều tản ra hơi thở người sống chớ gần.

Lam Hải Dương cười nhìn thoáng qua, hỏi Hứa Thâm: “Uy, cậu như thế nào lại mời học sinh tốt kia tới nơi này?”

Hứa Thâm cười một tiếng: “Cái nay cậu không hiểu đâu.” Cậu ta cười nhìn thoáng qua Đào Nhiễm, hô: “Đào Nhiễm uống cái gì không?”

Đào Nhiễm có vài phần không được tự nhiên, cổ họng khô khốc: “Có nước cam không?”

Nơi này đương nhiên không có, nhưng Kiều Tĩnh Diệu cố ý mua cho cô.

Đào Nhiễm dị ứng cồn, việc này vài người bạn thân của cô đều biết.

Thực ra tính cách của cô rất hoạt bát hào phóng, nhưng lúc này lại cảm thấy mọi thứ ở đây đều muốn mỗi tiếng nói cử động của cô thục nữ hơn.

Giang Diệp ngồi ở phía đối diện, hai người một trái một phải, ngẩng đầu là có thể thấy nhau.

Lam Hải Dương tay đặt trên vai Kiều Tĩnh Diệu, bị cô lạnh lùng cười liền bỏ tay xuống.

Lam Hải Dương cười nói: “Trở mặt vô tình a.”

Nhưng hôm nay rốt cuộc cậu cũng là chủ, cần phải khuấy động không khí.

Cậu thanh thanh giọng nói: “Mọi người đến đây đều là bạn bè, hôm nay hãy chơi hết mình. Đầu tiên là tự giới thiệu? Tôi là Lam Hải Dương, đều đã quen biết?”

Có cậu mở đầu, bên cạnh theo thứ tự giới thiệu.

Thất trung Cẩm Thành cùng Cao trung Cẩm Thành học sinh không sai biệt nhiều lắm.

Nam nữ tỉ lệ cũng hài hòa.

Lam Tấn cười ngâm ngâm mà nhìn các cô gái chung quanh, cảm thấy rất náo nhiệt, nha nha còn nhìn thấy Đào Nhiễm nói chuyện.

Đến lượt Giang Diệp, tất cả mọi người nín thở chờ cậu ta nói chuyện.

Đều biết Giang Diệp là nam thần của Thất trung.

Học bá, phẩm hạnh tốt, lớn lên còn đẹp trai.

Nhưng trước mắt cũng không ai dám cùng cậu ta nói chuyện yêu đương, bởi vì ba mẹ cậu ta chính là giáo viên Thất trung.

Một người là chủ nhiệm giáo dục, một người là chủ nhiệm năm ba.

Nói giỡn, cùng con trai chủ nhiệm giáo dục yêu đương? Cũng không sợ bị mẹ cậu ta mỗi ngày dạy cách làm người? Huống chi Giang Diệp không yêu thích ai.

Duy nhất dám làm ước chừng cũng chỉ có Đào Nhiễm.

Cô theo đuổi vừa đơn thuần vừa oanh liệt, nhưng cả một năm qua đi, cũng không thể đả động gì đến người ta, còn hoàn toàn trở thành trò cười.

Giang Diệp ngước mắt: “Tôi là Giang Diệp.”

Các thiếu nữ lặng lẽ đỏ mặt.

Đào Nhiễm chớp mắt nhìn cậu, cô rất tò mò Giang Diệp như thế nào lại đồng ý tới. Cậu ta tuy nói không mặn không nhạt, nhưng cũng không thích tham dự loại trò chơi này.

Trong chốc lát mọi người đều tự giới thiệu xong.

Lam Hải Dương nói: “Mọi người muốn chơi trò chơi gì?”

Số lượng người đông, các trò chơi có thể chơi rất ít. Hứa Thâm lấy ra một bộ bài Poker: “Tới chơi Mệnh lệnh quốc vương a.”

Một bộ bài Poker chỉ có một là bài quốc vương, còn lại đều là số, người bốc được lá quốc vương, gọi một số trúng ai có thể chỉ định người đó làm việc. Nhưng lại không thể biết được ai giữ số nào.

Chính là cải tiến từ trò chơi “Sự thật hay mạo hiểm”, mọi người trên mặt đều có điểm phấn khởi.

Đột nhiên có người tiến đến nói nhỏ bên tai Lam Tấn: “Tấn ca, anh nhìn bên ngoài.”

Lam Tấn nhìn ra, đột nhiên quay đầu lại âm trầm đối với mọi người cười: “Mọi người để ý tôi kêu hai người tới chơi cùng không?”

Nhìn theo ánh mắt cậu ta, đi trước là thiếu niên quần áo màu đen đi ở dưới ánh mặt trời, hơi híp híp mắt.

Bạn đang đọc Không tin anh yêu thầm em đâu của Đằng La Vi Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anny2611
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.