Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhị thập lục

Tiểu thuyết gốc · 1260 chữ

Hôm sau, Diễm Lệ  đến rất sớm, trên tay còn mang theo một ít hành lý, trong khi Trần Ân vẫn đang ấm ức về chuyện liên tục bị xỏ mũi.

Đây chính là một bước không đi muôn đời ngu. Tri Âm cũng đến rất sớm, hắn dường như  đã có chút chuẩn bị, chỉ là vẫn đang giả vờ ung dung ăn quả táo trên tay thông thả đưa mắt nhìn hai nữ nhân phiền phức tiếp tục đưa đẩy:

"Trần Ân, cô nhanh lên không?"

Trần Ân vẫn đang bận xếp hành lý, vừa cột chặt tay nải vừa đáp trả Diễm Lệ:

"Tôi còn phải thay quần áo, hai người đi ra ngoài đi."

Tri Âm ra khỏi cửa, ngoảnh đầu nhìn lại Diễm Lệ vẫn đang nhăn nhăn nhó nhó:

"Phiền phức như vậy, không biết đến khi nào mới xong."

Trần Ân nghe ả lầm bầm liền đến đẩy ả ra ngoài, đóng cửa lại, sau đó nghĩ xem tiếp theo bản thân phải làm gì đây?, hay vẫn là vẫn cứ  làm theo sự sắp đặt của bọn họ, sau đó tùy cơ ứng biến, biết đâu bước ra khỏi nhất thính phong lâu này, cô sẽ tìm ra được cách nào đó, thay vì cứ mãi chống đối không kết quả như vậy lại càng khiến bọn họ thêm phần bài xích.

Trần Ân cuối cùng cũng chuẩn bị xong, bước ra cười khổ với Diễm Lệ:

"Làm phiền cô quá."

Diễm Lệ ngay cả nhăn nhó cũng xinh đẹp đến kỳ lạ. Trần Ân vừa nhìn vừa cảm thấy tiếc cho vẻ ngoài hoàn hảo đó, nếu như ả là một tiên nữ ở cửu trùng thiên thì đã sớm được người đời mến mộ cộng thêm một ít tốt tính nữa, nghĩ đến đây cô ngao ngán thở dài, trong lòng lại có thêm đợt sóng lăn tăn " nhưng trên đời này làm gì có nếu như", cũng giống như việc trước mắt, nếu như năm đó cô nghe lời lão Tiên Gia ngày ngày luyện tiên pháp, kiếm thuật thì một tia hy vọng đánh thắng bọn man di này không phải không thành công, sau đó dõng dạc tuyên bố: " tôi không phải là trò đùa của mấy người." Lại còn có khả năng đạp gió cưỡi mây, bay một cái đến nơi mình cần đến.

🍃🍃🍃

Ở nhất thính phong lâu có một cái đỉnh tháp được xây với kiến trúc đấu cũng chặt chẽ và đẹp mắt, trên đó còn được điêu khắc hình mã phu, tượng phu tỉ mỉ đến từng chi tiết.  Gió trên đỉnh tháp thổi tung mái tóc trên vai Trần Ân, cô đưa mắt nhìn xung quanh chẳng rõ tại sao Diễm Lệ lại không dẫn hai người họ đi từ cửa chính, mà lại ngược lên cái đỉnh ấy.

Từ trên cao nhìn xuống, Trần Ân chỉ thấy những tầng mây trắng, rõ ràng khi đứng nhìn từ bên dưới nó sẽ không cao đến tận trời.

Khung cảnh xung quanh thoáng đãng, gió thổi qua mang đến phong vị hay hay, đung đưa vài hồi chuông gió treo xung quanh, kêu lên ting ting tang tang, vang vọng như hòa nhau đàn hát một bài. Trần Ân hít lấy một hơi dài bỗng dưng cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Từ trong tầng mây phát ra âm thanh vỗ cánh, ngày càng rõ ràng hơn cho đến khi một con điểu lớn dần xuất hiện. Trần Ân nhoài người khỏi hành lang, nhìn ra chỉ thấy màu lông vũ vàng óng, chỉ là một màu lông vũ như vậy nhưng lại khiến tim cô nhói lên, hình như trong tiềm thức của cô đã từng nhìn thấy ai đó rất thân thuộc cũng có bộ lông vũ như vậy.

Con điểu dần lại gần, đậu ở chỗ thoáng nhất tựa lưng về phía Diễm Lệ, ả nhanh chóng bước lên sau đó đưa tay về phía Trần Ân:

"Nhanh lên, nếu kịp lúc chúng ta sẽ không phải trú đêm ở ngoài."

Trần Ân bị Tri Âm thúc giục bằng cách đứng phía sau vịnh lấy vai cô xoay về hướng Diễm Lệ:

"Mau lên, mau lên."

Cả ba người ngồi trên một con vật, đây có được xem là ngược đãi động vật hay không?. Cưỡi ngựa hoặc voi cũng có thể đánh đồng mà, không phải cô chưa từng cưỡi voi và ngựa. Nghĩ đến đây Trần Ân cảm thấy bản thân thật ngốc, được cưỡi trên lưng con vật to lớn như thế này khiến cho cô cảm thấy hưng phấn đến ngốc luôn rồi.

Con điểu sải cánh bay qua từng lớp mây mỏng, khiến chúng bị xé tan lộ ra muôn vàn màu sắc rực rỡ bên dưới. Cánh đồng lúa xanh ngút ngàn như tấm thảm mềm mượt được bàn tay con người trải lên cho mặt đất, chúng được chấm phá bởi non nước hữu tình, kết nối nhau bằng vô số con rạch nhỏ có nhiệm vụ tiếp nước và phù sa cho đồng lúa tươi tốt, những mái nhà đơn bạc lẻ loi chắc có lẽ đây chính là cái nôi cho những lời ru tha thiết.

Tri Âm hôm nay có vẻ trầm tư, hắn từ khi bắt đầu chuyến đi trở nên im ắng lạ thường, cũng không bày trò chỉ đưa mắt hướng về phía chân trời, nơi ánh mặt trời vừa ban cho thế gian một chút hơi ấm, rồi lại nhìn người con gái kia, cô ấy vẫn còn đang say mê ngắm nhìn khung trời tươi đẹp mà không biết rằng bản thân mình đang trở thành công cụ để hai anh em hắn đấu đá lẫn nhau.

Dạ Huyền anh ấy càng muốn giam cầm hắn, hắn càng phải cho anh ta biết thực lực của mình, anh ta càng muốn hắn ở một chỗ chịu sự sai khiến, khống chế của phụ thần, hắn càng phải thoát ra khỏi đó, sự sống và tồn tại đối với hắn lại càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Đúng là hắn đã tìm đến phụ thần nhưng hắn lại không ngờ ông ấy dùng trấn hồn thuật trên người hắn. Ông ấy muốn dùng hắn phục vụ cho mục đích luyện cổ thuật của mình lại dựa vào đó khiến người trong tứ hải bát hoang ghét bỏ Dạ Huyền buộc anh ấy trở về U Linh giới tiếp nhận chức U Linh Quân Chủ.

Tri Âm từ lâu đã đoán được số phận của mình sau khi phụ thần đạt được mục đích của ông ấy, ông ấy bắt hắn phải luyện cấm thuật tối cổ tru tiên thuật, nếu như năm đó thiên tư hắn không tốt thì bây giờ đến một dạng linh hồn phiêu bạc hắn cũng không thể có được.

Sau khi lừa được nước mắt của con phượng hoàng cuối cùng trên thế gian này, giải được phong ấn thoát khỏi sự giam cầm của không gian và thời gian, sự giam cầm trong ảo mộng giới, giải thoát khỏi sự tồn tại phiêu dật dạng linh hồn, trấn hồn thuật, phong ấn linh hồn tất cả đều không thể ngăn cản hắn được nữa.

Hắn sẽ tìm một xác thân bằng da bằng thịt, tự do tự tại, dùng tru tiên thuật giết chết phụ thần giải thoát cho hàng nghìn sinh linh đã chết dưới sự ngu muội của hắn. Sau đó, sau đó….

Bạn đang đọc Không Phải Tiên, Chẳng Phải Ma, Phàm Nhân Chẳng Phải, Ta Là Ta sáng tác bởi HoaTuyetHa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaTuyetHa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.