Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra nước ngoài học có được hay không? 2

Phiên bản Dịch · 1500 chữ

"...

""Có biết ta thưởng thức ngươi điểm này nhất hay không?"" Phạm Nhàn đích thân rót chén trà cho muội muội, cười nói.Phạm Nhược Nhược khẽ quay đầu, bàn tay như bạch ngọc đem trâm cài tóc trên đầu gỡ xuống, nới lỏng da đầu một chút, nhẹ khẽ lắc đầu, đen mái tóc như thác nước xõa xuống.

Nàng đưa ngón tay vào trong chén trà chấm chút ít nước trà, để tại chính mình mi tâm vuốt vuốt, buồn rầu nói: ""Ca ca, ta sắp buồn bực muốn chết, ngươi không cần giễu cợt ta nữa.""

Lấy trà điểm mi tâm để thanh thần bình tâm, đây là thói quen của Phạm Nhàn, hôm nay Nhược Nhược cũng đã có thói quen như vậy. Chẳng qua là Phạm Nhàn thích tàn trà lạnh như băng, mà Nhược Nhược thích trà mới ấm áp, huynh muội hai người khác biệt khá lớn.

""Không phải trêu ghẹo ngươi."" Phạm Nhàn thở dài nói: ""Muội muội ngươi thật sự rất trấn định, như hôm nay trong vương phủ hai nhà đại nhân nói hôn sự, ta giả dạng làm như không có chuyện gì xảy ra đã rất khó khăn, ngươi là người trong cuộc, còn có thể mặt không thay đổi, tim không nhảy, thật sự rất giỏi.""

Nhược Nhược tính tình ôn nhu, nhưng sở dĩ có thể giữ vững bình tĩnh với chuyện tương lai liên quan đến chính mình, lại là một nguyên nhân khác, nàng nhìn huynh trưởng khẽ mỉm cười nói: ""Lúc ca ca không có nhà có chút sợ, ca ca ở nhà cũng không cần lo nữa, tất cả đã có ca ca.""

Ba tiếng ca ca như ba hòn núi lớn đặt ở trên người Phạm Nhàn, để cho người này không thể nào tránh khỏi chuyện này, Phạm Nhàn đau đầu nói: ""Bệ Hạ chỉ hôn, Vương gia vui lòng, phụ thân cao hứng, Thế tử tuy có chút ít biệt hiệu, nhưng cũng là thanh niên ưu tú nhất trong kinh, muốn từ chối hôn sự này thật sự không dễ, muội muội tin ta như vậy, thật sự là để cho ta có chút áp lực.""

Nhược Nhược nhếch môi, nói: ""Dù sao... Ta đều nghe ca ca .""

Phạm Nhàn suy nghĩ một chút, rất chân thành nói: ""Ngươi hẳn là nhớ được Tư Lý Lý người này chứ?""

Phạm Nhược Nhược nhìn vẻ mặt ca ca, có chút bất ngờ gật đầu: ""Chính là nữ nhân muốn giết ngươi.""

Phạm Nhàn mỉm cười nói: ""Không sai, ta cảm thấy nàng cùng nữ tử trên thế gian này có chút không giống, bất luận chuyện nàng làm có chính xác hay không, nhưng mà ít nhất nàng có can đảm suy nghĩ cho mình, làm chuyện mình muốn làm... Lần này ngày rời thượng kinh Bắc Tề, ta đã từng hỏi nàng, tại sao lại như vậy, Tư Lý Lý nói, có lẽ bởi vì nàng thuở nhỏ cửa nát nhà tan, bất đắc dĩ chạy trốn khắp thiên hạ, lang bạc kỳ hồ, cho nên so với nữ tử bình thường trên thế gian đã đi được nhiều nơi hơn một chút, trải qua nhiều chuyện hơn một chút.""

Phạm Nhược Nhược khẽ nghiêng đầu, nhẹ nói: ""Ca ca từng nói, đi ngàn dặm đường, đọc vạn quyển sách, đây đều là chuyện đối với nhân sinh có rất nhiều ích lợi.""

""Không sai, đây cũng là lý do tại sao ta nguyện ý đi sứ Bắc Tề. Chẳng qua là đọc sách khi nào cũng có thể đọc."" Phạm Nhàn nhìn con ngươi muội muội một mảnh tinh khiết, ôn hòa nói: ""Nhưng đi lại ở thế gian này, xem một chút phong cảnh nhân sinh khác lạ, lại là chuyện cực kỳ khó có được, nhất là đối với tiểu thư các ngươi nhà quan ở kinh đô như các ngươi mà nói.""

Phạm Nhược Nhược khẽ cười nhạo mình nói: ""Trừ khi còn bé ở Đạm Châu một năm, cả đời này của muội muội đi xa nhất cũng bất quá là Thương Sơn, giống như ca ca nói qua sông lớn, tới Bắc Tề, cảnh tượng khắp nơi, tự nhiên là không có phúc nhìn.""

""Muốn xem không?""

Phạm Nhược Nhược hơi chần chờ, một lát sau gật gật đầu.

Trong quá trình nàng trưởng thành, vẫn luôn có Phạm Nhàn ""dạy hư"" không hề mệt mỏi, cho nên nàng cùng tiểu thư nhà quan bình thường rất bất đồng, mỗi lần nghe ca ca miêu tả thế gian cảnh trí cùng nhân sinh muôn màu, lòng của nàng cũng có chút không yên. Hôm nay nữ tử Khánh quốc, trước lúc xuất giá có lẽ còn có thể đi dạo bốn phía kinh đô, xuất giá rồi, lại phải ở lại trong phủ, mặc dù du lịch, cũng không được tự do, cuộc sống tù túng như thế... Nàng vừa nghĩ tới mình cũng có thể sẽ phải trải qua cuộc đời như vậy, trong lòng không muốn, không cam lòng.

Phạm Nhàn ở sâu trong đáy lòng thở dài một tiếng, nếu từ nhỏ chính mình đã mở ra một cánh cửa sổ trong lòng muội muội, làm cho nàng nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, chính mình sẽ phải có trách nhiệm giúp nàng mở ra một cánh cửa, trợ giúp nàng đi ra ngoài.

""Trước lúc ngươi cùng Thế tử thành thân, ta sẽ nghĩ biện pháp đưa ngươi đi."" Phạm Nhàn híp mắt nói: ""Tất cả đều đang trong quá trình tìm cách, hôm nay nhìn phản ứng của Tĩnh Vương cùng phụ thân, mới biết được chuyện này có thể được, mà không giống không có khả năng như ban đầu ta đánh giá.""

Nhược Nhược chính là tài nữ kinh đô, cực kì thông minh, lập tức đoán được ý tứ của huynh trưởng, kinh ngạc vạn phần nói: ""Chẳng lẽ... Ca ca muốn ta bái nhập môn hạ của Khổ Hà đại sư ư!""

Phạm Nhàn vỗ nhẹ nhẹ đầu của nàng, ôn nhu vuốt tóc, cười nói: ""Rốt cục đã hiểu rồi ư?""

Nhược Nhược há to miệng, khuôn mặt khó tin cùng khiếp sợ, lẩm bẩm sau một hồi lâu mới tổ chức được ngôn ngữ: ""Điều này sao có thể?""

""Tại sao không thể?"" Phạm Nhàn nhướng mày, nói: ""Khổ Hà khai sơn thu đồ, là đại sự lớn thế nào? Hắn đã dùng chiêu trời giáng tường thụy, vừa không lấy lãnh thổ quốc gia làm hạn định, muội muội của ta nổi danh tài nữ, làm đồ đệ hắn là cho hắn thể diện, hắn còn dám không thu ư?""

Nhược Nhược biết đây cố tình chọc cười, cúi đầu nói: ""Ta không biết... võ công.""

""Vạn đạo đều tương thông."" Phạm Nhàn chọc tức ""Tài nữ nha, không chỉ có biết làm thơ, học đánh nhau cũng rất nhanh, Khổ Hà là đại tông sư của Thiên Nhất đạo, dĩ nhiên hiểu được đạo lý này.""

Phạm Nhược Nhược bỗng nhiên ngẩng đầu lên tự tiếu phi tiếu nhìn hắn: ""Vậy trời giáng tường thụy làm sao bây giờ?""

Phạm Nhàn cười lắc đầu: ""Chuyện này giao cho ta làm, thế gian nào có tường thụy chứ, vài ngày nữa ở nhà phòng bếp bắt con cá, nhét tờ giấy vào trong bụng nó cũng được chứ gì.""

Phạm Nhược Nhược trên mặt vẫn mang theo nhàn nhạt nụ cười, ép hỏi: ""Chuyện này... chỉ sợ là ca ca đã sắp đặt từ trước?""

Phạm Nhàn ngẩn người, một hồi lâu sau mới cười khổ mà nói ra: ""Không dối gạt ngươi, lúc ở Bắc Tề đã bắt đầu sắp đặt chuyện này rồi, chỉ là nghĩ nếu như ngươi nguyện ý gả cho Hoằng Thành, chuyện này sẽ không cần thiết tiếp tục, nếu như ngươi không muốn, không thể làm gì khác đành phải làm như vậy.""

""Bắc Tề?"" Phạm Nhược Nhược mỉm cười nhìn hắn: ""Xem ra vị Hải Đường cô nương kia cùng với ca ca có quan hệ... không tệ.""

Chuyện này Phạm Nhàn không có khả năng giải thích, có thể làm cho một đại tông sư một lần nữa khai sơn thu đồ, quan hệ mà cạn, dĩ nhiên làm không được. Chẳng qua Phạm Nhàn vì chuyện này còn phải trả giá không nhỏ, nếu không làm sao có thể để cho một vị đại tông sư có thể so với đế vương tôn sư phối hợp với mình diễn trò? Chẳng qua là hắn không muốn để cho muội muội lo lắng, cho nên không nói rõ ràng.

""Có muốn đi Bắc Tề đọc sách, du lịch hay không? Ra nước ngoài học rất thoải mái ."" Phạm Nhàn rất trực tiếp hỏi muội muội.

Phạm Nhược Nhược cúi đầu suy nghĩ thật lâu, tựa như suy nghĩ đến chuyện trọng yếu gì, thủy chung không gật đầu. "

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 266

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.