Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về nhà

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Nghĩ một hồi lâu, 2 người 2 thú vẫn chưa biết xử lý bốn tên kia làm sao cho thoả đáng để xả giận.

Biết được bốn tên này đều chuyên làm việc xấu, khi nam bá nữ trẻ không tha già không thương, đặc biệt là ba huynh đệ Diệp Hùng lần trước đẩy Diệp Vô Thần ngã xuống vách núi sút nữa thì chết thì Nam Cung Hồng Nhan im lặng không nói gì cả.

Cả bốn người này đã dần tỉnh lại, thấy thân thể vẫn hoàn hảo nên cho rằng Diệp Vô Thần e ngại Diệp gia không dám làm gì bọn họ nên càng hống hách. Đặc biệt khi thấy trong ngực Diệp Vô Thần – Nam Cung Hồng Nhan thì cả 4 tên đầu như chó đánh hơi thấy thịt, con mắt đỏ rực, hơi thở gấp gáp.

Chúng nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Nam Cung Hồng Nhan, khiến cho Diệp Vô Thần rất khó chịu, sát khí như thuỷ triều tràn ra khiến cho cách đó một trượng hai thú đều rùng mình kinh hãi. Bọn chúng biết 4 tên này thảm rồi.

“Diệp Vô Thần, ngươi có gan thì giết chúng ta đi. Ngươi mà dám giết chúng ta thì sẽ phải chịu lửa giận của Diệp gia”

“Nếu bây giờ ngươi dâng nàng cho thiếu chủ thì biết đâu thiếu chủ rộng lượng thả cho ngươi một con đường sống”

“Nghĩ cho kĩ, nhanh chóng thả chúng ta rồi dâng nàng cùng cô muội muội Linh Hi của ngươi cho chúng ta, việc hôm nay coi như chúng ta bỏ qua cho ngươi”

“Ngươi phải nghĩ cho kĩ, cơ hội chỉ có một lần, phải cố gắng trân trọng, ha ha ha”

Diệp Vô Thần không nói cũng không cười, hắn buông Nam Cung Hồng Nhan ra, nhìn nàng cười nói:

“Ta nghĩ ra phương pháp xử lý rồi, nàng ở đây chờ ta một chút hoặc nếu không thì có thể vào Huyết Linh giới nghỉ ngơi một lát cho những âm thanh ô uế này không làm bẩn tai nàng”

“Hay giao hai tên cho ta, ta cùng chàng xử lý, ta cũng nghĩ ra một biện pháp xử lý bọn chúng rồi”

“Cũng được, đều nghe nàng.”

Nói xong hắn quay lại hỏi hai thú:

“Hai tên các ngươi có muốn đi theo xem không”

Không đợi hai thú đáp lời, Nam Cung Hồng Nhan đã trực tiếp phân công:

“Tiểu Kim theo Vô Thần, tiểu Bạch theo ta. Các ngươi thấy thế nào”

Còn thế nào nữa, hai thú đương nhiên là gật đầu lia lịa, phản đối có hiệu quả sao?

Tiểu Kim nhe răng như cười thay cho tiểu hồ ly, còn tiểu hồ ly mặt mày ủ rũ đi theo nàng.

Đột nhiên, nàng quay lại nhìn tiểu Kim đang cười:

“Thôi, để cho công bằng ngươi cũng đi theo ta luôn một thể”

Một câu như trời giáng khiến cho nụ cười nhạo tiểu hồ ly trên mặt tiểu Kim vụt tắt.

Là ác mộng bao phủ. Theo nữ ma có quả ngon để ăn sao. Nhìn gương mặt đắc ý của tiểu hồ ly khiến nó càng tức tối, nó tự dưng nhe răng trêu tiểu hồ ly làm gì không biết nữa.

Nàng dùng công lực trói chặt rồi mang lên hai tên trong 4 tên đệ tử Diệp gia kia cùng với hai thú bay về một hang động gần đó.

Diệp Vô Thần hiện tại vẫn đang loay hoay với đống dược vật mà hắn lấy được ở nơi túi trữ vật của cả bốn tên này, đặc biệt là Diệp Thiên Hổ.

Hai người thuộc về Diệp Vô Thần là Diệp Hùng và Diệp Thiên Hổ lúc này đã bị hắn trói chặt lại nằm trên đất.

Loay hoay nghiêm cứu một hồi hắn tạo ra một số thảo dược cần thiết. Từ bé hắn đã là phế vật nên khi còn ở Diệp gia thứ hắn yêu thích nhất chính là đọc sách. Hiện tại việc đó giúp hắn tạo ra phương pháp trừng trị với hai tên này.

Hắn cười, nụ cười sáng lạn nhưng lại rét buốt lạnh như băng giá của Cửu U Ma tổ hoả. Hắn túm lấy hai tên kia, nhét thuốc vào miệng chúng, ép nuốt xuống. Sau đó mang cả hai tới một hang đá nông, giúp chúng khai mở huyệt đạo, dây trói, mang thêm một cây mê hương từ trong tú trữ vật của Diệp Thiên Hổ ném chung vào rồi lấy đã lớn đóng cửa hang lại sau đó thản nhiên ngồi ở cửa hang chờ đợi kết quả.

Hai tên không biết sống chết dám đánh chủ ý lên đầu Nhan nhi và Linh Hi của hắn. Thật chán sống rồi. Long có nghịch lân đụng là chết, nghịch lân của hắn là thân nhân, là gia đình của hắn.

Tiếng gào thét từ trong hang vọng ra đầy đau đớn và tuyệt vọng, kinh mạch của bọn hắn bị phong bế nên tảng đá lớn ngoài cửa bọn hắn làm sao có thể dịch chuyển được. Bọn hắn đang như hai con thú bị nhốt trong đó. Chúng gào thét, phẫn nộ, tuyệt vọng rồi sau đó lao vào nhau.

Bên kia, Nam Cung Hồng Nhan cùng hai thú cũng đang hành hạ hai tên kia thảm không kém.

Hai tên kia hiện tại thật sự không phải con người rồi, chúng so với ác ma vừa bò ra khỏi địa ngục không khác nhau mấy. Hiện tại rời khỏi Diệp Vô Thần nàng mới giống với thiết huyết ma nữ Tu La giáo giáo chủ Nam Cung Hồng Nhan khiến người ta sợ mất mật năm xưa.

Hai tên được nàng chiếu cố kia thật sự cảm giác được ý nghĩa của câu “sống không bằng chết là như thế nào”. Bọn hắn bị nàng gieo xuống ấn ký, cứ khi ý định tự tử xuất hiện là lại có một trận đau đớn từ linh hồn khiến bọn chúng quằn quại thống khổ.

Thực cốt nghĩ cũng được nàng cho bọn chúng trải nghiệm, nỗi đau đớn cộng thêm tiếng cọt kẹt rợn người phát ra khiến tinh thần bọn hắn gần như sụp đổ.

Cộng thêm cảm giác ngứa ngáy khắp thân thể khiến cho bọn hắn không thể nào không đưa tay gãi ra từng mảng thịt của chính mình.

Linh hồn lại được Cửu U Ma tổ hoả hong khô, cắn nuốt dần khiến cho bọn hắn thống khổ nhưng không cách nào diễn tả được.

Từng giây, từng phút trôi qua khiến cho bọn hắn cảm giác như bò qua địa ngục một vòng. Một giây này, một phút này trôi qua thật lâu, thật lâu.

Hai thú đứng cạnh nhìn xem cũng rùng mình, mắt cụp xuống không dám nhìn thẳng vào nữ ma sợ có biểu hiện khác thường nàng sẽ ném chúng xuống “chơi” cùng bọn hắn. Nữ ma này quá ác rồi, thật đáng sợ, cũng thật may mắn khi chúng chưa được nàng chuyên tâm chiếu cố như vậy.

Một canh giờ trôi qua, hai tên trong tay Nam Cung Hồng Nhan đã gần như trở thành hai bộ xương cốt nhưng mà chúng vẫn chưa chết vẫn được nàng kéo dài tính mạng. Chưa bao giờ hai tên này cảm nhận được rằng được chết khi rơi vào trong tay ma quỷ này là điều xa xỉ như thế nào. Nàng cũng lười chơi nữa, trực tiếp dùng Cửu U Ma tổ hoả cắn nuốt linh hồn của bọn chúng, xương cốt cũng được đám phệ cốt nghĩ gặm sạch sẽ.

Có lẽ khi đầu thai, kể cả uống canh của Mạnh bà bọn chúng cũng không quên được là không thể trêu chọc vào nữ ma đầu kia.

Hai thú cũng âm thầm thề “ai cũng có thể đắc tội, nữ ma không thể đắc tội”.

Bọn chúng cốt khí cao hơn hai tên đệ tử Diệp gia kia rất nhiều nhưng dám thử mấy canh giờ, cốt khí cao với nữ ma có thể mài ra ăn sao? Đương nhiên là không thể. Cốt khí cao với nữ ma vô dụng, càng cốt khí cao càng vô dụng.

Bọn chúng lầm lũi đi theo nữ ma, bước chân run run đi không vững nhưng lại phải cố gắng tỏ ra thật bình thường, khác thường biết đâu sẽ làm nữ ma nổi tính thất thường. Hậu quả thật khó tưởng tượng được.

Một canh giờ đã qua nhưng bên này của Diệp Vô Thần, quá trình hành hạ vẫn chưa xong.

Diệp Hùng và Diệp Thiên Hổ vẫn đang như hai con thú quần nhau. Thuốc Diệp Vô Thần cho bọn hắn uống là thuốc kích dục, hai tên này bị nốt cùng nhau thì kết quả không cần nói cũng biết. Bọn chúng ý thức đều được Diệp Vô Thần giữ cho thanh tỉnh nhưng mà cơ thể kia, ý thức kia và cả bản năng của một con thú khiến cho bọn hắn không thể ngừng lại hành động khuất nhục này được.

Máu không ngừng chảy ra ở nơi bọn hắn tiếp hợp, tinh lực cũng đã kiệt quệ nhưng lượng thuốc kia mới chỉ tiêu hao 2/3. Bọn chúng vẫn lao vào nhau, bắn ra không còn là tinh nguyên nữa mà là máu tươi.

Cả thể xác lẫn tinh thần đang được chăm sóc rất kỹ càng.

Sự khuất nhục đang xâm lấn dần tâm hồn khiến cho bọn hắn rất muốn tự sát nhưng thân thể đâu còn là do bọn hắn khống chế nữa. Thể xác bên ngoài cũng không kém cạnh, thân thể như đang muốn tách rời từng bộ phận ra vì đau đớn, vì mệt mỏi.

Nàng cùng hai thú quay lại thấy hắn điềm nhiên ngồi đấy đều ngạc nhiên tự hỏi không lẽ Diệp Vô Thần để bọn chúng chết dễ dàng như vậy sao.

Bọn hắn tiến lại gần thì hắn kéo nàng vào lòng đưa tay che kín tai nàng lại. Hắn không muốn để nàng nghe thấy những âm thanh ô uế đó.

Hai thú chưa hiểu việc gì đã thấy từ hang đá trước mặt phát ra tiếng động, cả hai tò mò muốn biết Diệp Vô Thần xử lý bọn hắn ra sao.

Ác. Quá ác.Tên này cũng hung tàn không khác gì nương tử hắn. Đúng là một đôi trời sinh.

Kim Cương Bạch hổ kẹp chặt đuôi vào giữa hai chân sợ hãi khi nhớ lại cảnh nó nhìn thấy kia. Nó muốn chửi ầm lên tại sao lại đi theo một tên hung thần như vậy.

Hai tên muốn vợ hắn cùng muội muội hắn kết cục thật đáng sợ.

Tiểu hồ ly cũng giật mình, một người luôn hiền hoà với nó lại có một mặt hung ác đáng sợ như vậy. Nó không biết chính mình còn dám về ngực hắn “làm tổ” nữa hay không.

Thời gian vẫn chậm chạp qua, tiếng kêu dần biến mất, trò chơi kết thúc, cái kết là tất cả người tham gia không ai sống sót.

Mắt trái hắn chuyển sang màu trắng đục, Hư Vô chi đồng xuất hiện, tất cả núi đã đều biến mất như không hề tồn tại qua.

Quá khủng bố rồi!

Hai thú mắt trợn tròn, lông tóc dựng ngược lên, thân thể không tự chủ run bần bật, răng đánh vào nhau cầm cập.

Đáng sợ như vậy.

Hắn thương lượng với Nam Cung Hồng Nhan về việc trở về sớm do hắn đã nhớ nhà rồi, cũng lo lắng cho sự an toàn của nương và muội muội hắn. Nàng đồng ý cho hắn trở về, sớm kết thúc lần thí luyện này.

Đồng thời trở về lần này còn có hai thú cũng theo trở về nhưng chúng không còn ngang ngược càn rỡ mà như một con thứ cưỡi và một con thú cưng của Diệp Vô Thần.

Tổ hợp ba người cứ thế tiến ra khỏi Nam Lĩnh sơn mạch mà hồn nhiên không biết có một đội truy sát bọn hắn đang tiến vào Nam Lĩnh sơn mạch tìm bọn hắn

Bạn đang đọc Hư vô thần đế sáng tác bởi Ha250801
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ha250801
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.