Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh (2)

Tiểu thuyết gốc · 965 chữ

Hai người tuy không có bước đến bước cuối cùng kia, nhưng trong tâm họ đều in chặt dấu ấn của nhau.

Hắn ngủ ba ngày này không phải do thương thế trong người chưa khỏi mà là quá trình giác tỉnh huyết mạch kéo dài khiến cho hắn chưa thể tỉnh.

“Xin lỗi. Để nàng chịu khổ rồi. Mấy ngày nay ta giác tỉnh huyết mạch khiến nàng lo lắng rồi”

“Ngươi giác tỉnh huyết mạch sao. Trước đây ta kiểm tra thân thể ngươi sao chưa hề cảm nhận được vậy.”

“Ta cũng không biết tại sao nha”

Diệp Vô Thần cũng ngẩn người, ngơ ngác gãi đầu khó hiểu không biết tại sao.

Nhưng Nam Cung Hồng Nhan lại chợt kịp nhớ ra đạo thân ảnh khủng bố mà thần bí kia. Đạo thân ảnh kia khiến nàng đến giờ nghĩ lại vẫn còn run sợ. Một tiếng quát khiến cho thiên kiếp chạy trốn thiên địa run rẩy thì hắn sẽ mạng đến mức nào. Thế giới này thần bí đến mức nào, nàng đã tự thấy mình nhỏ bé và yếu ớt đến thế nào. Kể cả nàng ở thời kì toàn thịnh, đạo thân ảnh kia muốn giết nàng cũng chỉ bắt một đầu ngón tay.

“Ngươi không cần nói, ta ta đã biết tại sao rồi. Cố lên, ta tin ngươi, ta chờ ngươi một ngày có thể trở nên mạnh hơn đủ sức mạnh để bảo hộ ta, ta chờ ngày được làm nương tử của ngươi.”

Hắn hiện tại chìm vào thân thể mình xem xét, thân thể hắn như phân thành hai thái cực khác biệt. Bên phải là chân khí màu đỏ như máu tụ tập lại toàn bộ tại đan điền.

Còn chân khí mờ ảo tụ tập tại nơi mắt trái hắn được chính hắn đặt tên là Hư Vô chi lực, còn lực lượng cuồng bạo màu đen tuyền lại tụ tại dấu ấn hình thoi nơi cánh tay hắn, lực lượng này không mang theo toàn bộ cảm giác tiêu cực, hắn gọi nó là Huỷ Diệt chi lực.

Chính hắn cũng không dám sử dụng nhiều hay thử nghiệm hai loại lực lượng này. Sức mạnh của hai lực lượng này quá lớn khiến hắn không thể khống chế được và khi sử dụng quá hắn có thể bị lực lượng phụ tải phản phệ chết.

Sát ấn nơi cánh tay trái hắn là một đầu bạch hổ màu trắng, trên người toả ra sát khí vô cùng vô tận. Hôm trước, hắn đã thông qua Nam Cung Hồng Nhan biết được lai lịch của nó và được nàng cảnh báo về tai hại của nó.

Đã tu luyện thành công Tu La thần công tầng thứ nhất, bây giờ hắn muốn kiếm một vũ khí thuận tay để tu luyện các loại thần thông của truyền thừa Tu La giáo, ngoài ra còn tăng sức chiến đấu của bản thân, tăng hiệu quả săn giết yêu thú.

Hắn nhận được từ Nam Cung Hồng Nhan một cây kiếm, đẳng cấp gì hắn cũng không biết nhưng từ khi có nó khiến hắn giết yêu thú càng thêm thuận tay. Hắn cùng tiểu Kim càng ngày càng tiến sau vào Nam Lĩnh sơn mạch.

“Rống” “Gào”

Dưới chân hắn là đầu bạo hùng lần trước hắn đã trêu chọc, hắn quay lại báo thù lần trước hắn cùng tiểu Kim vô tình đụng phải nó, đánh không lại nên đã bị nó truy đuổi một ngày một đêm.

Không dùng kiếm, hắn lần này cận thân vật lộn cùng đầu bạo hùng này. Qua thiên kiếp cùng với cải thạo lại thân thể lần trước, thân thể của hắn có thể so được với Nhân tiên cảnh trung kì. Hồi lâu, đầu bạo hùng nằm bẹp dí dưới đất mặc cho hắn đánh, hắn cũng không giết nó thả nó đi về hang với mấy cái tiểu hùng.

Hắn đã đột quá hậu thiên cực cảnh đã 20 ngày, thời gian này hắn dùng yêu thú để làm đá mài dao. Đánh được thì đánh, giết được thì giết, không đánh không giết được thì chạy. Cảnh giới của hắn tuy không cao nhưng nhờ Tu La bộ trực tiếp bước vào viên mãn, không có địa tiên xuất hiện thì còn lâu mới bắt được cái bóng của hắn.

Hắn đã tích luỹ, vững chắc lại cảnh giới trong thời gian này vì lần trước dùng Huyết linh đan khiến cho đả thông liên tiếp ba đầu chủ mạch.

Hắn muốn nhanh chóng đột phá nhân tiên cảnh trở thành tu tiên giả chính thức.

Thiên tiên cảnh mới là tu tiên giả chính thức, đây là quá trình mở ra các đầu kinh mạch trong thân thể.

Thân thể mỗi người lại khác nhau, sống lượng cũng khác nhau nên việc phân chia cảnh giới cũng không hề rõ ràng.

Thường nhân tại nhân tiên mở ra từ 1 cho đến 12 đầu kinh mạch, địa tiên tối đa là 24, và thiên tiên là 36.

Còn thiên tài sẽ mở nhiều hơn 36 đầu, cực hạn của nhân thể là 108 đầu kinh mạch. Hắn cũng không biết lần này hắn mở ra là bao nhiêu đầu nữa.

Bên cạnh, Nam Cung Hồng Nhan vừa chỉ đạo tiểu Kim tu luyện vừa giúp hắn hộ pháp. Nàng không dám áp dụng suy nghĩ bình thường, nhận định luôn đúng từ xưa tới nay lên hắn nữa. Hắn thật sự là con người sao, là phế vật không thể tu luyện mà ban đầu nàng gặp sao?

Nàng chờ hắn tạo ra kì tích.

Sr ae

Tách ra nên không cố hơn được

Tối còn 2c

Bạn đang đọc Hư vô thần đế sáng tác bởi Ha250801
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ha250801
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.