Thức tỉnh (1)
Thời gian chầm chậm trôi qua, đã ba ngày từ sau lần hắn độ kiếp hơn trước nhưng đến nay hắn vẫn chưa hề tỉnh lại. Ngoại thương, nội thương đều đã được trị khỏi hoàn toàn cách đây hai hôm. Nhưng hắn vẫn chưa hề tỉnh lại.
Bên cạnh hắn là Nam Cung Hồng Nhan, nàng đã rất lo lắng cho hắn đến mức mất ăn mất ngủ. Người tu luyện có thể không cần ngủ mà thay vào đó là nhập định nhưng với Nam Cung Hồng Nhan nàng cần ngủ để tĩnh dưỡng và khôi phục lại tu vi và linh hồn.
Ba ngày này, nằm cạnh hắn, nhìn hắn cứ yên lặng nằm bất động, lòng nàng đau như cắt. Chính nàng cũng không biết tại sao nữa.
Hắn tỉnh. Hắn tỉnh lại là lúc nửa đêm.
Đống lửa đã tàn, từng cơn gió rét buốt nơi núi rừng đang ùa vào.
Hắn khẽ ngồi dậy, hắn nhìn nàng. Tay nàng đang nắm chặt lấy tay áo hắn, hắn không dám động sợ nàng thức giấc. Hắn nhìn nàng, trên mặt nàng vẫn còn một giọt nước mắt. Giọt nước mắt này chảy ra vì hắn sao. Hắn đưa tay nhẹ nhàng xoá đi nó.
Nàng đã tỉnh. Mặt trời đã lên cao. Nàng đã ngủ một đêm thật bình yên và thoải mái, một cảm giác thật ấm , thật quen thuộc, nó bình yên như nhà của nàng trước kia vậy. Nàng mê nó mất rồi.
Nàng phát hiện mình đang như một con mèo nhỏ ôm chặt lấy hắn. Không lẽ đêm qua hắn tỉnh lại và còn ôm nàng ngủ? Nàng đã ngủ trong lòng một người đàn ông mà lại còn mê say đến vậy sao? Nàng đã bị làm sao thế này.
Nàng định dùng sức đẩy hắn ra nhưng khi chạm tới ngực hắn thì chính nàng lại không nỡ. Nàng lưu luyến cảm giác này, nàng muốn ở lại thêm một chút nữa, một chút nữa thôi!
Hắn mở mắt ra rồi khẽ cười. Hắn ôm nàng chặt hơn một chút nữa. Hắn thích nàng lúc này, hắn cũng không ngờ kẻ được coi là nữ ma như nàng lại có một mặt đáng yêu như thế. Hắn cũng say nàng mất rồi.
Hai đôi mắt nhìn nhau. Một giây thôi. Nhưng một giây này khiến cả hai con tim đều rung động. Nàng nhắm mắt lại cảm giác tim đang đập thình thịch, mặt ửng hồng lên như tô thêm lớp phấn hồng. Hắn cũng như vậy, trái tim như đang trực nhảy ra ngoài để gắn kết lại với trái tim nàng. Hắn cúi đầu, khẽ đặt lên trán nàng một nụ hôn.
Nụ hôn kia, nàng cảm nhận được. Một cảm xúc không thể nào diễn ta bằng lời đã len lỏi khắp cơ thể nàng. Nàng chợt nhận ra, nàng không hệ chỉ là một nữ ma đầu giết người không ghê tay, một trong tứ đại tiên sinh nức tiếng thiên hạ nàng còn là một con người, là một nữ nhân. Nàng có quyền yêu, nàng có quyền sống vì mình, sống vì chính những gì nàng theo đuổi.
Hắn sợ nàng sẽ giận. Nhưng không hề, nàng lần nữa lấy hết can đảm ngước mắt nhìn hắn.
Lại bốn mắt nhìn nhau rồi hai đôi môi cũng chạm nhau khi nào không biết. Một nụ hôn nồng nhiệt, cháy bỏng đã tạo ra một sợi tơ hồng gắn hai cuộc đời, hai số phận bọn họ lại với nhau.
Chương này mình tách làm đôi nên hơi ngắn chút
Ae thông cảm vì mình muốn để phần tình yêu đẹp này gửi tặng các bạn nữ nếu có ai đọc ngày 20/10 sớm một lời chúc tuyệt vời nhất.
Đăng bởi | Ha250801 |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 33 |