Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha sẽ bảo vệ con bé

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

Chương 04: Cha sẽ bảo vệ con bé

Người dịch: Vạn Điểm Nha Thê

Beta: Tố Hiên

Vào một đêm ảm đạm, toà biệt thự ba tầng sừng sững trước mắt, ngoại trừ tầng cao nhất ở giữa sáng đèn, thì bên ngoài tất cả đều tối om, trong đêm đen nó có vẻ rất kỳ lạ.

Tại căn phòng sáng đèn, có bốn người đàn ông đang ngồi trên hai chiếc ghế sofa màu tím sậm. Nói rõ hơn, là hai người trung niên và hai chàng trai trẻ. Họ ngồi đối diện nhau.

Xung quanh họ, là những bức tường được sơn màu vàng, thảm đỏ, trên đỉnh đầu là một chiếc đèn chùm pha lê tuyệt đẹp, cách trang trí trong phòng đã thể hiện rõ sự xa hoa của tòa biệt thự này.

Người đàn ông trung niên ở giữa đang nói gì đó, khi ông ta nói đến "Sau đó chúng ta sẽ cùng nhau nuốt chửng Diệp thị" người còn lại và hai chàng trai trẻ bên cạnh ông ta rõ ràng ngẩn người ra, tỏ vẻ không tin được.

Người đàn ông vừa nói chuyện hùng hồn cũng trở nên im lặng, mặt không chút biểu cảm, chờ những người đối diện lên tiếng.

Không khí trong phòng yên tĩnh một lúc, người đàn ông tỏ ra kinh ngạc bây giờ mới chậm rãi mở miệng, mang theo giọng điệu chất vấn, "Thiếu Thu, Anh muốn xuống tay với Diệp gia ? Anh quên chúng ta......"

Câu tiếp theo vẫn chưa nói hết, nhưng Lục Thiếu Thu hiểu rõ ông muốn nói gì.

Lúc này đến phiên Lục Thiếu Thu trầm mặc, mặc dù vừa rồi mặt ông ta tươi như hoa, nhưng bây giờ lại bị người đàn ông trước mắt chất vấn, nhất thời ông ta không biết mình nên nói gì, hít sâu một hơi, vẫn nói, "Chấn Vũ, anh cũng biết bây giờ Nghị tử với chúng ta đã hoàn toàn mỗi người đi một ngả, hắn khinh thường việc chúng ta làm, chúng ta không khinh thường những gì hắn làm, tôi chỉ lo một ngày nào đó hắn đem chúng ta ra......"

Tả Chấn Vũ đã sớm nghĩ tới việc ông ta sẽ nói vậy, bất giác thở dài một hơi, nhưng không trực tiếp trả lời ông ta, chỉ nhìn về phía chàng trai trẻ bên cạnh, "Miêu Thư thì sao? Đến một đứa trẻ vô tội, mà anh cũng không muốn buông tha?" Lục Thiếu Thu ngừng lại một chút, ngay lập tức ngữ khí lạnh xuống, nhàn nhạt nói, "Chấm dứt hậu họa. " Chàng trai trẻ bên cạnh Tả Chấn Vũ mở to hai mắt, từ khi bắt đầu cuộc hội thoại anh vẫn chưa nói câu nào, nhưng giờ phút này anh không thể kìm nén thêm được nữa.

Tả Chấn Vũ đưa tay ra ngăn hành động muốn đứng dậy của chàng trai, dùng ánh mắt muốn bảo anh ta tỉnh táo.

Chàng trai há mồm muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, chỉ lạnh lùng nhìn chàng trai bên cạnh Lục Thiếu Thu.

Chờ đến lúc hai cha con họ Lục đi rồi , chàng trai nhịn không được nữa, lạnh giọng chất vấn cha mình, nét mặt tràn ngập vẻ không tin, "Cha, cha xác định là muốn theo chân bọn họ làm vậy à?" Tả Chấn Vũ nhắm mắt lại, gương mặt tỏ ra bất đắc dĩ, "Cho dù cha không đáp ứng, thì Thiếu Thu cũng sẽ làm vậy, Diệp gia bây giờ càng chạy càng xa, bác Diệp con lại không nghe lời khuyên bảo." Ông dừng lại một chút, mở mắt, nhìn về phía chàng trai, "Dục Thành, cha biết rõ trong lòng con nghĩ gì, cha sẽ bảo vệ Miêu Thư, con cũng trưởng thành rồi, sau khi chuyện này qua đi, Tả thị liền giao cho con."

Tả Dục Thành há to miệng, vô cùng kinh ngạc, điều làm anh kinh ngạc chính là cha muốn nhượng chức, có thể do bất đắc dĩ nhưng mình bây giờ vẫn chưa đủ sức, mà cha đã nói rất rõ ràng, phải đợi chuyện này qua đi mới có thể trao quyền cho mình, nói cách khác, mình không thể thay đổi được kết cục của chuyện này......

Bầu không khí trong phòng rất nặng nề, Tả Dục Thành cuối cùng cũng chẳng nói gì, cất bước rời đi.

Tả Chấn Vũ đột nhiên gọi anh lại, "Bác Lục con lần này bề ngoài tưởng như đang làm một chuyện tốt, nhưng chung quy cũng chỉ suy nghĩ cho Lục thị của ông ta, Thiên Kỳ tiểu tử kia đã học được tính cách của cha nó, âm hiểm độc ác, hai đứa cũng không phải trẻ con nữa, nên suy nghĩ thật kỹ. "

Tả Dục Thành dừng bước, nhưng chỉ "Vâng." Một tiếng, rất nhanh lại rời đi.

Tâm trạng Tả Dục Thanh giây phút này nặng trĩu, anh trở lại phòng mình, đứng trước cửa sổ, nắm chặt nắm đấm, con ngươi thâm thúy nhìn xa xăm, nét mặt không chút biểu cảm.

Ngoài cửa sổ khung cảnh mờ ố, bóng đêm nồng đậm, lộ rõ có chút thê lương, tâm trí anh hiện lên hình ảnh của một cô gái, khéo léo non nớt, luôn mang theo vẻ mặt không phục......

Chuyện sau đó, Tả Dục Thành nhớ không rõ, hoặc là anh không thể nhớ được, mãi đến một tháng sau khi anh đến Mỹ công tác nghe trợ lý kể lại, anh mới biết cuối cùng điều gì đã xảy ra.

Tiếp theo nữa, là lúc Lục thị thu mua toàn bộ cổ phiếu của Diệp thị, trở thành cổ đông lớn nhất của Diệp thị. con trai lớn của Tả thị Tả Dục Thành về nước chính thức tiếp nhận vị trí chủ tịch và tổng giám đốc điều hành của Tả thị. Diệp Miêu Thư cũng âm thầm tới Anh để bắt đầu lại lần nữa.

Bạn đang đọc Hồi Ức Trên Giấy Cuối Cùng Cũng Phai Mờ của Mùa Hè Muốn Uống Khả Lạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vandiemnhathe123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.