Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh ta là nhân vật lớn trên các tít báo

Phiên bản Dịch · 999 chữ

Chương 13: Anh ta là nhân vật lớn trên các tít báo

Người dịch: Đuôi cá

Beta: Thùy Trần

Lục Thiên Kỳ ngồi kế bên bị hai người trêu chọc đến nổi không nhịn được cười khẽ, khoác khoát tay với Trần Đông Kiệt, nói: “Được rồi, được rồi, mấy khi Dục Thành chủ động hẹn chúng ta một lần, cậu cứ đùa giỡn cậu ta như thế, chốc nữa chọc cậu ấy không vui thì cậu đi tính tiền đấy.”

Trần Đông Kiệt tỏ vẻ chẳng có chuyện gì, xoay người mở chai rượu vang mới, rót vào một cái ly không.

“Tính thử xem, đã bao lâu rồi Dục Thành chưa đến chỗ này để thư giãn vậy?” Trần Đông Kiệt uống cạn ly rượu vang trong tay.

Lục Thiên Kỳ cười tà mị, nhìn Tả Dục Thành: “Tôi còn nhớ, là hai ngày trước khi cậu ấy đào hôn.”

“Đào hôn? Đào hôn gì chứ?” Trần Đông Kiệt thảng thốt.

Lục Thiên Kỳ khẽ cười một tiếng, “Cậu không biết cũng không trách được, dù sao cậu chỉ vừa mới quen biết với chúng tôi được hai năm, còn tôi và Tả Dục Thành đã là bạn từ thuở mặc chung một cái quần với nhau, chuyện cậu ấy đào hôn cũng là chuyện của bốn năm trước rồi.”

Tả Dục Thành cười một cách thản nhiên, rõ ràng chuyện xưa đối với anh mà nói, đã trở thành quá khứ rồi.

Thấy Tả Dục Thành chẳng có ý muốn nói, Trần Đông Kiệt liền truy hỏi Lục Thiên Kỳ, “Cậu mau nói đi, đó là chuyện gì?”

Lục Thiên Kỳ hớp một ngụm rượu, chậm rãi mở lời, “Đêm hôm ấy, Tả Dục Thành hẹn tôi đến đây để uống rượu, nói với tôi rằng ngày mai cậu ấy muốn đến Anh.”

“CMN, sau đó đừng bảo rằng cậu ta đi Anh, còn cậu thay cậu ấy kết hôn nhé?” Trần Đông Kiệt nhịn không được hét lớn.

“Tôi kết hôn cái quỷ gì.” Lục Thiên Kỳ cầm cái gối bên cạnh ném vào hắn ta, trợn trắng mắt, rồi tiếp tục nói, “Tôi tất nhiên biết ngày kia cậu ấy phải tổ chức hôn lễ, cô gái ấy còn là thiên kim của nhà họ Triệu, Triệu Yến Huyên, đến đứa ngốc cũng biết được ngay lúc đó cậu ấy muốn đi Anh là có ý gì, vì thế tôi hỏi cậu ấy hôn lễ phải làm thế nào, không ngờ tên tiểu tử khốn khiếp này vậy mà lại muốn tôi nghĩ cách làm cho nhà họ Triệu tự động hủy hôn.”

Nghe đến cái tên Triệu Yến Huyên, Trần Đông Kiệt dường như có chút ấn tượng, hình như nhà họ Tả và nhà họ Triệu lúc trước từng có việc liên hôn, nhưng không biết đằng sau đã xảy ra chuyện gì mà lại không thành, thế nhưng hắn lại không ngờ rằng đối tượng liên hôn ấy lại là Tả Dục Thành.

Nghe được cách làm của Tả Dục Thành, hắn càng không nhịn được nói tục, “Thật sự CMN, con người Tả Dục Thành cậu, không thích người ta thì sớm nói ra chứ, sao lại phải đợi đến trước ngày kết hôn quậy một trận như thế, còn muốn Thiên Kỳ giúp cậu giải quyết hậu quả, chậc chậc……”

Lục Thiên Kỳ nhìn về phía Tả Dục Thành, vẻ mặt vẫn chưa hết mệt mỏi, “Lão thái gia nhà họ Tả ra mặt, Dục Thành cho dù không thích người ta đi nữa cũng không thể nào biểu hiện ra được.”

Trần Đông Kiệt hiểu ra, gật gật đầu, điều này hắn tất nhiên biết, tuy Tả Dục Thành không sợ trời không sợ đất, nhưng trong lòng anh ông nội luôn có một vị trí vô cùng quan trọng, bị lão thái gia bức ép kết hôn, cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng hắn vẫn vô cùng thắc mắc, nói: “Vậy cậu đã làm gì để đối phương nội trong hai ngày hủy hôn chứ?”

Lúc này Tả Dục Thành nhìn về phía Lục Thiên Kỳ, anh vẫn chưa từng hỏi qua Lục Thiên Kỳ đã giải quyết việc đó như thế nào, hôm này bị Trần Đông Kiệt hỏi, anh ngược lại nổi lên hứng thú.

Lục Thiên Kỳ cũng nhịn không được nữa, cười khẽ ra tiếng, nói: “Tôi nói với nhà họ Triệu, phương diện kia của Tả Dục Thành có vấn đề……”

Lục Thiên Kỳ nói vô cùng hàm súc, lúc mới đầu hai người còn chưa hiểu đó có nghĩa là gì, nhưng trong chốc lát Trần Đông Kiệt vỗ đùi bôm bốp, nhìn về Lục Thiên Kỳ nói: “Tuyệt thật! Chẳng trách mà, Triệu Yến Huyên vốn là con gái một, nhà họ Triệu nhất định không hề muốn không được ôm cháu, hahaha, Thiên Kỳ cậu thật là đủ ác đấy.”

Tả Dục Thành phút chốc hiểu được chuyện gì xảy ra, ngơ ra một chút, nhưng vẫn không nói câu nào. Dù sao cũng đã qua lâu như thế, cũng không cần phải truy cứu sâu thêm làm gì.

Nhưng Lục Thiên Kỳ lại không tha cho anh, tiếp tục nói, “Nhưng mà Dục Thành, tôi có một điều khó hiểu, cô gái Triệu Yến Huyên đó tôi đã từng gặp, vô cùng môn đăng hộ đối với cậu, hơn nữa Tả lão thái gia cũng đồng ý, sao cậu lại không muốn kết hôn với cô ấy?”

Tả Dục Thành khẽ nheo mắt, trong đầu thấp thoáng hiện lên một bóng hình xinh đẹp, cười khổ nói: “Trong lòng tôi đã có người rồi.”

Câu trả lời như thế khiến cho hai người kinh ngạc, ngơ ngác nhìn nhau.

Bọn họ chưa từng nghĩ đến lý do này, ở Vân Thành ai lại không biết Tả Dục Thành của Tả Thị luôn vô tâm vô tính, nhưng bây giờ lại biến thành một người si tình.

Bạn đang đọc Hồi Ức Trên Giấy Cuối Cùng Cũng Phai Mờ của Mùa Hè Muốn Uống Khả Lạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vandiemnhathe123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.