Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Chương 3: Tại sao

Khi nghe Cố Mặc Trầm nói vậy thật sự là cô rất vui mừng, phải nói là cực kì vui mới đúng, nên Hồ Vũ Mặc cùng Cố Mặc Trầm bước đến nơi chụp ảnh cưới, ở nơi đó mọi thứ đã sẵn sàng rồi chỉ còn thiếu mỗi cô dâu thôi.

Dưới sự chỉ dẫn của nhiếp ảnh gia hai người họ sẽ tạo ra những kiểu thân mật, đến kiểu hai người đứng gần nhau chú rể một bên tay ôm eo cô dâu còn một bên tay bỏ vào túi quần mặt nhìn về ống kính, còn cô dâu thì đặt một bên tay lên vai chú rể quay lưng về phía ống kính, nhưng lúc đó Hồ Vũ Mặc liền hỏi Cố Mặc Trầm.

" Tại sao anh lại quyết định kết hôn với em, không phải anh đã có bạn gái rồi sao, anh có thể từ chối cuộc hôn nhân này mà, sao anh không từ chối khi cuộc hôn nhân đã biết trước là sẽ không bao giờ có hạnh phúc" Hồ Vũ Mặc lấy hết can đảm để hỏi, khi nghe cô hỏi vậy thì nụ cười trên môi của anh cứng lại.

" Chuyện này để sau đi rồi hẳn nói, giờ trước mắt chúng ta phải chụp cho xong ảnh cưới, còn việc khác thì cứ gác lại" Cổ Mặc Trầm vội lấy lại tinh thần rồi trả lời Hồ Vũ Mặc một cách tự nhiên, khi nghe anh trả lời như vậy thì cô cũng có phần hụt hẫng.

Không bao lâu sau thì ảnh cưới cũng đã chụp xong cô vào thay bộ đồ lúc mặc đến rồi Cố Mặc Trầm liền đưa cô về kí túc xá, từ lúc cô hỏi Cố Mặc Trầm vấn đề đó thì dường như anh không vui, suốt quãng đường không nói năng một câu nào, thấy sắc mặt anh không tốt nên cô cũng không hỏi nhiều.

Khi đưa Hồ Vũ Mặc về kí túc xá thì Cố Mặc Trầm trở về căn nhà mà anh ở đã lâu, từ lúc lên đại học, anh không hiểu sao khi nghe cô hỏi vấn đề đó thì tâm trạng của anh phải nói là cực kì tệ, nên liền vào nhà tắm mà ngâm mình dưới nước rồi bắt đầu suy nghĩ.

Tại sao ư, điều đó anh cũng không biết nữa anh chỉ là thích cô giống như đứa em gái của mình thôi, còn vấn đề chấp nhận kết hôn thì anh cũng không biết tại sao chỉ nhớ hôm đó ba anh gọi anh vào phòng mà nói vấn đề đó, ban đầu anh không đồng ý vì anh đã có bạn gái rồi mà còn là thanh mai trúc mã nữa, nhưng rồi đến khi ba cô Hồ Thẩm hẹn anh để gặp mặt nói rất nhiều điều, bác muốn anh kết hôn với cô vì bác mắc căn bệnh sống không bao lâu nữa, đến lúc đó cô sẽ không còn người thân trên đời nữa nên muốn anh làm người thân của cô, chẳng phải là lúc trước anh luôn yêu thích cô sao thường dắt cô đến nhà chơi, mỗi năm còn là người tặng quà sinh nhật đầu tiên nữa mà, còn căn dặn không được nói cho cô biết chuyện ông ấy bị bệnh.

Lúc đó chỉ nhìn thấy dáng người gầy gò ốm yếu đứng trước mặt mình, cũng là người mà lúc trước anh muốn trở thành, một người tài ba lại hiền lành lúc trước luôn quan tâm chăm sóc anh mà bây giờ anh không thể tưởng tượng được chỉ có bốn năm thôi mà thay đổi nhiều đến thế, khi hình ảnh trước mặt với hình ảnh trong quá khứ hiện lên trong đầu anh từng cái từng chút một thì không biết sao anh lại gật đầu đồng ý.

"Giờ thì cũng hiểu sao, cô ấy lại hỏi vậy, bởi vì anh không phải là Lôi Tử Thanh, nếu người hôm nay chụp ảnh cưới với cô ấy là Lôi Tử Thanh thì chắc câu hỏi đó đã không được nói ra rồi" Cố Mặc Trầm tự nói rồi tự cười chính bản thân mình.

Vài ngày sau, cuối cùng cũng đã đến ngày cưới, từ ngày chụp ảnh cưới đến giờ Cố Mặc Trầm không liên lạc với cô, không một cuộc gọi hay một tin nhắn cũng không, chỉ có hôm nay là từ rất sớm tài xế của nhà họ Cố đến rất sớm để đón cô đến buổi lễ.

Khi được tài xế chở đến nơi đã thấy có người đứng chờ ở cửa, thấy cô vừa bước xuống thì liền dẫn cô đi vào một căn phòng trong cái biệt thự to lớn này.

Vừa đi cô vừa quan sát cách bày trí, cách sắp xếp đúng thật là rất đơn giản, bèn nghĩ chắc có thể nơi này chính là nơi mà cô Hồ Vũ Mặc và Cố Mặc Trầm sẽ sống chung với nhau ở tương lai, à mà không là hôm nay mới đúng.

Khi được đưa vào một căn phòng rộng lớn, chiếc áo cưới lộng lẫy được đặt giữa phòng, mọi người trong phòng thấy Hồ Vũ Mặc bước vào thì liền cuối đầu chào, lần lượt đưa cô đi thay váy cưới rồi đến trang điểm.

Trang điểm xong Hồ Vũ Mặc ngắm mình trong gương một lúc thì bỗng nhớ ra cái gì nên cầm chiếc điện thoại lên bấm một dãy số rồi nhấn nút gọi, chuông reo nhiều lần, cô gọi nhiều lần nhưng không có ai bắt máy,cô quyết định gọi thêm một lần nữa thì chuông đổ một lúc lâu thì có người bắt máy.

" Alo, tao nghe mày gọi cho tao có gì không" Hồ Thẩm bực tức mà bắt máy, giọng không một tí gì là yêu thương nhẹ nhàng.

" Ba, mọi thứ chuẩn bị xong rồi khi nào ba đến con đang chờ ba" Hồ Vũ Mặc bên đây tươi cười dịu dàng nói,như đang đợi chờ điều gì đó,gương mặt được trang điểm nay cô cười càng khiến người ta dễ động lòng hơn.

" Đến làm chi, không có tao hôn lễ cũng vẫn diễn ra bình thường đấy thôi, tao không có thời gian để nói chuyện với mày, tao đi uống rượu tiếp đây" Hồ Thẩm nói xong liền tắt máy, giống như là nếu ông nghe thêm một giây nào nữa thì không kiềm được lòng, ông dựa vào bức tường mà ngồi khuỵu xuống.

"Ba, tại sao ba không đến, tại sao chứ" bên kia vừa tắt máy thì bên này mắt Hồ Vũ Mặc bắt đầu đỏ dường như muốn khóc, cô vơ hết những thứ trên bàn xuống đất lập tức những thứ đó rơi bề bộn không theo một vị trí mà nằm ngổn ngang trên mặt đất rồi ôm mặt ngồi khuỵu xuống đất.

Ở ngoài cửa phòng một người con trai tuấn tú đang nhìn vào cánh cửa mở ra một tí mà quan sát một lúc thì có người lên tiếng hỏi.

" Mặc Trầm, sao cậu đứng đó sắp đến giờ rồi" một người con trai khác có lẽ là bạn của người đứng trước cửa mà lên tiếng hỏi, khi nghe có người hỏi mình thì Cố Mặc Trầm quay người làm động tác đưa tay lên miệng bảo im.

Khi người ở ngoài hỏi thì bên trong cũng nghe được, nên mọi người đều nhanh nhất có thể trang điểm và dọn dẹp phòng lại.

" Cậu đi trước đi, tớ đón cô ấy" Cố Mặc Trầm nhìn cậu bạn Hàn Thuyên nói, khi nghe Mặc Trầm nói vậy thì Hàn Thuyên cũng không nói nữa mà đi đến lễ đường trước.

Một lúc sau thì Hồ Vũ Mặc bước ra với bộ váy cưới đẹp lung linh, tóc búi đơn sơ, đầu cày vương niệm và khăn voan cài tóc và đặc biệt trên mặt còn đeo chiếc mặt nạ nữa gương mặt trên, nhìn cô như một cô công chúa vô cùng mỹ lệ, nhưng không kém phần đáng yêu.

"Xin lỗi, do em mà bắt anh phải đợi" Hồ Vũ Mặc ái nái nhìn Cố Mặc Trầm mà nói.

" Không sao, chúng ta đi thôi nào, mọi người đang đợi chúng ta đó" Cố Mặc Trầm đưa tay chạm vào mặt Hồ Vũ Mặc rồi nhẹ nhàng nói.

Không bao lâu sau thì chiếc Lamborghini veneno roadster màu trắng dừng trước lễ đường, một nam một nữ tay nắm tay nhau cùng tiến về vào lễ đường, mặc cho các phóng viên chụp ảnh, Cố Mặc Trầm vẫn tự nhiên bước đi, còn Hồ Vũ Mặc thì không có ai biết cảm giác lúc này của cô, chỉ có Mặc Trầm cảm nhận được là tay cô rất lạnh.

Sở dĩ hôm nay cô đeo mặt nạ là do cô không muốn ai biết cô đã kết hôn với anh, không phải do cô thấy xấu hổ mà là do cô sợ làm anh mất thể diện nên cô đành phải làm như vậy, anh trách cô cũng được, cô không muốn mình mang tiếng dựa vào anh ỷ lại vào anh.

Bạn đang đọc Hoa Hồng Của Máu sáng tác bởi GemsNk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GemsNk
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.