Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng cấp...... Sự kiện đầu tiên của cốt truyện bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 3729 chữ

- Ngươi...... con kiến hôi này cũng dám tấn công chủ nhân của ta, ngươi chuẩn bị tinh thần xuống địa ngục được rồi đấy... Khanh khách.......

Đát Kỷ nhìn lướt qua một vòng những người ở đó che miệng cười nói, tuy rằng nàng đang cười, thế nhưng từ trên người nàng lại bốc lên hơi lạnh làm cho người ta lạnh lẽo không thôi. Đát Kỷ phát ra khí tức cường giả, uy áp toả ra đủ để bọn hắn cảm thấy hoảng sợ cực độ, cho dù là đối mặt mới đại tướng quân của đế quốc, bọn hắn cũng chưa từng có cảm giác sợ hãi đến như vậy.

Khí tức của Cửu tinh Đấu Hoàng đỉnh phong..............

Ở Gia Mã đế quốc này, Đấu Hoàng đều là chủ của một phương thế lực. Mà nàng lại đạt cảnh giới tối cao của Đấu Hoàng. Bất chợt, ánh mắt nhìn về bốn phương hướng, lông mày hơi nhíu lại, sau đó lại đảo qua nơi mà Tiêu Hà đang chăm sóc cho Tiêu Sơn, khoé miệng nở ra một nụ cười mê hoặc.

Tiêu Sơn nhìn chằm chằm vào Đát Kỷ toả ra khí tức vô cùng mê hoặc khiến miệng đắng, lưỡi khô, bất giác nuốt một ngụm nước bọt............

- Má ơi..... quá đẹp.......... so với nữ minh tinh kiếp trước hắn nhìn trên TV hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, phảng phất giống như là từ trong tranh vậy.

- Lớn mật! Ngươi là người phương nào, cũng dám ngăn cản chúng ta?

Tên đội trưởng đội hộ vệ Gia Liệt tộc liền trầm giọng nói ra, tuy rằng bọn hắn đều bị mỹ mạo kinh diễm của Đát Kỷ rung động, thế nhưng càng nhiều hơn chính là đề phòng.

Đúng lúc này, Đát Kỷ bỗng nhiên vung tay áo lên, ba tên hộ vệ chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng thần bí không cách nào ngăn cản đập vào mặt, sau một khắc tất cả đều như một miếng rẻ rách bay ra ngoài. Gia Liệt Áo thì bị nàng nhẹ nhàng xách cổ nhấc bổng trên không trung. Đát Kỷ lúc này đang liếm môi nhìn trông rất mê hoặc, nhưng khí tức cường giả vẫn còn ở đó nên trong lòng mọi người đều kinh hoảng, tự nhiên không ai dám lại gần nàng.

- Khục..... Khục.... Thả ta ra... Cha ta sẽ không tha cho các ngươi đâu....

Gia Liệt Áo trong lòng thầm hoảng sợ, nhưng vẫn cố nén nặn ra từng chữ và hi vọng Đát Kỷ sẽ kiêng kỵ khi nghe thanh danh của cha mình:

- Khanh khách.... Chủ nhânnn...... Ah....Có người đang đe doạ thiếp thân nè.... Thiếp thân rất sợ nha.... Ngươi xem nên xử lý hắn như thế nào đây???

Nói xong hướng về phía Tiêu Sơn với ánh mắt cầu khẩn. Tiêu Sơn nghe Đát Kỷ âm thanh vũ mị mà xém chút phun một ngụm máu:

- Đúng thật là hồ ly tinh. Ngươi rõ ràng mạnh hơn ta mà còn kêu ta bảo vệ.

Tiêu Sơn trong lòng thầm mắng.

- Đúng vậy Thiếu gia..... Nàng ta vốn dĩ là Cửu Vỹ Hồ mà..

Lúc này Hân Nghiên đột nhiên xuất hiện trên vai Tiêu Sơn cười nói.

- Hân Nghiên, Nếu Đát Kỷ giết người có được kinh nghiệm hay không?

Tiêu Sơn thắc mắc.

- Tất nhiên là được. Nhưng kinh nghiệm nhận được rất ít ỏi, chỉ bằng 1/3 so với ngươi tự tay giết. Ngoài ra nàng ấy còn có thể tự thăng cấp cho bản thân mình khi giết người đó. Nhưng với một điều kiện tiên quyết, ngươi phải trưởng thành theo nàng ấy. Nếu không nàng ấy vẫn chỉ đạt giới hạn như vậy à. Hiện tại nàng ấy không thể phát huy được toàn bộ thực lực do giới hạn tu vi của ngươi. Khi ngươi đạt đến cảnh giới Đấu Hoàng thì mới thực sự mới phát huy được toàn bộ sức mạnh. Hihi....

Hân Nghiên che miệng cười nói.

- Ừm. Ta hiểu rồi.

Tiêu Sơn nhìn nàng mỉm cười, sau đó liền truyền âm cho Đát Kỷ:

- Đát Kỷ, giết hết hộ vệ của Gia Liệt Áo.

- Vâng.......

Đát Kỷ nháy mắt với Tiêu Sơn sau đó như một làn gió lướt qua mọi người. Đi đến đâu thì tiếng kêu thảm thiết xuất hiện đến đó.... Chỉ trong vài hô hấp, thi thể của ba tên Gia Liệt hộ vệ đã nằm la liệt trên mặt đất. Đát Kỷ nhìn đống thi thể nằm trên vũng máu, Gia Liệt Áo đang hấp hối, dường như sắp chết liền nhìn Tiêu Sơn liếm môi nói:

- Nhân gia làm như thế này đã được chưa?

- KENG..... Chúc mừng thần thoại nhân vật Cửu Vỹ Hồ Tô Đát Kỷ đánh giết hộ vệ cấp bậc Đấu Sư Nhất tinh của Gia Liệt tộc, thu được kinh nghiệm 3 vạn EXP.

- KENG..... Chúc mừng thần thoại nhân vật Cửu Vỹ Hồ Tô Đát Kỷ đánh giết ba hộ vệ cấp bậc Đấu Sư Nhị tinh của Gia Liệt tộc thu được kinh nghiệm 6 vạn EXP.

- KENG...... Chúc mừng thần thoại nhân vật Cửu Vỹ Hồ Tô Đát Kỷ đánh giết hộ vệ cấp bậc Đấu Sư Tam tinh của Gia Liệt tộc, thu được kinh nghiệm 10 vạn EXP. Mời ký chủ lựa chọn tăng EXP:

"Cho bản thân"

"Cho Thần thoại nhân vật"

"Cho Công pháp hoặc Đấu kỹ"

- Tăng cho bản thân 1 vạn kinh nghiệm, còn lại tăng cho công pháp Cửu Dương Chân Kinh.

Tiêu Sơn vừa dứt lời một dòng nước ấm lần truyền trong cơ thể đồng thời khiến hắn đột phá.

- KENG..... Chúc mừng ký chủ đột phá Đấu khí Tam đoạn.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ đột phá Đấu khí Tứ đoạn.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ đột phá Đấu khí Ngũ đoạn.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ công pháp Hoàng giai sơ cấp Cửu Dương Chân Kinh đột phá Hoàng giai trung cấp.

- KENG......Chúc mừng ký chủ công pháp Hoàng giai sơ cấp Cửu Dương Chân Kinh đột phá Hoàng giai cao cấp.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ công pháp Hoàng giai sơ cấp Cửu Dương Chân Kinh đột phá Huyền giai sơ cấp.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ công pháp Hoàng giai sơ cấp Cửu Dương Chân Kinh đột phá Huyền giai trung cấp.

Một dòng nước ấm chảy dọc theo cơ thể. Mọi người nhìn Tiêu Sơn lúc này nghiễm nhiên đột phá liền trợn trắng mắt:

"Tên này đến thời điểm như thế này còn đột phá????"

Tiêu Sơn lúc này nhận thấy vết thương đã lành, liền đứng dậy nói:

- Được rồi. Nàng lui xuống đi.

- Vâng.

Nàng dường như rất hiểu chuyện, nhanh chóng thu hồi lại khí tức, thoáng cái như một cơn gió nhẹ lướt qua người Tiêu Sơn, ném Gia Liệt Áo dưới chân Tiêu Sơn rồi lui về phía sau hắn. Bây giờ mọi người mới hết bàng hoàng. Khí tức của Cửu tinh Đấu Hoàng cường giả thật khiến người khác phải không rét mà run.

Tiêu Sơn rút một thanh kiếm trên tay hộ vệ của Tiêu Gia, hướng mặt về phía Gia Liệt Áo mỉm cười. Ánh mắt mọi người, đều là không tự nhủ hướng ánh mắt theo hành động của Tiêu Sơn. Họ rất kinh ngạc, không biết hắn định làm gì?

Song, ngay khi thanh kiếm chỉ còn cách đầu Gia Liệt Áo khoảng nửa thước, một tiếng quát tựa như sét đánh ngang tai, tại ngã tư đường đột ngột vang lên:

- Tiểu tử, khiêu chiến luận bàn mà thôi, tự nhiên ngươi sao lại có dũng khí hạ thủ tàn nhẫn như thế?

Nghe tiếng quát ẩn chứa nổi giận từ phía xa, Tiêu Sơn con mắt híp lại, khóe miệng cười lạnh, trong tay kiếm chẳng những không đình chỉ, ngược lại lực đạo càng thêm hung hãn cắm xuống.

- Phập...... Ahhhh......

Một kiếm xuyên tim Gia Liệt Áo, nhìn hắn chết mà mắt vẫn trợn ngược lên, không hiểu tại sao bản thân mình lại chết.

- KENG..... Chúc mừng ký chủ đánh giết Nhị tinh Đấu Giả Gia Liệt Áo , thu được kinh nghiệm 200 EXP.

- KENG..... Chúc mừng ký chủ hoàn thành Nhiệm vụ chi nhánh 1: Thua không nhục, Thắng không kiêu.

- Phần thưởng:

Một thẻ thăng cấp 1 vạn EXP.

Một thẻ thăng cấp nhân vật triệu hoán.

3 vạn kim tệ.

Huyền giai cao cấp Khống hoả chi thuật.

Tất cả đã đưa vào không gian hệ thống.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ lần đầu tự tay giết đối thủ, tặng thưởng: Hoàng giai sơ cấp Tốc Biến ( có thể thăng cấp) , Huyền giai sơ cấp Càn Khôn Đại Na Di (Có thể thăng cấp)

.....

Tính danh : Gia Liệt Tất

Cấp bậc: Tam tinh Đại Đấu Sư

Tuổi: 53 tuổi

Công pháp : Huyền giai trung cấp đấu kỹ Thanh Phong Trảm, Huyền giai sơ cấp Thanh Phong Toàn Quyền, Huyền giai cao cấp Thanh Phong Sát

Tình trạng quan hệ: Cha của Gia Liệt Áo, Gia chủ Gia Liệt Gia, là đối thủ cạnh tranh của Tiêu gia.

Độ thiện cảm : 0%

- Cút ngay cho ta!

Gia Liệt Tất thấy hành động của Tiêu Sơn, rõ ràng đã khiêu khích lửa giận người đó. Trong tiếng mắng tức giận, kình khí bén nhọn xé gió gào thét, giống như một tia chớp loé lên, lao đến Tiêu Sơn:

- Huyền giai trung cấp đấu kỹ, Thanh Phong Trảm...

- Hừ.....

Chỉ một tiếng hừ nhẹ, khí tức Cửu tinh Đấu Hoàng bùng nổ, Đát Kỷ nhẹ phất tay xuất chưởng, một chưởng nhẹ nhàng tung ra, nhưng trong mắt của mọi người đều cảm thấy rất nguy hiểm. Gia Liệt Tất điên cuồng huy động Đấu khí hộ giáp đối chọi với chưởng đó, khí tức của Tam tinh Đại Đấu Sư bùng nổ. Nhưng do chênh lệch cảnh giới, khi chưởng của Đát Kỷ chạm vào Đấu Khí giáp của hắn, hắn liền phun một ngụm máu, như miếng rẻ rách bay ngược về phía sau. Đát Kỷ nháy mắt biến mất, đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh Gia Liệt Tất khiến hắn hoảng loạn nhìn Đát Kỷ nói:

- Đấu ...... Đấu Hoàng..... Ngươi là ai?...... Tại sao trong Gia Mã Đế Quốc lại chưa từng nghe qua ngươi...

Đát Kỷ một tay xách Gia Liệt Tất đang hấp hối ném dưới chân Tiêu Sơn đáp:

- Chủ nhân, tên già này xử lý sao ?

Tiêu Sơn nhìn Gia Liệt Tất cười nói:

- Gia Liệt Tất......Haha....Đối với nàng, ngươi không xứng đáng để biết tên nàng.... Xuống địa ngục đi....

Cửu Dương Chân Kinh vận chuyển Tiêu Sơn nhanh chóng áp sát Gia Liệt Tất, Đấu khí tung ra.... Đấu khí hoá kình phong.... Gia Liệt Tất kinh hoảng, vận chuyển Đấu khí hộ thể. Khi cánh tay của Tiêu Sơn chỉ còn cách nửa thước, đột nhiên có tiếng Hân Nghiên vang lên bên tai:

- Thiếu gia...... Hắn không thể chết..... Nếu hắn chết sẽ ảnh hưởng đến toàn cục sau này.

Thấy vậy Tiêu Sơn liền ngừng tay lại, Đấu Khí trên tay lập tức thu liễm.

- Hừ... Xem như ngươi may mắn.... Hà Nhi.... Chúng ta đi thôi....

Gia Liệt Tất thấy Tiêu Sơn vừa dừng tay, mặc kệ trời đất ôm thi thể đứa con Gia Liệt Áo phút chốc biến mất trong đám đông.

Trong khi mọi người vẫn còn đang khiếp sợ vì hành động của Tiêu Sơn thì hai người đã rời khỏi khu vực đó. Nhìn hai người bắt đầu khuất tầm mắt của mọi người, Đát Kỷ mỉm cười rồi cũng hóa thành một làn sương rồi biến mất. Khi Đát Kỷ vừa biến mất, Tiêu Viêm mới hết hoàn hồn. Tiêu Huân Nhi ánh mắt lấp lóe nhìn hướng Tiêu Sơn vừa biến mất, trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì. Sau khi Tiêu Sơn rời đi được một lúc thì đám đông bắt đầu hội nghị ầm ĩ:

- Các ngươi vừa nhìn thấy gì chưa? Sao ta nghe nói Tiêu gia Tiêu Sơn là phế vật cơ mà? Tại sao hắn lại có Đấu khí?

- Ngươi không nhìn thấy sao? Đấu khí vừa rồi Tiêu Sơn xuất ra ít nhất phải Ngũ đoạn trở lên..........Tên phế vật này thiên phú lại trở lại rồi......

- Các ngươi có biết nữ nhân có chín cái đuôi hồ ly không?........ Nàng ta là ai vậy?

Một tên tu si tò mò hỏi.

- Nghe nói nàng ta ra mặt cho đám người Tiêu Sơn, nhưng tại Gia Mã Đế Quốc làm sao xuất hiện một người như vậy?

- Khí tức thật khủng bố...... Có lẽ là Đấu Hoàng cường giả....

Một tên tu sĩ ra vẻ cao thâm mạt trắc nói.

- Đấu........ Đấu Hoàng cường giả????

- Đúng vậy.... Lại còn là Đấu Hoàng đỉnh phong nữa.....

- Đấu Hoàng đỉnh phong?........ Cửu tinh Đấu Hoàng trong truyền thuyết ư?

Tiêu Viêm nhìn thấy cảnh này liền nắm chặt nắm đấm trong tay thầm nghĩ: " Tiêu Sơn..... Ngươi cứ chờ đấy.... Sẽ có ngày ta sẽ trở thành cường giả..... Ngươi sẽ phải hối hận về những lời người nói ngày hôm nay."

- Huân Nhi. Chúng ta đi thôi.

Sau đó kéo Tiêu Huân Nhi đang thất thần rời đi. Dường như Tiêu Viêm cảm thấy ngày hôm nay không được may mắn cho lắm nên sau khi đưa Tiêu Huân Nhi đi dạo một vòng liền nói có việc đột xuất nên dẫn nàng về luôn.

Sau khi đám đông đã giải tán được một lúc, đột nhiên xuất hiện bóng dáng một thân ảnh....... Bạch sắc thiếu nữ nhìn về phía phương hướng Tiêu Sơn vừa biến mất. Bất chợt, bạch sắc thiếu nữ quay đầu về một hướng:

- Hừ...

Khí tức Đấu Hoàng bùng nổ. Sau đó nàng liền biến mất như chưa có chuyện gì xảy ra. Thân ảnh đó chính là Cửu Vỹ Hồ Tô Đát Kỷ. Sau khi nàng ta vừa biến mất thì ở phương hướng nàng vừa nhìn bỗng xuất hiện một hắc y nhân. Hắc y nhân thầm lau mồ hôi lạnh:

- Khí tức của Cửu tinh Đấu Hoàng thật kinh khủng. Cũng may ta cũng chưa đắc tội với nàng ta, không thì nguy to rồi.

Quay trở lại câu chuyện....

Lúc này, Tiêu Sơn đang cùng Tiêu Hà đi dạo phố. Tiêu Hà nhịn không được nữa liền nhìn Tiêu Sơn nghi hoặc:

- Tiêu Sơn ca ca....... Muội muốn nghe một lời giải thích.... Nếu không.....huynh sẽ biết tay muội.

Nàng khoanh hai tay trước ngực, phụng phịu nhìn Tiêu Sơn bất mãn nói. Tiêu Sơn thấy vậy âm thầm đổ mồ hôi lạnh:

"Biết giải thích với nàng như thế nào bây giờ? Không thể để nàng biết chuyện ta có hệ thống được."

- Công tử có thể bịa ra một câu chuyện nào đó chẳng hạn... Cái này cũng dễ mà.....

Hân Nghiên chu mỏ nói.

- Tiêu Sơn ca ca.... Sao huynh không trả lời?

Tiêu Hà tròn xoe mắt hỏi.

- Ah. Muội muốn ta giải thích điều gì?

Tiêu Sơn giật mình đáp.

- Cái kia..... Nàng ấy là ai? Tại sao huynh quen biết nàng? Tại sao lại gọi huynh là chủ nhân??

Tiêu Hà tròn xoe mắt nhìn Tiêu Sơn hỏi dồn dập.

- Sao muội lại hỏi về chuyện này? Hình như ta đang cảm giác muội đang ghen đúng không?

Tiêu Sơn vừa nói vừa tủm tỉm cười.

- Muội...... Muội chỉ muốn biết xú bà nương đó là ai thôi. Muội không muốn có người xấu đi bên cạnh huynh.... ngộ nhỡ nàng ta làm hại huynh thì làm sao bây giờ?

Tiêu Hà chu mỏ đáp, chỉ thấy trên hai má của nàng đang xuất hiện một áng mây hồng. Tuy nhiên, hai người trò chuyện không lâu thì văng vẳng tiếng vũ mị bên cạnh:

- Nè nè.... Cô nàng kia.... Nể tình ngươi là muội muội của chủ nhân nên mới không chấp nhặt nhé. Ngươi nói ai là xú bà nương?

Dứt lời, bên cạnh Tiêu Sơn xuất hiện một mỹ nhân. Đát Kỷ nhanh chóng quàng tay qua cổ của Tiêu Sơn. Một cỗ mùi thơm liền lập tức tràn vào trong mũi hắn. Đát Kỷ đang bá cổ hắn, hắn có thể cảm giác được cánh tay của mình giống như là đụng vào một loại đồ vật giống như thủy cầu, tròn tròn và mềm mềm làm hắn hô hấp lập tức dồn dập lên. Chỉ thấy nàng đang tranh cãi với Tiêu Hà dường như coi hắn không tồn tại. Bất chợt tay của Đát Kỷ chạm vào lồng ngực của Tiêu Sơn, cảm nhận được nhịp tim đang dồn dập của hắn, nàng vũ mị nói:

- Ha ha ha...... Chủ nhân........ người đang thẹn thùng sao?

Đát Kỷ nghiêng đầu kiều mị hoặc nhìn về phía hắn, nàng đẹp đến mức kinh tâm động phách, để Tiêu Sơn đều nhìn đến ngây người.

Trách không được Trụ Vương lại si mê nàng như thế, quả nhiên là họa quốc ương dân ah!

- Khụ khụ.... Ta nào có thẹn thùng!

Tiêu Sơn giả bộ khục một tiếng, nghĩa chính ngôn từ nói, chỉ là hắn da mặt dày đền nhịn không được mà ửng đỏ lên. Kiếp trước hắn nhưng là chưa từng gặp qua Đát Kỷ dạng mỹ nhân bực này. Bất giác hắn vẫn phải gỡ cánh tay của Đát Kỷ ra. Nếu không hắn không biết mình sẽ mất đi phần người lúc nào ý.....

Thấy Tiêu Sơn cứ nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Đát Kỷ, Tiêu Hà nhất thời phụng phịu:

- Tiêu Sơn ca ca...... Ngươi đang nhìn đi đâu đấy?

Tiêu Sơn giật thót mình liền vội vàng chuyển chủ đề.

- Ah.... Giới thiệu với muội...... đây là Đát Kỷ...... Đát Kỷ..... Còn đây là Tiêu Hà....... Muội muội của ta....

Tiêu Hà ánh mắt tóe ra lửa nhìn chằm chằm Đát Kỷ rồi quay sang Tiêu Sơn giận dỗi:

- Huynh đi ra chỗ khác, muội có chuyện cần nói với nàng.

Tiêu Hà nói xong rồi nhìn Tiêu Sơn như kiểu nếu ngưởi không đi thì sẽ biết tay ý....

- Chủ nhân cứ đi đi. Đừng lo lắng cho thiếp thân.

Đát Kỷ nhìn Tiêu Sơn vũ mị nói. Tiêu Sơn thầm than:

"Phụ nữ là một loại động vật khó hiểu".

Không biết là hai xú bà nương này mà đánh nhau thì hắn sẽ đau đầu như thế nào đây.

Nhìn thấy Tiêu Sơn vẫn đứng chết chân tại đó chưa có chịu rời đi. Hắn bỗng nhận ra có một đạo ánh mắt sắc lẹm đang nhìn về phía mình, đành ngậm ngùi rời khỏi nơi đó.

Đứng từ phía xa quan sát, hắn cũng không thấy hai nàng đánh nhau, chỉ thấy Tiêu Hà đang thì thầm to nhỏ với Đát Kỷ làm nàng ta che miệng cười khúc khích, thi thoảng lại chỉ trỏ về phía Tiêu Sơn, bỏ mặc Tiêu Sơn một mình thơ thẩn đến hết ngày.

Sau khi cuộc nói chuyện kết thúc, hắn thấy Đát Kỷ liền biến mất, chỉ còn Tiêu Hà đang chạy về phía hắn và kéo hắn tiếp tục đi dạo phố. Tiêu Sơn thấy vậy như có điều suy nghĩ nhưng nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Sau đó dẫn Tiêu Hà tạt ngang rẽ dọc để mua một số vật phẩm chuẩn bị cho việc luyện đan sắp tới. Khi đã mua đủ vật phẩm cần thiết thì Tiêu Sơn dẫn nàng quay trở lại Tiêu Gia. Khi trở về thì mặt trời cũng đã lên đỉnh đầu .

Trên đường trở về phòng, bất chợt Tiêu Sơn thấy Tứ trưởng lão Tiêu Phương Anh sắc mặt rất lo lắng đang tim mình. Hắn nhìn nàng mặc niệm trong lòng, một bảng thông tin cá nhân của nàng liền hiện hữu trước mắt hắn.

Tính danh: Tiêu Phương Anh

Cấp bậc: Tứ tinh Đại Đấu Sư

Tuổi : 28 tuổi

Công pháp: Huyền giai cao cấp Phong Thiên Sát

Vũ Khí: Phong Thiên Kiếm

Tình trạng quan hệ : ???

Độ thiện cảm : 85%

Tiêu Phương Anh là một trong những trưởng lão có niên kỷ trẻ nhất trong gia tộc. Nàng năm nay mới đạt 28 tuổi mà đã đạt thành tựu Tứ tinh Đại Đấu Sư, trong gia tộc ai cũng phải kiêng dè nàng. Hơn nữa, nàng còn là Nhất phẩm Luyện Dược Sư. Chỉ tiếc là trình độ của nàng như vậy làm nàng không tham dự khảo hạch Luyện Dược Sư.

- Các ngươi đi đâu cả buổi sáng vậy? Làm ta tìm mãi......

Tứ Trưởng Lão thấy hai người vừa xuất hiện liền vội vàng trách móc.

- Tỷ Tỷ, ta chỉ vừa dẫn Hà Nhi ra ngoài đi dạo chút thôi. Chẳng lẽ ở nhà xảy ra chuyện gì hay sao?

Tiêu Sơn mỉm cười nói.

- Đúng vậy tỷ tỷ. Thấy Tiêu Sơn ca ca vừa lành vết thương nên muội rủ hắn ra ngoài cho khuây khoả chút thôi .Có chuyện gì vậy tỷ?

Tiêu Hà phụ họa.

- Đến giờ này ngươi còn cười được? Ngươi có biết rằng mọi người đang phải đợi ngươi không?

Nhìn Tiêu Sơn vẫn thản nhiên cười.... Tiêu Phương Anh giận tím mặt quát.

- Đợi ta? Đợi ta làm gì?

Tiêu Sơn nghi hoặc hỏi.

- Đợi ngươi để kiểm tra khảo thí..... Ngươi quên rằng sắp sửa đến ngày chuẩn bị làm lễ trưởng thành cho ngươi à? Thật làm ta tức chết đi...

Tiêu Phương Anh không hiểu tên này đang giả vờ ngơ hay ngơ thật nữa. Nhìn biểu hiện của hắn mà nàng tức chết.

- Quả thật ta không biết mà.... Bây giờ họ đang ở đâu?

Tiêu Sơn hỏi.

- Mọi người đang đợi ngươi ở khảo thí đài của gia tộc. Các ngươi nhanh lên đi theo ta....

Dứt lời Tứ Trưởng lão kéo Tiêu Sơn và Tiêu Hà rời hậu viện. Tiêu Sơn nhìn Tiêu Phương Anh đang vội vội vàng vàng, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười quỷ dị:

"Khảo thí đài à...... Xem ra sự kiện đầu tiên sắp bắt đầu rồi đây"....

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 34
Lượt đọc 1476

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.