Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần phục hay chết?.............Lần đầu của Vân Vận

Tiểu thuyết gốc · 9791 chữ

- Ách... Nàng tỉnh rồi?

Nữ nhân đột nhiên trợn mắt làm Tiêu Sơn hơi hoảng hốt, vô thức lui ra sau vài bước, tay giơ lên bình ngọc nhỏ giải thích:

- Ta chỉ muốn giúp nàng chữa thương mà thôi, không hề có ác ý. Đương nhiên... vừa rồi nàng hôn mê, nên ta mới định bôi thuốc cho, bất quá nếu bây giờ nếu đã tỉnh lại, vậy thì tự mình đến làm đi.

Vừa nói, Tiêu Sơn chỉ mỉm cười đặt bình ngọc bên người nàng rồi rời đi.

Nhìn thấy Tiêu Sơn lui ra phía sau, nữ nhân thần bí lúc này mới nhẹ thở phào một hơi, đôi mắt nhìn về phía hắn cũng bớt đi phần nào. Bất quá lúc nàng chuẩn bị tự mình động thủ thì lại phát hiện toàn thân bị lâm vào trạng thái cứng đờ.

Thân thể hơi giãy dụa, nữ nhân thần bí chậm rãi nhắm mắt, một lát sau mở ra, cắn răng thấp giọng nói:

- Gia hoả đáng chết, tự nhiên lại có phong ấn thuật.

Tiêu Sơn ngồi ở một góc sơn động nướng thịt một con Hắc Trư Nhất Giai, thi thoảng nhìn nữ nhân đang gắng gượng cũng không nhúc nhích được thân thể, nhìn thấy nàng vẻ mặt vô tội, nhưng hắn không hề chủ động qua hỗ trợ.

Cố gắng một lần nữa, nữ nhân thần bí đành bất đắc dĩ đình chỉ giãy dụa. Nàng cảm thấy vô vị quay đầu đi, đôi mắt đẹp nhìn thân ảnh Tiêu Sơn chậm rãi nướng thịt, cẩn thận đánh giá một phen. Nàng chăm chú quan sát gương mặt anh tuấn tiêu sái của hắn một hồi, khuôn mặt nhỏ bất giác đỏ lên. Một hồi sau tựa hồ cũng không cảm thấy hắn có gì nguy hại về sau, lúc này nàng mới nhẹ giọng lên tiếng:

- Cũng là ngươi giúp ta bôi thuốc đi.

Thanh âm của nàng phi thường dễ nghe êm tai, bất quá có thể duyên cớ là bởi vì thân phận nàng mà trong thanh âm luôn có một nét cao quý khó có thể che dấu.

- Nàng chắc chắn chứ?

Ngẩng mặt, Tiêu Sơn nhìn chằm chằm thần bí mỹ nhân nghi hoặc hỏi. Thần bí mỹ nhân nghe hắn hỏi ngược lại có chút đỏ mặt lên tiếng:

- Ân.

Tiêu Sơn nghe vậy liền hí hửng trong lòng nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh. Hắn chậm rãi tiến tới bên nữ nhân này, ánh mắt lần nữa đảo qua dung nhan xinh đẹp, ho khan một tiếng, vươn tay nhẹ nhàng xé mở một đoạn y phục trên bộ ngực nữ nhân.

Kéo đám y phục trắng thuần ra, chỉ thấy này phía dưới lại còn có một kiện nội giáp màu lam nhạt, trên nội giáp lưu quang lưu chuyển như sóng gợn, hiển nhiên không phải là vật bình thường. Trên bề mặt giáp có năm đạo trảo ấn khá sâu, máu tươi từ trong trảo ấn nhè nhẹ chảy ra.

- Nội giáp thật chắc chắn, nếu không phải có thứ này hộ thân, sợ rằng chiêu công kích đó của Tử Tinh Dực Sư Vương đã có thể trực tiếp xé rách nửa thân trên của nàng.

Nhìn nội giáp màu xanh nhạt này, Tiêu Sơn trong lòng than thở.

- Khụ....Khụ... Cái vết thương phía dưới nội giáp kia... muốn cầm máu bôi thuốc... tựa hồ phải đem nội giáp... gỡ xuống.

Nhìn thân thể nữ tử mềm mại được nội giáp bao bọc bên trong, Tiêu Sơn đột nhiên quay về phía nữ tử lúc này hai má đã thoáng ửng đỏ, xấu hổ cười khổ.

Nghe hắn nói thế, thân thể nữ tử rõ ràng run lên một chút, hít sâu một hơi, đôi mắt đẹp chậm rãi nhắm lại, lông mi thon dài run rẩy rất nhẹ, thanh âm lại có chút bình thản:

- Cởi đi, nói nhiều sẽ có phiền toái.

Nhìn thấy đối phương dứt khoát như vậy, Tiêu Sơn lại có chút không tự nhiên, bất đắc dĩ lắc đầu, nâng nữ tử từ trên giường đá dậy, ngồi xếp bằng quay lưng về phía hắn.

Nhìn những đường cong mê người phía sau nữ tử, Tiêu Sơn bàn tay thoáng có chút run rẩy, chậm rãi tháo gỡ áo xuống. Lúc di động trên y sam, ngón tay Tiêu Sơn ngẫu nhiên chạm vào da thịt nữ tử, lúc này hắn cảm giác được thân thể đối phương chợt căng lên, xem ra cho dù nữ nhân này là Đấu Hoàng cường giả, đối với chuyện tiếp xúc nam nữ này cũng không chính thức là bình thản vô tư như lời nàng nói. Chậm rãi tháo mở y phục đến chỗ cái eo nhỏ nhắn của nữ tử, Tiêu Sơn lúc này mới mơ hồ chạm đến khuy kim loại của nội giáp, nhẹ nhàng đem tháo ra.

Cởi đến cái khuy cuối cùng, Tiêu Sơn vô cùng cẩn thận đem nội giáp thoát ly khỏi cơ thể nữ tử, bất quá dù hắn đã rất cẩn thận nhưng khi nội giáp rời khỏi người, kim loại vuốt qua vết thương vẫn làm cho nàng phải hít vài ngụm lương khí.

Sau khi đem nội giáp giải trừ, nửa thân trên của nữ tử cơ hồ xích loã hiện ra trước mặt Tiêu Sơn, đương nhiên chỉ vẻn vẹn là mặt sau, về phần mặt trước, hắn thật sự không có thèm nhìn.

Trước mặt một nam tử xa lạ mà xích loã thân trên, da thịt trắng như tuyết của nữ cường giả cấp bậc đấu hoàng từ từ nổi lên một tầng phấn hồng nhàn nhạt, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy rất nhỏ.

- Quản cho tốt tay ngươi cùng con mắt!

Lúc này nữ tử lại phát ra một tiếng cảnh cáo.

Cười khổ một tiếng, Tiêu Sơn từ trong giới chỉ lấy ra một bộ hắc bào rồi từ sau lưng phủ lên thân thể nữ tử, lúc này mới chậm rãi xoay người nàng để nằm xuống giường đá.

Xoay người lại, hắn lúc này mới phát hiện, nguyên lai hai má nàng cũng đã nổi lên một tầng phấn hồng mê người, bất quá trong nhãn đồng nhìn hắn có chút nhu tình. Hiển nhiên, hành động giúp nàng cởi áo lúc trước của hắn đã chiếm được không ít hảo cảm.

- Chịu đau một chút....Ta muốn thanh tẩy vết thương.

Nhắc nhở một tiếng, Tiêu Sơn chậm rãi kéo hạ hắc bào, thẳng đến khi vết thương đã hoàn toàn lộ ra, lúc này mới vội vã đình chỉ, bởi vì ở độ cao này, hắn đã có thể nhìn thấy non nửa kiều nhũ trắng như tuyết cùng với cái khe rãnh mê người làm cho nam nhân phải điên cuồng...

Lấy ra một ít vải bông sạch từ trong giới chỉ, Tiêu Sơn lại từng trong một cái bình ngọc đổ ra một ít chất lỏng màu lục nhạt, sau đó chậm rãi lau máu xung quanh vết thương.

Theo những lần lau nhẹ nhàng Tiêu Sơn, nữ nhân thần bí lông mi run rẩy không ngừng, búi tóc phượng hoàng cao quý trên đỉnh đầu cũng lặng lẽ tán lạc một chút, nhìn qua đã bớt đi mấy phần ung dung, nhiều hơn vài phần biếng nhác của nữ nhân.

Đôi mắt đẹp nhìn thiếu niên trước mặt đang cúi đầu chăm chú thanh tẩy vết thương, trong ánh mắt nữ nhân lại nhiều hơn một phần cảm kích.

Sau khi cẩn thận thanh tẩy vết thương, hắn lại từ trong một bình ngọc vẩy nhẹ lên một ít bột phấn màu trắng. Bị bột phấn kích thích, nữ nhân lông mày đen cau lại, mũi thon phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp ẩn chứa đau đơn.

- Yên tâm, rất nhanh sẽ tốt thôi.

Khẽ cười, Tiêu Sơn đem bột phấn rải đều lên miệng vết thương, sau đó lại lấy ra một ít vải bông dùng để cầm máu cẩn thận đem vết thương của nàng bao lại.

Đương nhiên trong lúc bao vết thương, dù hắn không có cố ý nhưng vẫn nhìn thấy một ít xuân quang không nên nhìn, bất quá cũng may hắn che giấu không tồi, nếu không khó mà bảo toàn nữ nhân thần bí này không đổi sắc mặt.

- Tốt lắm, miệng vết thương đã xử lý xong. Còn lại một ít nội thương phải dựa vào bản thân nàng thôi. Riêng cái phong ấn kia, cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng mà giải trừ.

- Được rồi. Nàng ở đây dưỡng thương đi, ta ra ngoài một chút.

Vỗ vỗ tay, Tiêu Sơn lui về phía sau từng bước, cười nói. Hắn mặc dù rất muốn chữa trị phong ấn cho nàng, nhưng nếu làm như vậy sẽ không ổn, sợ rằng nàng sẽ sinh ra cảnh giác với hắn. Nhìn nàng thêm một chút, hắn xoay người rời đi.

- Cám ơn.

Lẳng lặng nằm trên giường đá, nữ nhân đột nhiên hướng Tiêu Sơn nhoẻn miệng cười, nụ cười đó, có thể nói là phong hoa tuyệt đại. Tiêu Sơn nghe vậy người chỉ hơi khựng lại một chút rồi tiếp tục bước đi.

Ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi nhỏ, ánh mắt Tiêu Sơn không ngừng đảo qua xung quanh. Duyên cớ cũng bởi đầu Tử Tinh Dực Sư Vương kia mà đoạn thời gian này Ma Thú bên trong Ma Thú Sơn Mạch rõ ràng náo động hơn rất nhiều, bất quá cũng may dược liệu của Tiểu Y Tiên trước khi đi đã giao cho hắn để hắn bố trí ra phạm vi xung quanh hang động rất có hiệu quả, mặc dù phụ cận thi thoảng cũng có ma thú lui tới, bất quá sau khi ngửi thấy cái mùi dược liệu ấy thì đều vội vàng chạy đi. Do vậy, hai ngày này ở bên trong, hai người cũng không có bị bọn Ma Thú này để ý đến.

Tiêu Sơn Luyện Đan nửa ngày bên ngoài sơn động, linh hồn chi lực lại thi thoảng dò xét tứ phía, cảm giác vô cùng an toàn, mới nhảy ra khỏi đống đá rồi mạnh mẽ nhảy xuống khỏi đỉnh núi nhỏ.

Hắn thong thả trở về, vài phút sau đã vào bên trong sơn động mát lạnh. Bước vào sơn động liền nhìn thấy nữ nhân này vốn nằm một chỗ trên giường, bây giờ tay đang nâng chiếc cằm thơm nhàn nhã ngồi trên phiến đá, nhìn thấy hắn trở về, nàng không khỏi mỉm cười:

- Ngươi về rồi à???

Cười gật gật đầu, Tiêu Sơn từ từ tới gần, thuận miệng hỏi:

- Nàng đã khoẻ hơn chưa?

Nữ nhân thần bí khẽ động thân thể tạo nên một làn gió thơm mát nhàn nhạt, đi tới bên cạnh Tiêu Sơn, đôi mày đen cau lại khẽ thở dài:

- Ngoại thương cũng không có trở ngại gì, bất quá phong ấn thuật trên người lại phải mất ít nhất vài ngày mới có thể giải trừ.

- Vậy đoạn thời gian này nàng hãy ở đây đi, bọn chúng hẳn sẽ không lục xoát đến.

- Ùng ục...... Ùng ục......

Lúc này Vân Vận cái bụng không đúng lúc kêu lên, Vân Vận mặt lần thứ hai hiện một hồi đỏ.

Đời này nàng chưa từng một ngày mặt đỏ nhiều lần như vậy! Hơn nữa lần này ở trước mặt người ngoài mất mặt như vậy.

- Cái này.... nàng đây là tu vi bị phong ấn nên đói bụng! Để ta đi tìm cho nàng tìm một ít thức ăn.

Tiêu Sơn nói xong, bước nhanh đi tới cửa động, nơi thác nước hạ xuống, nhanh chóng lao ra hồ nước, đấu khí hóa kiếm, mấy lần từ trong đầm nước đâm thủng mấy con cá mập!

Sau đó nhanh chóng trở về, từ trong giới chỉ lấy ra mấy con cá mập bắt được ở thác nước, đặt mông ngồi xuống đất đốt lên một đống lửa, đem cá đánh vẩy sạch, thanh lý nội tạng, rồi đặt trên ngọn lửa, Tiêu Sơn quay đầu nhìn nàng bên người mỉm cười.

Bởi vì bộ tố y trên người nàng đã bị nghiền nát, cho nên nàng hiện tại đang mặc áo bào xám tro của Tiêu Sơn. Người khác mặc vào rất bình thường, bất quá khi tới trên người nàng lại được thân thể lung linh có lồi có lõm phụ trợ mà tăng thêm vài phần ý vị thần bí, khi dời bước một đoạn đùi ngọc trắng như tuyết lúc ẩn lúc hiện vô cùng mê người.

Thân thể ưu nhã ngồi xuống, đôi mắt đẹp của nàng nhìn chằm chằm Tiêu Sơn đang không ngừng vẩy các loại gia vị lên cá nướng. Từ trên người hắn, để cho nàng vô tình tìm được cảm giác an toàn! Sâu trong nội tâm sản sinh một tia ỷ lại.

Bất quá, ý nghĩ này vừa xuất hiện, nàng trong nháy mắt liền thức tỉnh! Vội vàng đem này thực ý nghĩ không thiết bóp tắt!

Chính mình Đường dường Vân Lam Tông tông chủ, Đấu Hoàng cường giả, Gia Mã Đế Quốc mười vị trí đầu cao thủ, làm sao sẽ đối với một thiếu niên sản sinh ỷ lại?

Này nếu như nói ra, đã biết vị Gia Mã Đế Quốc một vị duy nhất nữ tính Đấu Hoàng cường giả, chẳng phải sẽ bị người chê cười?

Lại nói, mình cũng không cần nam nhân! Mình cùng hắn không thể có bất kỳ vướng mắc nào được.

Chờ chính mình thương được, chính mình phải trở về Vân Lam Tông, sau đó có thể hay không gặp mặt lại đều là chưa biết. Hazzz

Nghĩ đến sau đó thiên nhai hai cách, Vân Vận đáy lòng lại xuất hiện một tia tiểu thất lạc. Tuy nhiên, rất nhanh nàng đã ổn đinh lại tâm tình, nhìn hắn mỉm cười nói:

- Ngươi tên gì?

Tiêu Sơn nhìn nàng mỉm cười, nghiêng đầu đáp:

- Tiêu Sơn, còn nàng?

- Vân Chi.

Đôi mắt đẹp hơi loé lên một chút, nàng lại cười nói.

- Vân Chi? Tên thật đẹp, quả thật đúng với con người của nàng vậy.

Tiêu Sơn từ trong bình ngọc vẩy ra một ít gia vị đã được phối hợp tỉ mỉ, cũng thuận miệng nói. Vân Chi? Hắn thừa biết nàng dùng tên giả để che giấu thân phận thật của mình, nhưng hắn cũng chẳng muốn bóc trần sự thật làm gì, lại dễ dẫn đến nàng cảnh giác hắn.

Vân Chi hiện giờ thực lực bị phong ấn, bất quá nàng không biết lý do gì lại lựa chọn tin tưởng hắn, mặc dù nàng không thể nhìn thấu cảnh giới của hắn. Tiêu Sơn nhìn nàng mỉm cười, bốn mắt chạm nhau, nàng đỏ mặt cúi đầu xuống. Bầu không khí nhất thời lâm vào trầm mặc, cho đến khi Tiêu Sơn cầm cá nướng đưa cho Vân Chi, lúc này nàng mới nhẹ nhàng gật đầu với hắn.

Kéo xuống một miếng thịt cá nhỏ, đôi môi đỏ mọng của Vân Chi khẽ nhúc nhích, tư thái chậm rãi ưu nhã làm cho Tiêu Sơn một bên đang ăn cảm thấy ngẩn ngơ. Đến nữ nhân ăn cũng đẹp đến vậy sao?

- Ngươi là Luyện Dược Sư?

Ánh mắt đảo qua mấy bình ngọc bên cạnh Tiêu Sơn, trong thanh âm của Vân Chi thoáng có chút kinh ngạc.

- Ách, có thể xem như thế đi.

Nuốt thức ăn trong miệng xuống, Tiêu Sơn cũng không muốn che giấu thân phận của bản thân. Hắn cũng không cảm thấy để thân phận bại lộ là một ý kiến sáng suốt.

- Nha. Ngươi đạt đến mấy phẩm rồi? Ta có bằng hữu là một vị Luyện Dược Sư đang ở Gia Mã đế quốc chờ ta hoàn thành sự tình nơi này, nếu ngươi nguyện ý, ta có thể giới thiệu ngươi cho hắn.

Khẽ gật gật đầu, nét kinh ngạc trong đôi mắt sáng của Vân Chi chậm rãi biến mất. Nàng khẽ liếm vết mỡ trên đôi môi đỏ mọng, mỉm cười nói.

Nghe vậy, Tiêu Sơn hơi sửng sốt, sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của đối phương mà lắc đầu:

- Đa tạ, ta bất quá mới miễn cưỡng đạt Nhị phẩm. Tuy nhiên, ta nghĩ hay là quên đi, ta không cần có người giúp đỡ, vì ta đã có sư phụ.

Trời, nàng đùa sao? Trình độ năng lực của hắn dư sức vượt qua Cổ Hà, còn cần nàng giới thiệu hắn cho sao? Nếu nàng ta biết được trình độ Luyện Đan của Tiêu Sơn chắc bị ngợp thở mất.

Nghe thấy hắn không ngờ lại cự tuyệt hảo ý của nàng, trên khuôn mặt xinh đẹp của Vân Chi thoáng hiện lên nét kinh ngạc. Sự giới thiệu của mình, không ngờ lại bị người trong cuộc cự tuyệt? Đây chính là nhiều năm như vậy mới gặp lần đầu. Lúc này, Vân Chi cơ hồ có chút xúc động muốn hỏi một câu:

- Ngươi biết ta muốn giới thiệu ngươi cho ai chứ?

Song xúc động cũng chỉ thoáng loé qua trong lòng. Bằng vào định lực cùng thân phận của Vân Chi, tự nhiên sẽ không đương tràng hỏi những lời như thế mà chỉ là mang theo một chút ý vị không hiểu chậm rãi gật gật đầu.

- Sau khi vết thương khỏi hẳn, nàng vẫn định đi tìm Tử Tinh Dực Sư Vương?

Đem miếng thịt cá cuối cùng ăn mất, Tiêu Sơn liền hỏi.

- Ân, ta cần phải lấy được Tử Linh Tinh.

Vân Chi khẽ thở dài một hơi, nói.

Tiêu Sơn lắc đầu thở dài. Hắn thừa biết nàng không phải đối thủ của Tử Tinh Dực Sư Vương, chỉ sợ nếu lần này nàng đi nữa sẽ bị ăn thiệt thòi lớn.

- Ta với nó thực lực khác biệt cũng không xa, chỉ là không ngờ nó lại nắm giữ phong ấn thuật. Lần trước chịu thiệt là do không kịp phòng ngự, lần tái chiến sau, "Phong Chi Cực, Vẫn Sát" của ta không nhất thiết sẽ thất bại như thế.

Nhìn vẻ mặt của Tiêu Sơn, Vân Chi cau mày nói, trong giọng nói mơ hồ ẩn chứa một chút không cam lòng.

- Chiêu thức đó thực sự rất mạnh.

Ăn xong cá nướng, Tiêu Sơn liền đứng dậy uể oải duỗi lưng, nói chuyện cùng Vân Chi một lát, sau đó liền rời khỏi hang động, ngồi xếp bằng một bên trên bãi đá cách cửa hang cũng không xa, hai tay kết ấn tu luyện, chậm rãi nhắm mắt lại.

Nhìn Tiêu Sơn bắt đầu tu luyện, Vân Chi cũng đứng dậy, đem ngọc thủ dính đầy mỡ thanh tẩy một chút rồi cũng ngồi xuống một bên từ từ nhắm mắt, chậm rãi giải trừ Tử Tinh Phong Ấn trong cơ thể.

Ban ngày đi qua rất nhanh, buổi tối liền tiến đến! Tiêu Sơn lần thứ hai làm một ít cá nướng, gọi Vân Chi đồng thời dùng cơm! Mấy ngày này, mối quan hệ giữa nàng và Tiêu Sơn đã dần dần khăng khít hơn. Tiêu Sơn càng ngày càng khiến cho nàng có cảm giác muốn ỷ lại vậy.

Lần này dùng cơm nàng đều là cúi đầu, mặt nàng đỏ như trái gấc, một câu nói cũng không có nói.

Nhìn thấy nàng không muốn nói, hắn cũng không muốn mở miệng nói nhiều. Nếu bị phản cảm thì sẽ khó khăn trên con đường chinh phục nàng sau này.

Đừng đến thời điểm mỹ nhân tâm không được, lại gặp đến căm ghét, nếu như vậy dù có tốn công sức bằng trời cũng khó có thể chinh phục được nàng.

Dùng hết bữa tối, một đêm cứ như thế đi qua rất nhanh .

Tiêu Sơn lần thứ hai làm một ít cá nướng, hai người ăn xong, hắn chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo, cùng nàng đánh một tiếng bắt chuyện rời đi.

Đương nhiên, hắn cũng không dám rời đi quá xa, để tránh khỏi nàng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn! Bởi vì, nàng nhưng là hắn nhận định nữ nhân,!

Ra ngoài đi dạo một vòng, giải quyết một nhóm chung quanh dò xét ma thú!

Những Ma Thú này từ cấp thấp đến cấp cao đều có, không cần phải nói, đều là Tử Tinh Sư Vương thuộc hạ!

Vì là chính là tìm kiếm nàng mà tới.

Hắn trừng trị những Ma Thú này, lại thu hàng một nhóm Ma Hạch, thật cao hứng quay lại sơn động.

Trở lại thác nước phía sau trong hang núi, phát hiện nàng vẫn còn đang ngồi xếp bằng tập trung phá giải phong ấn! Rời khỏi hang động, Tiêu Sơn ngoảnh đầu nhìn một hồi hang động đá sau đó rời đi. Lần này hắn sẽ tiến thẳng tới Thập Vạn Đại Sơn, trực chỉ nơi ở của Tử Tinh Dực Sư Vương. Đấu khí vận chuyển, thân ảnh hắn liền biến mất.

Lần này hắn không chút thu liễm khí tức nữa, cuồn cuộn uy áp của Đấu Tông đỉnh phong cường giả xuất hiện khiến toàn bộ Ma Thú cấp thấp sinh ra cảm giác vô cùng sợ hãi. Tiêu Sơn một đường tới thẳng Thập Vạn Đại Sơn bên trong mà không hề gặp chút trở ngại nào cả. Hắn vừa bước chân vào địa bàn của Tử Tinh Dực Sư Vương liền bị Ma Thú này cảm nhận được.

- Nhân loại, đây không phải ngươi nên đến địa phương!

Tiêu Sơn đầu tiên là nghe được một tiếng như là rồng giống như hổ tiếng gầm, tiếp đó liền thấy một đạo hắc ảnh bay đến trước mặt mình.

Tiêu Sơn ánh mắt hơi híp lại đánh giá về phía không trung cái kia to lớn Ma Thú, con này hình thể to lớn, trọn vẹn dài bảy, tám mét mặt ngoài thân thể. Vậy mà bao trùm một tầng màu tím kết tinh. Ánh nắng chiếu rọi, quang hoa bắn ra tứ phía, có chút chói mắt!

Ma Thú đầu, là một khỏa tướng mạo cực kỳ dữ tợn đầu sư tử, đỏ tươi bên trong hiện ra kỳ dị tử quang thú đồng tử, che kín răng nanh miệng lớn, đầu sư tử bên trên, còn có một cái màu lửa đỏ xoắn ốc sừng nhọn, nhiều đám ngọn lửa tử sắc, tại sừng nhọn bên trên lượn lờ xoay quanh, to lớn mình sư tử mặt bên, sinh ra một đôi màu tím cánh chim, cánh tím vỗ ở giữa, nhiều đám tím nhạt hỏa diễm giống như súng phun lửa đồng dạng, phô thiên cái địa quét sạch mà ra, bốn cái thô chắc móng vuốt, đồng dạng bị bao khỏa một tầng màu tím tinh thể, mỗi một lần đạp xuống, đều sẽ để đến hư không vì đó run lên, khó có thể tưởng tượng lực lượng đến tột cùng lớn đến bao nhiêu.

Lần trước chỉ đứng từ xa quan sát, hầu như chưa đánh giá được tổng thể Ma Thú này, nhưng lần này thì hoàn toàn khác, hắn chính thức chạm mặt chính diện. Khiêu chiến Ma Thú này, cũng là một thú vui của hắn. Cảm thụ được đối phương năng lượng ba động, Tiêu Sơn nhếch miệng cười cười, chỉ dựa vào phần này khí phách, bảo sao có thể cùng Vân Vận đánh cái ngang tài.

Chẳng trách trong nguyên tác, Vân Vận thân là Đấu Hoàng cường giả, còn sẽ trúng phong ấn thuật.

- Nhân loại, ta cho ngươi một cơ hội cuối rời đi nơi này, cút mau trước khi ta thay đổi ý định!

Tử Tinh Dực Sư Vương gào thét một tiếng, lần nữa cảnh cáo nói.

Đúng lúc này, thanh âm hệ thống vang lên:

- KENG. Phát động chi nhánh nhiệm vụ. Chi tiết xem trên thông báo.

Tiêu Sơn nhìn một chút nhiệm vụ hệ thống, sau đó liền đánh giá một chút đối phương dáng dấp, đột nhiên cười lên ha hả, tiếp đó liền thấy hắn không có dấu hiệu nào động thủ!

Tiêu Sơn không phải cái gì bút tích người, càng sẽ không đánh phía trước, nói một trận có hay không, nguyên cớ nhìn thấy chính chủ phía sau, hắn trực tiếp động thủ!

Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung tay lên, không gian hơi gơn sóng một chút, mấy đạo Đấu Khí đột nhiên xuất hiện, nhẹ nhàng một đẩy, Đấu Khí liền bắt đầu tăng tốc, phóng tới Tử Tinh Dực Sư Vương.

Tử Tinh Dực Sư Vương không nghĩ tới nhân loại này như thế nóng nảy, còn không có nói hai câu, liền trực tiếp động thủ.

Bất quá nó cũng không hề yếu thế, nhanh như cắt né qua phía sau, liền là nổi giận, qua nhiều năm như vậy, còn không người nào dám như thế đối nó. Trước đó, Vân Vận bị áp chế khiến hắn có cảm giác thành tựu, nhưng lần này nhân loại này để cho hắn có cảm giác nhìn không thấu.

Tử Tinh Dực Sư Vương ngửa mặt lên trời gào thét, từng đạo ngọn lửa tử sắc đột nhiên xuất hiện, tiếp đó hội tụ thành một đạo mấy ngàn thước to lớn hỏa trụ! Hỏa trụ tựa như cùng có linh tính đồng dạng, đột nhiên vọt tới cái kia Đấu Khí.

- Oanh!

Hỏa trụ cùng Đấu Khí đụng nhau, một vụ nổ kinh thiên động địa diễn ra. Bên dưới mặt đất không ngừng rung chuyển. Các yêu thú vì quá sợ nên nhanh chóng tìm cách trốn chạy. Hỏa trụ bạo tạc phía sau, thậm chí nhuộm đỏ nửa bầu trời, toàn bộ bầu trời đều hiện ra một loại quỷ dị màu đỏ tím.

Tử Tinh Dực Sư Vương đối từ một mình chiêu này có chút vừa ý, thậm chí có chút tâm đắc.

Thế nhưng là còn không chờ nó kịp thưởng thức chính mình kiệt tác thời điểm, cũng cảm giác một đạo lăng liệt kiếm khí!

Hắn cực tốc tránh né, nhưng cuối cùng vẫn là chậm nửa phần.

- Phốc!

Cái kia như ánh sáng Đấu Khí, trực tiếp xuyên thủng Tử Tinh Dực Sư Vương cánh, lập tức khiến nó máu chảy ồ ạt!

Tử Tinh Dực Sư Vương ánh mắt kinh hãi vô cùng, nhìn về phía Tiêu Sơn thời điểm, mới phát hiện không biết rõ lúc nào, đối phương Đấu Khí quanh quẩn nó bên cạnh. Nhưng điều khiến nó càng hoảng sợ hơn là hắn lăng không phi hành.

- Đấu Tông....... Đỉnh Phong .....

Tận đến giờ phút này, Tử Tinh Dực Sư Vương mới cảm nhận được Tiêu Sơn thực lực chân thật.

Tiêu Sơn một kích thành công phía sau, cũng không có tâm đắc, cũng không có tự hào, thậm chí đối mặt Tử Tinh Dực Sư Vương kinh ngạc, hắn cũng không có bất kỳ cái gì dừng tay.

Lần này hắn đã không hai ngón làm kiếm, mà là trực tiếp ở trên bầu trời ngưng kết đi một cái vài trăm mét lớn đấu khí bàn tay.

Đối mặt kinh hoảng Tử Tinh Dực Sư Vương, mạnh mẽ vỗ xuống đi!

- Ngươi cũng quá miệt thị bổn vương!

Tử Tinh Dực Sư Vương điên cuồng gầm thét một tiếng, trong miệng đột nhiên xông ra so vừa mới quy mô to lớn hơn lửa tím.

Ngọn lửa này vừa xuất hiện liền có đốt cháy hư không tư thái.

Thế nhưng là!

Đối mặt Tiêu Sơn thực lực tuyệt đối áp chế, hỏa trụ này vẫn là lộ ra quá mức nhỏ bé!

To lớn bàn tay không chỉ một chưởng đập tan Tử Tinh Dực Sư Vương thật vất vả ngưng tụ ra lửa tím, hơn nữa uy lực không giảm, trực tiếp đập vào Tử Tinh Dực Sư Vương trên người.

- Oành!

Tử Tinh Dực Sư Vương thân hình khổng lồ trực tiếp bị đập vào trên mặt đất, gây nên thấu trời bụi đất.

- Hống!

Tử Tinh Dực Sư Vương nổi giận tột cùng!

- Phanh phanh phanh!

Tiêu Sơn cũng mặc kệ Tử Tinh Dực Sư Vương phẫn nộ, trực tiếp liền là tính ra hàng trăm Đấu Khí cự chưởng vỗ xuống đi xuống!

Thăng cấp Đấu Tông phía sau, có thể mượn thiên địa lực lượng cho mình sử dụng.

Nguyên cớ cho dù là cường hoành như Tử Tinh Dực Sư Vương, đối mặt Tiêu Sơn thời điểm cũng chỉ có bị treo lên đánh.

Đấu Khí cự chưởng như là giống như cuồng phong bạo vũ, không ngừng đập xuống.

Ngay từ đầu, Tử Tinh Dực Sư Vương vẫn là nổi giận dị thường, đem hết toàn lực đi phản kháng.

Thế nhưng là đối phương tu vi không cùng một dạng, bất luận chính mình thế nào phản kháng, đối phương dù sao vẫn có thể nhẹ nhàng đáp trả.

Phải biết trên người nó Tử Tinh Dực Sư Vương thế nhưng là có thể chống lại rất nhiều thương tổn.

Nhưng mà Tiêu Sơn cường đại đến trực tiếp đập tan Tử Tinh Dực Sư Vương, cường hoành bá đạo dị thường!

Tử Tinh Dực Sư Vương bị loại này cuồng oanh tạc, đánh không có chút nào nóng nảy, thậm chí toàn thân thực lực đều bị đánh yếu hai điểm.

Cảm thụ được Tiêu Sơn tựa hồ không có dừng tay ý nghĩ, Tử Tinh Dực Sư Vương không thể không trước tiên giơ lên hạ cờ trắng xin hàng.

- Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!

Tử Tinh Dực Sư Vương âm thanh có chút suy yếu hô.

Tiêu Sơn dừng tay, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tử Tinh Dực Sư Vương thanh âm mang theo hàn ý nói:

- Thần phục hay chết?

Tử Tinh Dực Sư Vương không nghĩ tới Tiêu Sơn rõ ràng trực tiếp như vậy, thậm chí ngay cả cái thứ ba tuyển hạng đều không có, khiến nó nổi lên một chút do dự.

Nhưng mà Tiêu Sơn nhưng không có như thế tốt tính nhẫn nại, trực tiếp vung tay lên, lập tức lại là tính ra hàng trăm Đấu Khí cự chưởng hạ xuống!

Tử Tinh Dực Sư Vương lần này cuối cùng cảm nhận được cái tên nhân loại này bá đạo, thật sự là một lời không hợp liền đánh, chỉ có thể cầu xin tha thứ:

- Đại nhân…….Xin ngài….. Đừng đánh nữa!

Vân Sơn lại là mấy chục chưởng hạ xuống phía sau, vậy mới nhìn về phía Tử Tinh Dực Sư Vương, âm thanh băng lãnh hỏi:

- Nói......Thần phục hay chết? Chọn đi!

Lần trước cùng Vân Vận chạm trán, Tử Tinh Dực Sư Vương như thế nào uy phong.

Chiếm núi làm vua không nói, liền Đấu Hoàng cấp bậc Vân Vận cũng là mảy may không nể mặt mũi.

Thậm chí hai người giao phong bên trong, vẫn là Tử Tinh Dực Sư Vương chiếm lợi thế.

Nó bá đạo cùng tàn nhẫn có thể nói nhìn một cái không sót gì.

Nhưng là bây giờ thế nào?

Bị Tiêu Sơn đè xuống đất bạo nện không nói, muốn đầu hàng đều đến hỏi trước một chút hắn có đồng ý hay không.

- Đại nhân, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Ta thần phục, thần phục a!

Tử Tinh Dực Sư Vương căn bản không có chút gì do dự, trực tiếp la lớn.

Tử Tinh Dực Sư Vương cũng muốn suy tính một chút, thế nhưng là Tiêu Sơn căn bản không cho nó suy nghĩ cơ hội.

Hơi một do dự liền là thành trên ngàn trăm Đấu Khí cự chưởng chụp xuống.

Đây chính là hàng thật giá thật Đấu Tông cường giả, coi như là thân thể của mình cường hoành vô cùng, cũng không có cách nào ngạnh kháng cái kia bão tố đồng dạng công kích.

Tiêu Sơn nghe được câu này phía sau, không có dừng tay, ngược lại lại nhiều đập mười mấy chưởng phía sau, mới dừng tay.

Tử Tinh Dực Sư Vương có nỗi khổ không nói được, chính mình cũng đầu hàng, vì sao còn vô duyên vô cớ chịu mười mấy chưởng.

Tiêu Sơn cũng không có bất kỳ cái gì nói nhảm, trực tiếp thanh âm lạnh lùng nói:

- Giao ra linh hồn bổn nguyên!

Tử Tinh Dực Sư Vương sửng sốt một chút, lập tức làm theo, một tia linh hồn bổn nguyên xuất hiện trước mắt hai người. Nó không làm theo không được, chỉ sợ Tiêu Sơn bàn tay lập tức lại giơ lên đánh nó.

Tiêu Sơn không hề nói nhảm, trực tiếp thu linh hồn bổn nguyên của nó lại. Tử Tinh Dực Sư Vương minh bạch hiện tại sinh mệnh mình ngay tại đối phương một ý niệm, cho nên trực tiếp cúi đầu không nói.

Tiêu Sơn nhìn thấy Tử Tinh Dực Sư Vương vẫn tính thức thời, ngay sau đó nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không vô duyên vô cớ hại tính mệnh của ngươi, chỉ cần vì ta đem sức lực phục vụ năm năm, ta liền trả lại ngươi tự do.

Cái gọi người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Tử Tinh Dực Sư Vương gật đầu sau đó nói:

- Chủ nhân yên tâm, tại hạ tuyệt không dám có hai lòng.

Tiêu Sơn nhìn nó một chút sau đó hỏi:

- Tử Tinh Dực Sư Vương, ngươi là giống đực hay cái vậy? Có tên không?

Tử Tinh Dực Sư Vương ngập ngừng một chút rồi đáp:

- Chủ nhân, ta là giống cái. Hiện tại còn chưa có tên, mong chủ nhân ban tên.

Tiêu Sơn suy nghĩ một chút sau đó đưa cho Tử Tinh Dực Sư Vương một viên đan dược chữa thương rồi nói:

- Được rồi, vậy sau này ngươi sẽ mang theo họ của ta, họ Tiêu, tên Tử Hân. Đây là đan dược chữa thương của ta, cầm lấy phục dụng.

Tử Tinh Dực Sư Vương quỳ rạp xuống dập đầu nội tâm vô cùng cảm kích nói:

- Đa tạ chủ nhân ban tên. Đa tạ chủ nhân ban đan dược.

Tiêu Sơn gật đầu cười, sau đó nói:

- Đi thôi, đi ngươi động phủ nhìn một chút.

Tử Tinh Dực Sư Vương lập tức sửng sốt một chút. Tiêu Sơn thấy vậy liền cười lạnh lên tiếng:

- Yên tâm đi, ta sẽ không đối ngươi cái kia hài tử xuất thủ, nếu như ta thật có ý đồ xấu, trước tiên đem ngươi giết, không phải càng tốt hơn sao?

Tử Tinh Dực Sư Vương toàn thân lắc một cái, cảm thụ được cái kia lớn lao uy áp, lập tức đem tư thái thả tới thấp nhất:

- Tiểu nhân đáng chết, không nên suy nghĩ lung tung.

Đúng lúc này, thanh âm hệ thống vang lên:

- KENG...... Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh. Chi tiết xem trên thông báo...

Tiêu Sơn liếc mắt nhìn phần thưởng của hệ thống, song cũng không nói chuyện, đi đầu bước vào Tử Tinh Dực Sư Vương lãnh địa.

Tiến vào động phủ phía sau, tùy ý có thể thấy được một chút to lớn thi cốt, muốn đến đều là Tử Tinh Dực Sư Vương bình thường con mồi.

Một người một thú chậm rãi hướng về phía trước, đi tới đồng dạng thời điểm, liền thấy một đầu Tiểu Tử Tinh sư theo hang động chỗ sâu chạy tới.

Tiểu Tử Tinh nhìn thấy mẫu thân trở về, thân mật chạy lên phía trước cọ xát thân thể nó.

Tử Tinh Dực Sư Vương vô ý thức đem nhi tử bảo hộ phía sau, sợ Tiêu Sơn đột nhiên bạo nộ ám hại nó.

Chỉ là Tiêu Sơn tựa hồ đối với hai mẹ con nhà này không có bất kỳ cái gì hứng thú, trực tiếp hướng động phủ chỗ sâu nhất đi ra.

Tử Tinh Dực Sư Vương nhìn thấy Tiêu Sơn không có hành động gì khác thường, nội tâm liền có một chút yên ổn.

Tiêu Sơn đi tới hang động duỗi ra thời điểm, liền nhìn thấy một vệt tử quang truyền ra, lập tức liền thấy một cái to lớn như là trứng khủng long đồng dạng trứng lớn màu tím.

Cái kia màu tím trứng lớn không chỉ vóc dáng hình bầu dục nhìn rất đẹp. Càng khó xử phải là quả trứng này bên trong ẩn chứa phi thường nồng đậm Hỏa thuộc tính năng lượng, có thể nói là khó gặp thiên tài địa bảo.

Nhìn thấy Tiêu Sơn ánh mắt, Tử Tinh Dực Sư Vương ánh mắt bối rối đi ra đến, nói ra:

- Cái này là của ta hài tử tài nguyên tu luyện, còn xin chủ nhân giơ cao đánh khẽ. Trừ cái đó ra, trong động phủ cái khác bảo bối, ngươi tùy ý lựa chọn.

Tiêu Sơn cũng không để ý tới Tử Tinh Dực Sư Vương lời nói, mà là chỉ vào trứng lớn kia nói ra:

- Vật này ta muốn mang đi!....

- Nơi đây đồ vật ta sẽ toàn bộ mang đi, bất quá ngươi yên tâm, ngươi chính là ngươi, ta hết thảy không cần. Tương phản, ta còn có thể vận dụng ta tài nguyên, đến vì ngươi hài tử tiến hành tu hành. Do vậy, ngươi không cần phải lo lắng vì hài tử vấn đề tu luyện.

Tử Hân trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt. Bất quá Tiêu Sơn lời kế tiếp lại để nó yên tâm không ít. Đây chính là cái gọi là đánh một gậy, cho một viên kẹo ăn.

Nếu như ngay từ đầu Tiêu Sơn mở miệng đem Tử Tinh Dực Sư Vương mang đi, Tử Hân bảo đảm liền chẳng thèm để ý Tiêu Sơn, thậm chí còn có thể mắng to một trận.

Nhưng mà hiện tại, Tiêu Sơn trước tiên đem Tử Hân cho thu phục, tiếp đó tại mở miệng, đối phương liền sẽ tiếp nhận.

Nghe được nhi tử mình không chỉ sẽ không bị đoạt tài nguyên tu luyện, ngược lại sẽ có càng tốt hơn tài nguyên tiến hành tu luyện. Tử Hân vốn trong lòng còn sót lại một chút điểm khúc mắc, lập tức tan thành mây khói.

Sau khi phân phó cho Tử Hân một số nhiệm vụ, lại kết hợp nó cũng muốn giành một chút thời gian để thu thập đồ đạc, Tiêu Sơn tiện tay thu toàn bộ Tử Tinh Linh vào không gian hệ thống, sau đó liền tranh thủ trở về hang động.

Tiêu Sơn vừa bước vào sơn động, bỗng nhiên cảm giác một cái mỹ nữ nhanh chóng quấn lấy chính mình, Tiêu Sơn hai mắt tròn xoe mở lớn, không dám tin phát sinh chuyện như vậy.

- Trời đất??? Tình huống này là như thế nào? Ta còn không làm tốt chuẩn bị a!

Không sai..... Trước khi Tiêu Sơn rời đi đã cố ý để lại lọ Dược Tình Hương lẫn vào mấy lọ gia vị, loại này Dược Lực vô cùng bá đạo, chỉ cần hít phải một chút đã không thể cầm cữ được. Mặc dù Tiêu Sơn cũng đã nghĩ để chuẩn bị sử dụng thủ đoạn chiếm giữ lấy nàng, nhưng chưa kịp sử dụng thì nàng đã tự sa vào lưới.

Nhìn thấy mất đi lý trí Vân Vận đang không ngừng quấn quýt lấy mình, Tiêu Sơn con ngươi nơi sâu xa thoáng hiện một chút bất đắc dĩ! Có điều, hắn cảm giác vẫn là rất đồng ý tiếp thu phát sinh tất cả những thứ này. . . . . .

Mùi hương thoang thoảng của nữ nhân truyền vào trong mũi, Tiêu Sơn không chần chờ theo bản năng cúi thấp đầu hôn xuống bờ môi kiều diễm.

Một nụ hôn thật sâu...lưỡi quấn chặt vào lưỡi...

- Ưm…

Vân Vận cảm nhận được cái mùi vị dương cương của nam nhân đang khóa chặt lấy môi mình, đầu lưỡi vô thức duỗi ra.

Tiêu Sơn quấn lấy cái lưỡi đinh hương ướt át của nàng, ngọt ngào và đầy quyến rũ.

Môi của Vân Vận rất mềm, vị ngọt bên trong cùng với hương thơm như u lan cũng khiến Tiêu Sơn say mê thưởng thức…

Công dụng của Dược Tình Hương vô cùng bá đạo khiến dục vọng của hai người sôi lên sùng sục, sự hấp dẫn của bạn tình khiến tinh thần cả hai mụ mị, chỉ thoáng chốc đã tứ chi ôm chặt lấy nhau, môi lưỡi triền miên trên đất lăn qua lăn lại, lại cộng thêm khả năng sinh lý của Tiêu Sơn vốn rất mạnh, côn thịt đã ngạo nghễ vươn dài, cứng cáp như một thanh kim loại vừa rời khỏi lò nung nóng hổi.

Vân Vận không chút chần chờ, bàn tay ngọc ngà của nàng đem y phục trên cơ thể lột xuống.

Chỉ thoáng chốc, diễm quang tứ xạ, đẹp đến không cách nào để hình dung...

Từng tấc da thịt phấn nộn hồng hào, mang theo hương thơm của một trái đào chín mọng, hai bầu sữa như bóng nước rung rinh được tô điểm lấy hai cái núm đỏ sậm tròn trịa.

Lướt qua vòng eo thon thả tinh tế, cặp đùi đẹp thẳng tắp với đôi chân thon dài, ở trên gò mu chính là thảm cỏ thơm đen tuyền rậm rạp, che lấy cái u cốc đỏ hồng kiều diễm của nàng.

Bên trên thân thể trắng ngần ấy lúc này có dấu vết do Tử Tinh Dực Sư Vương để lại, hiển nhiên do nàng mới trải qua một trận chiến cách đây không lâu. Tiêu Sơn nhìn ngắm có thể nàng một hồi. Thật sự cơ thể của nàng khiến hắn phải trầm trồ một phen, bởi vì đây là một vị giai nhân với dung mạo và thân thể không kém chút nào so với những tuyệt sắc giai nhân của hắn, nếu mang ra so sánh thật sự là khó có thể làm được, bởi vì không ai kém ai, mỗi người mỗi vẻ.

- Tên khốn...... Nếu..... ngươi.... còn..... tiếp tục.... nữa.... Hừ hừ....Sau khi..... ta..... tỉnh lại, người đầu tiên......... ta giết... Là ngươi....

Vân Vận lúc này nửa tỉnh nửa mê, ánh mắt khép hờ chỉ loáng thoáng nhìn thấy một nam tử quen thuộc tràn đầy ham muốn đối diện với mình, trong nội tâm nàng cố gắng giữ lý trí để thanh tỉnh, thế nhưng nàng cảm giác đầu lưỡi thô ráp của nam nhân càn quấy trong môi, từng ngóc ngách miệng nàng bị hắn khám phá, hương tân ngọc dịch liên tục bị mút ra, nước miếng của nam nhân lại tiến vào miệng nàng, toàn thân như bị phát sốt.

- Bẹp…

Theo thanh âm cha chạm, bàn tay của Tiêu Sơn đã áp lấy một bên bầu sữa tròn lẳn căng đầy, đàn hồi như một quà bóng nước, bàn tay của hắn không thể nào nắm hết.

- Thật to…

Tiêu Sơn kinh hỉ trong lòng, bầu sữa của Vân Vận so với Nhã Phi còn lớn hơn một chút, kích thước có thể sánh với Đát Kỷ của hắn.

.......

To tròn là thế, chúng nó lại đầy đặn dị thường, tràn ngập co dãn, kiêu ngạo vểnh cao, chẳng có chút dấu hiệu rủ xuống, như hai gò núi cao thẳng lại đầy ắp ép sát vào nhau, rãnh giữa hai núi hầu như không có.

Rất nhanh chóng, lòng bàn tay của hắn cảm giác được một hạt tròn trịa nhô cao, bắt đầu săn cứng lên, đỏ rực như anh đào, quần tròn xung quanh có màu hồng thắm.

Tiêu Sơn hưng phấn đại thịnh, chính Dược Tình Hương đã kích thích dụng vọng nguyên thủy nhất trong người hai người, bản năng của nam nhân lúc này đã triệt để chinh phục nữ nhân đang nằm bên dưới thân thể.

- Ưm…

Vân Vận cổ họng rên rỉ một tiếng, nàng cảm giác được chiếc lưỡi mềm mại ướt át của mình bị mút một hơi thật mạnh, sau đó nó được nới lỏng ra, miệng của nam nhân đã rời khỏi đôi môi nàng.

Chưa kịp thở dốc, cảm giác kích thích lại đánh bật tới khi miệng hắn lướt qua cái cổ cao ngạo trắng ngần, sau đó vô tình gặm lấy một bên bầu sữa điên cuồng bú mút.

Trong thoảng chốc, một cổ nhiệt lưu như điện xẹt qua đầu não, nàng rùng mình liên tục…

- Chụt chụt…

Tiêu Sơn như một đứa trẻ thèm khát lâu ngày, không chút thương hương tiếc ngọc ngậm lấy bầu sữa đầy ắp vào trong miệng, hàm răng cắn chặt quần hồng, đầu lưỡi đánh liên tục vào đầu nhũ hoa đã săn cứng và đỏ rực, đầu núm vẫn đang không ngừng trồi lên, mỹ lệ ướt át.

Một bên còn lại bị bàn tay của hắn nắm lấy từ chân vú trở lên, nắn bóp thành muôn hình vạn trạng, biến ảo thành vô số kiểu dáng, hai ngón tay còn nghịch ngợm véo lấy đầu núm xoe tròn thỏa thích.

Tay còn lại lướt qua vòng eo như rắn nước không xương, cảm nhận từng tấc da thịt như tơ lụa hảo hạn, bản năng chinh phục buộc hắn tìm đến đôi đùi đẹp múp míp của nàng.

Chân của Vân Vận khá dài nhưng không thon thả, đùi nàng to hơn nữ nhân khác một chút, kết hợp cùng bờ mông tròn trịa tạo thành một tuyệt sắc giai nhân.

Bàn tay Tiêu Sơn vuốt ve ngắt nhéo đôi đùi, cảm nhận từng khối thịt mềm mại, rất nhanh đã tìm đến vị trí ở giữa chúng nó…

Tại cái gò mu mũm mỉm, thảm cỏ thơm màu xanh được cắt tỉa gọn gàng thành một cái tam giác nhỏ, lúc này đã ướt át nước.

Bàn tay áp lên gò mu, trêu đùa thảm cỏ thơm khiến Vân Vận rùng mình liên tục…

Vì thảm cỏ được cắt tỉa gọn gàng nên cái khe rãnh màu hồng phấn lồ lộ ra rõ mồn một, hạ thể của nàng đã sớm lầy lội từ bao giờ.

Tiêu Sơn hơi thở nặng nhọc, quét mắt nhìn xuống chốn bồng lai mê người ấy.

Một đóa hoa thịt màu hồng hé mở, hai mép môi bên ngoài ánh lên bóng loáng, mé trên cái khe là một viên ngọc bằng thịt đỏ bừng dễ dàng nhìn thấy, hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt, bàn tay run rẩy chạm vào viên thịt tròn ma sát.

- Ưm…hừ…

Vân Vận giật nảy người, tiếng kiều ngâm từ đôi môi nhợt nhạt tỏa ra, đôi chân mày của nàng cau lại.

Nàng vô lực cảm nhận xúc cảm của cái bàn tay ma quái kia vuốt ve cô bé hết sức màu mỡ của mình, cố gắng thốt ra một câu:

- Ngứa…

Âm thanh nỉ non của thiếu nữ đang ở độ tuổi chín muồi như thắp lên dục tính mạnh mẽ, Tiêu Sơn cắn chặt bầu sữa, gầm rừ một tiếng:

- Để ta gãy ngứa cho nàng!

Hắn điều chỉnh côn thịt như một thanh hung khí cự đại của mình, nhắm ngay cái khe rãnh bằng thịt đang hé mở, nơi có vô số dây thần kinh mẫn cảm của một nữ nhân.

- Ót…

Không chút do dự, đầu nấm dẫn trước xâm nhập hai cánh môi, mang theo từng đường gân guốt dữ tợn của côn thịt đâm thẳng mà vào, tiếng lút cán vang lên giữa không gian.

Màu máu đỏ thẳm chảy dọc theo thân côn rỉ ra bên ngoài, màng mỏng của Vân Vận giữ gìn vô số năm triệt để bị xé rách.

- Hừ…hừ…hừ…

Vân Vận thở dốc kịch liệt, bầu sữa phập phồng lên xuống, ánh mắt mơ màng, mặc dù bị Dược Tình Hương khống chế, nhưng lúc này cũng không thể hòa tan cảm giác đau đớn nơi u cốc chật chội của mình.

Thứ xâm nhập quá to lớn, to vượt qua u cốc bằng thịt nhỏ nhắn của nàng quá nhiều, hai mép môi bị tách ra như muốn xé rách.

- Sướng…chật quá, của nàng chật quá!

Tiêu Sơn ánh mắt long lên sòng sọc, vô số nếp thịt mềm co siết lấy hắn, dịch nhờn trào ra ướt hết đùi cả hai, như suối nguồn róc rách cố gắng bôi trơn hang động khô cằn để đón tiếp con quái vật.

Hít sâu một hơi, không chần chờ nữa, hắn ghì sát người xuống, ôm lấy vòng eo tinh tế của Vân Vận dùng lực lấy đà, bắt đầu chuyển động.

Ót…

Có tiếng nhớp nhép, côn thịt đã rút ra…chỉ để lại đầu nấm kẹp giữa đôi môi.

- Ưm…

Vân Vận rên lên một tiếng, hạ thể vừa bị lắp đầy nay lại trống rỗng khiến nàng hơi khó chịu.

Chẳng để mỹ nhân đợi lâu, lại một lần nữa hoa tâm của nàng bị đỉnh lấy, côn thịt lại tiến vào rồi.

Như bước lấy đà cho những mãnh liệt sắp kéo đến, Tiêu Sơn cảm nhận từng li từng tí u cốc chật chội của một Đấu Hoàng cấp bậc cường giả, cơ bắp toàn thân nổi lên gân xanh, một lần nữa hung hăng rút ra và đâm vào.

Bạch!

Thịt chạm vào thịt, Vân Vận nửa tỉnh nửa mê, cơn sướng khoái dâng lên tận não, vô tận sợi dây thần kinh được thỏa mãn, hận không thể ở khoảnh khắc này chết đi.

Mỹ nhân ở tuổi chín muồi lần đầu được tưới tắm, bấy nhiêu đó đã thỏa mãn, nhưng hắn thì không.

Hắn siết chặt vòng eo, côn thịt bắt đầu vận chuyển kịch liệt như cái máy khoan không biết mệt mỏi.

- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…

Tầng tầng sung sướng dâng lên, Vân Vận cảm thấy linh hồn sắp lìa khỏi cơ thể, bay lên chín tầng mây…

Bản năng của một nữ nhân buộc nàng làm ra hành động, cố gắng dốc hết sức lực cuối cùng, hai tay bấu lấy tấm lưng trần lực lưỡng của Tiêu Sơn, đôi chân dài kẹp lấy hông hắn, vòng eo linh động nhẹ nhàng lắc lư…

Tiêu Sơn giờ đây liên tục đè ép cơ thể cường tráng của mình lên thân thể mạn diệu của nàng, môi hôn môi nàng, lưỡi quấn lưỡi nàng, hai tay chiếm hữu hai bầu sữa bự, mà côn thịt bên dưới vẫn đang điên cuồng xâm nhập.

Côn thịt của hắn liên tục đâm vào rút ra với những cú thúc mãnh liệt nhất, bất chấp nàng vừa mới phá thân, bởi vì lúc này trong tâm trí chỉ là dục vọng nguyên thủy nhất.

Mỗi một lần nhấp, khe rãnh thịt màu hống phấn lại hé ra khép vào, chất nhờn liên tục phun trào, âm thanh nhớp nhép vang vọng bốn phía.

Máy tóc bồng bềnh như mây dài đến tận gót chân của nàng lúc này như một tấm chăn bông mềm mại, nó lót bên dưới thân thể đôi nam nữ, dung dịch hỗn tạp của cuộc ái ân bết vào từng sợi tóc, dâm mị đến cực hạn.

- Ưm.... Ưm..... Ưm…

Đầu lưỡi bị bút mút, cái miệng nhỏ bé bị lắp đầy, nàng chỉ có thể ư ử trong cổ họng.

Âm giọng của nàng như liều thuốc kích thích cực mạnh, Tiêu Sơn lật úp thân thể thành thục lại, cánh tay sờ loạn trên tóc nàng đùa nghịch, đặt mông to tròn vểnh lên cao, hắn từ phía sau đâm đến.

- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…

Liên tục là những cú nhấp không ngừng nghỉ, đôi gò bông đào căn bóng bị ép sát xuống mặt đất, nàng hoàn toàn vô lực đón lấy sự chinh phạt của nam nhân.

Mà xuyên suốt quá trình này, đôi mắt vốn dĩ mơ mơ hồ hồ của nàng bắt đầu lấy lại thần thái.

Thì ra trong lúc hai người kết hợp, với khả năng tuyệt diệu của Tiêu Sơn, đã khiến nàng lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, mặc dù dược tính của Dược Tình Hương quá kinh khủng, nhưng không nó đủ khiến thần trí của nàng mơ hồ mãi được. Nàng đang dần dần lấy lại thanh tỉnh.

Vì lúc này Tiêu Sơn đang ở phía sau mông nhấp đến, hắn cũng không chú ý đến ánh mắt của nàng diễn biến phức tạp, khi thì mê ly, chút thì kháng cự, cuối cùng sau một phen tranh đấu nội tâm, lại thêm khoái cảm không ngừng đánh tới, nàng nhắm lại đôi mắt…

- BỐP!

Một tiếng đét sảng khoái vang lên, Vân Vận nhất thời như bị điện giật…

- BỐP!..... BỐP!

Tiêu Sơn vừa đâm côn thịt vào âm động mê người, nhìn hai bờ mông tròn trịa bạo mãn trắng ngần không thể nhịn nổi, bàn tay dùng lực vỗ lên chan chát.

Hắn vừa giao hoan cùng nàng, vừa đánh mông thịt của nàng, Vân Vận chỉ cảm thấy vừa thẹn vừa giận, nhưng khoái cảm dâng trào liên tục, cảm giác hít thở không thông.

- Ưm… Sướng..... Sướng..... Từ từ…....chậm một chút!

Không biết qua bao lâu, nàng rốt cuộc không chịu đựng nổi, bờ môi đã lấy lại chút huyết sắc khai mở nỉ non những âm thanh cầu khẩn, nàng sắp mất đi lý trí.

Nhưng mà…chỉ với một âm thanh rên rỉ kiều mị vô hạn ấy lại làm bùng nổ Tiêu Sơn, hắn không giảm, ngược lại gia tăng tốc độ mãnh liệt.

- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…

Côn thịt như một cái máy, hàng trăm hàng ngàn cú ra vào chạm đến tận cùng hoa tâm, lực ma sát dữ dội của hai bộ phận khiến hai con người rung lên bần bật.

Tiêu Sơn chỉ cảm thấy bên trong hạ thể chật chội của Vân Vận bắt đầu co thắt dữ dội, các vách thịt mềm trơn tuột như hình thành vô số xúc tua quấn lấy côn thịt hắn, muốn rút ra toàn bộ vào bên trong…

Mà Vân Vận cũng cảm giác được một luồng nhiệt khí từ tận cùng thân thể sắp trào dâng, thứ to lớn cứng cáp trong người nàng bắt đầu co giật, thân thể của nó phình to lên như sắp bùng nổ…

- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…

Theo hàng loạt cú nhấp cuối cùng, vô tận khoái cảm dâng trào lắp kín cả linh hồn, Vân Vận hé mở đôi môi mộng đỏ, đứt quảng rên rỉ lên:

- Ưmmmm..... Sướng…... Sướng…...Sướng chết ta!

Tiêu Sơn thở hồng hộc, âm thanh nặng nề:

- Ta cũng sướng…ta ra đây…

Tiếng nói vừa dứt, côn thịt rung lên bần bật, đầu nấm dữ tợn bắn ra từng luồng sinh mệnh đậm đặc nóng hổi vào tận cùng thân thể Vân Vận…

- Ưm… Nóng…...

Vân Vận thở hổn hển, lần đầu liên tục lên đỉnh trong đời, cảm giác nóng ấm lan tràn khắp hạ thân, dung dịch của Tiêu Sơn hòa quyện cùng âm tinh của nàng, tạo thành một hỗn hợp dâm mị.

Vì số lượng quá nhiều, hỗn hợp có mùi dụ hoặc ấy chảy ra đầy ắp bất chấp côn thịt vẫn ma sát đều đều một cách chậm rãi với thành âm động, mái tóc bồng bềnh như mây chẳng thoát khỏi số phận bị dính lấy.

- Hừ…hừ…hừ…hừ…

Cả Tiêu Sơn và Vân Vận thở dốc, thân thể thành thục trắng hồng vô lực ngã xuống, hắn nằm đè lên trên ôm vào trong lòng, bàn tay vuốt ve từng tấc da thịt, giúp bạn tình của mình hưởng thụ dư vị cuối cùng sau phút ân ái.

Côn thịt vẫn cắm vào khe thịt, bên ngoài thiên địa linh khí đang tụ tập lại nơi tư mật của hai người rồi tiến vào trong cơ thể…

Bầu không khí có chút trầm lắng, Tiêu Sơn cảm nhận thân thể thơm ngát thành thục trong lòng, vuốt ve tấm lưng trắng ngần không chút tỳ vết, hắn lên tiếng phá đi sự im ắng:

- Vận Nhi..... Nàng yên tâm. Ta sẽ phụ trách. Làm nữ nhân của ta nhé?

Thân thể của Vân Vận rõ ràng run lên một chút, mắt đẹp nhắm chặt, đưa lưng về phía Tiêu Sơn, không thèm trả lời.

Trong lòng của nàng lúc này đang rối như tơ vò, từ đầu đến cuối nàng luôn ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tuy nhiên với khả năng của một Đấu Hoàng cảnh cường giả, sau khi lấy lại sức lực, nàng hoàn toàn nhớ ra tất cả mọi việc.

Tiêu Sơn liều mạng cứu nàng, chăm sóc cho nàng trong quá trình nàng bị trúng phong ấn. Đến khi hắn rời khỏi sơn động nàng muốn một lần chủ động làm công việc nội trợ này giúp hắn, nhưng do một phần nàng không biết điều phối các loại gia vị, nên quá trình điều phối xảy ra hiện tượng nhầm lẫn và bị trúng Dược Tình Hương nên khi hắn trở về cũng không giữ vững nổi tâm tình. Cho đến cuối cùng, khi hắn trở về, nhìn thấy cơ thể nàng quá mê người nên hắn đã đem côn thịt đâm vào cô bé của nàng, chiếm hữu lấy thể xác nàng.

Tiêu Sơn thấy Vân Vận dỗi hắn không thèm trả lời, hắn nhếch môi nở nụ cười xấu xa, một tay vòng về phía trước bắt lấy bầu vú nàng, hai ngón tay kẹp lấy đầu núm.

Vân Vận giật mình, vội vàng đẩy tay hắn ra.

- Đường đường nàng là Đấu Hoàng cường giả, chẳng lẽ không dám đối mặt với ta?

Bên tai nàng vang lên âm thanh đùa cợt của nam nhân, hắn còn vươn đầu lưỡi liếm lấy vành tai khiến nàng sởn cả gai óc.

Bất quá lời nói khiêu khích quả thật đã chạm đến tâm của nàng, nàng lấy can đảm hít sâu một hơi, xoay chuyển thân thể, quay mặt lại trừng mắt nhìn hắn nói:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.