Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Sơn lời hứa

Tiểu thuyết gốc · 1845 chữ

Đây không thể nghi ngờ là điều thắc mắc lớn nhất của Vân Vận lúc này. Ban đầu, khi tiếp xúc với hắn, trên người hắn lúc nào cũng thể hiện ra một khí chất vô cùng bình dị. Nhưng khi tiếp xúc lâu dần, nàng phát hiện ra rằng, càng ngày người thiếu niên mà nàng tiếp xúc nàng càng nhìn không thấu. Cho đến thời điểm hiện tại, khi đã trải qua chuyện giường chiếu với người thiếu niên này, các căn cứ của nàng khiến cho lập luận của nàng trở thành sự thật. Nàng thật sự nghi ngờ về thân phận thật sự của hắn. Liệu hắn có phải là một lão già đội lốt một thiếu niên không????

- Ta là ai? Ta đương nhiên là Tiêu Sơn, là nam nhân của nàng!

Nghe lời chất vấn của Vân Vận, Tiêu Sơn nghiêm mặt nói.

- Ta muốn biết lai lịch của ngươi!

Vân Vận ánh mắt trợn trắng, bực mình quát lên.

- Ta là Tiêu Sơn, vừa trải qua lễ thành nhân, thành tựu Cửu tinh Đấu Tông đỉnh phong, kiêm Lục Phẩm đỉnh phong Luyện Dược Sư, lại là tộc nhân của Tiêu Tộc ở Ô Thản Thành.

Vân Vận nghe xong xém chút túc chết, tin tưởng ngươi mới là chuyện lạ. Một kẻ vừa trải qua lễ thành niên đã có song thành tựu, Cửu tinh Đấu Tông đỉnh phong trong truyền thuyết, lại là Lục Phẩm đỉnh phong Luyện Dược Sư, lại là một tộc nhân ở Tiêu Gia bé nhỏ ở Ô Thản Thành. Nói ra như vậy, thử hỏi ai dám tin lời của hắn nói trước bàn dân thiên hạ.

Theo như kiến thức của nàng, dù có huyết mạch Đấu Đế, trình độ tu luyện quái thai cũng không có bản lĩnh này đi?

Nói Tiêu Sơn là lão quái vật nào đó đội lốt thanh niên nàng còn tạm chấp nhận.

Nhìn ánh mắt của nàng, hắn biết nàng không tin, hết sức nghiêm túc:

- Ta nói chính là sự thật, không sai nửa chữ!

Tiêu Sơn trong lòng buồn bực, vì sao nói sự thật lại không ai tin tưởng?

- Ta mặc kệ ngươi là ai, ngươi cứu ta một mạng nhưng sau đó chiếm lấy thân thể ta, chúng ta sau này không ai nợ ai!

Vân Vận sắc mặt lạnh lùng nói.

- Chỉ cứu nàng một mạng?

Tiêu Sơn trừng mắt nhìn, lần lượt kể ra:

- Là ai cứu nàng thoát khỏi tay Tử Tinh Dực Sư Vương? Là ai giúp nàng chữa lành các vết thương do Tử Tinh Dực Sư Vương gây ra? Là ai đem thiên địa linh khí truyền vào cho nàng, giúp nàng đột phá từ Nhị tinh Đấu Hoàng lên đến Bát tinh Đấu Hoàng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đột phá Cửu tinh?

Nữ nhân này tưởng hắn ngốc sao? Nào chỉ cứu một mạng?

Vân Vận bị Tiêu Sơn kể lể muốn mở miệng phản bác, cuối cùng lại ảo não phát hiện tất cả những gì hắn nói đều là sự thật.

Trong lòng nàng hiện tại rối như tơ vò, chẳng biết trời trăng mây nước đâu mà lần.

Vận mệnh và quỷ đạo thay đổi như trời và đất chỉ trong thời gian ngắn ngũi, dù với tâm cảnh của một Thiên Vương cũng chẳng thể chịu nổi.

- BỐP!

Tiêu Sơn lại một tay vỗ mông đít nàng, hắn thản nhiên nói:

- Nàng đừng có ở trong phúc mà không biết hưởng, không biết bao nhiêu người liều mình để tu luyện đạt được đến cảnh giới như nàng hiện tại đâu. Với cảnh giới hiện tại của nàng đủ để xưng hùng, xưng bá một phương rồi đấy. Ta giúp nàng nhiều như vậy, nàng còn nói chỉ cứu có một mạng..... Hazzz

Hắn nói lời này Vân Vận không thể không thừa nhận là đúng. Vô số Đấu Hoàng đến cả đời sầu não mà chết, nàng chẳng những sắp đột phá, chiến lực còn tăng mạnh, đây đúng là một đại cơ duyên...

Về phần nội tình của Vân Lam Tông, do một phần nàng mới đảm nhiệm vị trí Tông chủ, tuổi đời cùng với tu vi vẫn còn chưa cao, nên chưa có tiếng nói nhiều trong Tông môn. Ngoài ra, Đại Trưởng Lão ở trong tông môn cũng là tên có dã tâm bừng bừng, những năm gần đây ỷ vào miệng lưỡi và cách làm người nho nhã đã lôi kéo không ít Trưởng Lão khác đứng về phía hắn, Vân Vận dám chắc chỉ cần Đại Trưởng Lão đột phá Ngũ tinh Đấu Hoàng nhất định sẽ nhắm vào nàng, chờ thời cơ thích hợp để đoạt lấy vị trí Tông chủ của nàng.

Thế nhưng, hiện tại với cảnh giới này của nàng, chắc chắn rằng hắn sẽ dập tắt hoàn toàn ý đồ của mình. Nhưng Tiêu Sơn thừa hiểu rằng, nàng mặc dù cảnh giới cao, nhưng tâm địa không đủ sâu, nên rất dễ bị lừa gạt. Do vậy, thâm tâm hắn liền đưa ra một quyết định lớn, chờ thêm một thời gian nữa liền ghé qua Vân Lam Tông nhìn một chút, thuận tiện diệt luông mấy cái trở ngại của nàng. Suy nghĩ một hồi, hắn đảo ánh mắt về phía nàng, thấy nàng vẫn đang thất thần liền nhếch miệng, cố tình đỉnh lấy côn thịt đâm thêm một chút.

- Á... Tên khốn.....

Vân Vận đau đớn thốt lên một tiếng, trừng mắt nhìn hắn nói. Tiêu Sơn thấy vậy liền nhìn thẳng vào nàng, thanh âm trầm thấp nói:

- Theo lẽ bình thường, ta sẽ để nàng đi. Tuy nhiên, hiện tại nàng vừa mới đột phá không lâu, cảnh giới chưa ổn định, cần thêm thời gian để đánh vững lại cảnh giới của mình. Riêng việc thu thập Tử Tinh Linh cứ giao cho ta. Ta sẽ thay nàng làm chuyện đó.

Vân Vận lúc này nhìn thật sâu vào đôi mắt của hắn, cố gắng tìm ra sự giả dối ở trong lời nói này, nhưng nhìn vào ánh mắt chân thành của hắn, ở sâu trong thâm tâm nàng lại mách bảo nàng nên đặt niềm tin vào hắn vô điều kiện, rút cuộc nàng thở dài nói:

- Ngươi và ta chỉ như bèo nước gặp nhau. Tại sao ngươi lại đối xử với ta tốt như vậy??

Tiêu Sơn lúc này nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng. Vân Vận ban đầu cũng có chút kháng cự, thế nhưng không hiểu sao cơ thể nàng dần mất đi sự khống chế, khiến sự kháng cự với nam nhân này càng lúc càng yếu, cuối cùng nàng không phản đối nữa. Nàng ban đầu còn do dự một chút...cuối cùng cũng biết vận mệnh của mình đã triệt để thay đổi, thở dài một tiếng trong lòng, chậm rãi tiếp nhận nam nhân này. Nhẹ nhàng dựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân, nàng cảm thấy mình như trút được một gánh nặng.

Bầu không khí lúc này dần trở nên yên ắng hơn bao giờ hết. Tiêu Sơn nắm lấy tay nàng nhẹ nhàng đặt lên lồng ngực của hắn rồi thủ thỉ:

- Ta biết nàng hiện tại chưa thể chấp nhận được ta, thế nhưng cả đời này của nàng chỉ có thể làm nữ nhân của Tiêu Sơn ta. Tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, mọi thứ cần thêm thời gian để tìm hiểu nhau! Tuy nhiên ta tuyệt đối không cho phép nữ nhân đã cùng ta hoan ái tự sinh tự diệt, càng không hy vọng tiến vào vòng tay của nam nhân khác!

Vân Vận nghe xong liền đẩy hắn ra rồi nhìn hắn chất vấn:

- Ngươi ham muốn thân thể ta?

- Một phần.

Tiêu Sơn nhẹ nhàng nói. Nếu bất cứ nam nhân nào khi bị hỏi như vậy àm lắc đầu nói không thì chứng tỏ toàn là giả dối, hắn không muốn bởi vì điều này mà đánh mất đi con người thật của mình. Thực sự mà nói thì hắn trả lời như vậy cũng có phần đúng, hắn chỉ ham muốn một phần nhỏ thân thể của Vân Vận, cốt yếu nhất chính là bản chất con người nàng, hắn thích nhất nàng ở điểm ấy, nàng cũng là một trong những nữ nhân có số phận khổ.

- Ngươi thật bá đạo!

Vân Vận ánh mắt phức tạp nhìn lấy nam nhân này. Lời của hắn mặc dù có chút ngang ngược, nhưng nàng hiểu rất rõ, đây chính là lời nói trách nhiệm của một nam nhân đối với một nữ nhân của mình.

Trong thiên hạ này, rất nhiều nam nhân cả đời chưa dám nói như vậy với nữ nhân của bọn hắn, thậm chí cũng có rất nhiều nam nhân không dám vừa ôm nữ nhân khác vừa nhắc đến một đám thê tử.

- Ta bá đạo hay ôn nhu còn tùy vào biểu hiện của nàng!

Tiêu Sơn bất chợt cúi đầu hôn nhẹ lên trán Vân Vận, mỉm cười nói.

Nụ cười của hắn khiến nàng có chút hoảng hốt, nhất là trong hoàn cảnh da thịt gần gũi lúc này.

- Làm nữa không?

Tiêu Sơn hỏi.

- Đừng...còn đau!

Vân Vận lắc đầu. Tiêu Sơn nhìn nàng lắc đầu cũng không có tiếp tục nữa, mà lấy trong nhẫn trữ vật ra Tử Tinh Linh và một vài loại Ngũ Phẩm Đan Dược đưa cho nàng rồi nói:

- Đây là Tử Tinh Linh của nàng. Còn đây là một số Đan dược do chính tay ta luyện chế, nàng cứ dùng tự nhiên. Còn về công dụng của nó thì ta đã viết nó ra một tờ giấy, nàng xem qua sẽ hiểu ngay.

Vân Vận đưa tay tiếp nhận Đan Dược trong tay hắn mỉm cười nói:

- Cảm ơn.

- Đừng khách sáo, ta chưa bào giờ để nữ nhân của ta thiệt thòi.

Tiêu Sơn cười nói. Vân Vận nghe hắn nói mình là nữ nhân của hắn liền xấu hổ cúi đầu gắt lên:

- Hừ..... Ai là nữ nhân của ngươi chứ. Đồ ba hoa....

Ngay sau đó nàng liền như mộ cơn gió trốn vào trong một góc hang động bắt đầu tu luyện. Tiêu Sơn biết lúc này tâm trạng nàng cũng thay đổi khá nhiều, lại nghĩ đến da mặt nàng khá mỏng, nên chỉ lắc đầu cười rồi biến mất.

- Haha...... Vận Nhi.... Chờ ta.... Ngày ta trở lại sẽ đem kiệu hoa đến Vân Lam Tông để cưới nàng.....

Người đã khuất dạng, chỉ còn lại âm thanh phiêu đãng nhẹ rủ bên tai... Nhìn thân ảnh nam nhân kia biến mất ngoài cửa hang động, từ xa Vân Vận gắt gỏng:

- Tên khốn..... Ai đồng ý cưới ngươi chứ?????

Nhưng rất nhanh, nàng nhìn về phương xa, chỉ biết thở dài:

- Vân Vận ah Vân Vận.... Không biết người theo hắn là đúng hay sai nữa......

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.