Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhân thần bí vs Tử Tinh Dực Sư Vương.......... Nàng tỉnh rồi???

Tiểu thuyết gốc · 5658 chữ

Sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh mặt trời vừa xuất hiện phía chân trời, cũng là lúc Tiêu Sơn tỉnh lại từ trong tu luyện. Nhìn ánh mặt trời phía xa xa, khoé môi nhẹ lẩm bẩm:

- Thời gian không còn sớm nữa, phải lên đường thôi…..

Tiêu Sơn nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, sau đó hôn nhẹ lên trán nàng rồi ngắm nhìn thân ảnh Đát Kỷ đang ngủ say lâu thêm một chút. Một hồi sau, hắn để lại một mảnh giấy nhỏ trên mặt bàn rồi thu thập đồ đạc mới rời đi.

Thân ảnh Tiêu Sơn liền biến mất trên bầu trời xa xăm. Lần rời đi này hắn quyết định, sẽ đi Ma Thú Sơn Mạch.

Nhưng hắn không hề biết rằng hắn vừa rời đi thì ở trên giường thân ảnh Đát Kỷ run run, hai hàng lệ chảy dài trên khoé mắt nàng:

- Chủ nhân…. Chàng lại đi rồi sao?

Một tháng sau......

Ma thú Sơn Mạch......

Ánh sáng ôn hòa của một ngày mới chiếu sáng khắp mặt đất. Trên bầu trời xanh biếc, năng lượng không ngừng ba động kịch liệt tạo ra một thứ âm thanh như sấm rền, dù bất kỳ ma thú nào từ Nhị Giai trở xuống ở khoảng cách rất xa cũng cảm thấy lùng bùng lỗ tai.

Ánh mắt chúng gắt gao nhìn chằm chằm phía chân trời xa xôi, nơi mà hai màu xanh đỏ cơ hồ tràn ngập phân nửa bầu trời, ngay đến tầng tầng mây trắng cũng bị phủ lên lưỡng sắc quang mang.

Phía xa xa nơi trung tâm tận chiến, một thân ảnh hắc sắc thanh niên đang di chuyển bị âm thanh này khiến cho thân ảnh hắn dừng lại. Hắn chính là Tiêu Viêm. Tiêu Viêm khẽ cau mày nhìn tràng chiến đấu ở chân trời xa xôi, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Nữ nhân kia hẳn là nhân loại rồi, nhưng nàng chạy đến Ma thú Sơn Mạch gây chiến với Tử Tinh Dực Sư Vương làm cái gì?

- Như thế nào? Cảm thấy rất rung động? Có muốn xem bọn họ chiến đấu một chút không?

Nâng cằm nhìn trận chiến trên không trung xa xa, Dược Lão đột nhiên cười nói.

- Sẽ không bị bọn họ phát giác chứ?

Đầu tiên là vui vẻ, bất quá sau đó Tiêu Viêm có chút lo lắng nói.

- Ngươi cũng quá xem thường ta rồi? Đoạn thời gian này cứ để ta khống chế thân thể ngươi.

Dược Lão phất phất tay, thân thể hóa thành một tia lưu quang tiến vào cơ thể Tiêu Viêm, nhất thời một cỗ sâm bạch năng lượng bao bọc lấy thân thể.

Nói xong lời này sau, sau lưng Tiêu Viêm tự động mọc ra đôi cánh màu bạc. hơi hơi chấn động đem thân thể Tiêu Viêm chậm rãi bay lên. Hai cánh rung lên nâng cả người Tiêu Sơn lên không trung rồi hướng địa phương đang chiến đấu mà điên cuồng lướt đi.

Đúng lúc này, phía xa xa có một thân ảnh áo bào xám tro đột nhiên xuất hiện. Ánh mắt hắn ngước lên bầu trời nơi hai thân ảnh đang đối đầu, khoé miệng liền nở ra một nụ cười khiến Ma thú xung quanh cảm thấy run sợ.

Cách trận chiến trên không trên không còn khoảng chục thước, Tiêu Viêm thân thể ngừng lại, mượn rừng cây rậm rạp che giấu mà lẻn đến chỗ một cây đại thụ che trời. Ở chỗ này, Tiêu Viêm có thể nhìn rõ song phương đang đối chiến trên bầu trời.

Quan sát ở gần, Tiêu Viêm lại một lần nữa lĩnh hội được sự hung hãn của Đấu Hoàng cường giả. Trên bầu trời xanh biếc, hai màu xanh đỏ bao phủ cả một nửa chân trời, nhìn qua cực kì đồ sộ.

Ánh mắt đầu tiên quét về phía cự đại Ma Thú ở trên không trung, Ma Thú này hình thể khổng lồ có hơn bảy tám thước, toàn thân lại bao trùm một tầng kết tinh màu tím, ánh nắng chiếu rọi làm quang hoa bắn ra tứ phía, có chút chói mắt.

Đầu của Ma Thú là một đầu Sư Tử sắc diện dữ tợn, nhãn đồng phát ra tử quang xen lẫn ánh huyết hồng kì dị, miệng rộng đầy răng nanh, trên đầu còn có một chiếc sừng xoắn màu hoả hồng với từng luồng tử sắc hoả diễm lượn lờ vây quanh.

Trên thân Sư Tử khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu tím, mỗi lần vỗ cánh, đoàn đoàn hỏa diễm màu tím nhạt phô thiên cái địa mà cuốn ra, bốn cái trảo tráng kiện đồng dạng cũng là được bao phủ bởi tử sắc tinh thể, mỗi một lần đạp hạ đều muốn làm không gian chấn động, lực lượng to lớn khó mà tưởng tượng được.

Cự đại Ma Thú đứng trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời phủ xuống làm cho Tiêu Viêm tâm thần có chút run rẩy, nhưng không thể nào so sánh được với Sư phụ của hắn được. Bởi vì, Sư phụ hắn, là duy nhất.

- Đây chính là Tử Tinh Dực Sư Vương trong truyền thuyết đó sao?

Ánh mắt mê ly nhìn Ma Thú mang trong mình cả sự xinh đẹp lẫn huỷ diệt, Tiêu Viêm nhẹ giọng lầm bầm nói.

Trong lòng bởi vì vẻ ngoài của Tử Tinh Dực Sư Vương mà lắc đầu sợ hãi than, Tiêu Viêm lại đem ánh mắt hướng về phía thân thể đang cùng Tử Tinh Dực Sư Vương đối chiến.

- Không ngờ lại là một nữ nhân?

Ánh mắt lướt qua thân hình linh lung có lồi có lõm, Tiêu Viêm trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, không nghĩ tới vị cường giả dám đối địch với tử tinh dực sư vương này lại là một nữ nhân.

Trên bầu trời, nữ nhân thân thể mềm mại đầy đặn được bảo phủ bởi một bộ tố y, trong tay cầm một chuôi kiếm bộ dáng kì dị lại phát ra thanh sắc quang mang, mái tóc búi cao hình phượng hoàng, dung nhan xinh đẹp động lòng người bình tĩnh điềm nhiên, cũng không bởi vì bản thân đang đối mặt với một ma thú hách hách nổi danh trên đại lục mà có nhiều biến hoá.

Sau lưng nữ nhân thần bí là một đôi cánh màu xanh có chút hư ảo, hẳn là dựa vào đấu khí bản thân ngưng tụ mà thành, đấu khí hóa cánh, cơ hồ chính là dấu hiệu ít nhất ở cảnh giới Đấu Vương cường giả. Trên bầu trời, nữ nhân thần bí lạnh nhạt mà đứng, khuôn mặt xinh đẹp điềm nhiên, lại lộ ra nét ung dung cùng cao quý mà tố y khó có thể che giấu.

- Nhân loại nữ nhân, tại sao muốn tới quấy rầy bổn vương nghỉ ngơi?

Trên bầu trời, cự đại Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên dùng tiếng người quát to.

Nghe này Ma Thú lại có thể nói tiếng người, Tiêu Viêm đầu tiên là cả kinh, ngay sau đó chợt hiểu, Ma thú đạt tới đẳng cấp này hẳn đã sớm đã mở linh trí, trí tuệ cũng không thấp hơn so với loài người.

- Ta đến đây chỉ muốn mượn Tử Linh Tinh của Sư Vương để dùng!

Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tử Tinh Dực Sư Vương, nữ nhân thần bí đôi môi đỏ mọng hé mở, âm thanh lạnh nhạt mà thanh thúy êm tai truyền ra như trân châu lạc ngọc.

- Ha ha..... Tử Linh Tinh? Tử Tinh Dực Sư bộ tộc của ta hai mươi năm mới có thể từ trên thân thể lột ra một khối nhỏ, há như ngươi nói muốn có là có?

Tử Tinh Dực Sư Vương điên cuồng trào phúng nói.

- Ta có thể dùng đồ vật mà người cần để trao đổi. Ta nghĩ nó sẽ đủ khiến ngươi hài lòng.

Nữ nhân thần bí tựa hồ cũng có chút kiêng kị Lục Giai Ma Thú hung danh hiển hách này, cho nên lời nói cũng không quá cường ngạnh.

- Trao đổi ah? Tốt, vừa lúc ta gần đây bị vây ở giai đoạn Hóa Hình, chỉ cần ngươi có thể làm ra cho ta một viên Hóa Hình Đan, ta liền cho ngươi Tử Linh Tinh, như thế nào?

Nghe vậy, Tử Tinh Dực Sư Vương nhất thời truyền ra tiếng cười to.

- Quả nhiên là Sư Tử thì há mồm lớn, Hóa Hình Đan chính là kì đan mà chỉ Thất Phẩm Luyện Dược Sư mới có thể luyện chế được, dùng nó để trao đổi một khối tử linh tinh, trừ phi nữ nhân kia là ngu ngốc.

Nghe được yêu cầu của Tử Tinh Dực Sư Vương, Dược Lão cười nhạo nói. Mở trừng hai mắt, Tiêu Viêm lần đầu tiên nghe nói loại Đan Dược này liền nghi hoặc hỏi:

- Nghe tên gọi là Hóa Hình Đan, hẳn là Đan Dược có thể làm cho làm cho Ma Thú hóa hình ư? Như thế nào? Nó rất trân quý?

- Có Hóa Hình Đan, Ma Thú liền có khả năng hoàn toàn hóa thành hình người. Mà sau khi hoá thành hình người, tốc độ tu luyện của bọn học có thể chân chính so sánh với nhân loại. Ngươi nói xem thứ này trân quý hay không?

- Ách, thì ra là thế.

Tiêu Viêm không biết nói gì gật gật đầu, Ma Thú vốn đã sống lâu hơn loài người rất nhiều, tuy nói một ít kì đan có khả năng làm người ta sống lâu, bất quá so với Ma Thú, đặc biệt cao giai Ma Thú mà nói thì vẫn rất ngắn ngủi, có thể tưởng tượng, nếu một đầu cao giai Ma Thú hóa hình thành công, lại an toàn tu luyện một trăm tám mươi năm, lúc đó sẽ cường hãn đến mức nào.

Không ngoài Dược Lão dự liệu, nghe yêu cầu của Tử Tinh Dực Sư Vương, nữ nhân thần bí lông mày đen liền nhíu lại, lắc đầu nhẹ giọng nói:

- Xin lỗi, Hóa Hình Đan này ta nghĩ dù trong Gia Mã đế quốc sợ rằng cũng không có mấy người có thể xuất ra, bất quá nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể dùng ba khối Ngũ Giai Ma Hạch cùng Huyền Giai Cao Cấp công pháp và Đấu Kĩ thích hợp với ngươi để trao đổi.

- Không có hứng thú, nếu không có Hóa Hình Đan thì ngươi hãy cút khỏi Ma Thú Sơn Mạch đi.

Phe phẩy cái đầu khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương miệng hơi khép lại, không chút do dự cự tuyệt điều kiện của nữ nhân thần bí.

Nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nữ nhân thần bí chậm rãi giơ trường kiếm kì dị, có chút bất đắc dĩ nói:

- Nếu đã như vậy, ta đây không thể làm gì khác hơn là mạnh mẽ ép ngươi giao ra!

- Ha ha! Loài người các ngươi thủy chung vẫn như thế này.

Nhìn thấy hành động của nữ nhân thần bí, Tử Tinh Dực Sư Vương liền phát ra một tiếng cười lớn đến nỗi làm mặt đất chấn động. Sau một lúc lâu mới chậm rãi thu liễm, âm thanh lại từ từ lạnh dần:

- Ta biết ngươi cũng là Đấu Hoàng cường giả. Bất quá nếu thật muốn giao chiến, ngươi có thể còn sống ra khỏi Ma Thú Sơn Mạch hay không lại là một vấn đề khác.

- Cái này cũng không cần ngươi quá lo.

Thản nhiên lên tiếng, nữ nhân thần bí bàn tay trắng nâng nhẹ, một đoàn thanh sắc long quyển theo bàn tay hiện lên, lúc mới đầu chỉ có lớn chừng hai thước, song chỉ sau một lát long quyển đã đón gió mà tăng vọt, nháy mắt đã biến thành một cái long quyển đến vài chục trượng.

Thanh sắc long quyển gào thét bạo xoáy, đại thụ không ngừng bị nhổ bật lên rồi bị gió lốc mạnh mẽ phá tan, vụn gỗ bay đầy trời.

- Hừ, Ma Thú Sơn Mạch không phải là địa bàn của nhân loại, cũng không tới phiên ngươi tới đây diễu võ dương oai!

Nhìn long quyển phong bạo càng thêm khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương quát một tiếng, trong miệng vang lên một tiếng rít gào trầm thấp, ô ô vang vọng khắp Sơn Mạch.

Theo tiếng Sư Ngâm, tử tinh trên thân thể Sư Vương quang mang đại thịnh, tử sắc hoả diễm mãnh liệt trong nháy mắt từ thân thể bùng ra rồi lượn lờ bốc lên, cuối cùng hội tụ thành tử sắc hoả trụ thật lớn thẳng đến tận trời, nhiệt độ cao khủng khiếp, cho dù Tiêu Viêm cách xa hơi ngàn thước vẫn như cũ mồ hôi đầm đìa.

- Thật là thế trận khủng khiếp.

Tiêu Viêm lau mồ hôi chảy xuống từ trên trán, rung động nhìn phong quyển cũng hoả trụ cực lớn phía xa, miệng lưỡi khô rát nói.

- Sư phụ, ngươi xem bọn họ ai sẽ thắng a?

Lại lau mồ hôi một phen, Tiêu Viêm nhẹ giọng dò hỏi.

- Đã tới tình trạng này, nếu không có át chủ bài thật mạnh mẽ, bình thường cũng khó có thể đánh chết đối phương, về phần ai thắng ai bại, ta cũng không thể nói rõ, hết thảy chờ đánh xong tự nhiên sẽ rõ ràng.

Dược Lão cười nói.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Tiêu Viêm đột nhiên ngẩng đầu, nhìn không khí trở nên căng thẳng, nhẹ giọng nói:

- Đã khai chiến rồi....

Trên bầu trời, Long Quyển Phong khổng lồ sau khi nữ nhân thần bí phất tay liền mang theo tiếng gió rít cuồng bạo, điên cuồng cuốn hết tất cả mà hướng đến Tử Tinh Dực Sư Vương.

Nơi gió lốc đi qua, rừng rậm phía dưới đều bị xé ra lộ cả đất vàng, không ít ma thú kinh hoảng nối đuôi từ đó chạy trốn.

Nhờ Dược Lão bảo vệ, Tiêu Viêm may mắn không bị cuồng phong cuốn đi, hai tay gắt gao nắm lấy một cành cây, nhìn rừng rậm xung quanh bị phá tan thành một mảnh hỗn độn, không khỏi nuốt một miếng nước bọt.

- Hừ!

Nhìn gió lốc cuốn đến, Tử Tinh Dực Sư Vương phát ra một tiếng gầm rống, hai cánh rung lên, tử sắc hoả trụ rộng hai ba trượng phía trên đỉnh đầu tách ra rồi hướng gió lốc mà đánh tới. Hai vật khổng lồ như tia chớp va chạm tại không trung, khoảnh khắc chạm vào nhau, không gian cơ hồ lâm vào tĩnh lặng.

- Oanh!

Một tiếng như sấm rền đột ngột nổ vang trên bầu trời.

Gió lốc cùng hỏa trụ hung mãnh va chạm, điên cuồng phóng thích năng lượng kinh khủng vào nhau, tại nơi giao tiếp không gian phảng phất đã hơi ba động.

- Thình thịch!

Gió lốc cùng hỏa trụ giằng co thêm vài phút, rốt cuộc thì bởi vì năng lượng cạn kiệt mà tạo ra một tiếng nổ vang vọng cả Sơn Mạch rồi tan biến.

Lúc gió lốc và hoả trụ tiêu tán, nữ nhân thần bí đang đứng yên trên không trung rốt cuộc cũng có động tác. Chỉ thấy sau lưng hai cánh rung lên, thân thể giống như một tia thiểm điện, nháy mắt xuyên qua dải năng lượng hỗn loạn rồi xuất hiện phía sau Tử Tinh Dực Sư Vương. Trường kiếm kì dị trong tay đâm ra thật nhanh, trên mũi kiếm hình thành nên một Phong Nhận xoáy tròn với tốc độ cực cao, bề ngoài giống như một lưỡi đao tròn xanh biếc.

- Đinh đinh....

Trường kiếm mang theo Phong Nhận bổ vào thân thể Tử Tinh Dực Sư Vương, giữa không trung liên tiếp vang lên những tiếng thanh thuý, song dù trường kiếm có đâm thật nhanh cũng chỉ lưu lại trên tinh thể đạo đạo bạch ngân, hơn nữa bạch ngân cũng chỉ hiện lên một lúc ngắn ngủi rồi tiêu tán.

Không thèm để ý công kích của đối phương, Tử Tinh Dực Sư Vương dùng đầu chặn lại, tiêm giác trên đầu bắn ra một đạo tử sắc hoả diễm dài đến nửa thước.

Sức nóng của tử sắc hoả diễm làm cho nữ nhân thần bí lông mày cau lại, bàn tay trắng nõn bên người kết thành một cái thủ ấn quái dị:

- Phong Thôi Thế!

Theo tiếng nói nhẹ nhàng thanh thuý, một Phong Quyển cuồng bạo chợt xuất hiện trước người, gào thét ngăn cản cự đại tử sắc hoả diễm. Nhìn thấy Tử Hỏa công kích không có hiệu quả, Tử Tinh Dực Sư Vương nhã đồng tử quang đại thịnh, chưởng trảo cực lớn hướng nữ nhân thần bí bổ xuống tạo nên một cỗ tử mang cực kì diễm lệ. Không khí nơi chưởng trảo đi qua dễ dàng bị xé rách, một tiếng rít bén nhọn chói tai vang vọng khắp trời.

Nhìn thế công của Tử Tinh Dực Sư Vương, nữ nhân thần bí gương mặt có chút ngưng trọng. Hai cánh sau lưng vỗ nhẹ, một đạo Phong Thuẫn cực lớn chừng hai ba thước đột ngột ngưng hiện trước mặt.

- Ca...

Cự chưởng oanh kích lên thanh sắc Phong Thuẫn, tử quang đại thịnh, âm thanh răng rắc thanh thuý vang lên liền đem Phong Thuẫn đập vụn thành từng mảnh bay khắp trời, theo gió mà tiêu tán. Tử Tinh Dực Sư Vương thân thể công kích cư nhiên lại cường hành như thế.

Kích phá được phòng ngự của đối phương, Tử Tinh Dực Sư Vương trong miệng vang lên một trận rít gào, thân thể khổng lồ có chút vặn vẹo, tốc độ công kích cuồng bạo làm người ta sợ hãi cùng với hình thể khổng lồ này quả thật không hợp chút nào.

Quay mắt thấy Tử Tinh Dực Sư Vương công kích truy theo không bỏ, nữ nhân thần bí cũng chỉ chọn cách né tránh, dù sao cùng quái vật có thân thể dị thường kia cận thân va chạm cũng không phải là một hành động thông minh.

Trên bầu trời, Tử Tinh Dực Sư Vương thân thể không ngừng lao tới, mà nữ nhân thần bí nọ cũng không ngừng thối lui. Mặc dù nhìn thì rơi xuống hạ phong, nhưng thực chất vẫn chưa bị thương tổn.

Ngẩng đầu nhìn tràng chiến đấu cực kì hoa lệ trên bầu trời cùng không gian không ngừng ba động, Tiêu Viêm âm thầm tắc lưỡi, chỉ cần là dư âm của trận chiến này, sợ rằng đã có thể đem Đấu Sư thậm chí là Đại Đấu Sư dễ dàng giết đi.

- Phòng ngự cùng thân thể của Tử Tinh Dực Sư Vương cực kì mạnh mẽ, nữ nhân kia lại tu luyện Phong thuộc tính, Đấu Kĩ huyền ảo. Hơn nữa hai người đều là Đấu Hoàng cường giả, thực lực chênh lệch không quá xa, như vậy đánh tiếp nếu không dùng át chủ bài chính thức, cơ bản khó có thể phân ra thắng bại.

Dược Lão tùy ý nói.

- Cũng không hẳn là thế. Tử Tinh Dực Sư Vương thuộc tính hỏa. ánh mặt trời đối với nó sẽ có tác dụng tăng phúc, nên ban đêm sẽ yếu đi một chút, cho nên trước khi mặt trời lặn nó có lẽ sẽ kết thúc trận đấu nhanh chóng.

Ngẩng đầu nhìn cuộc truy đuổi trên bầu trời, Tiêu Viêm nhẹ giọng nói.

- Hắc, tiểu tử ngươi quan sát cũng cẩn thận a, nhanh như vậy liền biết Tử Tinh Dực Sư Vương dựa vào trợ lực của mặt trời.

Nghe Tiêu Viêm phân tích, Dược Lão không khỏi có chút kinh ngạc cười nói.

- Ta xem Tử Tinh bên ngoài thân thể hắn hình như là nhờ hấp thu năng lượng mặt trời, tử sắc hoả diễm trong cơ thể của nó hẳn là do thứ này thúc giục mà phóng ra.

Tiêu Viêm mở trừng hai mắt, đột nhiên nói:

- Sư phụ, cái loại tử sắc hoả diễm trong cơ thể Tử Tinh Dực Sư Vương có thể bị Luyện Dược Sư luyện hóa chân hoả trong cơ thể hay không?

- Ách... Ngươi thật đúng là cái gì cũng dám nghĩ đến.

Bị cái ý nghĩ thiên mã hành không này của Tiêu Viêm làm cho sửng sốt một hồi, Dược Lão lắc đầu giải thích nói:

- Loại hỏa diễm này rất khó bị Luyện Dược Sư luyện hóa. Chúng sinh ra từ trong cơ thể Ma Thú, so với dị hỏa lại càng khó có thể thuần phục. Hơn nữa, loại hoả diễm này căn bản cũng kém dị hoả, chỉ mạnh hơn một chút so với hoả diễm do đấu khí sinh ra mà thôi, cho nên cũng không ai chịu hao tổn khí lực lớn như vậy để thuần phục nó.

Hơi gật gật đầu, Tiêu Viêm lại duy trì trầm mặc, ngẩng đầu nhìn trên bầu trời nhìn trận chiến cao cấp cực kì hiếm gặp này.

Bởi vì trên bầu trời một người một thú tạo giao chiến tạo thành động tĩnh quá lớn, rất nhiều ma thú bị quấy nhiễu thức dậy từ giấc ngủ sâu, kết quả là dãy núi vốn vắng vẻ bây giờ vang lên vô vàn tiếng thú rống kì dị.

Ma có tư cách sinh tồn bên trong Ma Thú Sơn Mạch, cơ bản cấp bậc đều ở trên Tam Giai, lúc này cũng sơ bộ có linh trí, so với các loại Ma Thú chỉ biết hành động theo bản năng thì cực kì bất đồng.

Trong thế giới Ma Thú, chế độ cấp bậc cực kì sâm nghiêm, giống như lúc này xuất hiện, Ma Thú bậc thấp đều phi thường tự giác cúp đuôi mà lui ra ngoài vòng chiến, Ma Thú có thể có tư cách lại gần xem trận chiến chỉ có vài đầu mà thôi. Tiêu Viêm từng len lén nhìn qua, có ba đầu Ma Thú hình thể khổng lồ ngạo thị đứng sừng sững tại ba chỗ trên đỉnh núi. Ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào trận chiến trên trời, về cấp bậc của ba đầu Ma Thú này, Dược Lão cũng đã nói qua, chính là ba đầu Ngũ Giai có thể so với Đấu Vương cường giả của nhân loại.

Nhìn những mãnh thú nổi tiếng mà bên ngoài chỉ nghe đồn đại này, Tiêu Viêm trong lòng không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ. Sơn Mạch này chỉ là một phần phía đông của Ma Thú Sơn Mạch mài đã xuất hiện một đầu Lục Giai Ma Thú, ba đầu Ngũ Giai Ma Thú, cùng với ngần ấy Ma Thú cấp bậc khác. Loại này có thể là kinh khủng trên mặt trận, cơ hồ có thể dễ dàng hủy diệt một cái quân đoàn!

Song mặc dù Ma Thú xuất hiện đông đảo, cũng không có một đầu tiến lên hỗ trợ Tử Tinh Dực Sư Vương. Bởi vì chúng nó phi thường minh bạch, là vương giả Đông Bộ Sơn Mạch, ai lựa chọn hỗ trợ chính là đã vũ nhục sự tôn nghiêm của Vương giả này.

Trận chiến trên bầu trời từ trưa vẫn duy trì liên tục cho đến lúc hoàng hôn.

Nhìn mặt trời đã khuất đi gần nửa, Tử Tinh Dực Sư Vương vẫn không có dấu hiệu xuống sức. Nó đang truy kích nữ nhân thần bí đột ngột đình chỉ hành động, nhãn đồng màu đỏ lẫn ánh tử quang mang theo sự uy nghiêm và không kiên nhẫn, gắt gao nhìn chằm chằm nữ nhân cao quý trên không trung.

- Nhân loại nữ nhân, ngươi đang thách thức sức chịu đựng của bổn vương rồi đấy!

Tử Tinh Dực Sư Vương thấp giọng rít gào, âm thanh chấn nhiếp cả núi rừng.

- Chỉ cần Sư Vương đem Tử Linh Tinh trao đổi cùng ta, ngày sau ta tuyệt không trở lại gây phiền nhiễu.

Bị gắt gao đuổi giết đến hơn nửa ngày, nữ nhân thần bí vẫn bảo trì được vẻ ung dung cao quí, một thanh sắc quyển phong như ẩn như hiện bên người, nhẹ giọng nói.

- Không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách ta! GRÀO........

Một tiếng sư ngâm mơ hồ mang theo phẫn nộ từ trong miệng phát ra, tử quang trên thân thể Tử Tinh Dực Sư Vương ngày càng thịnh, chỉ trong chốc lát, quang mang mãnh liệt mơ hồ đã át đi ánh trời chiều nơi chân trời.

- Thật sự muốn tới rồi...

Nhìn uy thế trên người Tử Tinh Dực Sư Vương, Tiêu Viêm trong lòng thoáng có chút phát hỉ, thấp giọng nói.

Nhìn trên bầu trời Tử Tinh Dực Sư Vương thân thể phát ra tử quang mãnh liệt, phía dưới ma thú vây xem đều đột nhiên hoảng sợ thối lui, mà ngay cả ba đầu ngũ giai khổng lồ kia cũng không ngoại lệ.

Dị trạng trên thân thể Tử Tinh Dực Sư Vương cũng đồng dạng bị nữ nhân thần bí phát hiện, cảm thụ được năng lượng thiên địa xung quanh đột nhiên lưu động quái dị, mặt nàng cũng dần dần ngưng trọng, mấy trượng xung quanh cuồng phong bắt đầu nổi lên gào thét.

Tử sắc quang hoa bao phủ cả một phiến thiên địa, trải qua một hồi đột nhiên co rút nhanh. Chỉ trong nháy mắt tử hoa đầy trời đều bị áp súc thành tử sắc quang trụ cỡ gần nửa thước.

- Chính là phong ấn?

Cảm nhận được năng lượng bên trong tử sắc quang trụ, Dược Lão không khỏi thấp giọng kinh ngạc nói.

- Phong ấn? Phong ấn gì cơ?

Nghe được tên này, Tiêu Viêm vội vã hỏi tới.

- Một ít cao giai Ma Thú kì dị trời sinh hiểu được một ít kỹ năng phong ấn, không nghĩ tới Tử Tinh Dực Sư Vương này cũng hiểu được, vậy nữ nhân kia phải chịu thiệt thòi lớn rồi.

Dược Lão vừa giải thích, đạo thâm tử sắc quang trụ đã như thiểm điện bắn ra, tốc độ cực kì khủng bố, cơ hồ giống như loé lên, vẻn vẹn loé lên hai cái là đã xuất hiện không xa trước người nữ nhân thần bí.

- Tử Tinh Phong Ấn!

Lúc tử quang loé lên, tiếng rít gào trầm thấp của tử tinh dực sư vương cũng không ngừng quanh quẩn trong Sơn Mạch.

Nháy mắt lúc thâm tử sắc quang trụ xuất hiện, nữ nhân thần bí sắc mặt hơi đổi, cũng tại lúc đó Đấu Khí vận chuyển, đem cường hoành Đấu Kĩ trong tay xuất ra.

- Liệt Phong Toàn Vũ!

Theo tiếng quát nhẹ nữ nhân thần bí, này không gian trước người liền hơi ba động, vô số Phong Nhận to đến vài chục trượng thoáng hiện trong không trung rồi xoắn lại với nhau như một trụ đao nhận, xoáy tròn với tốc độ cực cao tạo thành hình phễu mà bạo xuất.

- OANH!

Nơi tử sắc quang trụ cũng phong quyển đao nhận đi qua, không gian hơi vặn vẹo, ngay lập tức với một thanh thế kinh khủng như thiên thạch đụng vào nhau mà nặng nề va chạm.

Tử sắc quang trụ cùng phong quyển đao nhận giao phong qua, phong quyển rõ ràng rơi vào hạ phong, chỉ trong chốc lát đã ầm ầm nổ tan, mà tử sắc quang trụ lại chỉ thoáng ảm đạm.

Sau khi phá huỷ phong quyển đao nhận, tử sắc quang trụ dễ dàng liên tiếp kích xuyên qua mấy chục trọng phong thuẫn bố trí trước người nữ nhân thần bí, cuối cùng chiếu vào bên trong thân thể nàng.

Tử sắc quang trụ vừa mới đắc thủ, Tử Tinh Dực Sư Vương thân thể khổng lồ ngay lập tức hiện đến trước người nữ nhân thần bí, trên chưởng trảo thật lớn, năm chiếc móng màu tím sắc bén bật ra, hung ác vạch lên ngực của nàng.

- Phong Chi Cực...... Vẫn Sát!

Ngay lúc cự chưởng sắp xé rách thân thể, trường kiếm kì dị trong tay nữ nhân thần bí đột nhiên rung lên, một đạo quang tuyến thâm thuý chỉ nhỏ bằng ngón tay cái trong nháy mắt bắn ra.

Quang tuyến vừa mới xuất hiện, không gian liền như run lên vài cái.

- Ca!

Quang tuyến bắn đến đầu của Tử Tinh Dực Sư Vương, bất quá lại bị nó phát hiện mà cúi xuống, vì vậy quang tuyến chỉ có thể bắn trúng tiêm giác trên đỉnh đầu. Ngay lập tức, bộ phận kiên ngạnh nhất trên cơ thể của nó cứ như vậy mà bị cắt làm đôi.

Tiêm giác bị cắt đứt làm cho Tử Tinh Dực Sư Vương đau đớn kịch liệt, gầm lên một tiếng cuồng bạo, chưởng trảo mang theo kình khí hỗn loạn vô cùng hung hãn, nặng nề bổ lên bộ ngực của nữ nhân thần bí.

Một trận tiếng kim loại chói tai vang lên, nữ nhân thần bí chịu phải một đòn nghiêm trọng miệng liền hộc ra máu tươi, sắc mặt thoáng có chút tái nhợt, thân hình đột nhiên xoay chuyển, hai cánh rung lên, thân thể liên tiếp loé lên quỷ dị, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời.

Nhìn nữ nhân đã bị thương còn có thể thi triển tốc độ khủng khiếp như thế, Tử Tinh Dực Sư Vương bởi vì tiêm giác bị gãy mà thực lực hao tổn, ngước đầu phát ra một tiếng gầm cuồng bạo.

Dưới tiếng gầm rống ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, sơn mạch không ngừng chấn động như có động đất, một vài đỉnh núi cao vút liền bị vỡ nát.

- Lục soát cho ta, nhất định phải tìm bằng được nữ nhân kia về cho ta!

Chiếc đầu khổng lồ nhìn Sơn Mạch phía dưới, Tử Tinh Dực Sư Vương trừng đôi mắt đỏ ngầu, tiếng rít gào dữ tợn ẩn chứa sát ý làm cho Ma Thú khắp núi vội vàng điên cuồng tản đi.

Trong lúc Ma Thú điên cuồng tìm kiếm nữ nhân thần bí khắp núi, Tiêu Viêm dưới sự bảo vệ của Dược Lão, không làm kinh động bất cứ Ma Thú nào len lén mà chạy thẳng một đường về chỗ ẩn thân. Trong đêm tối, một thân ảnh áo bào xám tro điên cuồng di chuyển trong Sơn Mạch, dường như hắn đang tìm kiếm thứ gì đó.

Rất nhanh, thân ảnh này đã dừng lại trước một thác nước. Hắn nhìn dòng sông ngay dưới thác nước, nơi đó, một nữ nhân xinh đẹp thân mặc bạch y đang trôi nổi, đôi mắt nhắm nghiền cùng với khuôn mặt tái nhợt, có thể thấy nàng tựa hồ bị thương không nhẹ.

- Ực....

Nuốt một miếng nước bọt, hắn nhận ra nữ nhân đang trôi trên mặt nước này chính là vị Đấu Hoàng cường giả lúc trước cùng Tử Tinh Dực Sư Vương chiến đấu. Xem bộ dáng của nàng hiện tại, hình như đã lâm vào trạng thái hôn mê.

- Được rồi. Coi như nàng gặp may.

Tiêu Sơn không chút do dự nhanh chóng nhảy vào trong dòng nước đem nữ nhân nọ bế lên, bởi vì ở dưới nước nên toàn thân nàng trên dưới đều ướt sũng, bàn tay Tiêu Viêm đặt ở bắp chân cùng sau ót nàng liền cảm thấy mềm mại trơn láng như ôn ngọc, cảm giác cực kì tuyệt vời.

Cắn nhẹ đầu lưỡi đem cỗ ý niệm kia đè xuống. Tiêu Sơn ôm lấy mỹ nhân toàn thân đẫm nước, sau đó nhằm một hướng rồi rời đi. Bay khoảng mười dặm thì hắn chợt thấy một sơn động nhỏ, Tiêu Sơn không chút do dự ôm thân thể nàng trong lòng vọt vào sơn động, Tiêu Sơn đem nàng đặt nhẹ lên bãi đá, đặt mông ngồi xuống bên cạnh nàng.

Trong lúc nghỉ ngơi, hắn mới có thời gian quan sát nàng thật gần. Tinh tế đánh giá, Tiêu Sơn trong lòng cảm thấy từ từ nhảy lên một nét kinh diễm. Mi mục như hoạ, dùng từ băng cơ ngọc cốt để hình dung nàng tựa hồ cũng không quá. Hơn nữa làm cho hắn phải sợ hãi mà than có lẽ chính là sự ung dung cùng cao quý ẩn chứa trên người nàng.

Ánh mắt đảo qua khuôn mặt căng mịn, ánh mắt Tiêu Sơn chậm rãi dời xuống, lông mày hơi nhíu lại. Chỉ thấy dưới cái cổ ngọc, năm dấu trảo kinh khủng in lên bộ ngực, máu tươi thấm đỏ y phục. Nàng trong hôn mê lông mày đen có hơi nhíu lại, một nét đau đớn mơ hồ hiện lên trên khuôn mặt. Mặc dù bộ dáng như vậy không hề phù hợp với khí chất của nàng, song lại có vẻ đau đớn động lòng người.

- Khụ khụ.... Nàng cần phải trị liệu.

Tiêu Sơn suy nghĩ một hồi rồi từ trong giới chỉ lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, thoáng do dự một hồi rồi vươn tay định cởi y phục của nữ tử. Bất quá khi bàn tay hắn sắp chạm đến thân thể của nàng, hai tròng mắt đang đóng chặt đột nhiên mở ra, đôi mắt đẹp toát ra một nét băng lãnh cùng xấu hổ, tức giận nhìn chằm chằm Tiêu Sơn.

- Ách... Nàng tỉnh rồi?

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.