Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình hình trong thành

Phiên bản Dịch · 1646 chữ

Dịch: Tĩnh

Vừa rồi Vân Phi Vũ dùng một đòn tất sát ấy, quả quyết dùng ra Lôi Ảnh Tam Thiên, bị Hoang Lang chém giết bất quá chỉ là một cái phân thân của hắn thôi, mà chân thân của hắn đã đi tới sau lưng của nó, súc thế ra một kích này.

Dưới một kích này, đầu Hoang Lang lại không có bị Vân Phi Vũ trực tiếp chém giết, chỉ xiên vào sâu chút ít da thịt của nó mà thôi, đầu Hoang Lang này xương và thịt cứng rắn như vậy, một đòn tất sát ấy vẫn chịu đựng được.

Vân Phi Vũ cười lạnh một tiếng, một kích không đủ vậy thì thêm một kích nữa, ánh mắt lạnh như băng, đối với việc phải kiềm nén ngày hôm nay hắn cũng có phần chịu đựng không nổi, trên người đau nhức tùy thời có thể bao phủ lấy ý thức của hắn.

Mũi Lôi Minh Kiếm cuốn lại, một kiếm lại một kiếm nhanh chóng cắt đứt sinh mệnh Hoang Lang, vẻn vẹn trong một hơi thở đó, Vân Phi Vũ đã chém xuống hơn mười kiếm, thân thể Hoang Lang to lớn rốt cuộc chậm rãi ngã xuống trong vũng máu.

Vân Phi Vũ "phốc" một tiếng, phun ra một ngụm máu đen, Ngưng Huyết Đan, Tiểu Hoàn Đan trực tiếp nhét vào trong miệng, vung tay lên thu thân thể hai con ma thú vào túi trữ vật, hướng về phía ngoại vi Ma Thú sâm lâm mà chạy.

Lúc này, hắn đã không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, cha và người nhà hắn đều ở trong thành Vân Châu, hắn không dám tưởng tượng thêm thành Vân Châu vừa bị tiêu diệt, người nhà hắn sẽ rơi vào hoàn cảnh như thế nào.

Đột nhiên, một đạo tia máu từ bên cạnh phóng tới, chớp động trước ánh sáng màu đỏ, vô cùng đột nhiên khó lòng mà phòng bị, bắn xuyên qua Vân Phi Vũ, cấp tốc hạ xuống trực tiếp phá vỡ trước mặt Vân Phi Vũ.

Đây là một mũi tên dài hơn một thước, toàn thân đỏ sậm hung hăng đóng vào trên cây cự thụ, đuôi mũi tên nhanh chóng lắc lư, vang lên xào xạt.

Trong lòng Vân Phi Vũ rùng mình, một kích này hoàn toàn không có trong dự liệu của hắn, sắc mặt ngưng trọng nhìn về một phương hướng, ở trong cảm nhận của hắn, nhất định chắc chắn có một đội nhân mã!

Nhân số ở đó còn không ít!

- U ah, Vân thiếu gia thật đúng là cẩn thận, giết liền một lúc hai ma thú Luyện Khí cấp 8, lại có còn thể tránh thoát được tiễn Xích Hỏa của ta, tu vi như thế thật khiến cho ta mở rộng tầm mắt!

Một đội nhân mã từ bên trong bụi cỏ đi ra nhìn Vân Phi Vũ, trên mặt đều là giễu cợt nồng đậm.

- Người... Vạn Kiếm Sơn?

Vẻ mặt Vân Phi Vũ không thay đổi hỏi một câu.

Lúc này dưới sự nhắc nhở từ hệ thống, Vân Phi Vũ đã nhìn thấu thực lực sáu người này, cao nhất cũng chỉ là thực lực Luyện Khí cấp tám, đoán chừng là sau khi chứng kiến mình chiến đấu một phen cho nên muốn ngư ông đắc lợi, ý nghĩ rõ ràng là viển vông rồi.

- Người còn biết chúng ta là Vạn Kiếm Sơn? Nếu người cũng đã biết, thì huynh đệ chúng ta cùng sinh ra tử vì người mà bị ma thú truy kích, cũng bởi vì người mà chúng ta chỉ vẻn vẹn sống sót có sáu người! Vân Phi Vũ, ta muốn người chết không toàn thây!

Thanh âm người dẫn đầu này càng lúc càng lớn, giọng càng ngày càng khàn, những từ phía sau gần như là tiếng rống.

Vân Phi Vũ nhìn đám người này, trên mặt hắn vẫn bình thản như cũ, cùng là Luyện Khí cấp tám, Vân Phi Vũ căn bản cũng không có kiêng kị gì, bằng vào linh khí của mình bây giờ, dùng thêm hai lần Phong Lôi Thần Chưởng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Chỉ là Vân Phi Vũ không nghĩ ra, chỉ dựa vào thực lực của mấy người này thì sao có thể thoát thân, trước không nói đến số lượng ma thú, mà chính là thực lực của đám ma thú kia thì cái tiểu đội này hoàn toàn không có khả năng sống sót.

- Thì ra là nhóm các người à, người chính là người đội trưởng khi phát hiện tình huống không ổn thì trực tiếp chạy trốn lấy người trước! Chậc chậc, nếu như thật sự huynh đệ tình thâm như người nói, thì người cũng không nhanh chóng chạy trốn trước!!

- Người... Vân Phi Vũ, chết đến nơi rồi còn dám mạnh miệng! Các huynh đệ, lên!

Người tiểu đội trưởng này bị vạch trần, trong nháy mắt như bị nói trúng tim đen, phẫn nộ quát một tiếng, trực tiếp kêu huynh đệ xông tới.

"Bành!"

"Bành!"

...

Vân Phi Vũ nhanh chóng xuất Phong Lôi Thần Chưởng, chỉ một quyền đánh bay tiểu đội trưởng này, tiếp theo thêm vài quyền đấm đá, nhân tiện đá bay năm người còn lại, một loạt hành động xảy ra, không hề có gì khó tin hoàn toàn nghiêng về một phía.

Vân Phi Vũ vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, đối phó với mấy người này hắn không hề có cảm giác thành tựu nào.

- Người... Làm sao có thể, sao có thể còn lợi hại như vậy, rõ ràng thấy người bị thương, còn có linh lực bị tiêu hao, cái này nhất định không phải là thật!

Vẻ mặt tiểu đội trưởng sợ hãi nhìn Vân Phi Vũ, cả người quỳ rạp trên mặt đất run rẩy.

- Bây giờ tình huống thành Vân Châu như thế nào?

Thanh âm Vân Phi Vũ bình thản hỏi, trực tiếp bỏ qua một loạt vấn đề của người tiểu đội trưởng này, mà đi thẳng vào vấn đề chính.

Tình huống như bây giờ, Vân Phi Vũ đã không thể chậm trễ nữa, sở dĩ biết là do mấy người này từng tiết lộ qua, chủ yếu hắn hy vọng thông qua mấy người này có thể hiểu rõ hơn về tình huống trong thành Vân Châu.

- Hừ, người muốn biết? Ta còn lâu mới nói cho người!

Trên mặt tiểu đội trưởng bắt đầu xuất hiện tia trào phúng, thanh âm cũng trở nên hơi khàn.

- Ah? Người xác định là người không nói?

Vân Phi Vũ hỏi vặn lại một câu.

- Đừng nghĩ từ miệng ta mà người có thể moi được bất kì tình báo nào!

Thanh âm gào thét, trên mặt cũng có phần dữ tợn.

- Ai, nếu như vậy, đừng nói là ta không cho người cơ hội!

Vân Phi Vũ thở dài một tiếng, quay đầu đem ánh mắt đặt trên năm người còn lại:

- Mấy người các người, người nào nói cho ta biết, ta sẽ đáp ứng tha cho người đó một mạng, còn có thể cho các người một bình Ngưng Huyết Đan coi như là trả công, thế nào?

- ...

Năm người người nhìn ta ta nhìn người một chút, trên gương mặt là vẻ không thể tin tưởng.

Công hiệu Ngưng Huyết Đan của Vân gia, thành Vân Châu không người nào không biết không người nào không hiểu, nghe được lời nói của Vân Phi Vũ, tâm năm người cũng hơi động, nhưng nhìn người tiểu đội trưởng bên cạnh mà sắc mặt có phần quấn quýt, chưa ai dám trả lời.

- Ah? Các người cũng không nói sao?

Vân Phi Vũ ngạc nhiên nhìn năm người, theo hắn thấy một bình Ngưng Huyết Đan cũng coi như là có thể bảo đảm sống sót của những người này bên trong Ma Thú sâm lâm, thế nhưng sau một khắc, nhìn ánh mắt năm người đều thỉnh thoảng hướng về phía tiểu đội trưởng kia thì trong lòng nhất thời sáng tỏ.

Một đạo linh lực như gió, trong nháy mắt rơi vào trên người tiểu đội trưởng cách đó không xa, kình lực không nhỏ, không đủ để lấy mạng hắn, nhiều lắm chỉ làm hắn hôn mê một trận mà thôi.

- Bây giờ thì có thể nói a! Cơ hội chỉ có một, trong người ta cũng không còn nhiều Ngưng Huyết Đan, chỉ dư lại ba bình, người đầu tiên nói sẽ được thưởng một bình và đi ra sớm!

Vân Phi Vũ tiếp tục dụ dỗ, ngay lập tức lấy ra ba bình, để ở trên tay mà vuốt vuốt.

- Thật sao?

- Ta nói trước!

- Đầu tiên ta sẽ nói về...

...

Vừa nhìn thấy đội trưởng hôn mê, trong nháy mắt năm người cạnh tranh ầm ĩ, đâu còn cốt khí như vừa rồi, nhất là nghe được còn sót lại có ba bình, mà trong đây có tới tận năm người, làm sao chia đều chắc chắn sẽ không đủ.

- Không được ầm ĩ, một người nói, người nói trước đi!

Vân Phi Vũ không có kiên nhẫn nghe bọn họ tranh cãi, ngón tay tùy tiện chỉ vào một người nhỏ yếu.

- Ta... Ta nói!?

Trong nháy mắt tiểu tử này có hơi kích động.

- Bây giờ thành Vân Châu vẫn còn tạm ổn, Thiên Tâm Các, phủ Thành Chủ, Vạn Kiếm Sơn, còn có một lượng lớn dong binh, đều đang ngăn cản công kích của ma thú, trong chốc lát nửa khắc sẽ không rơi vào tay giặc, nhưng bây giờ sợ nhất là đến buổi tối, nếu như ta đoán không sai thì đêm nay, sẽ là thời điểm thành Vân Châu bị diệt vong.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.