Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khám Phá Quẻ Tượng

Phiên bản Dịch · 1844 chữ

Trương Phong sau một hồi miên man trong thiền định thì thoát ra ngoài, hắn như nhớ ra điều gì đó, vội lục từ trong ba lô ra hộp bát quái, từ ngày mở ra biến hóa thứ 4 hắn chưa mở thêm được lần nào, hiện tại hắn đã đạt được cấp bậc Thượng Sư. Cương khí rồi dào hơn trước, thật muốn thử một chút .

Nghĩ là làm Trương Phong đặt hộp bát quái trước mặt bắt đầu bắt ấn rót nhập cương khí vào hộp bát quái kế đó nhớ lại chú ngữ tiếp theo mở ra quẻ Phong trong bát quái. Bất chợt Trương Phong cảm nhận cương khí trong người bị chiếc hộp hấp thu rất nhanh, kế đó các gạch ngang trên bề mặt hộp bắt đầu biến đổi 2 gạch liền phía trên một gạch đứt đoạn chia làm 2 ở phí dưới. Trương Phong mừng rỡ biến thủ ấn kích phát hộp bát quái, chỉ thấy phía đáy hộp một hình gió xóay ẩn hiện huyễn hóa ra một cột xoáy lớn xuất hiện trước mặt Trương Phong, điều kì lạ ở đây là hư ảnh gió xoáy nhìn qua rất dữ dội nhưng lại không sinh ra bất kì tác động nào lên đồ vật xung quanh, Trương Phong cẩn thận suy nghĩ thì hiểu ra, hộp bát quái này chỉ có tác dụng với âm khí, bất luận là thi khí, quỷ khí, tà linh chi khí hay thậm chí là yêu khí nếu gặp phải phong bạo này thì đều bị nó thổi cho tan nát.

Thu lại cảm xúc hưng phần Trương phong lại một lần nữa bắt ấn mở ra quẻ tiếp theo trên hộp bát quái lần này là quẻ Thủy. Lần này là một con sóng lớn xuất hiện, cũng như gió xoáy khi nãy nó không hề tác động lên bất kì đồ vật nào không nhiễm phải âm khí. Trương Phong cố hắng hít sâu vài cái như muốn trấn áp đi sự kích động, cùng những luồng cương khí đang cuộn lên trong đan điền, lại một lần nữa biến đổi ấn quyết mở ra quẻ thứ 7 trong bát quái chính là quẻ Sơn. Một hư ảnh núi non hùng vĩ hiện ta trước mắt, lần này phía trên còn án ngữ một bức tượng, chính là thần thú Tỳ Hưu, nhìn qua vô cùng có khí chất, uy nghi, bể nghể tọa trấn trên đỉnh núi. Trương Phong hai mắt như mờ đi hắn tham lam thu liễm nội tâm đang định bắt ấn mở ra quẻ thứ 8 thì cả người run rẩy khí huyết nhộn nhạo, cương khí trong cơ thể dường như muốn xe nát cơ thể hắn mà thoát ra ngoài. Trương Phong sợ hãi thu hồi ấn quyết tập trung tinh thần đè ép cương khí trở lại đan điền, thế nhưng huyết khí trong người cuộn trào ngay khi hắn vừa trấn áp được cương khí thì từ miệng một ngụm máu lớn phun ra, toàn thân Trương Phong mềm oặt ngã xuống đất, phía phòng bên Trần Kiên nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ phòng của Trương Phong thì mau chóng chạy qua. Nhìn thấy hắn nằm lăn lóc trên đất, vệt máu còn vương bên mép thì cả kinh chạy tới nâng đỡ Trương Phong dậy hỏi gấp.

- Kẻ nào đả thương cậu?

- Là tôi tự đả thương mình...con mẹ nó chút xíu nữa là đi uống trà với Diêm La Vương rồi.

Trương Phong yếu ớt mượn nhờ Trần Kiên ngồi lại lên giường.

- Rốt cuộc là chuyện gì?

Trần Kiên lo lắng hỏi.

Trương Phong tuy thân thể vẫn còn đau nhức nhưng miệng vẫn nỡ một nụ cười khoái trí nói.

- Tôi kham phá đến quẻ thứ 7 của hộp bát quái rồi, haha. Thiên, Trạch, Hỏa, Lôi, Phong, Thủy, Sơn tôi đã kham phá hết.

- Cái gì? Bát quái không phải được gọi là Càn, Đoài, Ly, Trấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn. Sao?

Trần Kiên thấy cách gọi bát quái của Trương Phong quái dị liền thắc mắc.

Trương Phong cẩn thận giải thích.

- Cũng chỉ là tên gọi mà thôi, mấy thứ cậu gọi với cách tôi gọi không phải là một sao. Càn tương ứng với Thiên, Đoài tương ứng với Trạch, Lý tương ứng với Hỏa, Trấn tương ứng với Lôi, Tốn tương ứng với Phong, Khảm tương ứng với Thủy, Cấn lại tương ứng với Sơn, Khôn dĩ nhiên là tương ứng với Địa. Gọi sao mà chẳng được miễn thi triển thành công là được rồi. hihi

Trương Phong nói đoạn lại cười lớn khiến huyết khí còn sót lại trong cổ họng sộc lên, khiến hắn ho như muốn tét cuống họng.

Trần Kiên lắc đầu với cái lí thuyết của Trương Phong, như nghĩ tới điều gì lại hỏi.

- Hôm trước không phải cậu nói tu vi chưa đủ để mở mấy quẻ kia sao, sao hôm nay lại mở ra được.

Trương Phong nghe tới đây thì hướng Trần Kiên nhướng nhướng chân mày, điệu bộ đắc ý nói.

- Trần Kiên Đại Sư, cậu với tôi không cùng cấp bậc thật khó nói chuyện rồi.

- Cái....gì? cậu bị ngã đến loạn trí rồi sao. Cái gì mà không cùng cấp bậc.....không lẽ?

Trần Kiên nói tới đây thì khựng lại, nhìn thấy bộ mặt đắc ý của Trương Phong thì ngồi bật dậy hưng phấn nói.

- Không lẽ cậu tấn thăng Thượng Sư rồi. con mẹ nó, cậu đúng là trâu bò mà. Haha.

Trần Kiên biết Trương Phong tấn thăng cấp bậc, không những không ganh ghét, đố kị mà còn vì hắn phấn khích không thôi. Trương Phong nhận ra ý vị trân thành từ ánh mắt của Trần Kiên cũng thầm nhủ mình thật may mắn khi xuyên không lại kết giao được với bằng hữu như thế này.

2 người phấn khích một hồi Trần Kiên bảo hắn nghỉ ngơi không nên gắng sức, từ từ kham phá quẻ thứ 8 cũng không muộn , kế đó rời đi. Trương Phong cũng không sốt ruột, hắn biết mình mới đạt được cấp bậc Thượng Sư cơ thể nhất thời chưa thích ứng, khi nãy vì nóng lòng mà tí nữa mất mạng. hắn thở ra một hơi nằm xuống đánh một giấc cho tới tối muộn ngày hôm đó mới tỉnh lại.

- Trương Phong...Trương Phong cậu tỉnh dậy chưa.

Ngoài cửa tiếng của Tiểu Minh vọng vào, Trương Phong sa một giấc ngủ chân khí trong cơ thể cũng bình ổn lại phần nào, hắn xuống giường tiến ra mở cửa.

- Đến giờ cơm sao, mọi người đâu?

- Đều bên dưới rồi, hôm nay vì cậu nên tôi bảo đầu bếp chẩn bị mấy món bổ dưỡng, mau xuống...mau xuống.

Tiểu Minh bộ dáng ân cần khác với mọi ngày, phong thái rất giống đại ca lo lắng cho tiểu đệ. Trương Phong nhận ra điều này nên trong lòng cũng có chút ấm áp.

Khi cả 2 người xuống dưới lầu một đã nhìn thấy trên bàn bày rất nhiều đồ ăn, tất cả mọi người, thậm chí Lý Hồng cũng đang ngồi ở đó. Trương Phong có chút kinh ngạc hỏi khẽ.

- Này, cô cũng cần ăn cơm sao?

Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn một cái nói.

- Ta là quỷ thi chứ không phải quỷ hồn, vẫn có thể ăn uống một chút, sao? ngươi sợ tốn tiền à?

- À...à không, chỉ là lần đầu thấy cô ăn cơm cùng nên...hề hề

- Ngươi nói như quen thân ta từ trước vậy.

Lý Hồng khó chịu nói.

Trương Phong đánh mắt ra ý “ ta và cô quen nhau các đây gần 600 rồi “. Lý Hồng hiểu ra nhưng mặc kệ hắn.

Trong bữa ăn đoàn người nói chuyện rất vui vẻ, Tiểu Minh đem trận chiến vừa rồi ra nói.

- Này Trương Phong, thật không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy đã đóng lại một Âm Huyệt, cứ như thế này 4 Âm Huyệt còn lại cũng không khó để tìm ra. Cậu nói có phải không.

- Cậu nghĩ dễ dàng tìm ra Âm Huyệt vậy sao, lần này là chúng ta may mắn đi con đường tắt đến Hải Tây Đạo mới vô tình phát hiện Âm Huyệt. Lại nhờ có sự giúp sức của Tổ sư của tôi cùng Minh Lượng thiền sư mới phá được trận pháp. Hiện tại bọn họ cũng đã rời đi, tìm kiếm Âm Huyệt như chúng ta, đoạn đường trước mặt sẽ còn gian khó hơn nhiều đấy.

Trương Phong nói đoạn lại thở dài. Vốn là hắn định đi vân du tìm hiểu giới Huyền Môn Đại Việt thời này, ai ngờ lại bị kéo vào âm mưu đen tối cả đám tà đạo. Nghĩ tới đây hắn quay sang Trần Kiên hỏi.

- Nếu giới Huyền Môn đã xem những pháp sư Trung Hoa kia là tà đạo sao không ra tay trấn nhiếp, dù không giết cũng đuổi về cố quốc.

Trần Kiên thở dài nói.

- cậu nghĩ bọn họ không muốn sao, chỉ là di huấn của Lê Thái Tổ còn đó, phàm là pháp sư, bất luận đạo, phật hay âm dương thuật thì đều bình đẳng, không phân biệt gốc tích, chỉ cần giúp ích cho con dân Đại Việt liền có tư cách là một thần dân của Đại Việt. Đám tà đạo kia lâu nay lại không để lộ ra chứng cứ làm việc ác, cậu bảo lấy gì trừng trị bọn chúng.

Trương Phong nghe vậy thì hiểu ra, cũng không hỏi thêm nữa. Lúc này Hoàng Linh mới lên tiếng.

- Vậy bây giờ chúng ta có tới Viên Quang tự nữa không.

- Hiện tại đã gặp mặt Minh Lượng thiền sư, còn đến làm gì nữa, việc quan trọng trước mắt là tìm ra Âm Huyệt tiếp theo, phá được thì phá nếu không đr sức chúng ta lại thông chi đến các đại phái nhờ họ hỗ trợ.

Trần Kiên nói xong nâng chén uống sạch rượu, trong mắt toát lên vẻ lo lắng, Trương Phong biết những trận chiến tới Trần Kiên lo Hoàng Linh gặp nguy hiểm nên cũng nâng chén bí mật động viên hắn tích cực tu luyện để bảo hộ nàng.

Đám người Trương Phong ở lại Khách Điếm thêm 3 hôm, đến ngày thứ 4 lúc này Trương Phong đã khôi phục lại như ban đầu, đoàn người quyết định rời đi, lần này lộ trình của bọn họ bất định, bởi mục đích là tìm đến âm huyệt tiếp theo, nên hễ thấy hay nghe được tin tức nơi nào phát sinh ra sự tình kì quái liền tìm đến, cũng may Thái Tông để lại cho họ một rương vàng lớn mối lo về lộ phí cũng không còn, hiện tại cả đoàn người chỉ có một ý nghĩ trong đầu, đó là hàng yêu, trừ ma.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.