Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Trận Thứ Nhất

Phiên bản Dịch · 2161 chữ

Trương Phong dẫn đầu đoàn người khi đi gần đến Xoáy Đầu Trâu thì ngừng lại. tại đây hắn phân phó cho Trần Kiên và Hoàng Linh dẫn đầu một nhóm binh lính trên thân được dán linh phù ẩn đi khí tức nhân loại, mang theo pháp dược cùng các loại máu đã chuẩn bị, dải khắp xung quanh vùng Xoáy Đầu Trâu, lúc đầu mọi người còn thắc mắc, không hiểu sao Trương Phong cần nhiều Gạo Nếp, Vôi Sống và Hùng Hoàng đến vậy, hiện tại tất cả đã hiểu dụng ý của hắn. thì ra một lát nữa khi mọi người phá trận Trương Phong không muốn bất kì cương thi hay quỷ yêu nào thừa cơ trốn ra ngoài làm hại người dân vô tội, nên mới nhọc công suy nghĩ kĩ lưỡng như vậy.

Nửa canh giờ sau tất cả đã được bố trí xong xuôi, lúc này Trương Phong mới lên tiếng.

- Các vị, trận chiến này mười phần hung hiểm, phía trong tử địa kia không biết ẩn chưa điều gì, một lát nữa tiến vào các người chú ý cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng chạy loạn, trận pháp sinh biến hóa chúng ta chưa nắm rõ được quy luật mọi điều đều phải thật cẩn trọng.

Đoàn người nghe xong đều gật đầu biểu thị đã rõ, Tiểu Minh ghé vào tai Lý Phượng thì thầm.

- Tiểu tử Trương Phong này ngày thường phóng túng vô tổ chức như vậy, thật không nghĩ khi lâm trận lại chính chắn, đĩnh đãc như thế.

Lý Phượng nghe vậy khẽ véo tai Tiểu Minh trách cứ.

- Trương Phong ca là việc gì cũng cẩn trọng, huynh ấy có nhiều chỗ tốt để huynh học tập đấy.

Tiểu Minh vô duyên, vô cớ bị trách mắng thì mặt xìu xuống lẽo đẽo đi theo Lý Phượng 2 người cùng mấy người còn lại từ từ tiến vào Xoáy Đầu Trâu.

Đoàn người càng tiến tới gần Xoáy Đầu Trâu, không khí càng trở nên lạnh lẽo, khu rừng rậm rạp vang lên những tiếng côn trùng kêu, tất cả như hòa điệu khiến không khí khẩn trương bao trùm lên đoàn người.

- Này, sao lại lạnh như vậy, biết thế tôi mang theo áo khoác rồi.

Tiểu Minh nhăn nhó hướng Trương Phong hỏi.

Trương Phong lườm hắn một cái nói.

- Xung quanh đây toàn là âm khí, ánh mặt trời ban ngày cũng không thể chiếu xuyên, lâu dần tích tụ hàn khí cùng chướng khí, không lạnh mới là lạ. Tôi bảo cậu ở nhà thì không chịu, giờ kêu ca cái gì. Đừng có làm lọan nữa đến nơi rồi.

Trương Phong vừa rứt lời thì cả đoàn người đã đi đến một khoảng đất rộng, trước mặt họ lúc này là một vùng rộng lớn phía trong trống trải chỉ toàn là những gồ đất không bằng phẳng.

Tiểu Minh quan sát một hồi, thấy có gì đó không đúng vội hỏi.

- Nãy những ngôi nhà kia đâu hết rồi, khi nãy trên sườn núi vẫn còn thấy mà.

Trần Kiên một bên giải thích.

- Những ngôi nhà dó chỉ là quỷ khí hư huyễn mà thành, một khi nhìn từ phía cửa trận pháp vào mọi hư huyễn đều trở thành con số không, mấy cài này có nói cậu cũng không hiểu rõ, biết vậy là được rồi, đừng có hỏi thêm.

Dường như sợ Tiểu Minh gặp gì hỏi nấy, Trần Kiên sau khi giải thích liền cảnh báo một câu.

Tiểu Minh cũng rất biết điều, biết lần chiến đấu này vô cùng nguy hiểm nên không giám lảm nhảm nữa. Hắn cũng là lần đầu được trải nghiệm thế giới của Huyền Môn nên tâm trạng vừa sợ hãi vừa kích động. Trương Phong nhận ra điều ấy, đi đến bên cạnh tiểu minh đưa cho hắn một cây kiếm gỗ, kế đó nói.

- Cậu cầm lấy lát nữa phòng thân, tôi biết cậu có võ nghệ nhưng đối phó với cương thi còn được, nếu gặp phải quỷ yêu thì dùng kiếm này chém chúng. Phía trên tôi có khắc xuống đạo văn, đối với oán quỷ hay ác quỷ vẫn có sức sát thương.

Tiểu Minh bộ dáng khẩn trương nắm trong tay kiếm gỗ nhìn Trương Phong với ánh mắt cảm kích.

- Tiến vào thôi....

Trương phong nói xong liền tiến bước xuyên qua màn sương đen trước mặt tiến vào trận pháp, Minh Lượng thiền sư, Minh Độ, Minh Tâm, Minh Ứng cùng đám đệ tử mới được gọi tới hồi chiều cũng sải bước tiến vào, cuối cùng là mấy người Trần Kiên.

Cả đoàn người vừa bước vào liền cảm nhận không gian bên trong có sự biến hóa. Những tiếng sào xạc của lá cây cùng với tiếng côn trùng bỗng biến đâu mất, xung quanh chỉ còn lại sự tỉnh lặng đến rợn người.

- Cậu có ngửi thấy mùi gì không?

Trần Kiên khẩn trương hướng Trương Phong hỏi.

- Là mùi của thi khí, mợi người cẩn thận, biến trận đầu tiên có thể bên trong chính là cương thi.

Hắn vừa rứt lời thì bên tai đoàn người vang lên tiếng tiếng chân chạy dầm dập, Trương Phong khẩn trương hướng Trần Kiên hỏi.

- Vôi và gạo nếp khi nãy còn nhiều chứ?

- Vẫn còn nhiều, cũng may Thiệu Bình công tử mang đến nhiều, dải một vòng hiện tại vẫn còn.

- Tốt, đem tất cả dải ra phía trước đi.

Trần Kiên nhận ra dụng ý của Trương Phong nên không hỏi thêm, đem vôi sống cùng gạo nếp dải ra mặt đất phía trước.

Đúng lúc này, trước mặt đoàn người bắt đầu xuất hiện những bóng hình kì dị, kẻ mặt mày trắng bệch nhưng thân xác vẫn còn tốt, có kẻ da thịt đã phân hủy gần hết chỉ còn lại xương khô, ngoài ra còn một đám người thân mặc khôi giáp binh sĩ có lẽ là đám quân lính của Tri Huyễn họ võ kia đã bỏ mạng cách đây ít ngày. Tất cả bọn chúng đang hò hét gào rú, hướng bên này chạy tới. bộ dáng vô cùng hung hãn.

- Con mẹ nó đông như vậy sao.

Trương Phong nhìn thấy nhiều cương thi như vậy lao tới khẽ chửi thề kế đó rút ra đoản kiếm sẵn sàng chiến đấu.

“ xì..xèo” tiếng da thịt bị gạo nếp, vôi sống cùng hùng hoàng thiêu đốt phát ra từ nhóm cương thi đầu tiên lao tới, nhất thời tiếng gào thét thê thảm vang lên, thế nhưng đám phía trước còn chưa kịp lùi lại đám phía sau đã chen lấn xông lên, nhất thời tình thế hổn loạn, rất nhiều cương thi bị vôi và gạo nếp ăn mòn thân thể nằm dạp xuống đất nhưng cũng chính vì vậy mà pháp dược ngày một bị tiêu hao, mắt thấy bọn chúng săp vượt qua, Trương Phong hô hoán mọi người tiến lên tế ra pháp khí bắt đầu chém giết. Tuy đám cương thi này đa phần là cương thi cấp thấp, nhưng số lượng lại đông đảo, đám người Trương Phong cũng phải rất vất vả mới đem một lối nhỏ mở ra, từng người mợt tiến vào chia ra chém giết.

- Phượng Nhi cẩn thận.

Tiểu Minh mắt thấy một lão già da thịt thối nát đang hướng sau lưng Lý phượng nhào tới thì la hoảng, kế đó phi thân tung cước đá mạnh vào đầu lão, chỉ thấy rắc một tiếng, đầu lão già cương thi nọ bị đá bay, Tiểu Minh nhìn thấy một màn này thì đứng ngây như phỗng. miệng lắp bắp.

- Ta..ta...ta..giết người rồi sao?

- Bọn chúng vốn không còn là người, huynh không giết chúng, chúng giết huynh. Tỉnh táo lại đi.

Lý phượng vung tràng hạt đánh bay một cái cương thi đang lao tới miệng hét lên.

Tiểu Minh ngây dại một lúc mới trấn định trở lại, dù sao đám cương thi kia cũng từng là người, hắn lần đầu tiên trai nghiểm cảm giác này, nói không sốc chỉ có thể là nói láo.

Phía bên kia Trần Kiên cùng Hoàng Linh cũng đang chém giết không ngừng nghỉ, cương thi thật sự quá đông. Bất chợt không gian phía trong trận pháp có sự biển đổi, trên trời bất chợt xuất hiện một cơn mưa, nhưng những hạt mưa đó không bình thường, tất cả đều là máu. điều kì lạ ở đây là, những hạt mưa máu đó rơi xuống thân thể của đám người Trương Phong thì bốc hơi tan biến, nhưng những cương thi kia lại tỏ rõ bộ dáng hưởng thụ, từng con ngửa mặt lên trời hấp thu mưa máu.

- A di đà phật , là huyết lãng nuôi thi, mọi người cẩn thận.

Minh Lượng thiền sư niệm một câu phật hiệu kế đó nhắc nhở đoàn người.

Trương Phong nghe tới 4 chữ “ huyết lãng nuôi thi” thì cả kinh, sau khi chém giết 2 cái cương thi bên cạnh cảm nhận tu vi của chúng có biến hóa, thì nội tâm đã xác thực. Truyền thuyết kia thực sự tồn tại.

- Này, Huyết Lãng Nuôi Thi kia tôi có từng nghe nói qua, nhưng không hiểu rõ, rốt cuộc là như thế nào mà đám cương thi kia bỗng nhiên trở nên khó đối phó hơn như vậy.

Trần Kiên cùng Hoàng Linh sau khi chém giết 2 cái cương thi, phát hiện thi khí quanh người chúng có sự biến đổi, trở nên nồng đậm hơn vội hỏi.

Trương Phong nét mặt ngưng trọng giải thích.

- tương truyền cương thi dựa vào hút máu của kẻ khác để tồn tại và tu luyện, đối với máu của người bình thường tốc độ tu luyện của chúng sẽ rất chậm nhưng đối với máu của những người có dương khí càng lớn thì tốc độ tu luyện của chúng sẽ càng nhanh. Huyết lãng từ trên trời rơi xuống kia chính là quá trình trận pháp ngưng tụ huyết vụ qua nhiều năm, huyết vụ đó có thể là từ những trận chiến năm xưa diễn ra tại đây lưu lại. trong đó chưa lẫn cả sát khí cùng oán khí. Bởi vì lẽ đó khi đám cương thi này hấp thụ Huyết Lãng, mới trở nên điên cuồng như vậy. Huyền Môn từ xa xưa lưu truyền câu nói “ Huyết Lãng Rơi, Cương Thi Khởi” cũng chính vì điều này.

- ta nghe nói phải trải qua thảm sát nghìn năm mới có thể sinh ra huyết lãng, cớ gì trận pháp này mới chỉ hình thành trên mười năm đã tụ thành huyết lãng rồi..

Hoàng Linh nghi hoặc hỏi.

- có thể là do đặc thù của trận pháp này, phàm là quỷ khí, oán khí , thi khí hay huyết vụ một khi lọt vào trận pháp đều sẽ được tích tụ rất nhanh. Nếu không làm sao chỉ với hơn 10 năm mà Xoáy Đầu Trâu này lại có thể trở thành Tử Địa được.

Trương Phong nói ra suy đoán của mình, Trần Kiên cùng Hoàng Linh cũng gật đầu ra điều đồng ý.

Đang lúc 3 người nói chuyện thì phía bên kia tiếng hét gào thét của đám cương thi lại vang lên. Kế đó là tiếng Tiểu Minh chửi rủa.

- Con mẹ cái lũ gớm giếc này, chết đi...ui ra cái thứ này sao lại cứng dắn như vậy.

Tiểu Minh khi nãy sau khi hạ sát một con cương thi, khí thế hừng hực tả xung hữu đột chém giết rất khí thế, vì cảm nhận đám cương thi cấp thấp này không quá nguy hiểm nên từ đầu tới giờ Trương phong cũng không để ý tới tên tiểu tử này, mặc kệ hắn thể hiện, dù sao bên cạnh vẫn còn có Lý Phượng, nhưng đến hiện tại đám cương thi này đã lợi hại hơn rất nhiều, 2 người bọn họ chắc chắn là gặp không ít khó khăn. Bởi vậy sau khi nghe tiếng Tiểu Minh la oai oái, mấy người Trương Phong vội vã qua đó tiếp ứng.

- Này cậu không sao chứ?

Trương Phong vung đoản kiếm chém bay đầu một con cương thi đang đè lên người Tiểu Minh hướng hắn hỏi.

- Không việc gì, mà này cớ sao bọn chúng tự nhiên lại hung hãn như vậy, nhìn kìa..nhìn kìa mắt con nào con nấy đều đỏ rực. Con mẹ nó dọa chết tôi rồi.

- Bọn chúng hấp thu huyết lãng, hiện tại say máu, oán khí trên thân bộc phát thực lực gấp đôi so với lúc trước, cậu lui ra sau đi.

Tiểu Minh nghe cái hiểu cái không, cũng không giám nhiều lời vội lui về phía sau đứng cạnh Lý Phượng.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.