Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Miêu Tộc Tương Tây

Phiên bản Dịch · 2059 chữ

Lúc cả đám người Trương Phong đang chiến đấu hăng hái phía trong trận pháp thì ở cách đó không xa cũng đang diễn ra một cuộc khẩu chiến vô cùng căng thẳng.

- Lão già này, già sắp chết đến nơi rồi còn bày trò làm cường đạo thổ phỉ.

Một thiếu niên tuổi tầm 20 tức giận chỉ tay về phía một lão già râu tóc bạc trắng mắng.

- Đường này do ta mở, cây này ro ta trồng muốn đi qua thì để lại lộ phí. Hê hê

Lão già nọ chính là Trần Toàn, lão nói xong tay nâng lên bình rượu ngửa cổ uống một ngụm.

- Lý nào lại vậy, lão còn không tránh đừng trách ta không khách khí.

Thanh niên kia đã sớm bị chọc giận, toàn lao lên cho lão già ngang ngược một bài học, nhưng khi hắn vừa định động thủ thì từ phía sau một thanh âm già nua vang lên.

- Không được thất lễ.

Thanh âm vừa rứt chỉ thấy từ phía sau mấy người xuất hiện một lão già, nhìn ngoại hình cũng không kém gì Trần Toàn.

Lão già nọ vừa xuất hiện đã bắt ấn hướng Trần Toàn chào hỏi, bộ dáng rất khách sáo.

- Vị lão huynh đây xin chớ trách, đồ nhi vô lễ đã mạo phạm rồi.

TRần Toàn đến liếc mắt cũng không làm, nhàn nhạt nói.

- Đường này do ta mở, cây này do ta trồng, muốn đi qua thì nộp tiền mãi lộ.

Lão già kia thấy Trần Toàn giả bộ không để ý mình, không những không giận mà còn khách sáo nói.

- Lão huynh, phải chăng nơi này là chỗ ẩn tu của ngươi. Ta qua lại nhiều lần nhưng không có duyên gặp mặt, thật đáng tiếc.

“ xì, lũ người hoa hạ đều dài dòng như vậy “ Trần Toàn xì mũi, lúc này mới từ dưới đất đứng lên nói.

- Các ngươi vội vã như vậy, chẳng hay muốn đi đâu?

- Đi đâu liên quan gì đến ngươi, đừng thấy sư phụ ta dùng lễ đối đãi mà nghĩ chúng ta sợ ngươi.

Thấy Trần Toàn không đếm sỉa gì tới sư phụ mình, thiếu niên nọ tức giận nói. Kế đó vung ấn đánh tới.

Trần Toàn đến nhìn còn không thèm, chỉ khẽ vung tay đẩy ra một ấn, đánh bay thiếu niên nọ trở về.

Lão già nọ nhìn một màn này thì không khỏi nhíu mày, đồ đệ kia của lão, tuy lỗ mãng nhưng pháp lực không tệ, ấy vậy mà người trước mặt chỉ dùng một ấn, nhẹ nhàng đánh lui, lão tập trung quan sát nhưng nhìn không thấu thực lực chân chính của người này. Trong lòng suy tính một chút mới tiến lên nói

- Ta cùng đồ đề đang có việc quan trọng phải đi ngay, vẫn xin lão huynh nhường đường một chút.

Trần Toàn híp mắt lơ đãng nói.

- Việc gấp sao? Phải chăng là đi nuôi lợn.

- Cái gì???

Thanh niên kia sớm đã tức đến nổ phổi, hét ầm lên nhưng vừa rồi nhận 1 ấn của lão già biến thái trước mặt, biết mình không phải là đối thủ của gã nên không giám lỗ mãng.

Lão già nọ nhận ra ẩn ý phía trong lời nói của Trần Toàn, ngữ điệu lạnh nhạt xuống nói.

- Lão huynh nói vậy là có ý gì, chẳng hay quý tính đại danh của người là....

- Trần Toàn...

Lão già nọ vừa rứt lời, Trần Toàn đã thẳng thắn nói ra tên họ, lão già kia nghe song thì có chút giật mình lẩm bẩm nói.

- Không lẽ là ẩn sĩ thần bí của Đại Việt nổi danh mấy chục năm về trước, người tu luyện thứ gọi là Nội Đạo.

“ hừ, lão tử nổi danh từ khi ngươi còn trong bụng mẹ ngươi đấy “ Trần Toàn thầm khinh bỉ kiến thức của lão già hoa hạ kia một phen, kế đó đáp.

- Ta biết các ngươi đang đi đâu, và mưu tính việc gì, nhưng ta khuyên các ngươi vẫn là nên trở về đi thôi.

Nghe thấy ngữ điệu không xem ai ra gì của Trần Toàn, lão già kia dù biết danh tiếng của Trần Toàn nhưng cũng không nuốt nỏi cục tức, lạnh giọng nói.

- Lão huynh cho mình có chút danh tiếng trong giới huyền môn, liền không xem ai ra gì sao?

- Đúng vậy, ngươi một Miêu Sư Tương Tây chưa đủ sức đánh với ta một trận đâu.

Trần Toàn nói đoạn cũng không để lão già kia kịp phản ứng, đã kết ấn lao đến, Miêu Sư nọ có chút giật mình, vội vung trượng gỗ trong tay nghênh đón, nhất thời 2 cổ linh lực va chạm vào nhau, Trần Toàn đừng im tại vị trí của Miêu Sư Tương Tây khi nãy, còn Miêu Sư kia lại bị đẩy lui 5 bước, nét mặt không thể tin được nhìn Trần Toàn.

“ có thể nhìn ra nguồn gốc pháp thuật của mình lại một ấn đẩy lui liền mấy bước, lão gia hỏa này quả thật danh bất hư truyền” . Lão già Miêu Sư kia trong lòng thầm nghĩ, kế đó thở ra một hơi cố gắng trấn định lại khí tức đang nhộn nhạo trong cơ thể. Hướng Trần Toàn chắp tay.

- Trần đạo trưởng pháp lực thông huyền, Mạnh Đạt ta hổ thẹn không bằng, nhưng Miêu Tộc có chuyện gấp xin Trần Đạo trưởng nể mặt Huyền Môn Trung Hoa để chúng ta đi qua.

- Huyền Môn Trung Hoa? Hừ. Với ta chỉ là rắm chó. Ta đã nói, ta biết mưu đồ của các ngươi là gì, trở về nói lại với đám Thượng Thanh Phái, Trần Toàn ta nghe danh đã lâu, sẽ có ngày gặp mặt. CÚT CHO TA!

Trần Toàn không chừa một chút mặt mũi nào cho Miêu Sư Mạnh Đạt, nói đoạn liền bày ra bộ dáng muốn ăn thịt người, khiến cho mấy người Miêu Sư Mạnh Đạt sợ tái cả mặt, co dò chạy mất hút.

- Sư phụ chúng ta đông người như vậy không lẽ sợ mình lão già đó?

Chạy trối chết được một đoạn thiếu niên vừa nãy khó chịu nói.

- Con thì biết cái gì? Vừa nãy hắn chỉ nhẹ tay một cái con đã bay xa mấy mét, đến ta thân là cấp bâc Đại Miêu Sư cũng không chống đở nỗi, tuy là bị đánh bất ngờ nhưng thực lực của Trần Toàn đó quả thật sâu không lường được, có lẽ đã là Thượng Sư thậm chí là hơn.

Miêu Sư Mạnh Đạt khó chịu nói. Hắn vừa rồi cảm nhận thấy trận pháp tại Xoáy Đầu Trâu sinh dị tượng, biết có người nhập trận, ý đồ phá hỏng, nên vôi vàng đem theo đồ đệ tiến đến xem xét, nào ngờ giữa đương lại gặp phải Trần Toàn, hắn trong lòng suy đoán, nếu như Trần Toàn đã có mặt ở đây nói rõ lão biết không ít chuyện, trận pháp kia cho dù cường đại cũng khó mà giữ được. Nhận thấy sự tình trọng đại ngay sau khi trở lại căn cứ, Mạnh Đạt lập tức viết thư sai người hỏa tốc đem đến tông môn Thượng Thanh Phái, kể rõ sự tình.

Trở lại với trận chiến của đám người Trương Phong, lúc này cả đám đang đứng cạnh Minh Lượng thiền sư, phía trên đầu bọn họ là một vòng tràng hạt. Đang phóng ra linh lực bảo vệ tất cả mọi người phía trong. Mưa máu hiện tại đã ngừng, nhưng âm phong từ tứ phía lại ập tới kéo theo những oán quỷ cùng ác quỷ, hiện tại cả đám nguời Trương Phong đang bị vậy quanh bởi rất nhiều cương thi cũng đám ác quỷ mới tới.

- Thiền sư, ngài có đối sách gì không?

Trương Phong lo lắng nói.

Minh Lượng thiền sư lúc này đang ngồi xếp bằng trên đất, tay bắt ấn làm phép duy trì linh lực kết giới nói.

- Hiện tại lão nạp cũng không nghĩ ra biện pháp, đám tà vật kia tuy không lợi hại nhưng số lượng đông đảo, chúng ta lại ít người như vậy, nếu muốn tiêu diệt hết có lẽ phải dùng đến trận pháp. Phật môn chúng ta về điểm này xem như không được. Trương Phong cậu là âm dương thuật cùng đạo thuật song tu, cậu suy nghĩ một chút xem sao?

Minh Lượng thiền sư nói đoạn lại tập trung làm phép, đám đồ đệ của lão cũng đang xếp bằng niệm chú tiếp thêm linh lực cho tràng hạt phía trên. Đám tà vật kia tuy đông đảo nhưng nhất thời cũng không phá bỏ được kết giới.

“ Trận pháp, phải rồi “ Trương Phong sau khi nhận được sự chỉ điểm của Minh Lượng thiền sư thì suy nghĩ một chút, bất chợt hắn nghĩ tới một trận pháp mới học được trong mật tịch. Vừa hay trận pháp kia lại rất hữu dụng nếu gặp phải quần công. Trương Phong không giám nghĩ nhiều vội lấy từ trong túi ra 12 viên đá ngũ sắc, đặt tất cả vào trong tay kích hoạt cương khí hun đúc. Một lát sau thì dị tượng phát sinh, nhất thời không gian đêm tối bị chiếu sáng bởi ánh sáng ngũ sắc rực rỡ.

“ uỳnh...uỳnh” đang lúc Trương Phong làm phép thúc đẩy linh lực của linh thạch, thì phía ngoài kết giới vang lên những tiếng chấn động kịch liêt, kết giới do mấy người Minh Lượng thiền sư bố trí bị thứ gì đó tập kích bất ngờ, lung lay như muốn đổ sụp, cũng may Minh Lượng thiền sư cũng là tông sư đại năng của Huyền Môn, sau một chút giật mình vội vàng trấn định, chú ngữ cũng từ miệng mấy sư đồ họ phát ra nhanh hơn.

- Là thứ gì vậy?

Trần Kiên mắt nhìn thấy một quái nhân thân cao hơn 2 mét đang vung đôi tay trơ xương đập mạnh lên kết giới, cả kinh nói.

Trương Phong đang làm phép nhưng cũng không đè xuống được tò mò, liếc mắt quan sát, nhất thời hắn hít vào một cơn khí lạnh, bởi hắn nhìn ra kẻ vừa đến rốt cuộc là thứ gì.

- Là Bạch cương thi. Đẳng cấp cương thi lợi hại nhất mà Miêu Tộc tạo ra. Thực lực vô cùng cường hãn.

Trương Phong nói đoạn thầm than, mới biến trận lần thứ hai mà đã xuất hiện tà vật lợi hại như vậy, không biết ở các biến trận sau sẽ còn tà vật nào nữa. Hắn cắn răng tiếp tục rót nhập cương khí vào linh thạch, thầm mong Minh Lượng thiền sư có thể thủ vững đến khi hắn hoàn thành trận pháp.

- Thiền Sư, người không sao chứ?

Lúc Trương Phong còn đang nhập tâm dung nạp cương khí vào trong linh thạch, thì phía bên kia tiếng Hoàng Linh vang lên. Kế đó là tiếng của Minh Ứng.

- Sư phụ không lẽ bệnh cũ tái phát, người sao rồi...sư phụ.

Nghe tới đó, Trương Phong trong lòng trầm xuống, hiện tại hắn đang đã tọa tập chung làm phép không thể phân tâm, hắn biết bên kia Minh Lượng thiền sư đã sảy ra truyện, bởi linh lực của kết giới đang dần ảm đạm di xuống.

- Này, cậu sắp xong chưa đấy, đại hòa thượng sắp không xong rồi.

Tiểu Minh nãy giờ vẫn đứng bên cạnh Trương Phong khẩn trương hỏi, Trương Phong không thèm để ý đến hắn, chỉ cố gắng tập trung làm phép, đang đến gai đoạn quan trọng, chỉ cần đánh thức được sức mạnh của linh thạch, đem chúng kết nối với nhau liền có thể bày trận. ngay lúc này Trương Phong không được phép lơi lỏng.

“ uỳnh...” lại một loạt tiếng va đập mạnh mẽ vang lên, phía ngoài kết giới lúc này, cương thi đang nhung nhúc như ròi bọ, dám oán quỷ cũng chen nhau mà lên, tất cả bọn chúng đang không ngừng công phá kết giời phật quang của mấy sư đồ Minh Lượng Thiền Sư.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.