Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát Hiện Bất Ngờ

Phiên bản Dịch · 1898 chữ

Trời về chiều không khí mát mẻ, Trần Toàn tiêu sái bước đi trên một sơn đạo, phía sau lão chính là Lý Hồng. Đi được một đoạn Trần Toàn dừng lại nói.

- Việc ta nhờ ngươi tìm hiểu, thế nào rồi?

- Đúng như ngài dự đoán, đêm qua đám tà đạo kia đã tới.

Lý Hồng cung kính thưa, kế đó Trần Toàn lại hỏi.

- Chúng có phát hiện ta ngươi không?

- Không có, chỉ là thi thể đám binh lính bị bọn chúng dùng tà thuật gì đó thức tỉnh, tất cả đều thi biến trở thành cương thi.

- Quả nhiên, trận pháp có biến hóa bọn chúng liền có thể linh thông mà biết tới. xem ra bọn chúng có bố trí gần đây, tối nay dự là đám người tiểu tử Trương Phong sẽ hành động. Ngươi qua đó giúp hắn một chút, việc ngăn cản đám tà đạo kia ta sẽ lo liệu.

Nghe Trần Toàn nói mình phải đi giúp Trương Phong, Lý Hồng có chút không nguyện ý nói.

- Ngài để ta đi giúp tiểu tử đáng ghét đó ư, ta không làm được.

Trần Toàn liếc mắt nhìn Lý Hồng, bộ dáng dễu cợt, không đứng đắn nói.

- Không phải qua tới giờ cô đang giúp tiểu tử Trương phong sao. Hơn nữa, ngươi cũng không muốn hắn chết trong trận kia phải không?

- Chuyện bên ngoài ta có thể giúp, nhưng kề vai chiến đấu thì không được. Ngài vẫn là cho ta đi ngăn đám tà đạo đi.

Lý Hồng quả quyết, thế nhưng lại bị Trần Toàn cự tuyệt.

- Không được...đám người kia tuy là tà đạo nhưng đều là pháp sư có thực lực, đối với quỷ công kích càng mạnh. Hơn nữa, ta cũng mong trận chiến này ngươi và tiểu tử kia có thể bỏ xuống ân oán cùng nhau nghĩ cách trở lại thời đại của mình.

Lý Hồng nghe tới đây biết lão có ý tốt nên cũng không tiện cự tuyệt, gật đầu đồng ý, kế đó chắp tay cáo từ Trần Toàn, xoay người trở lại gần khách điếm.

Trong một căn phòng sạch sẽ thơm tho tại khách điếm lúc này. Trương Phong đang đã tọa nhập đinh. Hắn cảm nhận sự biến ảo trong cảnh giới, trong vô tận hư không của nhập định Trương Phong mơ hồ nhìn thấy một điểm sáng le lói phía xa xa, cơ hồ ngăn cách giữa hắn và điểm sáng kia đã không còn xa nữa. Đang chìm đắm trong cảm giác bất định của vô tận hư không phía trong thiền định, Trương Phong bị một cảm giác khác lạ đánh thức. Hắn từ từ mở mắt chú tâm cảm nhận, một luồng linh lực mang theo hỗn tạp khí tức đang bủa vây lấy thân thể hắn.

- Là chuyện gì đang sãy ra?

Trương phong cả kinh, toàn bộ cương khí trong cơ thể như đang có sự xáo trộn. hắn tập trung cảm nhận điểm bắt nguồn của hỗn tạp khí tức kia. Thì ra khí tức kia là từ trong ba lô mà tới. Trương Phong đem ba lô mở ra, chiếc ba lô này theo hắn từ thời hiện đại mà tới, đến hiện tại cho dù gặp phải ánh mắt hiếu kì của rất nhiều người nhưng không thể không nói chiếc ba lô này đem lại rất nhiều chỗ tốt cho hắn. Trương phong đưa tay vào lần mò, kế đó hắn lấy ra hộp bát quái, trong đầu hắn vừa rồi đã suy nghĩ , vật có thể sinh ra cảm giác lạ lẫm ấy chỉ có thể là nó, hộp bát quái kì dị.

Cầm hộp bát quái trên tay, Thương Phong cẩn thận quan sát, hình thù của chiếc hộp, nó vẫn dữ y nguyên so với lần thứ 4 biến ảo lúc còn tại tửu điếm của vợ chồng Dương Phụng Hiếu cùng Trịnh Hà. Chỉ có điều hiện tại bao phủ bên ngoài chiếc hộp lại là 2 luồng khí tức, một âm, một dương luân chuyển không ngừng. Trương Phong hiếu kì bắt ấn pháp biến đổi chiếc hộp. Bất chợt hắn cả kinh khi nhận ra, mỗi lần biến đổi 2 luồng âm dương nhị khí bao phủ quanh chiếc hộp lại huyễn hóa ra linh lực khác biệt, Thiên, Trạch, Hỏa, Lôi. Mỗi một lần linh lực huyễn hóa Trương phong lại hiếu kì rót nhập cương khí vào trong chiếc hộp, chỉ thấy mỗi một lần là một đạo quang mang khác biệt xuất hiện, điểm xuất phát của quang mang đó chính là đồ án nằm phía dưới đáy hộp.

- Con mẹ nó, không lẽ....

Trương Phong mắt nhìn thấy từng luồng linh lực mạnh mẽ hừng hực tuôn trào trên tay, trong lòng phấn khích đến phát khóc, hắn lờ mờ hiểu ra chân tướng.

- Phải chăng chiếc hộp bát quái này cần hấp thụ cả âm khí và dương khí mới có thể kích phát tiềm lực đến mức tối đa. Phải rồi, mấy trăm năm nằm trong hộp gỗ không đụng chạm tới âm khí, trận chiến với Tống kiệt cùng Tinh Thử Ngũ Sắc mình cũng không mang theo nó, mãi cho đến hôm nay khi đi thám thính Xoáy Đầu Trâu nó mới trên người mình. Có lẽ âm khí nó hấp thụ chính là từ Trận pháp kia mà tới. Pháp khí này sinh ra là để đối nghịch với thế lực tà ma, chỉ cần tiếp cận âm khí linh lực của nó mới được kích phát đến cự hạn. cơ duyên xảo hợp...là cơ duyên xảo hợp mà.. ha...ha.

Sau một hồi bình phục tâm tình Trương Phong xuống giướng tiến xuống lầu một, lúc này trời cũng đã tối.

“ mình nhập định lâu như vậy sao?”

Đang lúc Trương Phong suy nghĩ thì từ phía sau vang lên tiếng của Thiệu Bình.

- Trương Phong huynh đệ, đã chuẩn bị tới đâu rồi?

- ồ, thì ra là Thiệu Bình công tử, nào có cái gì gọi là chuẩn bị, ta còn đang định tìm công tử nói chuyện một chút.

Thiệu Bình ngạc nhiên hỏi.

- là chuyện gì ? thù lao sao?

Trương Phong cười cười xua tay đáp.

- Không...không chỉ là chuyện lần này vô cùng nguy hiểm, ta vì thấy công tử độ hiếu kì cũng không nhỏ, muốn nhắc nhở công tử đêm nay hay là đừng theo chúng ta.

Thiểu Bình hiểu ra tâm ý của Trương Phong, biết hắn lo nghĩ cho mình nên vui vẻ nói.

- Cái này ta cũng nghĩ tới, việc của Huyền Môn các người bản công tử vẫn không nên xen vào thì hơn, chỉ là Trương Phong huynh đệ. Những chuyện này thực sự liên quan đến vận mệnh Đại Việt ta hay sao?

Nghe Thiệu Bình đề cập đến vấn đề này Trương Phong không khỏi thở dài, gật đầu xác nhận kế đó nói.

- Việc này xác thực có liên quan, nếu đẻ 5 âm huyệt kia tích tụ âm khí thêm vái năm nữa, chỉ sợ long khí của Đại Việt ta sớm bị triệt tiêu. Đến khi đó tai họa sẽ diễn ra liên miên, dân chúng lầm than, quốc gia suy vong là điều rất có thể sảy ra.

- Nếu vậy phải điều động toàn bộ giới Huyền Môn chung tay góp sức.

- Chuyện đó công tử yên tâm, vị hòa thượng hồi chiều công tử gặp chính là một trong 5 đại tông sư của Huyền Môn Đại Việt ta, lời nói có trọng lượng, chắc chắn các phái Huyền Môn trên khắp Đại Việt sẽ chung tay góp sức.

- Vậy thì tốt rồi.

Thiệu Bình nghe tới đây thì thở ra một hơi kế đó lại nói.

- Phải rồi Trương Phong huynh đệ, ta nghe nói các ngươi cần thêm nhân lực phá trận, vừa hay ta có quen tri huyện đại nhân, sáng nay đã phái người về đó xin viện trợ, khẳng định sắp tới.

Trương Phong nghe vậy thì cả kinh, trong lòng nghĩ “ tên tiểu công tử này cũng thật trâu bò, tri huyện cũng bị hắn đem ra làm đầy tớ sai bảo, nói mượn binh liền mượn binh. Cơ mà cũng tốt, dù đám binh lình kia không thể trực tiếp xông vào trận nhưng phụ việc vặt phía ngoài cũng ổn.”

Nghĩ tới đây Trương phong chắp tay cảm tạ Thiệu Bình một cái, sau đó mời hắn ngồi vào bàn, lúc này đám người Hoàng Linh, Trần Kiên và đôi uyên ương Lý Phượng, Tiểu Minh cũng xuống, cả đám cùng nhau gọi cơm. Đám người Minh lượng thiền sư vì ăn chay nên xin phép ngồi bàn khác.

Khi cả đám đang còn ăn uống thì phía ngoài vang lên tiếng xe ngựa, kế đó là tiếng người hô hoán.

- Nào nhẹ tay một chút, nhẹ tay một chút...để ở đó, đúng rồi..

Tronng này cả mấy người hiếu kì nhìn ngang, ngó dọc, duy chỉ có Thiệu Bình là hiểu chuyện gì đang sảy ra ngoài kia, hắn đứng lên ra dấu mời mọi người. cả đám thấy lạ cũng đứng lên đi theo. Vừa ra tới ngoài cửa, hiện trạng trước mặt làm cả đám không khỏi giật mình.

- Túi gì mà nhiều như vậy. Lại còn mấy thùng kia nữa, là gì?

Tiểu Minh lên tiếng hỏi.

Trương Phong lúc này mới hiêu ra những thứ này cũng binh lính đều ro Thiệu Bình đem tới. hắn chắp tay hướng Thiệu Bình nói lời cảm tạ.

Thiệu Bình xua tay nói giọng khách sao.

- Chút việc nhỏ nào có là gì, hồi sáng ta nghe Trương Phong huynh nhắc tới cần mấy thứ này nên mang tới một chút.

- Một chút? Con mẹ nó, như vậy là một ít vậy bao nhiêu mới được gọi là nhiều.

Tiểu Minh đứng bên cạnh lẩm bẩm.

Thiệu Bình nghe vậy nhưng không giận, hướng mấy binh sĩ ra lệnh cho họ mở từng túi to trên đất ra.

- Là vôi sống cùng hùng hoàng.

- Còn có mấy thùng máu nữa.

Trần Kiên cung Hoàng Linh liếc mắt liền nhìn ra những thứ Thiệu Bình sai người mang tới đều là những thứ sáng nay Trương Phong nhắc tới.

Trương Phong cười cười thầm nghĩ “ quen biết đám nhà giàu thật đúng là có nhiều chỗ tốt “.

- Được rồi nếu đã đầy đủ hiện tại chúng ta tới Xoáy Đầu Trâu.

Trương Phong dứt lời, tất cả mọi người đều hô hào nâng cao sĩ khí, Thiệu Bình cười cười cũng chắp tay sau lưng, vây quanh là 5 thủ hạ. Trương Phong thấy hắn cũng đi ngạc nhiên hỏi.

- Không phải công tử bảo không đi sao?

- Ta không tiến vào chỉ đứng từ xa quan sát, đây xem như là lần đầu ta được trải nghiệm, ngươi cứ lo việc của mình cho tốt là được.

Trương Phong thấy hắn nói cậy cũng không cản nữa, chỉ đưa cho hắn cùng 5 thủ hạ 6 lá bùa, dặn dò bọn họ phải giữ thật kĩ, nếu sảy ra biến cố phải lập tức rời khỏi đây.

Thiệu Bình khẽ cười gật đầu cất bùa vào ngực áo kế đó tiếp tục bước đi.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.