Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyệt Lan Tiến Cấp Ngự Thiên

Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

Lúc này Nguyệt Lan bước ra khỏi hang động bất tri bất giác vậy mà trăng đã lên cao ngọn đầu .

Hắn lúc này toàn thân đầy huyết dịch, bộ đồ ám bộ màu đỏ của hắn nhuốm đầy bụi bẩn lại nhầy nhụa huyết dịch của hắn.

Lúc này hắn ta gần như mất đi tất cả , à nghĩ lại thì hắn ta vốn chẳng có gì ngay từ đầu hắn ta chỉ là con lính trong tay chú hắn .

“ Cái gì đây ? Hắn ta muốn mượn tay ta để giết người à ! Ha nghĩ lại thì ta thật thảm  chắc có lẽ ta đã bị dồn vào thế bí rồi chăng ! “. Nguyệt Lan cười khẩy.

Ở kiếp trước hắn ta được coi là thần đồng môn tâm lý học và hóa học , tuy hắn đã bị phản bội bởi sự tin tưởng thứ hắn không nên có .

Hắn có thể chiến thắng tất cả nhưng cô đơn thì không . Đó là lý do khi hắn có người bạn duy nhất hắn ta thật sự tin tưởng .

Nhưng bây giờ thì đã khác , hắn ta tuyệt đối không còn thứ gọi là sự tin tưởng lần nào nữa .

Hắn ta bây giờ cũng vậy , hắn ta đã bị chú hắn gán cái mác ám bộ thư yêu cầu đi giết chóc đàn áp .

Rồi lại cô lập hắn khiến hắn không còn ai để cầu cứu , dần dần cơ thể này cũng cảm thấy việc giao tiếp là không cần thiết và hắn chỉ phục tùng mệnh lệnh của bộ máy gia lão.

Hắn ta cũng ngày càng nghĩ rằng việc giết chóc kia là sứ mệnh của mình.

Nhưng đó chỉ là trước kia bây giờ hắn đã khác hắn hoàn toàn rồi .

Không còn lòng tin và đức tin thay vào là một tham vọng và sự mưu mô .

Sau một hồi loanh quanh hắn ta tới được bìa rừng ở đây có một dòng suối nước nhỏ .

Kế bên là một nhà kho của nông nô chứa đồ , bây giờ nếu hắn lang thang trong rừng cũng không ổn , ai nói trước được điều gì đó có thể là tà vật hoặc thú hoang.

Hắn ta chỉ đành tạm chú bên trong nhà kho cũ kia. Bên trong từ lâu đã nhuốm đầy bụi bặm.

Mạng nhện chằn chịt cùng các loại côn trùng . Hắn ta dùng ngón tay điều khiển nguyên lực đốt ngọn đèn dầu trên kệ gỗ đã bám bụi.

Hắn ta đi soi quanh phòng để đảm bảo các sinh vật nguy hiểm như rắn không có ở đây.

Sau khi kiểm tra kỹ hắn liền đặt chiếc đèn về chỗ cũ rồi mệt mỏi nhảy lên đống rơm kế bên ngồi sấp hai chân.

“ Ta vậy mà lại cảm thấy khác lạ , rốt cuộc thứ màu đen kia là gì và sao nó lại giúp ta ? Nó có cùng giọng nói đã mời gọi ta ở kiếp trước , tuy vậy rốt cuộc nó có mục đích gì ? “. Cao Nguyệt ngẫm mặt suy nghĩ.

Cho dù đó là thứ gì thì hắn ta cũng sẽ phải lên kế hoạch đề phòng bất trắc về sau. Tuy bây giờ hắn ta đã hiểu hết toàn bộ hoàn cảnh của mình .

Thế giới này có hệ thống chiến đấu dựa vào ngũ hành . Để điều khiển ngũ hành người dùng phải hấp thu nguyên khí rồi chuyển vào cơ thể.

Sau đó luyện hóa qua ba cửa :

Cửa Tiền : Ở phần đầu khoan mũi .

Cửa Trung : Phần cổ .

Cửa Hậu : Phần bụng .

Như vậy sau khi luyện hóa qua ba cửa sẽ luyện thành nguyên lực , tích trữ ở phần cửa hậu .

Tu vi cũng sẽ ảnh hưởng tới cấp độ vận lực và hấp thụ nguyên khí.

Vì vậy người dùng nguyên khí và ngũ hành để sử dụng gọi  là “ Ngự Sư “ và sử dụng        “ Ngự Thuật “ .

Ngự sư được chia thành bảy cấp khác nhau :

Cấp 1 : Ngự nhân

Cấp 2 : Ngự sĩ

Cấp 3 : Ngự Thiên

Cấp 4 : Ngự Sư

Cấp 5 : Ngự Huyền

Cấp 6 : Ngự Đạo

Cấp 7 : Ngự Tổ.

Giữa các cấp lại có ba giai đoạn : Tiền , Trung , Đột phá .

Nhưng cũng cần nhìn vào linh căn để tu luyện . Linh căn càng mạnh thì tốc độ hấp thụ nguyên khí và luyện hóa càng nhanh.

Cơ mà cơ thể này chỉ là phế vật lưu chỉ có tư chất  tam phẩm , luyện hóa và hấp thụ quá tốn thời gian.

Tuy vậy không chỉ có ngũ hành ngự thuật cơ bản mà còn hằng hà xa số các nguyên tố và cách chiến đấu khác.

Kể đến như võ tu ,kiếm tu, luyện cổ , tu phù , v.vv..

Tuy vậy căn bản nhất vẫn cần biết hấp thụ nguyên khí và vận dụng nguyên lực.

Nhưng nguyên khí cũng được chia ra nhiều loại , bản thân hắn cũng biết rất ít về nguyên khí bởi hắn ta chỉ biết mỗi dương khí căn bản .

Lúc này hắn ta liền muốn thử một chút xem xem liệu đốm đen kia có thể giúp hắn khôi phục và tăng cấp linh căn không.

“ Tẩy tủy kinh là bộ kinh cơ bản để vận dụng và hấp thụ nguyên khí và chuyển hóa nguyên lực ! ngày trước ta cần phải mất hai ngày mới luyện xong ! “ . Mặt Nguyệt Lan nhễ nhãi mồ hôi.

Lúc này hắn ta bắt đầu sử dụng tẩy tủy kinh pháp để thử nghiệm .

Hắn ta cảm nhận được như rằng mình có thể hấp thụ nguyên khí nhanh hơn.

Chỉ sau canh ba hắn ta đã hoành toàn đả thông các kinh mạch và tủy xương .

“ Vậy mà thất sự nâng cấp linh căn ư ? “. Hắn ta hoang mang cộng chút vui mừng nghĩ.

Lúc còn ở học viện hắn ta chỉ có thể đạt đến cấp độ trung cấp ngự sĩ miễn cưỡng qua môn.

Vậy nên bây giờ hắn ta cũng không biết mình đã mạnh lên như thế nào .

Nhưng hắn ta chắc chắn một điều là mình đã đột phá lên tiền cấp ngự thiên.

Đạt đến Ngự Thiên mới xem ra là đã chân chính là người dùng ngự thuật . Vì bậy giờ  cơ thể hắn ta sẽ tự hấp thu nguyên khí cho đến khi đủ .

Các cấp trước đó cần thời gian hồi phục quá lâu . Nên hắn cứ sau mỗi trận chiến thì liền như bị phế phải ngồi hấp thụ nguyên khí.

Tuy vậy phải đến trung cấp ngự thiên thì tốc độ luyện hóa nguyên khí thành nguyên lực  mới càng nhanh hơn .

Hắn ta có thể sử dụng các loại trùng để bù đắp thiếu sót này tạm thời .

Hắn ta bây giờ cũng đã kiệt sức , không bao lâu thì liền dần dần hiếp đi trên đống rơm lót sàn kia.

Ngọn đèn dầu đã cũ kia cũng dần hết dầu rồi tắt hẵn , cả  gian phòng  bị bao chùm trong bóng tối tĩnh lặng của màn đêm u ám.

……

…….

……

Ngọa Long Sơn , ánh sáng chói chang của buổi sáng xen qua từng kẽ lá ngọn cây vào những khu rừng .

Tia sáng chiếu thẳng xuống nước trong con suối thấy rõ từng đàn cá bơi lội , phía bên bờ suối là một nhà kho nhỏ.

Bên ngoài tường đất nức vỡ xem ra đã hoang phế. Tia năng chiếu qua khung cửa sổ gỗ vào bên trong.

Chiếu vào người một thanh niên , Nguyệt Lang lúc này nằm trên đống rơm mệt mỏi tỉnh dậy .

Hắn ta bây giờ cảm thấy cơ thể đã quá rã rời lúc này một tiếng kêu cứu vang vọng của nam nhân phát lên.

Làm cho bầu không khí yên tĩnh sáng sớm bỗng chốc biến mất . Nguyệt Lang bình tĩnh đẩy cánh cửa gỗ đã mục nát ra ngoài xem.

Tiếng hét vang vọng kèm theo tiếng các cành cây và lá khô bị nhào nát một tiếng động như hung thú đuổi theo .

Lúc này tiếng động càng ngày càng lại gần chỗ hắn . Nguyệt Lang cau mày lại sẵn sàng chạy đi bất cứ lúc nào.

Bỗng từ phía sau bụi cây hướng bìa rừng một thanh niên nhảy xổ ra trên lưng đeo một hộp mũi tên tay cầm cung .

Cơ mà Nguyệt Lang lại để ý phía sau hắn ta hơn là một con lợn rừng to lớn , nó đuổi theo chàng trai kia đến bên bờ suối .

Nguyệt Lang thấy thế liền có ý định tháo chạy nhưng nghĩ lại sáng nay chưa ăn gì liền nhìn con lợn rừng kia.

Hắn ta vận lực lao tới dùng cạnh mép bàn tay bổ một lực xuống dồn nguyên lực vào , tiếng xương cốt ra rời như tách khỏi da thịt phát lên rõ ràng .

Chàng thanh niên thợ săn kia liền hoảng hốt nhưng trong chốc lát cơ thể lợn rừng to lớn kia liền đè lên cậu ta.

Nguyệt Lang bên này cũng không để ý nữa mà vội quay đi nhốm lửa , còn chàng trai kia cũng nhanh chóng đứng dậy đẩy con lợn qua một bên.

“ Xin chào vị thiếu hiệp kia ta tên Khương Phú! Cảm ơn vị thiếu hiệp nhiều ! “. 

Khương Phú mặt mày ướt đậm vội cười lớn nhìn về phía Nguyệt Lang. Mà bên này hắn ta cũng đã nhốm lửa xong.

Hắn ta châm chú dùng hai tay nâng cơ thể con lợn rừng rồi dùng lực tay bốc da của nó ra . Cơ thể con lợn bây giờ các xương dễ dàng rút ra khỏi người nó.

“ Ngươi không muốn làm phiền ta ăn uống chứ ! “. Nguyệt Lang nói với chất giọng khó chịu.

Lúc này chàng trai thợ săn kia liền tỏ vẻ thất vọng chỉnh trang lại rồi quay đi . Lúc này hắn ta ngưởi được mùi thơm từ thịt lợn liền quay lại nhìn Nguyệt Lang.

Nguyệt Lang nhìn hắn ta như vậy cũng có phần tội nghiệp tuy hắn lạnh lùng thật nhưng phải nói là thợ săn là người hiểu rõ vùng núi này nhất.

Nếu không có hắn thì Nguyệt Lang khó có thể ra khỏi vùng núi này , nhưng hắn ta vẫn chưa tin tên Khương Phú kia vẫn nên đề phòng.

“ Ta tên Lang Tinh đêm qua vô tình đi lạc nên mới ở đây cùng ta ăn đi ! Đổi lại ngươi dẫn ta ra ! “. Nguyệt Lang gằng giọng lên tiếng.

Hắn ta không thường giao tiếp với người khác nên yêu cầu có hơi mệnh lệnh hách dịch hơn là thân thiện làm quen.

Tên Khương Phú thấy vậy liền vội chạy lại lấy phần đùi lợn ăn tới tấp .

Nguyệt Lan nhìn cảnh này vô cùng bất lực nhưng dù sao hắn ta cũng cần tên này chỉ đường cho mình ra khỏi đây hơn.

Ăn uống no say xong cả hai cùng nhau lên đường . Trên đường đi Khương phú liên tục hỏi Nguyệt Lan vì sao lại muốn đi theo mình .

Nguyệt Lan chỉ nhẹ bảo vì mình cũng muốn tới lãnh địa của Cao Gia để gặp người thân rồi lắp liếm cho qua .

Cả hai cùng nhau hợp sức trèo đèo lội xuống có lúc mém làm mồi cho thú dữ lại có lúc suyết bị thổ phỉ giết may mà Nguyệt Lan thân thủ nhanh nhạy đã giết hết .

Sau đó cũng tiện thể lấy ít lộ phí sắp tới , Khương Phú thấy vậy thì liền im re khônh dám hó hé gì thêm nữa rất nhanh cả hai đã đi đến nơi cần đến.

Tấu Chương .

Bạn đang đọc Hắc Ma Đạo (Quyển 1 Tam Phái ) sáng tác bởi MinhTruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhTruyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.