Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ Đại Gia Tộc

Tiểu thuyết gốc · 1932 chữ

Ngọa Long Sơn là vùng đất xa xôi phía biên giới tây nam Long Quốc nơi đây tồn tại tứ đại gia tộc trấn giữa bốn lãnh địa chi phối cả Ngọa Long Sơn.

Bùi gia ở phía Tây chuyên về khai thác nông sảng lâm sảng là vựa lương thực lớn nhất.

Võ gia ở phía Bắc chuyên về y thuật chăn nuôi và thuyền buông cùng các bến cảng.

Phúc gia bên Nam tên đầy đủ của họ này là Phúc Na Hách Thị là gia tộc từng tranh vị với hoàng đế nay phải lui xuống vùng này chuyên về vâth liệu xây dựng đồ mỹ nghệ.

Cao gia ở Đông chuyên về luyện kim và khai thác các loại khoáng sảng cũng như là sở hữu lượng lớn mỏ ăn sâu vào núi .

Cả bốn gia tộc đều vận hành mắc xích dây truyền nên không ai dám cản trở ai .

Ngoài ra các tướng lĩnh và quân đội phục vụ cho cả bốn gia tộc là lính của hoàng triều chỉ nghe lệnh của hoàng triều mà thôi.

Ngoài ra các gia tộc không được sỡ hữu quân đội riêng mà chỉ có các chức như cảnh vệ hay ám bộ mà thôi , nhưng nếu có yêu cầu phải giải ngay.

Thế nhưng lực lượng lao động chính là nông nô , thấp kém nhất và được xem như thú vật để sai khiến.

Lại nói các địa vị từ khi sinh ra cũng vốn đã khác biệt một trời một vực kẻ thì sống trong nhung lụa người bị đem ra coi như súc vật .

Cả tứ đại gia tộc đều có chính sách riêng của mình và từng chính dách đó có sự thay đổi về địa vị và quyền lợi người dân.

Khương Phú là thường dân hắn ta cũng chỉ có thể làm thường dân suốt quãng đời còn lại mà thôi .

Nguyệt Lang cùng Khương Phú đi rừng nãy giờ , bọn họ đi từng khu rừng ẩm ướt băng qua núi rừng hiểm trở , từ lúc nào lại tới được đường mòn.

“ Ah ! Nhìn kìa là dị mộc thảo ! “ . Khương Phú phấn khích hét lên vội chạy lại bứng rễ dị thảo kia.

Nguyệt Lang nhìn cảnh này không khỏi thắc mắc liền hỏi .

“ Ngươi là thợ săn mà sao lại đi hái thuốc ? “. Nguyệt Lang bất lực hỏi.

Nên nhớ mỗi nghành nghề đều cần có chuyene môn riêng nếu không sao biết được mà hái thuốc.

“ Ừ thì ta vốn vụng về từ nhỏ có bệnh không đi tàu cá được chỉ có thể cùng A Bá trong nhà đi theo phụ giúp săn bắt !”. Khương Phú chăm chú bén rễ cây dị thảo.

“ Bây giờ ta sẽ đi đâu ? “ . Nguyệt Lang hỏi .

“ Ngươi bảo muốn tới lãnh địa Bùi gia nên theo ta đi về hướng này liền tới cổng lớn lãnh địa của bọn họ “. Khương Phú hứng khởi đi trước dẫn đường.

Dần dần từ đường mòn thành đường cái rồi thành đường lớn cỏ cây ít dần mà thay vào đó là các đoàn thương lái đang qua lại .

Chẳng mấy chốc ải Tây Lao hiện lên đây là nơi biên giới của hai lãnh địa bên kia cầu là lãnh địa Bùi gia .

Nguyệt Lang cần tên Bùi Tường thứ nam Bùi gia giúp đỡ . Trong khả năng thì hiện tại chỉ có hắn mới có gan giúp.

Bùi Tương là trưởng tử nhưng lại sảy ra việc không giữa đươc ngôi vị kẻ kế tục . Nếu như ta không thể gây dựng thế lực ở trong gia tộc thì chỉ có thể xây dựng nhờ bên ngoài.

Nên nhớ Bùi Gia và Cao Gia có mối quan hệ mật thiết với nhau vì “Long Cốt “. Đây là loại khoáng sảng vô cùng quan trọng với nền nông nghiệp chính của Bùi Gia .

Chỉ có Cao Gia là có số lượng mỏ long cốt nhiều tất thảy . Đáp ứng cung cầu lớn nhất vẫn là Bùi Gia .

Trên lí thuyết có thể nói long cốt là phót-pho vì đất của Bùi gia ở phía tây gần biển và có hệ thống sông lớn phù sa bồi nên , vì vậy đất bị nhiễm phèn và xâm nhập mặn thì long cốt càng cần thiết.

Đổi lại bây giờ Bùi gia là gia tộc có sức ảnh hưởng và chi phối Cao gia nhiều nhất và ngược lại Cao gia cũng vậy.

Lúc này phố xá hiện lên , dập dìu tài tử giai nhân mỹ nữ xinh đẹp cũng không ngừng qua lại các gian hàng của những ô phường ở đây đều rất nhộn nhịp.

Lúc này Nguyệt Lan từ biệt Khương Phú và đi vào một khách điếm để ăn buổi xế chiều . Quả thật sau một ngày đi đường vất vả thật sự kiệt sức rồi.

Đồ ăn ở đây tuy hơi đắt chắc là do nó nằm ở khu trung tâm có tiếng , nhưng hắn cũng không quan tâm liền chi hai đồng bạc mua lấy một phần cơm sường canh gà .

Quả thật rất ngon hắn ta ăn liền một hồi thì hết , lúc này trời cũng sập tối , mùa thu này có luật hơi khác ở lãnh địa Bùi gia đó là sẽ có chợ đêm suốt tháng.

Bình thương thì sau tám giờ sẽ là giờ giới nghiêm loạng hoạng là sẽ bị người canh gác bế đi ngay .

Nhưng đúng là vừa nghĩ tới đây vừa uống ngụm chè thanh mát thì một đám côn đồ xong vào gây sự .

Một tên có vẻ là công tử bột đang trêu chọc một cô gái trẻ đang ngồi ăn gần đó.

“ Hehee ông chủ cho ta vài vo rựu để thưởng thức cùng mỹ nữ đây a ! Hehe A “.

Lúc này không chịu nổi nữa Nguyệt Lan từ từ tiến đến gần tên công tử kia .

Sát khí tỏ ra từ Nguyệt Lan dọa sợ cả đám côn đồ kia , tất cả bọn chúng đều vào tư thế sẵn sàng chiến đấu , mặt tên nào đều dữ tợn .

Lúc này tên công tử kia không biết sợ liền cầm một vò rựu đỗ lên đầu Nguyệt Lan .

“ Cha ta là huyện lệnh đại nhân ông nội ta là Trưởng Lão chị ta là ái phi cùa hoàng đế ngươi dám xem ! “.

Lúc này những tên khác cũng lần lượt trang bức Nguyệt Lan . Nguyệt Lan lạnh lùng đáp .

“ Cảm ơn đại công tử mời rựu ngon nhưng tại hạ cần đến chợ đêm xin mạo muội công tử cho tại hạ đi qua ! “. Nguyệt Lan đặt tay lên vai tên công tử.

Thấy Nguyệt Lan hèn hạ như vậy tên công tử chỉ thấy nhàm chán liền chửi một tiếng “ Cẩu Nhân” rồi né sang bên cho Nguyệt Lan rời đi.

Lúc này một vị thư sinh mặc áo màu trắng cũng vội chạy theo Nguyệt Lan.

Lúc này Nguyệt Lan đang đi trên con đường xế tà , cảnh hoàng hôn trong con phố nay đã vắng vẻ buổi chiều .

Hắn ta bước tới một con hẻm định đến chợ đêm thì hắn ta bỗng đột ngột dừng lại .

“ Ngươi muốn theo ta đến bao giờ nữa hả ? Tên bám đuôi ta từ chỗ khách điếm ! “ .

Nguyệt Lan vô cùng cảnh giác khi biết mình bị theo dõi nhưng hắn muốn kiểm tra xem là tên nào có phải thân phận bị lộ rồi hay không.

Mặt Nguyệt Lan tối lại đầy đáng sợ ngoẳn đầu lại nhìn thẳng về cậu thư sinh kia , chỉ cần là người của Cao gia hắn liền xử lí .

“ Này ngươi ngụy trang như thế lừa ai chẳng có cậu thư sinh nào mà lại có khí tức và nguyên lực phát ra đến mức không thể kìm hãm lại được như vậy ! “ .

Lúc này cậu thư sinh áo trắng kia lại giật bắn mình , tay cậu nắm lại định vận nguyên lực bay lên chỗ Nguyệt Lan cách xa năm thước .

Xọet..Nhanh như cắt Nguyệt Lan lao đến với tốc độ không thể nhìn bằng mắt thường , tay đã kề sẵn con dao găm giấu ở ống tay áo vào trước ngực đối phương.

Đối phương cũng không có động tĩnh hồi

lâu liền mới lên tiếng .

“ Ta thấy thắc mắc một chút , rõ ràng là ngươi mạnh như vậy sao phải nhịn nhục trước mấy tên lấc cấc kia ? “.

Nguyệt Lan nhìn thế liền thản nhiên đáp .

“ Nhịn một chút thì có sao một điều nhịn vạn điều tốt nếu ta day vào hắn thì cõ lẽ giờ này ta đâu thể yên thân và cả ngươi cũng vậy ? “

Cậu thư sinh vẻ ngoài có chút yếu đuối kia liền sợ hãi hỏi lại Nguyệt Lan .

“ Chẳng lẽ Là người sẽ biết ta định giết hết lũ kia ư ! “. Thiếu niên thư sinh kinh hãi hỏi.

Nguyệt Lan không trả lời liền tra khảo một chút tay hắn đặt lên cổ gần đại mạch mắt nhìn thẳng mắt gần đến đáng sợ.

Cậu thư sinh kia cơ thể có chút chống cự nhưng trước hết vẫn là dao kề bên.

“ Mỗi lần ngươi nói dối dao của ta sẽ dí đâm dần , còn nếu nói đúng hết thì sẽ không sao ! “

“Đầu tiên khai rõ họ tên và gia quyến cũng như thân thế mục đích cấp độ “.

“ Ta tên Kiều Tần chỉ là thường dân có chút ít kiếm tu đột phá ngự sĩ bình thường mới tốt nghiệp học viện Bùi gia “.

Lúc nãy tay của Nguyệt Lan đặt gần đại mạch cảm nhận được nhịp đập bất thương đồng tử của đối phường cũng hơi co lại .

“ Ngươi đã nói dối ! “. Nguyệt lan túm lấy cầm của cậu thư sinh kia lấy dao kề lên cổ .

Đây là cách mà Cia và FBI kiểm tra và tra khảo khi không có máy kiểm tra nói dối . Bằng việc theo dõi nhịp đặp thì sẽ biết ngay .

“ Kyruhu.. Ta..Ta ..xin lỗi ta tên thật là Thiên Hà Khúc người Thiên Gia còn lại đều là thật ! “.

Thiên gia ư ? Thiên gia là một gia tộc lớn khắp ngọa long sơn vì lực lượng nhà buôn hùng hậu , bây giờ hắn ta cũng không muốn dính tới mấy chuyện rắc rối như này nữa .

Nguyệt Lan bỏ tay ra dao cũng thu lại vào cổ tay nhưng vẫn đề phòng đối phương .

Sau một hồi thấy không có động tĩnh đợi cho đối phương tĩnh tâm lại thì đã quay lưng rời đi .

“ Khoan đã ngươi rốt cuộc là ai ? Kẻ như ngươi ta chưa từng gặp ! “.

“ Ta là ai ? Ngươi cho dù là người thiên gia thì ta cũng không ngại thất lễ đâu ta đi trước ! “. Nguyệt Lan quay mặt rời đi.

Hắn ta muốn đến ô chợ đêm để mua ít vật phẩm hỗ trợ , dù sao lần này tiếp cận vương phủ Bùi gia đâu phải dễ dàng .

Lúc này hắn ta cũng không để ý tới vị thư sinh kia nữa mà bước tới chợ đêm.

Bạn đang đọc Hắc Ma Đạo (Quyển 1 Tam Phái ) sáng tác bởi MinhTruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhTruyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.